Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi
Chương 31
2024-11-01 21:39:55
Xác thật là cậu ta sẽ bị cha mắng. Mỗi lần có điểm thi cử đều bị chỉ vào cái mũi mắng cậu ta sao lúc nào cũng đứng thứ ba từ dưới đếm lên. Có thể tiến bộ trên một người được không? Chỉ cần một người!
Cục bột nếp Thu Thu ôm gấu bông nghiêm túc nhìn cậu ta, như là ở tự hỏi.
“Thôi, em không giúp anh cũng không sao. Để anh trai bị đồ trứng thối đánh một trận đi, không có việc gì, hôm nay đánh xong còn có ngày mai, đánh tới khi nào anh không thể đến trường học được nữa, anh trai sẽ không bị đồ trứng thối kia bắt nạt nữa.”
Thu Thu sợ hãi mà lùi về sau một bước, anh trai trước mặt này cao lớn như anh hai, nếu anh ấy đều đánh không lại đồ trứng thối, Thu Thu cũng đánh không lại nha!
Cô bé nỗ lực ngẩng đầu ưỡn ngực biểu hiện ra bộ dáng cũng không sợ hãi, nhưng thanh âm mềm mại run nhè nhẹ vẫn bại lộ ra cô bé nhát.
“Anh thật đáng thương, nhưng mà ba ba nói, gặp được người xấu phải gọi chú cảnh sát, anh tìm chú cảnh sát giúp đỡ đi.”
Nói xong, Thu Thu lại lặng lẽ dịch về phía trước một bước nhỏ.
Cô bé là thần, thần sẽ không sợ hãi đâu.
Thu Thu chỉ là dựa theo lời ba ba dạy, có việc tìm chú cảnh sát. Nghĩ vậy, Thu Thu khẳng định gật gật đầu nhỏ, lại dịch một bước nhỏ hướng phía trước.
Tiền Cẩn Dịch vội vàng giải thích: “Em không cần phải đánh nhau với đồ trứng thối. Anh và đồ trứng thối có cuộc cá cược, xem em gái của ai càng đẹp mắt. Em xinh đẹp như vậy, nhất định có thể giúp anh trai thắng thi đấu!”
Thu Thu vẫn luôn cảm thấy bản thể của chính mình là thú con đáng yêu nhất trên thế giới, không có bao nhiêu nhận tri với cái nhìn của con người.
Ý tưởng duy nhất chính là:
Có tay thịt nhỏ, ăn cơm càng vui sướng~
Hiện giờ có người khen cô bé đáng yêu, Thu Thu ăn mặc đồ liền thân thỏ con vui vẻ đến nhảy nhót, lỗ tai thỏ mềm mụp trên mũ cũng vui thích nhảy bắn trong không trung.
“Vậy em đồng ý với anh sao?”
Thu Thu xoay người nhìn về phía Kiền Cảnh.
Ba ba nói hôm nay phải nghe lời chú này nói.
Kiền Cảnh đã làm trợ lý của Giang Hàn Thanh mấy năm, tuy rằng BOSS của anh ấy rất ít câu thông với Giang Tuy, nhưng Giang Hàn Thanh vẫn hiểu biết tình huống của con trai mình rất thấu triệt.
Thường thường sẽ gọi điện thoại trao đổi tình huống của Giang Tuy với chủ nhiệm lớp, hiệu trưởng.
Trừ cái này ra, ông ấy còn bảo Kiền Cảnh đi dạo diễn đàn, Tieba của trường trung học số 1, cứ thế mãi, Kiền Cảnh cũng nghe được một vài điều về cuộc so đấu của Giang Tuy và Tiền Cẩn Dịch.
Hiện giờ Tiền Cẩn Dịch làm ra cuộc thi đấu xem em gái của ai càng đáng yêu gì đó…
Kiền Cảnh liên tưởng đến cảnh tượng oanh động mà Giang Tuy mang Giang Thu Thu tới trường học ngày hôm qua, đôi mắt có ý cười.
Anh ấy không có hảo cảm gì với Tiền Cẩn Dịch.
Một Thái Tử gia không làm việc gì đàng hoàng, suốt ngày coi con trai của BOSS anh ấy như cái đinh trong mắt.
Lúc này Tiền Cẩn Dịch mới chú ý tới Kiền Cảnh đứng ở bên cạnh vẫn không nhúc nhích.
“Anh là ai.”
Trong giọng nói nhiều vài phần ngạo mạn, nháy mắt lại thành Thái Tử gia nhà họ Tiền không ai bì nổi.
Cục bột nếp Thu Thu ôm gấu bông nghiêm túc nhìn cậu ta, như là ở tự hỏi.
“Thôi, em không giúp anh cũng không sao. Để anh trai bị đồ trứng thối đánh một trận đi, không có việc gì, hôm nay đánh xong còn có ngày mai, đánh tới khi nào anh không thể đến trường học được nữa, anh trai sẽ không bị đồ trứng thối kia bắt nạt nữa.”
Thu Thu sợ hãi mà lùi về sau một bước, anh trai trước mặt này cao lớn như anh hai, nếu anh ấy đều đánh không lại đồ trứng thối, Thu Thu cũng đánh không lại nha!
Cô bé nỗ lực ngẩng đầu ưỡn ngực biểu hiện ra bộ dáng cũng không sợ hãi, nhưng thanh âm mềm mại run nhè nhẹ vẫn bại lộ ra cô bé nhát.
“Anh thật đáng thương, nhưng mà ba ba nói, gặp được người xấu phải gọi chú cảnh sát, anh tìm chú cảnh sát giúp đỡ đi.”
Nói xong, Thu Thu lại lặng lẽ dịch về phía trước một bước nhỏ.
Cô bé là thần, thần sẽ không sợ hãi đâu.
Thu Thu chỉ là dựa theo lời ba ba dạy, có việc tìm chú cảnh sát. Nghĩ vậy, Thu Thu khẳng định gật gật đầu nhỏ, lại dịch một bước nhỏ hướng phía trước.
Tiền Cẩn Dịch vội vàng giải thích: “Em không cần phải đánh nhau với đồ trứng thối. Anh và đồ trứng thối có cuộc cá cược, xem em gái của ai càng đẹp mắt. Em xinh đẹp như vậy, nhất định có thể giúp anh trai thắng thi đấu!”
Thu Thu vẫn luôn cảm thấy bản thể của chính mình là thú con đáng yêu nhất trên thế giới, không có bao nhiêu nhận tri với cái nhìn của con người.
Ý tưởng duy nhất chính là:
Có tay thịt nhỏ, ăn cơm càng vui sướng~
Hiện giờ có người khen cô bé đáng yêu, Thu Thu ăn mặc đồ liền thân thỏ con vui vẻ đến nhảy nhót, lỗ tai thỏ mềm mụp trên mũ cũng vui thích nhảy bắn trong không trung.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Vậy em đồng ý với anh sao?”
Thu Thu xoay người nhìn về phía Kiền Cảnh.
Ba ba nói hôm nay phải nghe lời chú này nói.
Kiền Cảnh đã làm trợ lý của Giang Hàn Thanh mấy năm, tuy rằng BOSS của anh ấy rất ít câu thông với Giang Tuy, nhưng Giang Hàn Thanh vẫn hiểu biết tình huống của con trai mình rất thấu triệt.
Thường thường sẽ gọi điện thoại trao đổi tình huống của Giang Tuy với chủ nhiệm lớp, hiệu trưởng.
Trừ cái này ra, ông ấy còn bảo Kiền Cảnh đi dạo diễn đàn, Tieba của trường trung học số 1, cứ thế mãi, Kiền Cảnh cũng nghe được một vài điều về cuộc so đấu của Giang Tuy và Tiền Cẩn Dịch.
Hiện giờ Tiền Cẩn Dịch làm ra cuộc thi đấu xem em gái của ai càng đáng yêu gì đó…
Kiền Cảnh liên tưởng đến cảnh tượng oanh động mà Giang Tuy mang Giang Thu Thu tới trường học ngày hôm qua, đôi mắt có ý cười.
Anh ấy không có hảo cảm gì với Tiền Cẩn Dịch.
Một Thái Tử gia không làm việc gì đàng hoàng, suốt ngày coi con trai của BOSS anh ấy như cái đinh trong mắt.
Lúc này Tiền Cẩn Dịch mới chú ý tới Kiền Cảnh đứng ở bên cạnh vẫn không nhúc nhích.
“Anh là ai.”
Trong giọng nói nhiều vài phần ngạo mạn, nháy mắt lại thành Thái Tử gia nhà họ Tiền không ai bì nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro