Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi
Chương 35
2024-11-01 21:39:55
Em gái cậu ấy mới là người đáng yêu nhất thế gới.
Tuy rằng hôm nay em gái cậu ấy không giữ lời, thất tín bội nghĩa, lật lọng, sáng ba chiều bốn mà đi cùng ba ba, nhưng em gái cậu ấy vẫn đáng yêu nhất thế giới!
“Cậu đừng có mà không tin, hiện tại em gái tôi đang đứng ở cửa. Để tôi dẫn em ấy tới đây để cậu chính mắt nhìn xem.”
Tiền Cẩn Dịch vui vẻ phấn chấn chạy tới quầy bán quà vặt.
Cậu ta vừa đi, Giang Tuy nhận được một cuộc điện thoại.
Sau khi nghe điện thoại, vẻ mặt vốn dĩ lạnh nhạt của Giang Tuy lại nháy mắt nhếch lên khóe môi , bốn phía giống như nghênh đón một cơn gió xuân, làm tan rã tất cả lạnh nhạt.
Thu Thu của cậu ấy tới tìm cậu ấy.
Kiền Cảnh đợi một hồi cũng không chờ được người đến, ôm tâm lý xem náo nhiệt không chê to chuyện mà giao phó Thu Thu đến trên tay Giang Tuy.
Lui ra phía sau vài bước, tránh ở dưới tàng cây xem diễn.
Nếu có túi hạt dưa thì tốt rồi, Kiền Cảnh tiếc nuối nghĩ.
Thu Thu gặp được anh trai một ngày không thấy, vui vẻ đến tung tăng nhảy nhót. Cánh tay thịt nhỏ ôm lấy chân anh trai, tay còn lại đưa hộp sữa cho anh trai.
“Anh trai, Thu Thu muốn uống.”
Giúp cô bé mở ra đi ~
Thu Thu ngẩng đầu, đôi mắt hạnh nhân thanh triệt hồn nhiên ngập nước.
Giang Tuy chịu không nổi mắt to dụ hoặc, mở ra cho Thu Thu.
Thu Thu nhón chân nhỏ, nỗ lực muốn duỗi dài tay nhỏ tiếp nhận sữa bò từ trong tay anh trai, thời điểm tay nhỏ sắp đụng tới sữa bò, phía sau truyền đến một thanh âm rống giận ——
“Giang Tuy! Cậu làm gì em gái tôi vậy!!!”
Mọi người đầy mặt dấu chấm hỏi.
Cái gì?
Tiền Cẩn Dịch đang nói gì?
Là Hán ngữ sao?
Tiền Cẩn Dịch không tìm thấy em gái nhà mình, hỏi chủ quầy bán quà vặt mới biết được bọn họ tới nơi này.
Cậu ta một ngụm nước cũng chưa uống, lại tức thở hổn hển chạy tới, xa xa đã thấy Giang Tuy muốn dùng mỹ thực dụ hoặc em gái!!!
Nhân lúc mọi người còn đang ngây ngốc, Tiền Cẩn Dịch ôm chặt em gái nhà mình, thần khí mười phần mà nói:
“Giới thiệu cho mọi người một chút, đây là em gái tôi.”
“Tiền Thu Thu.”
Tiền Cẩn Dịch cảm thấy khoe khoang còn chưa đủ, cậu ta làm bộ vẻ mặt bình tĩnh mà nói:
“Em gái tôi cũng chỉ đáng yêu hơn những đứa trẻ khác một chút mà thôi, mọi người không cần hâm mộ tôi, thật sự, chẳng có gì đáng hâm mộ.”
Mũ thỏ con tuy rằng đáng yêu, nhưng vẫn che khuất gương mặt mềm mại của Thu Thu, Tiền Cẩn Dịch cảm thấy không ổn lắm.
Vì để tư thái đáng yêu của em gái bảo bối cậu ta hiện ra trước mặt Giang Tuy, cậu ta làm bộ chỉnh sửa quần áo cho Thu Thu, “không cẩn thận” gỡ mũ thỏ con xuống.
Khuôn mặt nhỏ béo tròn vo của Thu Thu lộ ra, mắt to thanh triệt lây dính tính trẻ con.
Vừa thấy chính là bé con loài người ngây thơ đáng yêu.
Tiền Cẩn Dịch vừa lòng.
Giương mắt, Tiền Cẩn Dịch quét một vòng.
Mọi người đều còn đang đứng ì.
Cậu ta càng vừa lòng.
Giờ phút này, cậu ta chỉ kém ngửa mặt lên trời cười to chỉ vào cái mũi Giang Tuy hỏi: Ha ha ha ha ha ha có phải em gái cậu không đáng yêu bằng em gái tôi hay không!!
Tuy rằng hôm nay em gái cậu ấy không giữ lời, thất tín bội nghĩa, lật lọng, sáng ba chiều bốn mà đi cùng ba ba, nhưng em gái cậu ấy vẫn đáng yêu nhất thế giới!
“Cậu đừng có mà không tin, hiện tại em gái tôi đang đứng ở cửa. Để tôi dẫn em ấy tới đây để cậu chính mắt nhìn xem.”
Tiền Cẩn Dịch vui vẻ phấn chấn chạy tới quầy bán quà vặt.
Cậu ta vừa đi, Giang Tuy nhận được một cuộc điện thoại.
Sau khi nghe điện thoại, vẻ mặt vốn dĩ lạnh nhạt của Giang Tuy lại nháy mắt nhếch lên khóe môi , bốn phía giống như nghênh đón một cơn gió xuân, làm tan rã tất cả lạnh nhạt.
Thu Thu của cậu ấy tới tìm cậu ấy.
Kiền Cảnh đợi một hồi cũng không chờ được người đến, ôm tâm lý xem náo nhiệt không chê to chuyện mà giao phó Thu Thu đến trên tay Giang Tuy.
Lui ra phía sau vài bước, tránh ở dưới tàng cây xem diễn.
Nếu có túi hạt dưa thì tốt rồi, Kiền Cảnh tiếc nuối nghĩ.
Thu Thu gặp được anh trai một ngày không thấy, vui vẻ đến tung tăng nhảy nhót. Cánh tay thịt nhỏ ôm lấy chân anh trai, tay còn lại đưa hộp sữa cho anh trai.
“Anh trai, Thu Thu muốn uống.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giúp cô bé mở ra đi ~
Thu Thu ngẩng đầu, đôi mắt hạnh nhân thanh triệt hồn nhiên ngập nước.
Giang Tuy chịu không nổi mắt to dụ hoặc, mở ra cho Thu Thu.
Thu Thu nhón chân nhỏ, nỗ lực muốn duỗi dài tay nhỏ tiếp nhận sữa bò từ trong tay anh trai, thời điểm tay nhỏ sắp đụng tới sữa bò, phía sau truyền đến một thanh âm rống giận ——
“Giang Tuy! Cậu làm gì em gái tôi vậy!!!”
Mọi người đầy mặt dấu chấm hỏi.
Cái gì?
Tiền Cẩn Dịch đang nói gì?
Là Hán ngữ sao?
Tiền Cẩn Dịch không tìm thấy em gái nhà mình, hỏi chủ quầy bán quà vặt mới biết được bọn họ tới nơi này.
Cậu ta một ngụm nước cũng chưa uống, lại tức thở hổn hển chạy tới, xa xa đã thấy Giang Tuy muốn dùng mỹ thực dụ hoặc em gái!!!
Nhân lúc mọi người còn đang ngây ngốc, Tiền Cẩn Dịch ôm chặt em gái nhà mình, thần khí mười phần mà nói:
“Giới thiệu cho mọi người một chút, đây là em gái tôi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tiền Thu Thu.”
Tiền Cẩn Dịch cảm thấy khoe khoang còn chưa đủ, cậu ta làm bộ vẻ mặt bình tĩnh mà nói:
“Em gái tôi cũng chỉ đáng yêu hơn những đứa trẻ khác một chút mà thôi, mọi người không cần hâm mộ tôi, thật sự, chẳng có gì đáng hâm mộ.”
Mũ thỏ con tuy rằng đáng yêu, nhưng vẫn che khuất gương mặt mềm mại của Thu Thu, Tiền Cẩn Dịch cảm thấy không ổn lắm.
Vì để tư thái đáng yêu của em gái bảo bối cậu ta hiện ra trước mặt Giang Tuy, cậu ta làm bộ chỉnh sửa quần áo cho Thu Thu, “không cẩn thận” gỡ mũ thỏ con xuống.
Khuôn mặt nhỏ béo tròn vo của Thu Thu lộ ra, mắt to thanh triệt lây dính tính trẻ con.
Vừa thấy chính là bé con loài người ngây thơ đáng yêu.
Tiền Cẩn Dịch vừa lòng.
Giương mắt, Tiền Cẩn Dịch quét một vòng.
Mọi người đều còn đang đứng ì.
Cậu ta càng vừa lòng.
Giờ phút này, cậu ta chỉ kém ngửa mặt lên trời cười to chỉ vào cái mũi Giang Tuy hỏi: Ha ha ha ha ha ha có phải em gái cậu không đáng yêu bằng em gái tôi hay không!!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro