Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi

Chương 41

2024-11-01 21:39:55

“Thực xin lỗi, chúng tớ sai rồi.”

“Chúng tớ cũng không dám đút đồ ăn vặt lung tung nữa.”

Giang Tuy vừa lòng ngồi xuống.

Thu Thu ngồi ở bên cạnh cậu ấy nhéo nhéo tay không biết làm sao.

Mấy ngày nay cô bé dựa mọi người đút cho ăn mới đạt được một chút linh khí, ngày hôm qua lúc đi thăm mẹ đã đem tất cả linh khí cho mẹ rồi.

Thu Thu còn nghe được chú bác sĩ nói gần đây trạng thái của mẹ thoạt nhìn tốt hơn so với lúc trước rất nhiều, có thể là bởi vì trong tiềm thức biết là con gái nhà mình tới thăm bà ấy, còn làm ba ba thường xuyên mang cô bé đi xem mẹ.

Hai ngày nay Thu Thu mơ đều mơ thấy mẹ ôn nhu ôm cô bé, mua váy đẹp và kể chuyện cổ tích cho cô bé.

Còn đút cơm cơm cho cô bé ăn.

Trong mộng mẹ rất ôn nhu, vẫn luôn cười.

Nhưng hiện tại anh trai và ba ba không cho cô bé ăn quá nhiều đồ vật.

Năm cái ngón tay nhỏ của Thu Thu nắm chặt bút chì, vẽ lung tung ở trên tờ giấy trắng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đầu nhỏ rũ xuống thấy không rõ biểu tình.

Giang Tuy biết em gái nhà mình không vui, nhưng cũng không có biện pháp. Dạ dày của trẻ nhỏ quá yếu ớt, nếu như cho cô bé ăn đồ vặt không lành mạnh gì đó, nếu phát sốt hay tiêu chảy thì sao.

Cậu ấy vươn tay sờ sờ đầu nhỏ mềm mại của Thu Thu, nói sang chuyện khác: “Thu Thu đang vẽ gì vậy?”

“Đang vẽ anh trai.”

Giang Tuy hoàn toàn không nghĩ tới, sau khi cậu ấy không cho mọi người cho Thu Thu ăn đồ ăn vặt, Thu Thu còn có thể nhớ thương cậu ấy, còn vẽ cậu ấy trên giấy.

Trong lòng ngọt muốn chết.

Đây là em gái bảo bối của cậu ấy, trong lòng em gái quả nhiên có mình.

Khóe môi Giang Tuy giơ lên:

“Vẽ anh trai làm gì?”

Thu Thu gật gật đầu nhỏ, chỉ vào quỷ vẽ bùa trên giấy mềm mại nói:

“Sau khi mẹ tỉnh lại, nhìn thấy bụng nhỏ cùng khuôn mặt nhỏ của Thu Thu đều đói bẹp nên rất tức giận, vì thế mẹ đánh anh trai và ba ba tấu một trận, còn phạt anh trai và ba ba một ngày không được ăn cơm.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


.... Ý cười của Giang Tuy đọng lại trên mặt.

Cậu ấy thu hồi lời nói vừa rồi.

Đôi tay Thu Thu chống nạnh, hung dữ nhìn anh hai.

Tuy rằng anh hai và ba ba là vì tốt cho cô bé, nhưng cô bé vẫn rất tức giận nha, tức giận đến nỗi muốn cho con hổ lớn tới hù dọa bọn họ.

Nhưng mà ánh mắt của cô bé hẳn là giống với con hổ lớn nhỉ?

Thu Thu hồi ức biểu tình của hổ, cảm thấy khí thế còn có chút chưa đủ, lại tức giận phình phình nhăn cái mũi lại tới gần Giang Tuy một chút.

Chờ đến khi anh hai bị tầm mắt “cực kỳ hung dữ” của cô bé dọa lui, Thu Thu vừa lòng mà cầm lấy bút tiếp tục vẽ quỷ vẽ bùa.

Tiền Cẩn Dịch thầm sảng khoái trong lòng.

He he, hy vọng Giang Tuy và Thu Thu nhanh chóng xé rách mặt, so với Giang Thu Thu, cái tên Tiền Thu Thu này có khí thế hơn nhiều! Làm em gái cậu ta càng tốt!

Cậu ta càng thích hợp làm anh trai Thu Thu, cái này là sự thật.

Giang Tuy cũng chưa có cách nào dạy Thu Thu áo áo lợi kỳ thật là Oreo, Cậu ta vừa dạy cô bé đã biết, đây mới là duyên phận anh em trời ban.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi

Số ký tự: 0