Đoàn Sủng Bé Con Bốn Tuổi Rưỡi
Chương 6
2024-11-01 21:39:55
Trăm vạn fans đều cực kỳ uể oải.
Thiếu niên 13 tuổi vừa thần bí lại cao quý này, rõ ràng có thể trở thành ngôi sao độc nhất vô nhị giới esport*, nhưng cậu ấy lại lựa chọn ——
*Esports là cụm từ viết tắt cho Electronic Sports, đây là hình thức thi đấu các trò chơi điện tử dành cho các tuyển thủ chuyên nghiệp
Che giấu quang huy.
Biến mất ở biển người.
Giang Hàn Thanh nhắc lên tinh thần, lại nhìn hộp quà tặng.
Phần lớn đều là chìa khóa xe thể thao, chìa khóa du thuyền, còn có anh trai của ông ấy, cũng chính là bác cả của Thu Thu tặng mấy thứ như giấy chuyển nhượng cổ phần nhà hàng, giấy chứng nhận bất động sản.
Thu Thu đang chuyên tâm ôm cúp gặm ngón tay, những thứ này cục bột nếp còn chưa dùng được.
Tặng cho Thu Thu cũng vô dụng, ông ấy cũng không thiếu.
Giang Hàn Thanh tư tiền tưởng hậu, đành phải đem những đồ vật giá trị xa xỉ nhưng lại chẳng có tác dụng nào cất vào tầng dưới chót của ngăn tủ ở thư phòng.
**
Sắp tới 8 giờ, Giang Hàn Thanh nhìn đồng hồ.
Thời gian này, chắc là Giang Tuy sẽ không về nhà.
Giang Hàn Thanh không tính toán lại chờ đợi, cho Thu Thu một hộp sữa bò dâu tây, đợi cô bé uống xong rồi dẫn cô bé đi ngủ.
Nghĩ nghĩ, lại lấy một quyển album ảnh chụp trong ngăn tủ, lật từng tấm từng tấm ảnh cho Thu Thu xem.
Nếu người không tới, chỉ có thể cho Thu Thu xem ảnh chụp nhận người.
“Người này là anh cả sao?”
Tay nhỏ của Thu Thu chỉ vào thiếu niên mày kiếm mắt sáng, cao hơn một chút so với thiếu niên khác.
Ngũ quan trác tuyệt, ngay cả đồ tham ăn như Thu Thu đều ngừng động tác uống sữa bò, nước miếng từ khóe miệng chảy ra.
Anh trai thật đẹp mắt.
Giang Hàn Thanh lắc đầu.
“Người này là Giang Tuy, anh hai của con.”
Nói về bề ngoài, kỳ thật Giang Tuy còn đẹp hơn một chút so với Kỷ Lâm làm minh tinh.
Đặc biệt là đôi tay của cậu ấy.
Thon dài hữu lực, khớp xương rõ ràng.
Nếu dùng để chơi dương cầm nhất định sẽ tự phụ lại thong dong.
Giang Thu Thu dường như không có việc gì mà lau nước miếng, nắm chặt tiểu nắm tay.
Cô bé nhất định phải làm người bạn tốt nhất của anh trai.
Chỉ cần có thể cho cô bé nhìn gương mặt đẹp như vậy mỗi ngày, cô bé có thể ăn ít đi một cái bánh bao thịt!
Tuy rằng chỉ giá trị một cái bánh bao thịt, nhưng ăn ít đồ ăn vặt chính là sự khẳng định lớn nhất của Thu Thu đối gương mặt này của Giang Tuy.
Giang Hàn Thanh đi tìm dì giúp việc tắm rửa cho Thu Thu, Thu Thu đành phải tự mình lật xem ảnh chụp.
Nhưng cứ như vậy, cô bé lại không có biện pháp uống sữa bò dâu tây.
Sầu khổ trong chốc lát sau, Thu Thu đặt sữa bò dâu tây âu yếm của cô bé trên cái chân thịt mum múp, đầu nhỏ thấp, miệng chống hộp sữa bò ngoan ngoãn hút ống hút.
Tay thịt nhỏ thì lật từng tấm ảnh chụp.
Thu Thu cực kỳ vừa lòng với phương pháp này.
Đắm chìm trong thế giới sữa bò uống thật ngon anh trai nhìn thật đẹp, Thu Thu không chú ý tới có người chậm rãi đi về phía cô bé.
Chờ đến khi đi đến bên người Thu Thu, cô bé mới phát hiện có thêm một đôi chân đứng cách đó không xa.
Thu Thu tò mò ngẩng cái đầu nhỏ tròn tròn lên, ống hút còn đang bị cô bé cắn ở trong miệng.
Sau khi nhìn thấy người kia, cô bé vô ý thức mà biểu lộ ra nụ cười mềm mại, vừa định mở miệng kêu anh trai, sữa bò dâu tây đặt trên chân nhỏ của cô bé mất đi cân bằng.
Lạch cạch một tiếng rớt trên thảm, sau đó ——
Sữa bò thuận thế bắn lên quần Giang Tuy.
Thu Thu ngơ ngác nhìn sữa bò đổ xuống đất, lại nhìn anh trai xinh đẹp bị sữa bò dính vào quần, chậm nửa nhịp mới đứng lên muốn đi tìm ba ba, nhưng giờ phút này anh trai xinh đẹp mặt không biểu tình.
Thiếu niên 13 tuổi vừa thần bí lại cao quý này, rõ ràng có thể trở thành ngôi sao độc nhất vô nhị giới esport*, nhưng cậu ấy lại lựa chọn ——
*Esports là cụm từ viết tắt cho Electronic Sports, đây là hình thức thi đấu các trò chơi điện tử dành cho các tuyển thủ chuyên nghiệp
Che giấu quang huy.
Biến mất ở biển người.
Giang Hàn Thanh nhắc lên tinh thần, lại nhìn hộp quà tặng.
Phần lớn đều là chìa khóa xe thể thao, chìa khóa du thuyền, còn có anh trai của ông ấy, cũng chính là bác cả của Thu Thu tặng mấy thứ như giấy chuyển nhượng cổ phần nhà hàng, giấy chứng nhận bất động sản.
Thu Thu đang chuyên tâm ôm cúp gặm ngón tay, những thứ này cục bột nếp còn chưa dùng được.
Tặng cho Thu Thu cũng vô dụng, ông ấy cũng không thiếu.
Giang Hàn Thanh tư tiền tưởng hậu, đành phải đem những đồ vật giá trị xa xỉ nhưng lại chẳng có tác dụng nào cất vào tầng dưới chót của ngăn tủ ở thư phòng.
**
Sắp tới 8 giờ, Giang Hàn Thanh nhìn đồng hồ.
Thời gian này, chắc là Giang Tuy sẽ không về nhà.
Giang Hàn Thanh không tính toán lại chờ đợi, cho Thu Thu một hộp sữa bò dâu tây, đợi cô bé uống xong rồi dẫn cô bé đi ngủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghĩ nghĩ, lại lấy một quyển album ảnh chụp trong ngăn tủ, lật từng tấm từng tấm ảnh cho Thu Thu xem.
Nếu người không tới, chỉ có thể cho Thu Thu xem ảnh chụp nhận người.
“Người này là anh cả sao?”
Tay nhỏ của Thu Thu chỉ vào thiếu niên mày kiếm mắt sáng, cao hơn một chút so với thiếu niên khác.
Ngũ quan trác tuyệt, ngay cả đồ tham ăn như Thu Thu đều ngừng động tác uống sữa bò, nước miếng từ khóe miệng chảy ra.
Anh trai thật đẹp mắt.
Giang Hàn Thanh lắc đầu.
“Người này là Giang Tuy, anh hai của con.”
Nói về bề ngoài, kỳ thật Giang Tuy còn đẹp hơn một chút so với Kỷ Lâm làm minh tinh.
Đặc biệt là đôi tay của cậu ấy.
Thon dài hữu lực, khớp xương rõ ràng.
Nếu dùng để chơi dương cầm nhất định sẽ tự phụ lại thong dong.
Giang Thu Thu dường như không có việc gì mà lau nước miếng, nắm chặt tiểu nắm tay.
Cô bé nhất định phải làm người bạn tốt nhất của anh trai.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ cần có thể cho cô bé nhìn gương mặt đẹp như vậy mỗi ngày, cô bé có thể ăn ít đi một cái bánh bao thịt!
Tuy rằng chỉ giá trị một cái bánh bao thịt, nhưng ăn ít đồ ăn vặt chính là sự khẳng định lớn nhất của Thu Thu đối gương mặt này của Giang Tuy.
Giang Hàn Thanh đi tìm dì giúp việc tắm rửa cho Thu Thu, Thu Thu đành phải tự mình lật xem ảnh chụp.
Nhưng cứ như vậy, cô bé lại không có biện pháp uống sữa bò dâu tây.
Sầu khổ trong chốc lát sau, Thu Thu đặt sữa bò dâu tây âu yếm của cô bé trên cái chân thịt mum múp, đầu nhỏ thấp, miệng chống hộp sữa bò ngoan ngoãn hút ống hút.
Tay thịt nhỏ thì lật từng tấm ảnh chụp.
Thu Thu cực kỳ vừa lòng với phương pháp này.
Đắm chìm trong thế giới sữa bò uống thật ngon anh trai nhìn thật đẹp, Thu Thu không chú ý tới có người chậm rãi đi về phía cô bé.
Chờ đến khi đi đến bên người Thu Thu, cô bé mới phát hiện có thêm một đôi chân đứng cách đó không xa.
Thu Thu tò mò ngẩng cái đầu nhỏ tròn tròn lên, ống hút còn đang bị cô bé cắn ở trong miệng.
Sau khi nhìn thấy người kia, cô bé vô ý thức mà biểu lộ ra nụ cười mềm mại, vừa định mở miệng kêu anh trai, sữa bò dâu tây đặt trên chân nhỏ của cô bé mất đi cân bằng.
Lạch cạch một tiếng rớt trên thảm, sau đó ——
Sữa bò thuận thế bắn lên quần Giang Tuy.
Thu Thu ngơ ngác nhìn sữa bò đổ xuống đất, lại nhìn anh trai xinh đẹp bị sữa bò dính vào quần, chậm nửa nhịp mới đứng lên muốn đi tìm ba ba, nhưng giờ phút này anh trai xinh đẹp mặt không biểu tình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro