Đoàn Sủng Mỹ Nhân Là Đồ Tham Ăn! ( Mỹ Thực )

Bánh Xuân Cuốn...

2024-10-08 01:18:23

Tô Tâm Hòa nhìn chằm chằm vào miếng lương khô trong tay, thầm nghĩ: Nếu cái này mà rơi xuống, e rằng có thể làm ai đó chết.

Nhưng khi nhìn quanh, nàng thấy các chiến sĩ đều đang ăn lương khô, dường như đã quen với điều này.

Tô Tâm Hòa buông miếng lương khô xuống, quay sang Thanh Mai nói: " Ngươi có mang theo bánh xuân không? Có nhiều không? "

Thanh Mai suy nghĩ một chút, rồi đáp: " Hơn ba mươi cái. Lúc đó nghĩ muốn ăn thêm một chút, nên đã để lại một ít ở hộp đồ ăn trên xe. Tiểu thư có muốn ăn không? "

Tô Tâm Hòa gật đầu.

Một lát sau, Thanh Mai cầm hộp bánh xuân đến. Tô Tâm Hòa nhận lấy hộp, mở ra rồi đặt lên tảng đá lớn, nói với mọi người:

" Chư vị, lương khô không ăn hết thì có thể để dành lần sau, ta có chút bánh xuân mới, nếu ai muốn thử thì cứ tự nhiên. "

Vừa nói ra, mọi người nhìn nhau, ai cũng nghĩ: Nếu có lựa chọn, ai lại muốn ăn cái cục đá khô khan này chứ?

Nhưng khi nhìn thấy Ngô Đồng ngồi im không nhúc nhích, mặt không biểu cảm mà ăn lương khô từng miếng, mọi người dù rất muốn ăn cũng không dám đưa tay lấy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tô Tâm Hòa nhận ra sự băn khoăn của họ, nhưng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng cầm một cái bánh xuân, dùng ngón tay khảy nhẹ vào đầu bánh, và bánh xuân nứt ra thành một cái túi lớn.

Mọi người chưa bao giờ thấy loại bánh này, ai nấy đều tấm tắc khen lạ.

Sau đó, Tô Tâm Hòa mở một bình thịt vụn, dùng muỗng gỗ lấy một muỗng thịt vụn nhét vào bên trong bánh xuân, rồi cho thêm một ít khoai tây xào và giá đỗ. Chiếc bánh xuân vốn mỏng manh giờ đã trở nên căng phồng. Sau khi gói bánh lại, Tô Tâm Hòa đứng dậy, đi về phía Ngô Đồng.

Ngô Đồng thấy nàng đến gần, lập tức đứng dậy, " Tô tiểu thư có gì phân phó không? "

Tô Tâm Hòa mỉm cười, đưa bánh xuân cho hắn, nói: " Ngô phó tướng, ăn thử bánh xuân này đi. "

Ngô Đồng có chút ngạc nhiên, sau một hồi mới lạnh nhạt từ chối: " Đa tạ Tô tiểu thư, không cần. "

Tô Tâm Hòa vẫn không thu tay về, nhẹ giọng nói: " Nếu Ngô phó tướng không ăn, thì không ai dám ăn đâu. Bánh xuân để lâu sẽ hư, nếu lãng phí thì thật đáng tiếc. "

Ngô Đồng mím môi, hai người giằng co một lát. Cuối cùng, thấy không lay chuyển được Tô Tâm Hòa, hắn đành giơ tay nhận lấy bánh xuân từ tay nàng, " Vậy mạt tướng sẽ không khách sáo. "

Tô Tâm Hòa mỉm cười, " Vậy mới đúng chứ. "

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đoàn Sủng Mỹ Nhân Là Đồ Tham Ăn! ( Mỹ Thực )

Số ký tự: 0