Đoàn Sủng Năm 80: Bé Con Huyền Học Có Không Gian
Có Thể Tin Một...
VƯU TIỂU THIỂU
2024-08-23 07:51:19
Nhóm dịch: Bánh Bao
Mắt thấy Đường An dẫn theo chú hai, chú ba, còn có mấy đứa con đi vào trong viện.
Tảo Tảo cảm thấy mình nên làm gì đó, bởi vì nhà họ Đường đã giữ cô ở lại.
“Bác An, Bác An.”
Tảo Tảo bước đi nhỏ chạy vào trong viện, trong lúc nhất thời chưa phanh kịp, thế nên trực tiếp nhào tới đùi Đường An.
Đường An thấy Tảo Tảo đuổi theo, vội vàng ôm người dậy, nhỏ giọng hỏi thăm.
“Làm sao vậy, Tảo Tảo?”
Tảo Tảo thấy tất cả mọi người đều nhìn cô, cuối cùng tiến đến bên tai Đường An, nhỏ giọng nói thầm vài câu.
Nghe đối phương nói xong, con ngươi Đường An co rút.
“Những gì cháu nói là thật sao?”
“Cháu… cháu không biết, cháu chỉ cảm thấy, cảm giác rất mạnh.”
Đều nói trẻ con không biết nói dối, nếu đổi thành trẻ con của nhà khác, thì đã sớm bị đánh rồi.
Này không phải đang gây rối sao?
Nhưng Đường An là thôn trưởng, còn có một người cha của xuất mã tiên, đương nhiên anh ta hiểu được có một số việc không thể không tin, cũng không thể tin hết.
Nhỡ đâu là sự thật thì sao?
“Được rồi, bác đã biết, cám ơn Tảo Tảo!”
Thấy Đường An không có chỉ trích mình, cũng không tin mình, cuối cùng Tảo Tảo cũng bình tĩnh.
Tảo Tảo nhảy xuống khỏi ngực đối phương nhảy, sau khi phất tay với mấy người anh, cô trở về trong sảnh chính.
Nghỉ ngơi được một lúc, cuối cùng bà Đường đã tốt hơn nhiều.
Có điều nghĩ đến những chuyện xảy râ vừa rồi, bà cảm thấy cần phải cảnh cáo Thôi Tú Vinh.
“Chuyện hôm nay đừng nói ra bên ngoài.”
Thôi Tú Vinh thấy mẹ chồng bảo vệ Tảo Tảo như thế, chị ấy vội vàng gật đầu.
“Mẹ… mẹ thực sự muốn để Tảo Tảo ở lại sao?”
“Đúng vậy, không phải con vẫn luôn muốn có một đứa con gái sao? Cứ để Tảo Tảo làm con gái của con đi.”
Nghe thấy đề nghị của bà Đường, Thôi Tú Vinh sửng sốt, sau đó lại không biết nên trả lời như thế nào.
Số người của nhà họ Đường cũng không thịnh vượng.
Nhưng Thôi Tú Vinh vẫn bằng vào sức một mình, vì nhà họ Đường mà sinh thêm ba đứa cháu trai.
Chú hai Đường Quốc có hai đứa con gái.
Cháu ba Đường Minh có một đứa con trai.
Có thể thấy được địa vị của Thôi Tú Vinh ở nhà họ Đường cao cỡ nào.
Bà Đường đối với ba đứa con dâu của mình coi như là đối xử bình đẳng, song khi đối đãi với con dâu cả, chính bà vẫn hơi có chút tư tâm.
“Mẹ biết nhiều năm nay con vẫn muốn có một đứa con gái, hiện tại tuổi tác lớn cũng không thể sinh, vậy thì nuôi Tảo Tảo đi.”
Thấy mẹ chồng nói là thật, Thôi Tú Vinh cảm động lau nước mắt trên mặt.
“Mẹ, cám ơn mẹ.”
Mà đối thoại của hai người đã bị Tảo Tảo đứng ở cửa nghe được.
Từ tạm trú biến thành con gái của thôn trưởng, Tảo Tảo cảm thấy cũng không tệ.
Ít nhất mang danh hiệu con gái của thôn trưởng, thì sẽ không ai dám bắt nạt cô nữa, nếu không mỗi ngày đều bị gọi là ôn thần.
Vì thế, Tảo Tảo vén rèm cửa lên, nhìn hai người ngồi trong phòng chính.
“Bà, thím, hai người yên tâm, cháu sẽ ngoan ngoãn, sau này cũng cố gắng học tập, kiếm được nhiều tiền để hai người dưỡng lão.”
Nghe thấy vậy, bà Đường vui mừng khoát tay về phía Tảo Tảo.
“Tảo Tảo à, đợi bà chọn ngày tốt sẽ cho mọi người nhận thân, sau này cháu chính là người nhà họ Đường ta, gọi là Tảo Tảo.”
Đường Tảo Tảo!
Vừa khéo giống như tên ban đầu của cô, rất tốt.
“Cám ơn bà, cám ơn thím.”
Chuyện quan trọng như thế cứ vậy được bà Đường nói mấy câu là quyết định xong.
Nhà họ Đường có thêm người mới, đương nhiên là chuyện vui.
Bà Đường nghĩ tuy rằng trong nhà nghèo, nhưng cũng phải làm một bàn đồ ăn phong phú, tất cả đều chúc mừng Tảo Tảo trở thành người nhà họ Đường.
Thôi Tú Vinh cũng chạy tới nói cho hai chị em dâu, đương nhiên còn không quên nói cho bọn họ biết tối nay mọi người ăn cùng nhau ăn cơm.
Mắt thấy Đường An dẫn theo chú hai, chú ba, còn có mấy đứa con đi vào trong viện.
Tảo Tảo cảm thấy mình nên làm gì đó, bởi vì nhà họ Đường đã giữ cô ở lại.
“Bác An, Bác An.”
Tảo Tảo bước đi nhỏ chạy vào trong viện, trong lúc nhất thời chưa phanh kịp, thế nên trực tiếp nhào tới đùi Đường An.
Đường An thấy Tảo Tảo đuổi theo, vội vàng ôm người dậy, nhỏ giọng hỏi thăm.
“Làm sao vậy, Tảo Tảo?”
Tảo Tảo thấy tất cả mọi người đều nhìn cô, cuối cùng tiến đến bên tai Đường An, nhỏ giọng nói thầm vài câu.
Nghe đối phương nói xong, con ngươi Đường An co rút.
“Những gì cháu nói là thật sao?”
“Cháu… cháu không biết, cháu chỉ cảm thấy, cảm giác rất mạnh.”
Đều nói trẻ con không biết nói dối, nếu đổi thành trẻ con của nhà khác, thì đã sớm bị đánh rồi.
Này không phải đang gây rối sao?
Nhưng Đường An là thôn trưởng, còn có một người cha của xuất mã tiên, đương nhiên anh ta hiểu được có một số việc không thể không tin, cũng không thể tin hết.
Nhỡ đâu là sự thật thì sao?
“Được rồi, bác đã biết, cám ơn Tảo Tảo!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy Đường An không có chỉ trích mình, cũng không tin mình, cuối cùng Tảo Tảo cũng bình tĩnh.
Tảo Tảo nhảy xuống khỏi ngực đối phương nhảy, sau khi phất tay với mấy người anh, cô trở về trong sảnh chính.
Nghỉ ngơi được một lúc, cuối cùng bà Đường đã tốt hơn nhiều.
Có điều nghĩ đến những chuyện xảy râ vừa rồi, bà cảm thấy cần phải cảnh cáo Thôi Tú Vinh.
“Chuyện hôm nay đừng nói ra bên ngoài.”
Thôi Tú Vinh thấy mẹ chồng bảo vệ Tảo Tảo như thế, chị ấy vội vàng gật đầu.
“Mẹ… mẹ thực sự muốn để Tảo Tảo ở lại sao?”
“Đúng vậy, không phải con vẫn luôn muốn có một đứa con gái sao? Cứ để Tảo Tảo làm con gái của con đi.”
Nghe thấy đề nghị của bà Đường, Thôi Tú Vinh sửng sốt, sau đó lại không biết nên trả lời như thế nào.
Số người của nhà họ Đường cũng không thịnh vượng.
Nhưng Thôi Tú Vinh vẫn bằng vào sức một mình, vì nhà họ Đường mà sinh thêm ba đứa cháu trai.
Chú hai Đường Quốc có hai đứa con gái.
Cháu ba Đường Minh có một đứa con trai.
Có thể thấy được địa vị của Thôi Tú Vinh ở nhà họ Đường cao cỡ nào.
Bà Đường đối với ba đứa con dâu của mình coi như là đối xử bình đẳng, song khi đối đãi với con dâu cả, chính bà vẫn hơi có chút tư tâm.
“Mẹ biết nhiều năm nay con vẫn muốn có một đứa con gái, hiện tại tuổi tác lớn cũng không thể sinh, vậy thì nuôi Tảo Tảo đi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thấy mẹ chồng nói là thật, Thôi Tú Vinh cảm động lau nước mắt trên mặt.
“Mẹ, cám ơn mẹ.”
Mà đối thoại của hai người đã bị Tảo Tảo đứng ở cửa nghe được.
Từ tạm trú biến thành con gái của thôn trưởng, Tảo Tảo cảm thấy cũng không tệ.
Ít nhất mang danh hiệu con gái của thôn trưởng, thì sẽ không ai dám bắt nạt cô nữa, nếu không mỗi ngày đều bị gọi là ôn thần.
Vì thế, Tảo Tảo vén rèm cửa lên, nhìn hai người ngồi trong phòng chính.
“Bà, thím, hai người yên tâm, cháu sẽ ngoan ngoãn, sau này cũng cố gắng học tập, kiếm được nhiều tiền để hai người dưỡng lão.”
Nghe thấy vậy, bà Đường vui mừng khoát tay về phía Tảo Tảo.
“Tảo Tảo à, đợi bà chọn ngày tốt sẽ cho mọi người nhận thân, sau này cháu chính là người nhà họ Đường ta, gọi là Tảo Tảo.”
Đường Tảo Tảo!
Vừa khéo giống như tên ban đầu của cô, rất tốt.
“Cám ơn bà, cám ơn thím.”
Chuyện quan trọng như thế cứ vậy được bà Đường nói mấy câu là quyết định xong.
Nhà họ Đường có thêm người mới, đương nhiên là chuyện vui.
Bà Đường nghĩ tuy rằng trong nhà nghèo, nhưng cũng phải làm một bàn đồ ăn phong phú, tất cả đều chúc mừng Tảo Tảo trở thành người nhà họ Đường.
Thôi Tú Vinh cũng chạy tới nói cho hai chị em dâu, đương nhiên còn không quên nói cho bọn họ biết tối nay mọi người ăn cùng nhau ăn cơm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro