Đoàn Sủng Thiên Kim Thật Áo Choàng Của Cô Lại Rơi Rồi
Chương 20
2024-08-27 16:10:25
"Anh Văn Bách, em cũng muốn đăng ký!"
Lê Nguyệt Nghi vốn có dung mạo thanh tú, lúc này ra vẻ hồn nhiên nghiêng đầu, lập tức thêm mấy phần ngây thơ trong sáng.
Liêu Văn Bách lại một lần nữa bị gợi lên hứng thú, hỏi: "Em định đăng ký môn gì?"
Nghĩ đến môn Lê Sở Hề đăng ký, Lê Nguyệt Nghi không chút do dự trả lời.
"Toán học và vật lý."
"Trùng hợp như vậy sao? Giống anh và Tiểu Hề!" Liêu Văn Bách cong môi cười: "Vậy trước đó em có từng có giải thưởng gì hay không? Tiểu Hề rất giỏi toán học, lúc học trung học cơ sở đã giành được giải thưởng lớn toàn quốc. Anh cũng có một số giải thưởng vật lý."
Nụ cười trên mặt Lê Nguyệt Nghi lập tức cứng đờ.
Thậm chí cô ta còn chưa từng tiếp xúc với thi đấu Olympic, làm gì đã tham gia các cuộc thi này lần nào? Càng không cần nói đến chuyện giành giải thưởng.
"Em, em không có giải thưởng gì cả."
Liêu Văn Bách cười nói: "Vậy à. Không sao, sau này còn có rất nhiều cơ hội. Trước kia không giành được giải thưởng, không có nghĩa sau này cũng không giành được giải thưởng."
Tuy nói như vậy, nhưng chút hứng thú với Lê Nguyệt Nghi vừa rồi cũng biến mất không còn chút nào, ánh mắt cũng một lần nữa nhìn đến Lê Sở Hề.
Vẫn là Lê Sở Hề tốt hơn, không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, mà các phương diện cũng ưu tú.
Mặc dù Lê Nguyệt Nghi là cô chủ thật, nhưng dù sao cũng lớn lên trong nông thôn vùng núi, kém Lê Sở Hề không ít.
Nghĩ đến chuyện này, ánh mắt anh ta nhìn Lê Sở Hề càng thêm dịu dàng.
"Tiểu Hề, anh đưa em tới phòng học."
Nhìn qua bóng lưng hai người, Lê Nguyệt Nghi phía sau căm hận mím chặt môi.
Nếu không phải năm đó cô ta bị đánh tráo, lớn lên ở vùng núi có điều kiện chênh lệch, không có cơ hội và điều kiện được bồi dưỡng các phương diện, thì hiện tại người đoạt được giải thưởng chính là cô ta! Người đứng bên cạnh Liêu Văn Bách cũng sẽ là cô ta!
Mà tất cả những chuyện này, đều là bởi vì Lê Sở Hề chiếm đoạt thân phận của cô ta!
Lê Sở Hề và Liêu Văn Bách cười cười nói nói suốt chặng đường, trong lúc đó, Lê Nguyệt Nghi vẫn luôn nói xen vào muốn thu hút sự chú ý của Liêu Văn Bách, nhưng thái độ của Liêu Văn Bách lại lạnh nhạt, ánh mắt chưa từng rời khỏi Lê Sở Hề bên cạnh, khiến Lê Nguyệt Nghi tức giận âm thầm cắn răng.
Sau khi ba người đi vào phòng học, lập tức trở thành trung tâm của mọi ánh nhìn.
"A, đây không phải là Liêu Văn Bách sao? Sao anh ta còn ở cạnh Lê Sở Hề thế? Lê Sở Hề chính là hàng giả tu hú chiếm tổ chim khách, hoàn toàn không xứng với Liêu Văn Bách!"
"Sao Lê Sở Hề còn mặt mũi đến trường học vậy? Chiếm đoạt thân phận của người khác nhiều năm như thế, nếu là tôi, tôi đã sớm không còn mặt mũi mà xuất hiện!"
"Cô nói Lê Sở Hề như vậy, không phải chỉ muốn đợi hai người chia tay rồi thừa cơ mà chen vào sao? Đừng nghĩ nữa, cho dù Liêu Văn Bách và Lê Sở Hề chia tay, thì cũng không tới lượt cô, người ta là hot boy trường đấy!"
Nghe những tiếng nghị luận kia, biểu cảm của Lê Nguyệt Nghi lại dễ chịu.
Cho dù Lê Sở Hề tạm thời mạnh hơn cô ta thì sao chứ? Cô chủ thật của nhà họ Lê chính là cô ta!
Sau này, cô ta có rất nhiều cơ hội thắng cô!
Trong lòng Lê Sở Hề lúc này lại vô cùng bình tĩnh.
Sống lại một đời, đã trải qua hết sinh tử, đương nhiên cô sẽ không để ý tới những lời này nữa.
Nhưng trên mặt cô lại tỏ vẻ khổ sở, vành mắt lập tức đỏ lên, nước mắt doanh tròng, không rơi xuống, nhìn có vẻ rất mảnh mai đáng thương.
Liêu Văn Bách quả nhiên đau lòng.
Anh ta nhìn về phía người xung quanh, cất giọng nói: "Dù thân phận của Tiểu Hề là gì, cô ấy đều là bạn gái của tôi, chuyện này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi."
Vừa dứt lời, đám người yên tĩnh trong một chớp mắt.
Một giây sau, sôi trào.
"Oa, Liêu Văn Bách thật thâm tình! Thân phận cô chủ giả của Lê Sở Hề cũng đã lộ ra mà anh ra còn không rời không bỏ như thế! Không hổ là nam thần của tôi! Có bạn trai như thế, Lê Sở Hề cũng quá hạnh phúc rồi?"
"Nhưng mà, Lê Sở Hề xinh đẹp hơn cô chủ thật kia! Nếu là tôi, tôi cũng chọn Lê Sở Hề! Hì hì."
Lê Sở Hề trung tâm của nghị luận nhìn qua Liêu Văn Bách, vẻ mặt cảm động.
"Văn Bách, anh đối xử với em thật tốt."
Liêu Văn Bách xoa đầu cô, dịu dàng nói: "Đồ ngốc, em là bạn gái của anh, anh không tốt với em thì còn tốt với ai chứ?"
Lê Sở Hề thẹn thùng cúi đầu xuống, trong mắt lại nhanh chóng hiện lên sự lạnh lẽo.
Kiếp trước, tên cặn bã này dỗ ngon dỗ ngọt như này để lừa gạt cô. Đời này, cô chắc chắn sẽ không tái phạm sai lầm như thế nữa.
Chuyện phát triển đến bây giờ giống hệt dự đoán của cô.
Liêu Văn Bách công khai tỏ thái độ cô là bạn gái của anh ta, như vậy, chỉ cần...
Nghĩ đến đây, khóe mắt cô liếc nhìn về phía Lê Nguyệt Nghi bên cạnh…
Lê Nguyệt Nghi vốn có dung mạo thanh tú, lúc này ra vẻ hồn nhiên nghiêng đầu, lập tức thêm mấy phần ngây thơ trong sáng.
Liêu Văn Bách lại một lần nữa bị gợi lên hứng thú, hỏi: "Em định đăng ký môn gì?"
Nghĩ đến môn Lê Sở Hề đăng ký, Lê Nguyệt Nghi không chút do dự trả lời.
"Toán học và vật lý."
"Trùng hợp như vậy sao? Giống anh và Tiểu Hề!" Liêu Văn Bách cong môi cười: "Vậy trước đó em có từng có giải thưởng gì hay không? Tiểu Hề rất giỏi toán học, lúc học trung học cơ sở đã giành được giải thưởng lớn toàn quốc. Anh cũng có một số giải thưởng vật lý."
Nụ cười trên mặt Lê Nguyệt Nghi lập tức cứng đờ.
Thậm chí cô ta còn chưa từng tiếp xúc với thi đấu Olympic, làm gì đã tham gia các cuộc thi này lần nào? Càng không cần nói đến chuyện giành giải thưởng.
"Em, em không có giải thưởng gì cả."
Liêu Văn Bách cười nói: "Vậy à. Không sao, sau này còn có rất nhiều cơ hội. Trước kia không giành được giải thưởng, không có nghĩa sau này cũng không giành được giải thưởng."
Tuy nói như vậy, nhưng chút hứng thú với Lê Nguyệt Nghi vừa rồi cũng biến mất không còn chút nào, ánh mắt cũng một lần nữa nhìn đến Lê Sở Hề.
Vẫn là Lê Sở Hề tốt hơn, không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, mà các phương diện cũng ưu tú.
Mặc dù Lê Nguyệt Nghi là cô chủ thật, nhưng dù sao cũng lớn lên trong nông thôn vùng núi, kém Lê Sở Hề không ít.
Nghĩ đến chuyện này, ánh mắt anh ta nhìn Lê Sở Hề càng thêm dịu dàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tiểu Hề, anh đưa em tới phòng học."
Nhìn qua bóng lưng hai người, Lê Nguyệt Nghi phía sau căm hận mím chặt môi.
Nếu không phải năm đó cô ta bị đánh tráo, lớn lên ở vùng núi có điều kiện chênh lệch, không có cơ hội và điều kiện được bồi dưỡng các phương diện, thì hiện tại người đoạt được giải thưởng chính là cô ta! Người đứng bên cạnh Liêu Văn Bách cũng sẽ là cô ta!
Mà tất cả những chuyện này, đều là bởi vì Lê Sở Hề chiếm đoạt thân phận của cô ta!
Lê Sở Hề và Liêu Văn Bách cười cười nói nói suốt chặng đường, trong lúc đó, Lê Nguyệt Nghi vẫn luôn nói xen vào muốn thu hút sự chú ý của Liêu Văn Bách, nhưng thái độ của Liêu Văn Bách lại lạnh nhạt, ánh mắt chưa từng rời khỏi Lê Sở Hề bên cạnh, khiến Lê Nguyệt Nghi tức giận âm thầm cắn răng.
Sau khi ba người đi vào phòng học, lập tức trở thành trung tâm của mọi ánh nhìn.
"A, đây không phải là Liêu Văn Bách sao? Sao anh ta còn ở cạnh Lê Sở Hề thế? Lê Sở Hề chính là hàng giả tu hú chiếm tổ chim khách, hoàn toàn không xứng với Liêu Văn Bách!"
"Sao Lê Sở Hề còn mặt mũi đến trường học vậy? Chiếm đoạt thân phận của người khác nhiều năm như thế, nếu là tôi, tôi đã sớm không còn mặt mũi mà xuất hiện!"
"Cô nói Lê Sở Hề như vậy, không phải chỉ muốn đợi hai người chia tay rồi thừa cơ mà chen vào sao? Đừng nghĩ nữa, cho dù Liêu Văn Bách và Lê Sở Hề chia tay, thì cũng không tới lượt cô, người ta là hot boy trường đấy!"
Nghe những tiếng nghị luận kia, biểu cảm của Lê Nguyệt Nghi lại dễ chịu.
Cho dù Lê Sở Hề tạm thời mạnh hơn cô ta thì sao chứ? Cô chủ thật của nhà họ Lê chính là cô ta!
Sau này, cô ta có rất nhiều cơ hội thắng cô!
Trong lòng Lê Sở Hề lúc này lại vô cùng bình tĩnh.
Sống lại một đời, đã trải qua hết sinh tử, đương nhiên cô sẽ không để ý tới những lời này nữa.
Nhưng trên mặt cô lại tỏ vẻ khổ sở, vành mắt lập tức đỏ lên, nước mắt doanh tròng, không rơi xuống, nhìn có vẻ rất mảnh mai đáng thương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liêu Văn Bách quả nhiên đau lòng.
Anh ta nhìn về phía người xung quanh, cất giọng nói: "Dù thân phận của Tiểu Hề là gì, cô ấy đều là bạn gái của tôi, chuyện này vĩnh viễn cũng sẽ không thay đổi."
Vừa dứt lời, đám người yên tĩnh trong một chớp mắt.
Một giây sau, sôi trào.
"Oa, Liêu Văn Bách thật thâm tình! Thân phận cô chủ giả của Lê Sở Hề cũng đã lộ ra mà anh ra còn không rời không bỏ như thế! Không hổ là nam thần của tôi! Có bạn trai như thế, Lê Sở Hề cũng quá hạnh phúc rồi?"
"Nhưng mà, Lê Sở Hề xinh đẹp hơn cô chủ thật kia! Nếu là tôi, tôi cũng chọn Lê Sở Hề! Hì hì."
Lê Sở Hề trung tâm của nghị luận nhìn qua Liêu Văn Bách, vẻ mặt cảm động.
"Văn Bách, anh đối xử với em thật tốt."
Liêu Văn Bách xoa đầu cô, dịu dàng nói: "Đồ ngốc, em là bạn gái của anh, anh không tốt với em thì còn tốt với ai chứ?"
Lê Sở Hề thẹn thùng cúi đầu xuống, trong mắt lại nhanh chóng hiện lên sự lạnh lẽo.
Kiếp trước, tên cặn bã này dỗ ngon dỗ ngọt như này để lừa gạt cô. Đời này, cô chắc chắn sẽ không tái phạm sai lầm như thế nữa.
Chuyện phát triển đến bây giờ giống hệt dự đoán của cô.
Liêu Văn Bách công khai tỏ thái độ cô là bạn gái của anh ta, như vậy, chỉ cần...
Nghĩ đến đây, khóe mắt cô liếc nhìn về phía Lê Nguyệt Nghi bên cạnh…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro