Đoàn Sủng Tiểu Phúc Nữ, Nàng Là Thần Tài Thân Khuê Nữ
Mẹ Con Tâm Giao...
Chỉ Mặc Tùy Phong
2024-12-10 02:56:31
Tần Thời Hi có thể cảm nhận rõ ràng rằng, cả gia đình đều rất vui mừng trước sự ra đời của nàng và đều rất yêu thương nàng. Đây là một gia đình đầm ấm và hòa thuận.
Nói chung, điều kiện gia đình trong kiếp này có vẻ không tốt lắm, không phải một gia đình giàu sang phú quý nhưng những điều này đều không phải vấn đề lớn. Nàng có tinh thần lực, lại có không gian tùy thân, đợi khi nàng lớn lên, chắc chắn nàng sẽ dẫn dắt cả gia đình thoát nghèo làm giàu, nàng có niềm tin rằng gia đình này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
Suy nghĩ đến đây, Tần Thời Hi liền đưa đôi tay bé xíu mềm mại của mình ra và khẽ vung lên mạnh mẽ, rồi nở một nụ cười tự tin, kiên quyết, kèm theo một biểu cảm kiêu ngạo và nỗ lực: "Ê a..." [Để sống tốt, mình phải nỗ lực phấn đấu.]
Ánh mắt Hạ thị tràn đầy yêu thương, bà ấy nhìn biểu cảm đáng yêu của con gái mà không nhịn được cười khẽ, giọng điệu dịu dàng nói: "Ngoan, có phải con đói rồi không?"
Ơ? Nàng đói hay không nhỉ?
Tần Thời Hi nghiêng đầu nhỏ nhìn về phía bầu ngực của mẫu thân rồi hơi sững lại. Dù mẫu thân nàng sinh con khi tuổi đã cao nhưng có vẻ bà ấy đã chăm sóc cơ thể rất tốt, bầu ngực của bà ấy trắng muốt và căng đầy, xem ra bà ấy đã chuẩn bị nguồn sữa dồi dào cho cô.
Mặc dù Tần Thời Hi là một em bé nhưng linh hồn bên trong của nàng lại là của một thiếu nữ mười sáu tuổi ở thế giới hiện đại. Bảo nàng ngay lập tức bú sữa mẹ, nàng vẫn cảm thấy hơi ngại ngùng.
Lập tức, Tần Thời Hi quay đầu sang hướng khác và mạnh mẽ vung đôi tay bé xíu: "Ê a..." [Con không đói đâu.]
Đứa con gái bé bỏng ngọt ngào này, trong chốc lát đã khiến trái tim Hạ thị tan chảy.
Giọng nói của Hạ thị càng thêm dịu dàng, bà ấy nhẹ nhàng vuốt mái tóc nhỏ của con gái: "Ngoan, nghe lời mẹ, ngủ ngoan rồi lớn thật nhanh nhé."
Có lẽ vì đã sử dụng một chút tinh thần lực nên Tần Thời Hi ngáp nhẹ một cái, rồi lại chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.
Sau một lúc nói chuyện vui vẻ, mấy người hàng xóm cũng lần lượt rời đi.
Hai canh giờ sau, từ căn phòng của Diệp thị cũng vang lên tiếng khóc chào đời của trẻ sơ sinh.
Giọng nói vui mừng của bà đỡ vang lên: "Sinh rồi, còn nữa, sinh được hai đứa con trai."
"Song sinh, hai đứa con trai!"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nói chung, điều kiện gia đình trong kiếp này có vẻ không tốt lắm, không phải một gia đình giàu sang phú quý nhưng những điều này đều không phải vấn đề lớn. Nàng có tinh thần lực, lại có không gian tùy thân, đợi khi nàng lớn lên, chắc chắn nàng sẽ dẫn dắt cả gia đình thoát nghèo làm giàu, nàng có niềm tin rằng gia đình này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
Suy nghĩ đến đây, Tần Thời Hi liền đưa đôi tay bé xíu mềm mại của mình ra và khẽ vung lên mạnh mẽ, rồi nở một nụ cười tự tin, kiên quyết, kèm theo một biểu cảm kiêu ngạo và nỗ lực: "Ê a..." [Để sống tốt, mình phải nỗ lực phấn đấu.]
Ánh mắt Hạ thị tràn đầy yêu thương, bà ấy nhìn biểu cảm đáng yêu của con gái mà không nhịn được cười khẽ, giọng điệu dịu dàng nói: "Ngoan, có phải con đói rồi không?"
Ơ? Nàng đói hay không nhỉ?
Tần Thời Hi nghiêng đầu nhỏ nhìn về phía bầu ngực của mẫu thân rồi hơi sững lại. Dù mẫu thân nàng sinh con khi tuổi đã cao nhưng có vẻ bà ấy đã chăm sóc cơ thể rất tốt, bầu ngực của bà ấy trắng muốt và căng đầy, xem ra bà ấy đã chuẩn bị nguồn sữa dồi dào cho cô.
Mặc dù Tần Thời Hi là một em bé nhưng linh hồn bên trong của nàng lại là của một thiếu nữ mười sáu tuổi ở thế giới hiện đại. Bảo nàng ngay lập tức bú sữa mẹ, nàng vẫn cảm thấy hơi ngại ngùng.
Lập tức, Tần Thời Hi quay đầu sang hướng khác và mạnh mẽ vung đôi tay bé xíu: "Ê a..." [Con không đói đâu.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đứa con gái bé bỏng ngọt ngào này, trong chốc lát đã khiến trái tim Hạ thị tan chảy.
Giọng nói của Hạ thị càng thêm dịu dàng, bà ấy nhẹ nhàng vuốt mái tóc nhỏ của con gái: "Ngoan, nghe lời mẹ, ngủ ngoan rồi lớn thật nhanh nhé."
Có lẽ vì đã sử dụng một chút tinh thần lực nên Tần Thời Hi ngáp nhẹ một cái, rồi lại chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.
Sau một lúc nói chuyện vui vẻ, mấy người hàng xóm cũng lần lượt rời đi.
Hai canh giờ sau, từ căn phòng của Diệp thị cũng vang lên tiếng khóc chào đời của trẻ sơ sinh.
Giọng nói vui mừng của bà đỡ vang lên: "Sinh rồi, còn nữa, sinh được hai đứa con trai."
"Song sinh, hai đứa con trai!"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro