Chương 33
2024-08-17 14:24:50
“Vì sao?”
““Sử thi” bị nghi ngờ có liên quan đến đạo văn, giống với nội dung mùa 1-7 của bộ phim truyền hình lịch sử tập ngắn “Hành trình mưa gió” đã được phát hành của Sunday.”
“Nói bừa!” Lúc này, trong phòng họp, quản lý Diêu phẫn nộ đứng lên, việc mua bán bản quyền “Sử thi” được hoàn thành trên tay anh ta, nay bị người khác nói như vậy tất nhiên là mặt anh ta đỏ lên, “Tác giả của “Sử thi” là nhà văn lớn, sao có thể đạo văn được!”
Nhan Xảo đã từng phân tích toàn bộ tình tiết cốt truyện mùa 1-7 của “Hành trình mưa gió”, và đối chiếu với “Sử thi”, phát hiện tỉ lệ kiểm tra trùng lặp trên 60%.
Nhưng cô không định nói ra, cúi đầu nói: “Đây chỉ là quan điểm cá nhân của tôi thôi.”
Đàn Ninh vẫn không nói tiếp, hỏi vấn đề thứ ba: “Chi phí chế tác “Cầu nguyện” dự tính là bao nhiêu?”
Nhan Xảo khẽ sửng sốt, nói: “Cái này… Tôi không biết.”
Đàn Ninh đi về phía cửa phòng họp, mở cửa: “Cô có thể đi ra ngoài!”
Nhan Xảo cũng giống như những người trong bộ phận mua bán bản quyền bị cuộc hội nghị không đầu không đuôi này làm cho chẳng hiểu ra sao, bảo cô tham gia nhưng đến tận giờ này cô vẫn không tài nào hiểu nổi bảo cô tham gia làm cái gì. Nghe bảo có thể rời đi, tự nhiên là cô không nói hai lời, đứng dậy rời đi luôn.
Trước khi ra cửa, cô lại ngước mắt lên cẩn thận liếc Đàn Ninh một cái, anh đang cúi đầu nhìn mình, sắc mặt hơi trầm xuống, dường như có chút tức giận, đang lúc Nhan Xảo không biết vì sao thì lại nghe anh nói: “Lên tầng 5, bộ phận nhân sự, tìm Mandy!”
Nhan Xảo dừng bước, còn chưa kịp hỏi kỹ, Đàn Ninh đã đóng sầm cửa phòng họp ngay trước mặt cô.
Nhan Xảo đi rồi, song hội nghị vẫn tiếp tục, người tiếp theo trả lời câu hỏi chính là Bernt, cấp trên mới của Nhan Xảo: “Người vừa đi ra ngoài kia có chức vị gì?”
“Nhân viên pha chế của nhà ăn.”
“Tới bao lâu rồi?”
“Không đến hai tháng.”
“Quản lý Diêu thì sao?”
“Quản lý mua sắm…”
“Tới bao lâu rồi?”
“Hai năm.”
Đàn Ninh chuyển hướng qua quản lý Diêu: “Cho nên, quản lý Diêu nhậm chức hơn hai mươi tháng trời mới chỉ học được cách làm thế nào để uống rượu cao cấp thôi sao? Anh không biết tác giả “Sử thi” đang bị dính kiện tụng vì đạo văn hả, chuyện này đã bị nhóm Animal Logic đào lên đè ép chúng ta một tháng rồi, mà đến bây giờ anh vẫn không biết sao?”
Quản lý Diêu dừng lại, lập tức hiểu ra —— Người trên bàn này, trùng hợp thế nào đều là người của đoàn đội đi Mỹ công tác năm ngoái, không nhiều một người, cũng không thiếu một người.
““Sử thi” bị nghi ngờ có liên quan đến đạo văn, giống với nội dung mùa 1-7 của bộ phim truyền hình lịch sử tập ngắn “Hành trình mưa gió” đã được phát hành của Sunday.”
“Nói bừa!” Lúc này, trong phòng họp, quản lý Diêu phẫn nộ đứng lên, việc mua bán bản quyền “Sử thi” được hoàn thành trên tay anh ta, nay bị người khác nói như vậy tất nhiên là mặt anh ta đỏ lên, “Tác giả của “Sử thi” là nhà văn lớn, sao có thể đạo văn được!”
Nhan Xảo đã từng phân tích toàn bộ tình tiết cốt truyện mùa 1-7 của “Hành trình mưa gió”, và đối chiếu với “Sử thi”, phát hiện tỉ lệ kiểm tra trùng lặp trên 60%.
Nhưng cô không định nói ra, cúi đầu nói: “Đây chỉ là quan điểm cá nhân của tôi thôi.”
Đàn Ninh vẫn không nói tiếp, hỏi vấn đề thứ ba: “Chi phí chế tác “Cầu nguyện” dự tính là bao nhiêu?”
Nhan Xảo khẽ sửng sốt, nói: “Cái này… Tôi không biết.”
Đàn Ninh đi về phía cửa phòng họp, mở cửa: “Cô có thể đi ra ngoài!”
Nhan Xảo cũng giống như những người trong bộ phận mua bán bản quyền bị cuộc hội nghị không đầu không đuôi này làm cho chẳng hiểu ra sao, bảo cô tham gia nhưng đến tận giờ này cô vẫn không tài nào hiểu nổi bảo cô tham gia làm cái gì. Nghe bảo có thể rời đi, tự nhiên là cô không nói hai lời, đứng dậy rời đi luôn.
Trước khi ra cửa, cô lại ngước mắt lên cẩn thận liếc Đàn Ninh một cái, anh đang cúi đầu nhìn mình, sắc mặt hơi trầm xuống, dường như có chút tức giận, đang lúc Nhan Xảo không biết vì sao thì lại nghe anh nói: “Lên tầng 5, bộ phận nhân sự, tìm Mandy!”
Nhan Xảo dừng bước, còn chưa kịp hỏi kỹ, Đàn Ninh đã đóng sầm cửa phòng họp ngay trước mặt cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhan Xảo đi rồi, song hội nghị vẫn tiếp tục, người tiếp theo trả lời câu hỏi chính là Bernt, cấp trên mới của Nhan Xảo: “Người vừa đi ra ngoài kia có chức vị gì?”
“Nhân viên pha chế của nhà ăn.”
“Tới bao lâu rồi?”
“Không đến hai tháng.”
“Quản lý Diêu thì sao?”
“Quản lý mua sắm…”
“Tới bao lâu rồi?”
“Hai năm.”
Đàn Ninh chuyển hướng qua quản lý Diêu: “Cho nên, quản lý Diêu nhậm chức hơn hai mươi tháng trời mới chỉ học được cách làm thế nào để uống rượu cao cấp thôi sao? Anh không biết tác giả “Sử thi” đang bị dính kiện tụng vì đạo văn hả, chuyện này đã bị nhóm Animal Logic đào lên đè ép chúng ta một tháng rồi, mà đến bây giờ anh vẫn không biết sao?”
Quản lý Diêu dừng lại, lập tức hiểu ra —— Người trên bàn này, trùng hợp thế nào đều là người của đoàn đội đi Mỹ công tác năm ngoái, không nhiều một người, cũng không thiếu một người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro