Chương 35
2024-08-17 14:24:50
Anh muốn Bernt tự vấn lương tâm của mình thử xem, anh ta muốn điều chuyển Nhan Xảo qua đây, là xuất phát từ sự tán thưởng thực sự đối với năng lực nghiệp vụ của cô, hay là, xuất phát từ những lý do cá nhân nào khác.
Cho nên, anh bảo Nhan Xảo trả lời những vấn đề vốn được chuẩn bị cho nhân viên chuyên nghiệp, để Nhan Xảo biết rằng, nếu cô muốn đi lên, cũng cần phải có chút tài năng, dựa vào sắc đẹp để đi lối tắt, ở chỗ Dương Thư thì có lẽ có thể áp dụng được đấy, nhưng ở Kibble của anh thì không thể thực hiện được.
Kết quả, câu đầu tiên rất xảo quyệt, bắt xem phim đoán đoàn đội chế tác, vậy mà lại để Nhan Xảo đoán trúng. Vì thế anh hỏi tiếp câu thứ hai, kết quả, cô cũng trả lời được.
Hai vấn đề này đều không tính là đơn giản, không là người trong nghề thì hơn phân nửa là không trả lời được. Nhưng cô lại trả lời đúng hết, biểu hiện của cô không chỉ giúp bảo vệ tôn nghiêm của chính cô và tôn nghiêm của Bernt khi đã mở miệng vì cô, mà còn có tác dụng nhục nhã một đám chỉ biết chơi đùa, không biết làm việc như đám người quản lý Diêu kia.
Thực ra khi đó, ở trong phòng họp, người bị nhục nhã còn có một người nữa, đó chính là bản thân Đàn Ninh —— anh kinh ngạc vì quả thật anh đã xem thường người khác, vì thế bèn lâm thời thay đổi chủ ý, bảo cô lên lầu đi tìm Mandy.
Nghĩ đến đây, anh nhàn nhạt nói: “Nếu đã thế, vậy phát offer đi!”
Mandy xuống xe của Đàn Ninh, vừa mới xuống xe, Đàn Ninh đã nghe được ngoài xe có người nói chuyện, thanh âm này, Đàn Ninh ngẩn người, mở cửa sổ xe ra, quả nhiên nhìn thấy Nhan Xảo.
Lông mày anh hơi nhướng lên: “Có việc gì không?”
Vẻ mặt Nhan Xảo ngây thơ, nói lời cảm ơn với anh: “Cảm ơn anh đã cho tôi đến bộ phận mua bán bản quyền.”
Đàn Ninh quay đầu, nghĩ đến những suy nghĩ u ám ban đầu của mình, chỉ nói: “Là Bernt mở miệng.”
“Vậy vẫn phải cảm ơn.” Nhan Xảo là thật tình, khẽ mỉm cười.
Trái lại Đàn Ninh lại không có cách nào nhìn thẳng vào nụ cười của cô, anh ho khan nói: “Cô cứ vượt qua thời gian thử việc đã rồi nói sau.”
Dứt lời, Đàn Ninh đóng cửa sổ xe lại, phân phó tài xế lái xe rời đi.
Một ngày mới bắt đầu, Nhan Xảo đã trở thành một trong các thành viên của bộ phận mua bán bản quyền.
Bernt cười hoan nghênh cô, giới thiệu thành viên mới cho mọi người trong bộ phận mua bán bản quyền.
Đoàn người của quản lý Diêu ngồi yên tại chỗ, vừa nhìn thấy cô là nhớ ngay tới chuyện trong phòng họp hôm đó, bọn họ lãnh đạm vỗ tay, xem như đã hoan nghênh.
Cho nên, anh bảo Nhan Xảo trả lời những vấn đề vốn được chuẩn bị cho nhân viên chuyên nghiệp, để Nhan Xảo biết rằng, nếu cô muốn đi lên, cũng cần phải có chút tài năng, dựa vào sắc đẹp để đi lối tắt, ở chỗ Dương Thư thì có lẽ có thể áp dụng được đấy, nhưng ở Kibble của anh thì không thể thực hiện được.
Kết quả, câu đầu tiên rất xảo quyệt, bắt xem phim đoán đoàn đội chế tác, vậy mà lại để Nhan Xảo đoán trúng. Vì thế anh hỏi tiếp câu thứ hai, kết quả, cô cũng trả lời được.
Hai vấn đề này đều không tính là đơn giản, không là người trong nghề thì hơn phân nửa là không trả lời được. Nhưng cô lại trả lời đúng hết, biểu hiện của cô không chỉ giúp bảo vệ tôn nghiêm của chính cô và tôn nghiêm của Bernt khi đã mở miệng vì cô, mà còn có tác dụng nhục nhã một đám chỉ biết chơi đùa, không biết làm việc như đám người quản lý Diêu kia.
Thực ra khi đó, ở trong phòng họp, người bị nhục nhã còn có một người nữa, đó chính là bản thân Đàn Ninh —— anh kinh ngạc vì quả thật anh đã xem thường người khác, vì thế bèn lâm thời thay đổi chủ ý, bảo cô lên lầu đi tìm Mandy.
Nghĩ đến đây, anh nhàn nhạt nói: “Nếu đã thế, vậy phát offer đi!”
Mandy xuống xe của Đàn Ninh, vừa mới xuống xe, Đàn Ninh đã nghe được ngoài xe có người nói chuyện, thanh âm này, Đàn Ninh ngẩn người, mở cửa sổ xe ra, quả nhiên nhìn thấy Nhan Xảo.
Lông mày anh hơi nhướng lên: “Có việc gì không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vẻ mặt Nhan Xảo ngây thơ, nói lời cảm ơn với anh: “Cảm ơn anh đã cho tôi đến bộ phận mua bán bản quyền.”
Đàn Ninh quay đầu, nghĩ đến những suy nghĩ u ám ban đầu của mình, chỉ nói: “Là Bernt mở miệng.”
“Vậy vẫn phải cảm ơn.” Nhan Xảo là thật tình, khẽ mỉm cười.
Trái lại Đàn Ninh lại không có cách nào nhìn thẳng vào nụ cười của cô, anh ho khan nói: “Cô cứ vượt qua thời gian thử việc đã rồi nói sau.”
Dứt lời, Đàn Ninh đóng cửa sổ xe lại, phân phó tài xế lái xe rời đi.
Một ngày mới bắt đầu, Nhan Xảo đã trở thành một trong các thành viên của bộ phận mua bán bản quyền.
Bernt cười hoan nghênh cô, giới thiệu thành viên mới cho mọi người trong bộ phận mua bán bản quyền.
Đoàn người của quản lý Diêu ngồi yên tại chỗ, vừa nhìn thấy cô là nhớ ngay tới chuyện trong phòng họp hôm đó, bọn họ lãnh đạm vỗ tay, xem như đã hoan nghênh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro