Đêm khuya mua nước tương (18)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 20:39:27
Edit: Ngọc Hâ
Thư ký đi theo Thịnh Thế tới bãi đậu xe, trước khi Thịnh Thế bước lên xe một giây đột nhiên như tới gì đó, nghiêng đầu vẫy tay với thư ký, sau đó chậm rãi nói mấy câu với cô ta.
Thư ký trợn to hai mắt kinh ngạc nhìn Thịnh Thế, đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Thịnh Thế chứng kiến bộ dạng ngây ngốc này của thư ký thì nhíu mày một cái, giọng điệu lập tức trở nên có phần nghiêm nghị: “Lời nói của tôi cô nghe hiểu không? Muốn tôi nói lại lần thứ hai sao?”
Thư ký ngây ngô lắc đầu, sau đó lập tức xoay người nhanh như chớp chạy tới trước xe mình đạp chân ga vội vội vàng vàng đi làm việc.
*******************
Sau khi Cố Lan San cúp máy tinh thần càng thêm khó ngủ.
Thỉnh thoảng cô nghiêng đầu liếc mắt nhìn thời gian trên điện thoại di động, sau đó lại dựng thẳng lỗ tai nghe dưới lầu có tiếng xe hay không.
Nhưng thời gian tích tắc tích tắc qua hai giờ mà Thịnh Thế vẫn chưa về nhà.
Tâm tình lúc này của Cố Lan San không phập phồng như trước ngược lại dần dần bình tĩnh, cô nằm trên giường dùng tư thế nằm ngang tiêu chuẩn bắt mình từ nhắm hai mắt lại suy nghĩ, cô nên ngủ, thời gian không còn sớm nữa, bây giờ cũng đã hai giờ cô ngủ nhiều nhất cũng chỉ đến bảy giờ đã phải rời giường.
Tối nay Thịnh Thế không về… Vừa rồi cô vì nhất thời kích động gọi điện thoại cho anh, bây giờ thần trí cô (Tinh thần và trí tuệ) rất tỉnh táo, mặc dù cô rất muốn gọi điện thoại hỏi anh một câu tối nay về hay không, hoặc đợi sau khi anh nghe máy cẩn thận nghe ngóng xem trong điện thoại của anh có giọng Tô Kiều Kiều hay không, nhưng cô nghĩ thì nghĩ như vậy chứ từ nãy tới giờ không có can đảm gọi điện.
Nếu cô và Thịnh Thế không có đêm điên loạn trước kia thì cô xác định quan hệ giữa mình và Thịnh Thế, Thịnh Thế là bạn tốt của cô.
Sau này sẽ là bạn bè đi chung cả đời, giờ không còn những ngày sau nữa, cô đã xác định quan hệ giữa mình và Thịnh Thế, Thịnh Thế là ông xã của cô.
Cô vẫn luôn xem thân phận bà Thịnh thành công việc của thư ký, hết sức cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng tối nay cô đột nhiên cảm thấy cuộc hôn nhân của cô và Thịnh Thế gần như trong một tháng ngắn ngủi xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cô thế mà có rất nhiều lần đùa giỡn Thịnh Thế.
Thật không dám giấu diếm, một người nhất là một phụ nữ trái tim rất nhỏ, thường sẽ vì chút chuyện nhỏ xíu mà ảnh hưởng tới cả tâm tình. Thường vào lúc này cô rất muốn tìm một người để trút bầu tâm sự khiến mình thoải mái một chút. Từ trước tới giờ cô hay trút vào Thịnh Thế, sau khi gả cho Thịnh Thế thì cô giấu trong lòng, cô chưa bao giờ biết thì ra mình cũng có thể nhịn. Nhưng dạo gần đây cô thiếu sự nhẫn nại, rõ ràng chưa đâu vào đâu cô đã không chỉ một lần ngang ngược với Thịnh Thế.
Nhưng Thịnh Thế… Lại không chút ý tứ tức giận.
Bộ dạng kia khiến cô cảm thấy cực giống như Thập Nhị cô vẫn nhớ.
Thịnh Thế là Thập Nhị sao?
Nhưng rõ ràng lúc trước anh tức giận chỉ lên trời nói với cô, Cố Lan San, khi tôi yêu em em nói cái gì thì chính là cái đó, khi tôi không yêu em thì em chẳng là cái thá gì!
Thư ký đi theo Thịnh Thế tới bãi đậu xe, trước khi Thịnh Thế bước lên xe một giây đột nhiên như tới gì đó, nghiêng đầu vẫy tay với thư ký, sau đó chậm rãi nói mấy câu với cô ta.
Thư ký trợn to hai mắt kinh ngạc nhìn Thịnh Thế, đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Thịnh Thế chứng kiến bộ dạng ngây ngốc này của thư ký thì nhíu mày một cái, giọng điệu lập tức trở nên có phần nghiêm nghị: “Lời nói của tôi cô nghe hiểu không? Muốn tôi nói lại lần thứ hai sao?”
Thư ký ngây ngô lắc đầu, sau đó lập tức xoay người nhanh như chớp chạy tới trước xe mình đạp chân ga vội vội vàng vàng đi làm việc.
*******************
Sau khi Cố Lan San cúp máy tinh thần càng thêm khó ngủ.
Thỉnh thoảng cô nghiêng đầu liếc mắt nhìn thời gian trên điện thoại di động, sau đó lại dựng thẳng lỗ tai nghe dưới lầu có tiếng xe hay không.
Nhưng thời gian tích tắc tích tắc qua hai giờ mà Thịnh Thế vẫn chưa về nhà.
Tâm tình lúc này của Cố Lan San không phập phồng như trước ngược lại dần dần bình tĩnh, cô nằm trên giường dùng tư thế nằm ngang tiêu chuẩn bắt mình từ nhắm hai mắt lại suy nghĩ, cô nên ngủ, thời gian không còn sớm nữa, bây giờ cũng đã hai giờ cô ngủ nhiều nhất cũng chỉ đến bảy giờ đã phải rời giường.
Tối nay Thịnh Thế không về… Vừa rồi cô vì nhất thời kích động gọi điện thoại cho anh, bây giờ thần trí cô (Tinh thần và trí tuệ) rất tỉnh táo, mặc dù cô rất muốn gọi điện thoại hỏi anh một câu tối nay về hay không, hoặc đợi sau khi anh nghe máy cẩn thận nghe ngóng xem trong điện thoại của anh có giọng Tô Kiều Kiều hay không, nhưng cô nghĩ thì nghĩ như vậy chứ từ nãy tới giờ không có can đảm gọi điện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu cô và Thịnh Thế không có đêm điên loạn trước kia thì cô xác định quan hệ giữa mình và Thịnh Thế, Thịnh Thế là bạn tốt của cô.
Sau này sẽ là bạn bè đi chung cả đời, giờ không còn những ngày sau nữa, cô đã xác định quan hệ giữa mình và Thịnh Thế, Thịnh Thế là ông xã của cô.
Cô vẫn luôn xem thân phận bà Thịnh thành công việc của thư ký, hết sức cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng tối nay cô đột nhiên cảm thấy cuộc hôn nhân của cô và Thịnh Thế gần như trong một tháng ngắn ngủi xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Cô thế mà có rất nhiều lần đùa giỡn Thịnh Thế.
Thật không dám giấu diếm, một người nhất là một phụ nữ trái tim rất nhỏ, thường sẽ vì chút chuyện nhỏ xíu mà ảnh hưởng tới cả tâm tình. Thường vào lúc này cô rất muốn tìm một người để trút bầu tâm sự khiến mình thoải mái một chút. Từ trước tới giờ cô hay trút vào Thịnh Thế, sau khi gả cho Thịnh Thế thì cô giấu trong lòng, cô chưa bao giờ biết thì ra mình cũng có thể nhịn. Nhưng dạo gần đây cô thiếu sự nhẫn nại, rõ ràng chưa đâu vào đâu cô đã không chỉ một lần ngang ngược với Thịnh Thế.
Nhưng Thịnh Thế… Lại không chút ý tứ tức giận.
Bộ dạng kia khiến cô cảm thấy cực giống như Thập Nhị cô vẫn nhớ.
Thịnh Thế là Thập Nhị sao?
Nhưng rõ ràng lúc trước anh tức giận chỉ lên trời nói với cô, Cố Lan San, khi tôi yêu em em nói cái gì thì chính là cái đó, khi tôi không yêu em thì em chẳng là cái thá gì!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro