người ngoài không hiểu được tình thâm (18)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 20:39:27
Tài xế thay Cố Lan San mở cửa xe, Cố Lan San khom người ngồi vào bên
trong xe, mới phát hiện bên trong xe không có một bóng người.
Bà quản gia đem đồ bỏ vào sau cốp xe, sau đó ngồi vào ghế lái phụ.
Tài xế không lên xe ngay, đứng ở bên ngoài gọi một cuộc điện thoại, sau đó mới ngồi lên xe, sau đó anh ta thuần thục và vững vàng lái xe, lái về phía Ngự Thự Lâm Phong.
. . .
. . .
Sắc mặt Thịnh Thế đặc biệt bình tĩnh ngắt cuộc gọi điện thoại từ người tài xế, lại tỉ mỉ nhìn qua phòng ngủ một lần, phát hiện trong phòng dọn dẹp rất tốt, không có chút sơ hở nào, lúc này mới hài lòng lấy cà vạt của mình, chậm rãi thắt vào, sau đó mặc áo khoác, nhét ví tiền vào túi trong, ngay sau đó lấy chìa khóa xe.
Anh đi xuống lầu, thấy người giúp việc đều đang bận rộn, suy nghĩ một chút, lại không yên lòng đem lời nói trước đó nói lại một lần, lúc này mới chậm rãi bước ra khỏi biệt thự, đi đến nhà để xe, lấy chìa khóa mở một chiếc Audi A8, mở cửa xe, ngồi xuống.
Anh tiện tay mở điều hòa và đài nghe nhạc, anh ngồi ở bên trong trầm mặc một hồi, mới lưu loát quay đầu, đem xe chậm rãi rời khỏi Ngự Thự Lâm Phong.
Audi A8 mới vừa rời khỏi biệt thự không lâu, xe chở Cố Lan San, liền vững vàng lái vào khu biệt thự.
Nhà người giúp việc thấy Cố Lan San vừa khỏi bệnh trở về từ bệnh viện, đều rất nhiệt tình, coi cô như người được nuông chiều, thân thiết cực kỳ hầu hạ.
Tránh khỏi sự hỏi han ân cần của những người giúp việc, Cố Lan San thật vất vả mới trở về phòng ngủ chính ở lầu hai, cô đẩy cửa ra, phát hiện bên trong thay đổi rực rỡ hẳn lên, theo phong cách châu Âu, cửa sổ sát đất rộng rãi sáng ngời, rèm cửa sổ bay trong gió, tầm nhìn rất tốt.
Cố Lan San đứng ở cửa sửng sốt một lát, mới đi vào, đi ngang qua phòng vệ sinh, cô nghiêng đầu liếc mắt nhìn, phát hiện cả trong toilet cũng thay đổi,hoàn toàn không giống với kiểu trước kia.
Cho cô cảm giác, giống như mình vừa đổi nhà.
Vốn là trên đường về nhà, cô còn chút chần chờ, sợ nhìn lại chốn xưa, nhớ tới ngày hôm đó mình tuyệt vọng cùng khổ sở, càng sợ bước vào toilet, nghĩ đến cảnh mình tự sát, nhưng bây giờ xem ra, là cô đã suy nghĩ nhiều.
Cố Lan San ngồi trên sofa theo phong cách châu u mới mua, cảm giác rất tốt, cô ôm một cái gối, nhìn bên trong phòng bày biện rực rỡ hẳn lên, sững sờ nghĩ, anh là người làm hết mọi thứ sao? Chỉ là tại sao anh vẫn chưa xuất hiện?
. . .
. . .
Thịnh Thế sau khi rời đi từ Ngự Thự Lâm Phong, trực tiếp đến công ty, xử lý một ít văn kiện, buổi tối còn tham gia một bữa tiệc, đợi sau khi tất cả chấm dứt, đã là mười một giờ khuya.
Bà quản gia đem đồ bỏ vào sau cốp xe, sau đó ngồi vào ghế lái phụ.
Tài xế không lên xe ngay, đứng ở bên ngoài gọi một cuộc điện thoại, sau đó mới ngồi lên xe, sau đó anh ta thuần thục và vững vàng lái xe, lái về phía Ngự Thự Lâm Phong.
. . .
. . .
Sắc mặt Thịnh Thế đặc biệt bình tĩnh ngắt cuộc gọi điện thoại từ người tài xế, lại tỉ mỉ nhìn qua phòng ngủ một lần, phát hiện trong phòng dọn dẹp rất tốt, không có chút sơ hở nào, lúc này mới hài lòng lấy cà vạt của mình, chậm rãi thắt vào, sau đó mặc áo khoác, nhét ví tiền vào túi trong, ngay sau đó lấy chìa khóa xe.
Anh đi xuống lầu, thấy người giúp việc đều đang bận rộn, suy nghĩ một chút, lại không yên lòng đem lời nói trước đó nói lại một lần, lúc này mới chậm rãi bước ra khỏi biệt thự, đi đến nhà để xe, lấy chìa khóa mở một chiếc Audi A8, mở cửa xe, ngồi xuống.
Anh tiện tay mở điều hòa và đài nghe nhạc, anh ngồi ở bên trong trầm mặc một hồi, mới lưu loát quay đầu, đem xe chậm rãi rời khỏi Ngự Thự Lâm Phong.
Audi A8 mới vừa rời khỏi biệt thự không lâu, xe chở Cố Lan San, liền vững vàng lái vào khu biệt thự.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhà người giúp việc thấy Cố Lan San vừa khỏi bệnh trở về từ bệnh viện, đều rất nhiệt tình, coi cô như người được nuông chiều, thân thiết cực kỳ hầu hạ.
Tránh khỏi sự hỏi han ân cần của những người giúp việc, Cố Lan San thật vất vả mới trở về phòng ngủ chính ở lầu hai, cô đẩy cửa ra, phát hiện bên trong thay đổi rực rỡ hẳn lên, theo phong cách châu Âu, cửa sổ sát đất rộng rãi sáng ngời, rèm cửa sổ bay trong gió, tầm nhìn rất tốt.
Cố Lan San đứng ở cửa sửng sốt một lát, mới đi vào, đi ngang qua phòng vệ sinh, cô nghiêng đầu liếc mắt nhìn, phát hiện cả trong toilet cũng thay đổi,hoàn toàn không giống với kiểu trước kia.
Cho cô cảm giác, giống như mình vừa đổi nhà.
Vốn là trên đường về nhà, cô còn chút chần chờ, sợ nhìn lại chốn xưa, nhớ tới ngày hôm đó mình tuyệt vọng cùng khổ sở, càng sợ bước vào toilet, nghĩ đến cảnh mình tự sát, nhưng bây giờ xem ra, là cô đã suy nghĩ nhiều.
Cố Lan San ngồi trên sofa theo phong cách châu u mới mua, cảm giác rất tốt, cô ôm một cái gối, nhìn bên trong phòng bày biện rực rỡ hẳn lên, sững sờ nghĩ, anh là người làm hết mọi thứ sao? Chỉ là tại sao anh vẫn chưa xuất hiện?
. . .
. . .
Thịnh Thế sau khi rời đi từ Ngự Thự Lâm Phong, trực tiếp đến công ty, xử lý một ít văn kiện, buổi tối còn tham gia một bữa tiệc, đợi sau khi tất cả chấm dứt, đã là mười một giờ khuya.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro