Thập Lý Thịnh Thế, đăng hỏa Lan San (4)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 20:39:27
Cho nên đêm nay bọn họ làm từ suối nước nóng trên sân thượng đến trên ghế
salon, vào tận trong giường, muốn điên cuồng bao nhiêu thì có điên cuồng bấy nhiêu. Làm đến cuối cùng Cố Lan San có cảm giác giống như mình thay da đổi thịt, toàn thân bủn rủn, cho đến ngày hôm sau cô nằm ườn đến
mười hai giờ trưa mới từ trên giường bò dậy.
Nói là cùng nhân viên công ty đi Maldives du lịch, thật ra thì sau đêm hôm qua mọi người đều tự mình tách ra đi chơi riêng.
Vì Cố Lan San thức dậy trễ nên kế hoạch du ngoạn của Thịnh Thế cũng thay đổi, buổi chiều cùng đi tàu ngầm ngắm thực vật và cá dưới đáy biển, sau đó liền chọn một nhà hàng có phong cảnh đẹp ăn bữa tối, ban đêm hai người cùng đi dạo trên bờ biển rồi về ngủ sớm. Sáng hôm sau hai người tỉnh dậy cũng rất sớm, mấy hạng mục chơi cũng rất nhiều. Từ đi ca-nô, bơi lội đến câu cá đua thuyền buồm, có thể chơi thì họ đều chơi một lần. Đến ngày thứ tư, bọn họ đổi nước trong phòng trước, sau đó hai người chỉ ngâm mình trong nước biển rồi lên phơi nắng. Ngày thứ năm bọn họ cùng đi cúng lễ năm nhà thờ Hồi giáo cổ kính, tiếp đó đi dạo công viên. Ngày thứ sáu họ liền bay tới Singapore, sau lại từ Singapore bay tới Hongkong.
Thật ra thì ban đầu không có ý định đi Hongkong, nhưng chơi ở Singapore mấy ngày, Cố Lan San chợt có ý nghĩ muốn đi Hongkong mua sắm, cho nên Thịnh Thế liền đặt vé máy báy đi qua Hongkong.
Trong các cửa hàng lớn ở Hongkong, Cố Lan San mua sắm trông rất vui vẻ, sau khi chọn mua xong còn cố ý lôi kéo Thịnh Thế đi ngắm cảnh đêm ở Vịnh Victoria, dự định buổi tối hôm đó ngủ một giấc thật ngon, ngày hôm sau bay về Bắc Kinh.
Buổi tối hôm đó thật sự ngủ một giấc rất ngon.
Thịnh Thế vốn muốn làm chút chuyện xấu nhưng chuyện xấu làm được một nửa thì “Thân thích” Cố Lan San tới thăm cô.
Cố Lan San đứng trong nhà vệ sinh nhìn màu hồng dính trên quần lót mình, đáy lòng cô lập tức trầm xuống.
Cô thay băng vệ sinh, từ trong phòng vệ sinh đi ra ngoài, nằm trên giường cô đánh mất tất cả hăng hái, tâm tình thoải mái mấy ngày này đi chơi cũng tan thành mây khói.
Lại một lần nữa không thể mang thai đứa nhỏ.
Cố Lan San nghĩ, cơ thể cô thật sự sẽ giống như lúc trước, sau lần thứ hai sinh non sẽ rất khó mang thai như bác sĩ nói sao?
Lúc đó dưới bầu trời sao Maldives, dưới ngôi sao băng ước nguyện của cô chính là hi vọng mình có thể mang thai.
Nhưng không nghĩ tới, trời cao thiên vị cô thế nào đi nữa cô vẫn không thể mang thai.
Cố Lan San thầm nghĩ, nhất định là lúc trước cô uống quá nhiều thuốc khiến đứa trẻ đầu tiên của mình có vấn đề, làm điều ác quá nhiều sẽ phải gánh chịu hậu quả.
Hơn nữa biện pháp này là biện pháp đơn giản nhất, trực tiếp nhất, phương pháp không bùng nổ chiến tranh nhất.
…..
Đêm nay Cố Lan San lên giường ngủ không đc ngon giấc, luôn cảm thấy hình như báo ứng của mình đã tới, giữa trưa ngày hôm sau lúc ra đi sân bay Hongkong chờ chuyến bay, Cố Lan San gặp phải phiền phức.
Có thể ở Maldives chơi dưới nước quá nhiều, ăn rất nhiều hải sản lại là thức ăn có tính lạnh, cho nên khiến lần này cô tới kỳ kinh nguyệt, bụng vô cùng đau đớn.
Trong phòng đợi khoang hạng nhất, sắc mặt Cố Lan San tái nhợt ngồi đó, Thịnh Thế chạy đi rót nước nóng cho cô: “Sở Sở uống chút nước ấm, nếu không khỏe hôm nay chúng ta không về?” lequydoon
Cố Lan San ngẩng đầu nhận lấy nước ấm, vừa uống vừa tính mở miệng nói chuyện liền nhìn thấy người nhà Thịnh Thế đứng cách đó không xa.
Nói là cùng nhân viên công ty đi Maldives du lịch, thật ra thì sau đêm hôm qua mọi người đều tự mình tách ra đi chơi riêng.
Vì Cố Lan San thức dậy trễ nên kế hoạch du ngoạn của Thịnh Thế cũng thay đổi, buổi chiều cùng đi tàu ngầm ngắm thực vật và cá dưới đáy biển, sau đó liền chọn một nhà hàng có phong cảnh đẹp ăn bữa tối, ban đêm hai người cùng đi dạo trên bờ biển rồi về ngủ sớm. Sáng hôm sau hai người tỉnh dậy cũng rất sớm, mấy hạng mục chơi cũng rất nhiều. Từ đi ca-nô, bơi lội đến câu cá đua thuyền buồm, có thể chơi thì họ đều chơi một lần. Đến ngày thứ tư, bọn họ đổi nước trong phòng trước, sau đó hai người chỉ ngâm mình trong nước biển rồi lên phơi nắng. Ngày thứ năm bọn họ cùng đi cúng lễ năm nhà thờ Hồi giáo cổ kính, tiếp đó đi dạo công viên. Ngày thứ sáu họ liền bay tới Singapore, sau lại từ Singapore bay tới Hongkong.
Thật ra thì ban đầu không có ý định đi Hongkong, nhưng chơi ở Singapore mấy ngày, Cố Lan San chợt có ý nghĩ muốn đi Hongkong mua sắm, cho nên Thịnh Thế liền đặt vé máy báy đi qua Hongkong.
Trong các cửa hàng lớn ở Hongkong, Cố Lan San mua sắm trông rất vui vẻ, sau khi chọn mua xong còn cố ý lôi kéo Thịnh Thế đi ngắm cảnh đêm ở Vịnh Victoria, dự định buổi tối hôm đó ngủ một giấc thật ngon, ngày hôm sau bay về Bắc Kinh.
Buổi tối hôm đó thật sự ngủ một giấc rất ngon.
Thịnh Thế vốn muốn làm chút chuyện xấu nhưng chuyện xấu làm được một nửa thì “Thân thích” Cố Lan San tới thăm cô.
Cố Lan San đứng trong nhà vệ sinh nhìn màu hồng dính trên quần lót mình, đáy lòng cô lập tức trầm xuống.
Cô thay băng vệ sinh, từ trong phòng vệ sinh đi ra ngoài, nằm trên giường cô đánh mất tất cả hăng hái, tâm tình thoải mái mấy ngày này đi chơi cũng tan thành mây khói.
Lại một lần nữa không thể mang thai đứa nhỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cố Lan San nghĩ, cơ thể cô thật sự sẽ giống như lúc trước, sau lần thứ hai sinh non sẽ rất khó mang thai như bác sĩ nói sao?
Lúc đó dưới bầu trời sao Maldives, dưới ngôi sao băng ước nguyện của cô chính là hi vọng mình có thể mang thai.
Nhưng không nghĩ tới, trời cao thiên vị cô thế nào đi nữa cô vẫn không thể mang thai.
Cố Lan San thầm nghĩ, nhất định là lúc trước cô uống quá nhiều thuốc khiến đứa trẻ đầu tiên của mình có vấn đề, làm điều ác quá nhiều sẽ phải gánh chịu hậu quả.
Hơn nữa biện pháp này là biện pháp đơn giản nhất, trực tiếp nhất, phương pháp không bùng nổ chiến tranh nhất.
…..
Đêm nay Cố Lan San lên giường ngủ không đc ngon giấc, luôn cảm thấy hình như báo ứng của mình đã tới, giữa trưa ngày hôm sau lúc ra đi sân bay Hongkong chờ chuyến bay, Cố Lan San gặp phải phiền phức.
Có thể ở Maldives chơi dưới nước quá nhiều, ăn rất nhiều hải sản lại là thức ăn có tính lạnh, cho nên khiến lần này cô tới kỳ kinh nguyệt, bụng vô cùng đau đớn.
Trong phòng đợi khoang hạng nhất, sắc mặt Cố Lan San tái nhợt ngồi đó, Thịnh Thế chạy đi rót nước nóng cho cô: “Sở Sở uống chút nước ấm, nếu không khỏe hôm nay chúng ta không về?” lequydoon
Cố Lan San ngẩng đầu nhận lấy nước ấm, vừa uống vừa tính mở miệng nói chuyện liền nhìn thấy người nhà Thịnh Thế đứng cách đó không xa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro