Thịnh Thế và Cố Lan San kết hôn (25)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 20:39:27
"Không còn?" Cố Lan San cười tít mắt nhìn Thịnh Thế, hỏi.
Thịnh Thế nghĩ nghĩ, gắng gượng nói: "Không còn, làm những điều này đi, sợ nhiều quá lại làm em mệt, làm anh đau."
"Đau lòng cái đầu anh ấy!" Cố Lan San hung hăng đầy Thịnh Thế một cái, đi xuống từ trên đùi anh, chống hông, đứng trước mặt anh, dáng vẻ mèo con ngoan ngoãn mới nãy liền trở thành khí thế cao ngạo: "Cho anh chút ánh mặt trời anh liền sáng lạn, mộng của anh thực sự rất đẹp nhỉ!"
Thịnh Thế bị Cố Lan San đẩy liền ngã xuống giường, ánh mắt sung sướng nhìn Cố Lan San: "Đúng là Hàn Thành Trì đã ôm em rồi!"
Cố Lan San cầm áo ngủ trong tay hung hăng vứt lên mặt Thịnh Thế: "Thịnh, Nhị, Thập, anh, có, thể, không, ấu, trĩ, như, vậy, được, không!"
Thịnh Thế bị mắng ấu trĩ, bắt lấy áo ngủ của Cố Lan San, hung hắng ngủi một chút, than thở nói: "Thật thơm!"
Cố Lan San giật giật khóe môi, giơ chân lên, đá lên đùi Thịnh Thế một phát, xoat người, liền đi vào trong phòng tắm.
Thịnh Thế nhìn bóng lưng của cô, khóe môi mở rộng, sau đó vội vội vàng vàng ngồi dậy từ trên giường, nhanh chóng đi vào phòng tắm.
...
...
Ngày hôm sau là ngày khám thai của Cố Lan San.
Thịnh Thế không đi công ty, chín giờ sáng, liền phân phó người chuẩn bị xe thật tốt, liền đưa Cố Lan San đi bệnh viện.
Một loạt kiểm tra được làm, cũng tốn không ít thời gian, sắp gần đến giữa trưa rồi.
Bào thai vô cùng khỏe mạnh, lúc này đã thành hình, chỉ là vẫn không phát hiện được là nam hay nữ.
Nhưng mà, bác sĩ nói cho bọn họ, qua hai tuần thì liền có thể biết rõ.
Cho nên, khi Thịnh Thế cẩn thận đỡ Cố Lan San đi ra từ phòng khám thai, cô liền nhịn không được hỏi Thịnh Thế: "Nhị Thập, anh nói trong bụng em là con trai, con gái hay là cả con trai con gái?"
Lời này có chút rối, nghe vậy đầu óc Thịnh Thế có chút không xoay chuyển được, sau đó một lúc mới nghĩ nghĩ, còn giống như nếu thực sự có tình huống này, bọn họ sẽ có hai em bé đấy!
Sau đó Thịnh Thế thực sự nghĩ đến, nói: "Là con trai, là con gái, anh đều thích cả."
"Nhị Thập, em đang giả tưởng cho anh mà." Cố Lan San liếc mắt nhìn Thịnh Thế, nói ra hi vọng trong lòng: "Em hi vọng là một nam một nữ."
"Một nam một nữ thì không có gì tốt hơn rồi, nhưng là hai bé gái anh cũng thích, nói vậy, các con chắc chắn là chị em tốt, bạn thân tốt. Còn nếu là hai con trai anh cũng thích, tương lai nếu một trong bọn họ đánh nhau bị thương trong trường, người còn lại có thể thay nhau đi nhận xử phạt, nếu như vậy, con trai của anh sẽ không chịu chút thương tích nào, có mặt mũi!"
Cố Lan San cảm thấy mình hỏi Thịnh Thế vấn đề này tương đương với hỏi không, cô liền ngậm miệng, không phản ứng với Thịnh Thế nữa.
Thịnh Thế đỡ Cố Lan San lên xe, tâm tình cô rất tốt, nói không muốn về nhà, Thịnh Thế liền dẫn cô đi đến một nhà hàng vô cùng sang trọng để ăn chút gì đó, sau khi ăn xong thì Cố Lan San liền đề nghị đi dạo mấy cửa hàng.
Thịnh Thế nghĩ nghĩ, gắng gượng nói: "Không còn, làm những điều này đi, sợ nhiều quá lại làm em mệt, làm anh đau."
"Đau lòng cái đầu anh ấy!" Cố Lan San hung hăng đầy Thịnh Thế một cái, đi xuống từ trên đùi anh, chống hông, đứng trước mặt anh, dáng vẻ mèo con ngoan ngoãn mới nãy liền trở thành khí thế cao ngạo: "Cho anh chút ánh mặt trời anh liền sáng lạn, mộng của anh thực sự rất đẹp nhỉ!"
Thịnh Thế bị Cố Lan San đẩy liền ngã xuống giường, ánh mắt sung sướng nhìn Cố Lan San: "Đúng là Hàn Thành Trì đã ôm em rồi!"
Cố Lan San cầm áo ngủ trong tay hung hăng vứt lên mặt Thịnh Thế: "Thịnh, Nhị, Thập, anh, có, thể, không, ấu, trĩ, như, vậy, được, không!"
Thịnh Thế bị mắng ấu trĩ, bắt lấy áo ngủ của Cố Lan San, hung hắng ngủi một chút, than thở nói: "Thật thơm!"
Cố Lan San giật giật khóe môi, giơ chân lên, đá lên đùi Thịnh Thế một phát, xoat người, liền đi vào trong phòng tắm.
Thịnh Thế nhìn bóng lưng của cô, khóe môi mở rộng, sau đó vội vội vàng vàng ngồi dậy từ trên giường, nhanh chóng đi vào phòng tắm.
...
...
Ngày hôm sau là ngày khám thai của Cố Lan San.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thịnh Thế không đi công ty, chín giờ sáng, liền phân phó người chuẩn bị xe thật tốt, liền đưa Cố Lan San đi bệnh viện.
Một loạt kiểm tra được làm, cũng tốn không ít thời gian, sắp gần đến giữa trưa rồi.
Bào thai vô cùng khỏe mạnh, lúc này đã thành hình, chỉ là vẫn không phát hiện được là nam hay nữ.
Nhưng mà, bác sĩ nói cho bọn họ, qua hai tuần thì liền có thể biết rõ.
Cho nên, khi Thịnh Thế cẩn thận đỡ Cố Lan San đi ra từ phòng khám thai, cô liền nhịn không được hỏi Thịnh Thế: "Nhị Thập, anh nói trong bụng em là con trai, con gái hay là cả con trai con gái?"
Lời này có chút rối, nghe vậy đầu óc Thịnh Thế có chút không xoay chuyển được, sau đó một lúc mới nghĩ nghĩ, còn giống như nếu thực sự có tình huống này, bọn họ sẽ có hai em bé đấy!
Sau đó Thịnh Thế thực sự nghĩ đến, nói: "Là con trai, là con gái, anh đều thích cả."
"Nhị Thập, em đang giả tưởng cho anh mà." Cố Lan San liếc mắt nhìn Thịnh Thế, nói ra hi vọng trong lòng: "Em hi vọng là một nam một nữ."
"Một nam một nữ thì không có gì tốt hơn rồi, nhưng là hai bé gái anh cũng thích, nói vậy, các con chắc chắn là chị em tốt, bạn thân tốt. Còn nếu là hai con trai anh cũng thích, tương lai nếu một trong bọn họ đánh nhau bị thương trong trường, người còn lại có thể thay nhau đi nhận xử phạt, nếu như vậy, con trai của anh sẽ không chịu chút thương tích nào, có mặt mũi!"
Cố Lan San cảm thấy mình hỏi Thịnh Thế vấn đề này tương đương với hỏi không, cô liền ngậm miệng, không phản ứng với Thịnh Thế nữa.
Thịnh Thế đỡ Cố Lan San lên xe, tâm tình cô rất tốt, nói không muốn về nhà, Thịnh Thế liền dẫn cô đi đến một nhà hàng vô cùng sang trọng để ăn chút gì đó, sau khi ăn xong thì Cố Lan San liền đề nghị đi dạo mấy cửa hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro