Trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất (10)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 20:39:27
Thịnh Thế vừa nói, vừa nâng mí mắt lên, tỉ mỉ quan sát vẻ mặt ông
nội một chút, sau đó từ từ chuyển ánh mắt sang bác cả trai, bác cả gái,
Thịnh Thủ Trường, mẹ Thịnh. . . . . . Hết một vòng toàn bộ mọi người
trong nhà họ Thịnh, cuối cùng lại chuyển về trên mặt ông nội, mở miệng
lần nữa nói: "Là con của con, máu mủ nhà họ Thịnh, sinh đôi khác trứng."
Thịnh Thế cố ý nhấn mạnh năm chữ “Máu mủ nhà họ Thịnh”.
Máu mủ nhà họ Thịnh, sinh đôi khác trứng. . . . . . Mấy chữ này bay lượn vòng vòng trên bàn ăn, khiến mọi người đều có chút không phản ứng kịp, cả bàn đều đồng loạt hoặc là nắm chiếc đũa ngây ngốc, hoặc là ngưng động tác nhai thức ăn trong miệng, hoặc là tay cứ ngây ngốc giơ ra giữa không trung.
Thịnh Thế vô cùng hài lòng khi thấy cảnh tượng này, anh nghĩ tới trong nhà họ thịnh có nhiều con dâu như vậy, có ai bản mang thai sinh đôi khác trứng chứ, ngay lập tức, Thịnh Thế cảm giác d/đ'l;q'd mình vĩ đại vô cùng, sức mạnh tràn đầy cả người, nghĩ đến những uất ức mà anh và Cố Lan San đã chịu trước đây, anh cảm thấy bản thân mình đã đến lúc chuyển vận, cơ hội tốt để báo thù đã đến!
Sinh đôi, sinh đôi khác trứng. . . . . . Mẹ Thịnh mở trừng hai mắt, cứ nhìn Thịnh Thế, không xác định lên tiếng trước nhất, hỏi: "Nhị Thập, con vừa mới nói gì? Sinh đôi?"
"Vâng!" Thịnh Thế gật đầu lia lịa với mẹ mình, sau đó cười cười, đặc biệt bình tĩnh tiếp tục lặp lại những lời đã nói một lần nữa: "Dạ, Sở Sở mang thai sinh đôi, hai đứa bé."
Nói tới chỗ này, Thịnh Hoan lập tức hoàn hồn, nhìn mặt Thịnh Thế tràn ngập vui mừng và kiêu ngạo không cách nào che giấu, trong lòng cô thầm nghĩ, sao số mạng của người em trai này của cô lại tốt như vậy chứ?
Cái này thật coi như là tuyệt xử phùng sinh(*), đến thời đổi vận, hoàn toàn đánh úp nha!
(*): Mô tả tìm thấy hi vọng trong tình trạng tuyệt vọng.
Trên mặt Thịnh Hoan cũng lộ vẻ vui mừng, nói: "Nhị Thập, thật là chúc mừng em và Lan San, hai đứa bé!"
Hai đứa bé, hai đứa bé. . . . . . Ba chữ này rơi vào trong tai ông nội Thịnh, người vừa mới cảm thấy tin xấu cũng không có gì đáng sợ, vậy thì tin tốt cũng có thể chịu được, trở nên vô cùng rung động, chấn động đến ông nội Thịnh sức khỏe vốn dĩ không tốt run run tay, chén kiểu trước mặt rới xuống bàn, canh sườn củ sen bên trong vẫy đầy người ông, ông cũng d.đ;l'q;d không cảm thấy nóng, đôi mắt chỉ nhìn chằm chằm vào Thịnh Thế, giọng điệu đều là rung động : "Cái gì. . . . . . Nhị Thập, con nói cái gì. . . . . . Hai, hai đứa bé?"
"Đúng vậy, cha, là hai đứa bé! Lan San mang thai hai đứa bé!" Lần này, hoàn toàn không chờ Thịnh Thế mở miệng, mẹ Thịnh liền vui vẻ ra mặt vượt lên trả lời trước, nét mặt hả hê giống như là người mang thai sinh đôi là bà vậy, tràn đầy cảm giác khoe khoang: "Không chừng là một nam một nữ đấy, như vậy chính là một đôi long phượng, nếu là hai bé gái, cũng được, đều là công chúa xinh đẹp, nếu là hai bé trai. . . . . ."
Thịnh Thế cố ý nhấn mạnh năm chữ “Máu mủ nhà họ Thịnh”.
Máu mủ nhà họ Thịnh, sinh đôi khác trứng. . . . . . Mấy chữ này bay lượn vòng vòng trên bàn ăn, khiến mọi người đều có chút không phản ứng kịp, cả bàn đều đồng loạt hoặc là nắm chiếc đũa ngây ngốc, hoặc là ngưng động tác nhai thức ăn trong miệng, hoặc là tay cứ ngây ngốc giơ ra giữa không trung.
Thịnh Thế vô cùng hài lòng khi thấy cảnh tượng này, anh nghĩ tới trong nhà họ thịnh có nhiều con dâu như vậy, có ai bản mang thai sinh đôi khác trứng chứ, ngay lập tức, Thịnh Thế cảm giác d/đ'l;q'd mình vĩ đại vô cùng, sức mạnh tràn đầy cả người, nghĩ đến những uất ức mà anh và Cố Lan San đã chịu trước đây, anh cảm thấy bản thân mình đã đến lúc chuyển vận, cơ hội tốt để báo thù đã đến!
Sinh đôi, sinh đôi khác trứng. . . . . . Mẹ Thịnh mở trừng hai mắt, cứ nhìn Thịnh Thế, không xác định lên tiếng trước nhất, hỏi: "Nhị Thập, con vừa mới nói gì? Sinh đôi?"
"Vâng!" Thịnh Thế gật đầu lia lịa với mẹ mình, sau đó cười cười, đặc biệt bình tĩnh tiếp tục lặp lại những lời đã nói một lần nữa: "Dạ, Sở Sở mang thai sinh đôi, hai đứa bé."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói tới chỗ này, Thịnh Hoan lập tức hoàn hồn, nhìn mặt Thịnh Thế tràn ngập vui mừng và kiêu ngạo không cách nào che giấu, trong lòng cô thầm nghĩ, sao số mạng của người em trai này của cô lại tốt như vậy chứ?
Cái này thật coi như là tuyệt xử phùng sinh(*), đến thời đổi vận, hoàn toàn đánh úp nha!
(*): Mô tả tìm thấy hi vọng trong tình trạng tuyệt vọng.
Trên mặt Thịnh Hoan cũng lộ vẻ vui mừng, nói: "Nhị Thập, thật là chúc mừng em và Lan San, hai đứa bé!"
Hai đứa bé, hai đứa bé. . . . . . Ba chữ này rơi vào trong tai ông nội Thịnh, người vừa mới cảm thấy tin xấu cũng không có gì đáng sợ, vậy thì tin tốt cũng có thể chịu được, trở nên vô cùng rung động, chấn động đến ông nội Thịnh sức khỏe vốn dĩ không tốt run run tay, chén kiểu trước mặt rới xuống bàn, canh sườn củ sen bên trong vẫy đầy người ông, ông cũng d.đ;l'q;d không cảm thấy nóng, đôi mắt chỉ nhìn chằm chằm vào Thịnh Thế, giọng điệu đều là rung động : "Cái gì. . . . . . Nhị Thập, con nói cái gì. . . . . . Hai, hai đứa bé?"
"Đúng vậy, cha, là hai đứa bé! Lan San mang thai hai đứa bé!" Lần này, hoàn toàn không chờ Thịnh Thế mở miệng, mẹ Thịnh liền vui vẻ ra mặt vượt lên trả lời trước, nét mặt hả hê giống như là người mang thai sinh đôi là bà vậy, tràn đầy cảm giác khoe khoang: "Không chừng là một nam một nữ đấy, như vậy chính là một đôi long phượng, nếu là hai bé gái, cũng được, đều là công chúa xinh đẹp, nếu là hai bé trai. . . . . ."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro