Trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn nhất (37)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 20:39:27
Edit: Thu Lệ
Dương Lan Phong cũng phá lệ không từ chối, hôn sự này cứ như vậy mà lập thành, chỉ là thời gian tổ chức hôn lễ phải đợi đến cuối năm.
Ánh mắt của Cố Lan San khiến Triệu Lỵ đỏ mặt, lập tức dời đề tài, trước kia người đã sớm là bạn thân, cho nên tán gẫu chút chuyện riêng tư.
Cố Lan San cùng Triệu Lỵ nhìn đồng hồ đã không còn sớm, dự định tính tiền rời đi thì sát vách cách đó không xa, có hai người phụ nữ đang ngồi cùng bàn, một người trong đó lớn bụng, khóc thê thảm không nỡ nhìn, cô gái ngồi đối diện cầm khăn giấy lau nước mắt cho cô ta, hỏi: "Khóc cái gì, có chuyện gì nói cho tớ biết, đừng khóc."
"Hu hu hu. . . . . . Cậu có biết không, chồng tớ, anh ấy ngoại tình rồi. . . . . . Trong lúc mình đang mang thai, anh ta đã ở cùng nhau với một cô gái nhỏ trong công ty anh ta. . . . . . Nếu như không phải đúng lúc mình đến công ty tìm anh ta, muốn cho anh ta một bất ngờ, thì tớ cũng d/đ'l;q'd không phát hiện được. . . . . . Hu hu. . . . . . Cậu nói xem, tớ đã mang thai sáu tháng rồi mà anh ta lại làm ra chuyện như vậy, không phải là mấy tháng không thể làm thôi à, anh ta không thể nghẹn một chút sao. . . . . ."
Cố Lan San đều nghe những lời này vào trong tai, không nhịn được nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn cô gái bụng bự đang khóc đó một chút, sau đó liền theo Triệu Lỵ đi ra ngoài.
Ra khỏi quán trà, Triệu Lỵ lên tiếng nói: "Cô gái đó cũng thật là thảm, lớn bụng, ông xã lại ngoại tình, bây giờ đàn ông cũng thật là thối nát, 89% đều cõng bà xã trên lưng ra ngoài ăn vụng, chỉ là cũng khó trách, trên thế giới này làm gì có chuyện mèo nào không trộm thịt?"
"Chỉ là cậu yên tâm, Lan San, Nhị Thập chắc chắn sẽ không làm như vậy, cho dù tất cả đàn ông đều ngoại tình thì Nhị Thập cũng sẽ không ."
Cố Lan San nghe những lời này, liền cười ha ha, cũng không nói lời nào, chỉ là nụ cười trên mặt, có vẻ vô cùng tự tin.
Chỉ là tự tin thì tự tin, nhưng chuyện cô vợ bụng bự bị ông xã ngoại tình vẫn để lại bóng đen trong đầu Cố Lan San, cho nên buổi chiều cô về đến nhà, lúc uống thuốc bổ xong rồi nằm lên giường ngủ, còn gặp một cơn ác mộng, nằm mơ thấy khi mình đang mang thai ở tháng thứ sáu, d/đ'l;q'd tâm huyết dâng trào đến công ty Thịnh Thế tìm anh, vừa đẩy cửa phòng làm việc của anh ra, liền nhìn thấy hình ảnh Thịnh Thế và một người phụ nữ đang ôm nhau, trong lòng Cố Lan San rơi xuống lộp bộp, đột nhiên cô mở mắt ra, ngồi bât dậy khỏi giường.
Lúc ấy, ngoài cửa sổ trời đã dần tối, bên trong nhà không mở đèn, Cố Lan San có chút mộng mị, cô từ từ nhớ lại nội dung trong giấc mơ, cảm thấy chân thật đáng sợ, cô biết rõ đây chỉ là một giấc mộng, nhưng cảm xúc của phụ nữ có thai có chút không ổn định, cộng thêm cô còn mang thai hai đứa bé, cho nên dễ dàng hơn kích động hơn một chút, cho nên lập tức không nhịn được, liền bật khóc oa oa, giống như Thịnh Thế thật sự cõng cô ngoại tình.
Mỗi ngày, Thịnh Thế đều tan việc về nhà rất sớm, anh ở dưới lầu nghe Tôn Thanh Dương nói Cố Lan San đang ngủ, cho nên khi lên lầu, động tác đẩy cửa cực kỳ nhẹ nhàng.
Nhưng mà, ai ngờ anh vừa mới đẩy cửa ra, liền nghe thấy tiếng khóc thút thít ở bên trong, làm cho anh sợ hãi đến hồn bay phách tán, lập tức mở đèn, thấy Cố Lan San đang ôm chăn khóc rống, Thịnh Thế nghĩ cũng không nghĩ liền chạy qua, ôm Cố Lan San vào trong ngực của mình: "Sở Sở, thế nào? Sao lại khóc?"
Dương Lan Phong cũng phá lệ không từ chối, hôn sự này cứ như vậy mà lập thành, chỉ là thời gian tổ chức hôn lễ phải đợi đến cuối năm.
Ánh mắt của Cố Lan San khiến Triệu Lỵ đỏ mặt, lập tức dời đề tài, trước kia người đã sớm là bạn thân, cho nên tán gẫu chút chuyện riêng tư.
Cố Lan San cùng Triệu Lỵ nhìn đồng hồ đã không còn sớm, dự định tính tiền rời đi thì sát vách cách đó không xa, có hai người phụ nữ đang ngồi cùng bàn, một người trong đó lớn bụng, khóc thê thảm không nỡ nhìn, cô gái ngồi đối diện cầm khăn giấy lau nước mắt cho cô ta, hỏi: "Khóc cái gì, có chuyện gì nói cho tớ biết, đừng khóc."
"Hu hu hu. . . . . . Cậu có biết không, chồng tớ, anh ấy ngoại tình rồi. . . . . . Trong lúc mình đang mang thai, anh ta đã ở cùng nhau với một cô gái nhỏ trong công ty anh ta. . . . . . Nếu như không phải đúng lúc mình đến công ty tìm anh ta, muốn cho anh ta một bất ngờ, thì tớ cũng d/đ'l;q'd không phát hiện được. . . . . . Hu hu. . . . . . Cậu nói xem, tớ đã mang thai sáu tháng rồi mà anh ta lại làm ra chuyện như vậy, không phải là mấy tháng không thể làm thôi à, anh ta không thể nghẹn một chút sao. . . . . ."
Cố Lan San đều nghe những lời này vào trong tai, không nhịn được nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn cô gái bụng bự đang khóc đó một chút, sau đó liền theo Triệu Lỵ đi ra ngoài.
Ra khỏi quán trà, Triệu Lỵ lên tiếng nói: "Cô gái đó cũng thật là thảm, lớn bụng, ông xã lại ngoại tình, bây giờ đàn ông cũng thật là thối nát, 89% đều cõng bà xã trên lưng ra ngoài ăn vụng, chỉ là cũng khó trách, trên thế giới này làm gì có chuyện mèo nào không trộm thịt?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chỉ là cậu yên tâm, Lan San, Nhị Thập chắc chắn sẽ không làm như vậy, cho dù tất cả đàn ông đều ngoại tình thì Nhị Thập cũng sẽ không ."
Cố Lan San nghe những lời này, liền cười ha ha, cũng không nói lời nào, chỉ là nụ cười trên mặt, có vẻ vô cùng tự tin.
Chỉ là tự tin thì tự tin, nhưng chuyện cô vợ bụng bự bị ông xã ngoại tình vẫn để lại bóng đen trong đầu Cố Lan San, cho nên buổi chiều cô về đến nhà, lúc uống thuốc bổ xong rồi nằm lên giường ngủ, còn gặp một cơn ác mộng, nằm mơ thấy khi mình đang mang thai ở tháng thứ sáu, d/đ'l;q'd tâm huyết dâng trào đến công ty Thịnh Thế tìm anh, vừa đẩy cửa phòng làm việc của anh ra, liền nhìn thấy hình ảnh Thịnh Thế và một người phụ nữ đang ôm nhau, trong lòng Cố Lan San rơi xuống lộp bộp, đột nhiên cô mở mắt ra, ngồi bât dậy khỏi giường.
Lúc ấy, ngoài cửa sổ trời đã dần tối, bên trong nhà không mở đèn, Cố Lan San có chút mộng mị, cô từ từ nhớ lại nội dung trong giấc mơ, cảm thấy chân thật đáng sợ, cô biết rõ đây chỉ là một giấc mộng, nhưng cảm xúc của phụ nữ có thai có chút không ổn định, cộng thêm cô còn mang thai hai đứa bé, cho nên dễ dàng hơn kích động hơn một chút, cho nên lập tức không nhịn được, liền bật khóc oa oa, giống như Thịnh Thế thật sự cõng cô ngoại tình.
Mỗi ngày, Thịnh Thế đều tan việc về nhà rất sớm, anh ở dưới lầu nghe Tôn Thanh Dương nói Cố Lan San đang ngủ, cho nên khi lên lầu, động tác đẩy cửa cực kỳ nhẹ nhàng.
Nhưng mà, ai ngờ anh vừa mới đẩy cửa ra, liền nghe thấy tiếng khóc thút thít ở bên trong, làm cho anh sợ hãi đến hồn bay phách tán, lập tức mở đèn, thấy Cố Lan San đang ôm chăn khóc rống, Thịnh Thế nghĩ cũng không nghĩ liền chạy qua, ôm Cố Lan San vào trong ngực của mình: "Sở Sở, thế nào? Sao lại khóc?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro