Chương 3
Tử Sắc Thâm Uyên
2024-10-17 10:38:50
Chỉ là không ngờ Tống Vĩnh Cường lại là một kẻ ngu hiếu, cho dù Tống lão gia tử và Tống lão bà bất công với hắn, Tống Vĩnh Cường cũng cam tâm tình nguyện chấp nhận, mà hắn như vậy liền khổ phu lang và con trai.
Phu lang của Tống Vĩnh Cường cùng tức phụ của đại ca nhà mình không sai biệt lắm cùng lúc mang thai, một người thì ở trong nhà hưởng phúc, một người thì lại phải làm việc của mấy người, mang thai gần 9 tháng, không cẩn thận té ngã một cái dẫn tới khó sinh, cuối cùng là qua đời, nhưng thật ra Tống Vệ An bị sinh non vẫn còn sống, cũng trở thành trưởng tôn của Tống gia.
Đáng tiếc, Tống lão bà vì không muốn bị người chọc cột sống nói bà ngược đãi phu lang có thai, liền đem mọi trách nhiệm đổ hết lên đầu đứa trẻ mới sinh, cũng từ đây Tống Vệ An liền có thêm biệt danh khắc tinh, hơn nữa, mỗi lần Tống lão bà nhìn thấy Tống Vệ An, không biết là chột dạ hay là thế nào, mà nhìn hắn giống như là nhìn thấy kẻ thù vậy.
Tao ngộ của phu lang Tống Vĩnh Cường cũng không có làm ông ta giác ngộ, ngược lại còn đem con trai Tống Vệ An của mình cũng tẩy não thành một tên ngu hiếu giống ông ta. Lúc Tống Vệ An lên bảy tuổi, đường đệ nhỏ hơn hắn gần nửa tháng thì được đi thư viện trên trấn đọc sách, còn hắn thì lại đi theo phụ thân bắt đầu xuống đất làm việc, lý do còn rất hay: Gia gia lớn tuổi, Vệ An là trưởng tôn, nên sớm một chút gáng vác việc trong nhà.
Cho đến ba năm trước, Tống Vĩnh Cường ra ngoài tìm trà mới để trồng thì mất tích không còn tin tức, ngay lặp tức, toàn bộ việc trong đất đều đè hết lên vai Tống Vệ An mười hai tuổi, tuy rằng Tống lão bà không thích Tống Vĩnh Cường, nhưng trong nhà có thể sống tốt như vậy, tốt xấu gì cũng đều là dựa vào một tay trà khô của Tống Vĩnh Cường, đương nhiên là không dám làm quá phận, Tống Vệ An cũng có thể nghĩ ngơi hít thở chút không khí.
Tống Vĩnh Cường vừa mất tích, thái độ của Tống lão bà đối đãi Tống Vệ An cũng không thèm che giấu mà lộ hẳn ra ngoài, năm nay càng có xu thế trầm trọng hơn, hơn nữa, đại phòng và tam phòng cũng có tính toán riêng của mình, cuộc sống của Tống Vệ An cũng càng thêm không tốt.
Lần này Tống Vệ An sẽ bệnh không dậy nổi, cũng là do mùa đông bị người nhà họ Tống đuổi tới gian phòng rách nát bên cạnh phòng chất củi ở. Lúc đầu xuân, Tống Vệ An vốn dĩ đã có chút sốt nhẹ, lúc cày bừa vụ xuân lại mắc mưa, sau đó vẫn luôn sốt cao không lùi, trong lúc đó, nhà họ Tống cũng chỉ mời lang trung đến một lần, lại uống mấy thang thuốc, lúc tỉnh lại đã là Tống Duy An.
------------------------------------
Phu lang của Tống Vĩnh Cường cùng tức phụ của đại ca nhà mình không sai biệt lắm cùng lúc mang thai, một người thì ở trong nhà hưởng phúc, một người thì lại phải làm việc của mấy người, mang thai gần 9 tháng, không cẩn thận té ngã một cái dẫn tới khó sinh, cuối cùng là qua đời, nhưng thật ra Tống Vệ An bị sinh non vẫn còn sống, cũng trở thành trưởng tôn của Tống gia.
Đáng tiếc, Tống lão bà vì không muốn bị người chọc cột sống nói bà ngược đãi phu lang có thai, liền đem mọi trách nhiệm đổ hết lên đầu đứa trẻ mới sinh, cũng từ đây Tống Vệ An liền có thêm biệt danh khắc tinh, hơn nữa, mỗi lần Tống lão bà nhìn thấy Tống Vệ An, không biết là chột dạ hay là thế nào, mà nhìn hắn giống như là nhìn thấy kẻ thù vậy.
Tao ngộ của phu lang Tống Vĩnh Cường cũng không có làm ông ta giác ngộ, ngược lại còn đem con trai Tống Vệ An của mình cũng tẩy não thành một tên ngu hiếu giống ông ta. Lúc Tống Vệ An lên bảy tuổi, đường đệ nhỏ hơn hắn gần nửa tháng thì được đi thư viện trên trấn đọc sách, còn hắn thì lại đi theo phụ thân bắt đầu xuống đất làm việc, lý do còn rất hay: Gia gia lớn tuổi, Vệ An là trưởng tôn, nên sớm một chút gáng vác việc trong nhà.
Cho đến ba năm trước, Tống Vĩnh Cường ra ngoài tìm trà mới để trồng thì mất tích không còn tin tức, ngay lặp tức, toàn bộ việc trong đất đều đè hết lên vai Tống Vệ An mười hai tuổi, tuy rằng Tống lão bà không thích Tống Vĩnh Cường, nhưng trong nhà có thể sống tốt như vậy, tốt xấu gì cũng đều là dựa vào một tay trà khô của Tống Vĩnh Cường, đương nhiên là không dám làm quá phận, Tống Vệ An cũng có thể nghĩ ngơi hít thở chút không khí.
Tống Vĩnh Cường vừa mất tích, thái độ của Tống lão bà đối đãi Tống Vệ An cũng không thèm che giấu mà lộ hẳn ra ngoài, năm nay càng có xu thế trầm trọng hơn, hơn nữa, đại phòng và tam phòng cũng có tính toán riêng của mình, cuộc sống của Tống Vệ An cũng càng thêm không tốt.
Lần này Tống Vệ An sẽ bệnh không dậy nổi, cũng là do mùa đông bị người nhà họ Tống đuổi tới gian phòng rách nát bên cạnh phòng chất củi ở. Lúc đầu xuân, Tống Vệ An vốn dĩ đã có chút sốt nhẹ, lúc cày bừa vụ xuân lại mắc mưa, sau đó vẫn luôn sốt cao không lùi, trong lúc đó, nhà họ Tống cũng chỉ mời lang trung đến một lần, lại uống mấy thang thuốc, lúc tỉnh lại đã là Tống Duy An.
------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro