Đọc Tâm Cả Nhà Nhãi Con Cẩm Lý Được Cả Kinh Thành Đoàn Sủng

Chương 46

Thường Xuân

2024-11-01 22:06:42

Cuối cùng còn có một cái lồng lớn phủ vải đỏ, bên trong thỉnh thoảng có tiếng động phát ra.

Quyển Quyển giờ đã có thể ngồi một mình, nàng ngồi khoanh chân trên ghế, nhìn những thứ được khiêng vào, phát ra tiếng trầm trồ.

Sau khi đồ được đưa hết vào, Vương gia dắt Giang Tuế An bước vào.

Giang Tuế An vừa vào cửa đã thấy Quyển Quyển, vội buông tay phụ thân lao đến.

“Quyển Quyển! Ta đến thăm ngươi đây!”

Quyển Quyển cầm một miếng bánh ngọt ăn ngon lành, nghe thấy lập tức cười tươi với hắn.

[Chào ngươi, tiểu xui xẻo.]

“Quyển Quyển, hôm đó là ngươi cứu ta đúng không.”

Giang Tuế An chống cằm, hạ giọng hỏi.

Quyển Quyển vùi đầu ăn mà không ngẩng lên.

[Chắc chắn rồi, ta tốn chín mươi lăm điểm tín ngưỡng, sau này ngươi phải làm tiểu đệ của ta, kiếm lại cho ta đấy biết chưa?]

Giang Tuế An không nghe thấy suy nghĩ của Quyển Quyển, hắn thấy Quyển Quyển sắp ăn hết bánh ngọt, mới cầm đĩa bánh đưa đến, lấy thêm một miếng.

“Ta biết là ngươi cứu ta, thực ra ra cảm nhận được hết.”

Quyển Quyển vẫn vùi đầu ăn, Giang Tuế An cũng không để ý, tự mình nói chuyện.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm thị cười đi đến: “Hai tiểu quỷ các con đang làm gì vậy?”

Nhìn thấy Lâm thị, Giang Tuế An nghĩ đến lần đầu gặp mặt mình bất lịch sự.

Dù trước đó đã xin lỗi, nhưng Giang Tuế An vẫn lần nữa nghiêm túc cúi người xin lỗi Lâm thị.

Lâm thị dịu dàng cười: “Được rồi, mọi chuyện đã qua, a di cũng không giận con đâu.”

Khi không khí hòa hợp vui vẻ, Vương gia bước đến.

Vừa rồi ngài ấy đã thấy tiểu mập mạp ngồi trên ghế ăn bánh ngọt không ngừng.

Thật đáng yêu, nhìn khuôn mặt tròn trĩnh này thật là có phúc khí.

“Đây là Quyển Quyển phải không, suốt dọc đường An nhi cứ nhắc đến con mãi, nào, để ta bế cái nào.”

Vương gia đưa tay dài ôm lấy Quyển Quyển, còn nhấc lên, cười sang sảng.

“Tiểu cô nương này tốt đấy, lớn lên chắc chắn sẽ là nữ nhân rất giỏi giang!”

Quyển Quyển nuốt miếng bánh cuối cùng, đưa tay nhỏ lau vụn bánh trên miệng, sau đó ngồi trên cổ Vương gia cưỡi ngựa, cảm nhận độ cao chưa từng đạt đến.

“Đúng rồi, lần này ta về có mang theo một thứ thú vị từ nước láng giềng để tặng cho Quyển Quyển làm quà!”

Dực Vương vung tay, lập tức có gia nhân khiêng một cái lồng lớn có phủ vải đỏ đến.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lồng được đặt xuống đất phát ra tiếng vang nặng nề, đồng thời từ trong lồng truyền ra một tiếng gầm gừ non nớt.

[Loài người ngu ngốc, dám nhốt chiến thần ta đây! Đợi khi chiến thần này thoát ra ngoài thì các ngươi không một ai thoát được đâu!]

“Gầm —— gầm gừ!”

Ngư Quyển Quyển không thể tin nổi mà mở to mắt nhìn về phía cái lồng.

Âm thanh này sao lại giống Chiến Thần Bạch Hổ, một trong Tứ Tượng đến vậy nhỉ?!

Ngư Quyển Quyển nghĩ đến một vài ký ức không được tốt đẹp cho lắm, khi ở Thiên Giới, mỗi lần Bạch Hổ đi ngang qua bên hồ của nàng, nó đều dừng lại, dùng miệng gắp nàng lên khỏi hồ rồi ném trở lại vào trong.

Cứ như vậy lặp đi lặp lại, chơi không biết chán.

Dực Vương bế Ngư Quyển Quyển đi đến trước lồng, hắn nhấc tấm vải đỏ lên, lộ ra thứ bên trong.

Đó là một con Bạch Hổ rất nhỏ, toàn thân lông trắng như tuyết, lông mượt mà, trông mềm mại, hai tai dựng lên đầy cảnh giác, móng vuốt rất lớn, lúc này đang bày ra tư thế tấn công, nhe răng trợn mắt nhìn người bên ngoài.

“Wow!”

Ngư Nam Tinh thốt lên một tiếng kinh ngạc, đôi mắt sáng như sao.

“Là Bạch Hổ kìa, ngầu quá đi!”

Trông Bạch Hổ đáng yêu quá, toàn thân không có chút lông thừa nào, đầu hổ trông rất dễ thương.

Mọi người đều bị Bạch Hổ thu hút, không ai chú ý đến gương mặt chết lặng của Ngư Quyển Quyển.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đọc Tâm Cả Nhà Nhãi Con Cẩm Lý Được Cả Kinh Thành Đoàn Sủng

Số ký tự: 0