Chương 30 - Đan Phương Tử Độc Tán!
Thiên Địa Bảng!
2024-08-08 00:16:42
"Nói vậy, chẳng phải đặc tính của rắn độc và con rết trùng hợp sao?"
"Không giống đâu, trùng trăm chân là đi thẳng về thẳng, mau lẹ như gió, mà độc xà lại là nhu thuật, mềm dẻo uốn lượn, càng thêm linh hoạt khi di chuyển trong phạm vi nhỏ. Nếu nữ tử lấy độc xà làm đồng tham, tuyệt đối sẽ trở thành mềm mại không xương, nếu triền đấu cận thân cùng người khác, trong lúc triển chuyển đằng na [1], ngay cả góc áo của ngươi, địch nhân cũng không tóm được."
[1] : nôm na là các loại động tác võ học rắc rối phức tạp, liền mạch, thuyên chuyển không ngừng, vô cùng khó nắm bắt.
"Thế con cóc thì sao?"
"Nó am hiểu thần thông thủy tức chi thuật, muốn trốn bao lâu dưới nước cũng không thành vấn đề gì." Lý Hạo Trạch đáp.
"Nói như vậy con rết, độc xà, bò cạp đều thật lợi hại." Lý Thủy Đình nhíu mày nói.
"Chẳng lẽ thằn lằn gãy chi trùng sinh không lợi hại sao?"
"Đúng là có lợi hại, nhưng mà điều kiện tiên quyết là phải thoát được trở về, có điều nếu đã đủ khả năng trốn trở về, hoàn toàn có thể nhờ y sư hỗ trợ khôi phục lại thân thể, căn bản không cần tự mình đi khôi phục."
"Vậy thủy tức chi thuật của con cóc thì sao?"
"Đại ca! Hắc sơn này vốn là đất liền, khắp nơi đều là núi, nước ở đâu?"
"Cái này... Hẳn là ở gần đây vẫn có một vài cái đầm nước chứ?"
"Thôi đi, dù có thật nó cũng chỉ cạn tới đầu gối mà thôi."
"Đúng vậy, trong ngũ độc con cóc là phế nhất!"
"Nghe nói hầu hết đồng tham của những cao thủ Ngũ Độc môn đều là con rắn, con bọ cạp, con rết, nếu là thằn lằn, bình thường bọn họ đều chuyển tu y sư, ta thực sự chưa từng nghe qua một vị cao thủ Địa Bảng nào lại có đồng tham là con cóc." Lý Hạo Trạch gãi gãi đầu nói.
"Thiên Địa Bảng?" Vốn dĩ Lý Thủy Đạo chỉ ngồi xem náo nhiệt, đột nhiên cảm thấy hứng thú xen mồm vào.
Lý Hạo Trạch vội vàng giải thích: "Chính là sau khi tham gia thí luyện Ngũ Độc môn sẽ có xếp hạng, Địa Bảng là tu sĩ Thông Linh cảnh, Thiên Bảng là tu sĩ Dung Linh cảnh, nếu là Nạp Hư cảnh, bọn họ đều nhân vật ẩn mình trong mây, tự nhiên sẽ không đến tranh giành Thiên Địa Bảng này, ta chỉ biết Lam Hoa Ảnh, người đứng đầu Địa Bảng là một nữ tu thôi."
"Ừm..." Lý Thủy Đạo gật gật đầu, lập tức không còn hứng thú nữa.
Thiên Bảng quá mức xa xôi, muốn trở thành cao thủ Địa Bảng, ít nhất cũng phải là tu sĩ gần đột phá Dung Linh cảnh, hoàn toàn không phải đám tiểu tu sĩ ngay cả pháp lực cũng chưa tu luyện ra như nhóm bọn họ có thể đi vào giúp vui.
Ở giai đoạn này, chỉ có thành thành thật thật nuôi dưỡng đồng tham, dự trữ tu luyện pháp lực mới là chính đạo.
"Chỉ người tham dự thí luyện Ngũ Độc môn mới được xếp hạng trong Thiên Địa Bảng, tu sĩ gia tộc không cần đi tranh giành Thiên Địa Bảng làm gì."
"Ngũ Độc môn chính là thượng tông, cho nên tu sĩ gia tộc không tư cách có tư cách đi tranh giành sao?"
"Ta nghe nói, trong số chúng ta ít nhất cũng có một nửa người sẽ gia nhập Ngũ Độc môn." Lý Thủy Lan cau mày nói.
"Vậy vừa lúc có thể tranh một vị trí trên Địa Bảng." Lý Thủy Lãng đúng là thiếu niên khí thịnh, có vẻ nóng lòng muốn thử.
"Nếu chúng ta vừa mới nhập môn, căn bản không đủ tư cách đi tham gia thí luyện, thì lấy đâu xếp với chẳng hạng? Bình thường đều là những người chừng bốn năm mươi tuổi sắp sửa đột phá bước vào Dung Linh mới có tư cách đi tranh đoạt xếp hạng trên Địa Bảng, hơn nữa cách hai, ba năm một lần, xếp hạng trên Địa Bảng đều sẽ thay đổi một lượt, chỉ có Thiên Bảng mới có thể ổn định chừng hai, ba mươi năm thôi."
"Tu sĩ đạt tới Dung Linh cảnh ít nhất đều cũng phải bốn, năm mươi tuổi rồi, thậm chí còn sáu mươi tuổi… Con đường tu luyện đúng là khó khăn nha." Lý Nhất Quân cảm thán nói.
"Đúng là như thế, người có thể đi đến cuối cùng đều là thiên chi kiêu tử." Lý Thủy Đạo tạm ngưng một lát mới nói ra.
"Cái kia... Ta nghe nói nếu nam tử bản tộc bị lựa chọn nhập vào Ngũ Độc môn thì trong vòng một, hai năm, gia tộc sẽ thu xếp hôn phối cho người nọ. Mục đích chính là muốn đối phương mau chóng để lại huyết mạch, kéo dài gia tộc truyền thừa. Nhưng nếu không vào Ngũ Độc môn, bình thường việc hôn phối sẽ kéo dài tới khi quá ba mươi mới tính." Lý Thủy Lãng có chút hưng phấn nói.
Những người có mặt ở đây đều là đám hài tử choai choai mới mười bốn tuổi...
Lại nói, khi Lý Thủy Đạo sinh ra phụ thân Lý Hạo Sơn của hắn cũng chỉ mới mười năm. Phát sinh loại chuyện này, nói một cách hoa mỹ thì là để lại huyết mạch cho gia tộc, nhưng nói một cách chân thực nhất, loại hành động này chỉ nhằm gia cố sự ràng buộc giữa tu sĩ với gia tộc mà thôi.
Cũng vì Lý Thủy Đạo được sinh ra, cho nên kể cả khi phụ thân Lý Hạo Sơn của hắn phải làm trâu làm ngựa ở Ngũ Độc môn, trong lòng ông ấy cũng không dám sinh ra tư tưởng phản bội.
"Không giống đâu, trùng trăm chân là đi thẳng về thẳng, mau lẹ như gió, mà độc xà lại là nhu thuật, mềm dẻo uốn lượn, càng thêm linh hoạt khi di chuyển trong phạm vi nhỏ. Nếu nữ tử lấy độc xà làm đồng tham, tuyệt đối sẽ trở thành mềm mại không xương, nếu triền đấu cận thân cùng người khác, trong lúc triển chuyển đằng na [1], ngay cả góc áo của ngươi, địch nhân cũng không tóm được."
[1] : nôm na là các loại động tác võ học rắc rối phức tạp, liền mạch, thuyên chuyển không ngừng, vô cùng khó nắm bắt.
"Thế con cóc thì sao?"
"Nó am hiểu thần thông thủy tức chi thuật, muốn trốn bao lâu dưới nước cũng không thành vấn đề gì." Lý Hạo Trạch đáp.
"Nói như vậy con rết, độc xà, bò cạp đều thật lợi hại." Lý Thủy Đình nhíu mày nói.
"Chẳng lẽ thằn lằn gãy chi trùng sinh không lợi hại sao?"
"Đúng là có lợi hại, nhưng mà điều kiện tiên quyết là phải thoát được trở về, có điều nếu đã đủ khả năng trốn trở về, hoàn toàn có thể nhờ y sư hỗ trợ khôi phục lại thân thể, căn bản không cần tự mình đi khôi phục."
"Vậy thủy tức chi thuật của con cóc thì sao?"
"Đại ca! Hắc sơn này vốn là đất liền, khắp nơi đều là núi, nước ở đâu?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cái này... Hẳn là ở gần đây vẫn có một vài cái đầm nước chứ?"
"Thôi đi, dù có thật nó cũng chỉ cạn tới đầu gối mà thôi."
"Đúng vậy, trong ngũ độc con cóc là phế nhất!"
"Nghe nói hầu hết đồng tham của những cao thủ Ngũ Độc môn đều là con rắn, con bọ cạp, con rết, nếu là thằn lằn, bình thường bọn họ đều chuyển tu y sư, ta thực sự chưa từng nghe qua một vị cao thủ Địa Bảng nào lại có đồng tham là con cóc." Lý Hạo Trạch gãi gãi đầu nói.
"Thiên Địa Bảng?" Vốn dĩ Lý Thủy Đạo chỉ ngồi xem náo nhiệt, đột nhiên cảm thấy hứng thú xen mồm vào.
Lý Hạo Trạch vội vàng giải thích: "Chính là sau khi tham gia thí luyện Ngũ Độc môn sẽ có xếp hạng, Địa Bảng là tu sĩ Thông Linh cảnh, Thiên Bảng là tu sĩ Dung Linh cảnh, nếu là Nạp Hư cảnh, bọn họ đều nhân vật ẩn mình trong mây, tự nhiên sẽ không đến tranh giành Thiên Địa Bảng này, ta chỉ biết Lam Hoa Ảnh, người đứng đầu Địa Bảng là một nữ tu thôi."
"Ừm..." Lý Thủy Đạo gật gật đầu, lập tức không còn hứng thú nữa.
Thiên Bảng quá mức xa xôi, muốn trở thành cao thủ Địa Bảng, ít nhất cũng phải là tu sĩ gần đột phá Dung Linh cảnh, hoàn toàn không phải đám tiểu tu sĩ ngay cả pháp lực cũng chưa tu luyện ra như nhóm bọn họ có thể đi vào giúp vui.
Ở giai đoạn này, chỉ có thành thành thật thật nuôi dưỡng đồng tham, dự trữ tu luyện pháp lực mới là chính đạo.
"Chỉ người tham dự thí luyện Ngũ Độc môn mới được xếp hạng trong Thiên Địa Bảng, tu sĩ gia tộc không cần đi tranh giành Thiên Địa Bảng làm gì."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngũ Độc môn chính là thượng tông, cho nên tu sĩ gia tộc không tư cách có tư cách đi tranh giành sao?"
"Ta nghe nói, trong số chúng ta ít nhất cũng có một nửa người sẽ gia nhập Ngũ Độc môn." Lý Thủy Lan cau mày nói.
"Vậy vừa lúc có thể tranh một vị trí trên Địa Bảng." Lý Thủy Lãng đúng là thiếu niên khí thịnh, có vẻ nóng lòng muốn thử.
"Nếu chúng ta vừa mới nhập môn, căn bản không đủ tư cách đi tham gia thí luyện, thì lấy đâu xếp với chẳng hạng? Bình thường đều là những người chừng bốn năm mươi tuổi sắp sửa đột phá bước vào Dung Linh mới có tư cách đi tranh đoạt xếp hạng trên Địa Bảng, hơn nữa cách hai, ba năm một lần, xếp hạng trên Địa Bảng đều sẽ thay đổi một lượt, chỉ có Thiên Bảng mới có thể ổn định chừng hai, ba mươi năm thôi."
"Tu sĩ đạt tới Dung Linh cảnh ít nhất đều cũng phải bốn, năm mươi tuổi rồi, thậm chí còn sáu mươi tuổi… Con đường tu luyện đúng là khó khăn nha." Lý Nhất Quân cảm thán nói.
"Đúng là như thế, người có thể đi đến cuối cùng đều là thiên chi kiêu tử." Lý Thủy Đạo tạm ngưng một lát mới nói ra.
"Cái kia... Ta nghe nói nếu nam tử bản tộc bị lựa chọn nhập vào Ngũ Độc môn thì trong vòng một, hai năm, gia tộc sẽ thu xếp hôn phối cho người nọ. Mục đích chính là muốn đối phương mau chóng để lại huyết mạch, kéo dài gia tộc truyền thừa. Nhưng nếu không vào Ngũ Độc môn, bình thường việc hôn phối sẽ kéo dài tới khi quá ba mươi mới tính." Lý Thủy Lãng có chút hưng phấn nói.
Những người có mặt ở đây đều là đám hài tử choai choai mới mười bốn tuổi...
Lại nói, khi Lý Thủy Đạo sinh ra phụ thân Lý Hạo Sơn của hắn cũng chỉ mới mười năm. Phát sinh loại chuyện này, nói một cách hoa mỹ thì là để lại huyết mạch cho gia tộc, nhưng nói một cách chân thực nhất, loại hành động này chỉ nhằm gia cố sự ràng buộc giữa tu sĩ với gia tộc mà thôi.
Cũng vì Lý Thủy Đạo được sinh ra, cho nên kể cả khi phụ thân Lý Hạo Sơn của hắn phải làm trâu làm ngựa ở Ngũ Độc môn, trong lòng ông ấy cũng không dám sinh ra tư tưởng phản bội.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro