Hệ Thống Phi Pháp Vạn Nhân Mê (2)
Du Công ( 游公 )
2024-07-12 19:19:30
Cửa bị Chu Dương chặn lại, Trần Khâm Thanh cũng không cưỡng ép. Chỉ im lặng nhìn hắn, không nói một lời.
Chu Dương nhìn vào đôi mắt bình tĩnh như nước, không có chút cảm xúc nào của Trần Khâm Thanh, trong lòng không biết vì sao mà nghẹn cứng lại, như thể có một đôi bàn tay vô hình bóp cổ họng hắn.
Cảm giác Trần Khâm Thanh càng ngày càng rời xa mình khiến Chu Dương càng ngày càng lo lắng, không khỏi thấp giọng kêu lên: “ Khâm Thanh...”
Khuông mặt và giọng nói của Chu Dương đều tràn đầy vẻ thâm tình.
Hắn muốn gọi lại Trần Khâm Thanh của ngày xưa, Trần Khâm Thanh trong mắt chỉ có hắn, Trần Khâm Thanh không có chút dè dặt với hắn, Trần Khâm Thanh không hề che giấu tình yêu khi họ ở chung.
Tuy nhiên, Trần Khâm Thanh, người không giống nguyên chủ, chỉ cảm thấy đang xem màn biểu diễn vụng về của Chu Dương.
Trần Khâm Thanh vẫn lạnh nhạt như cũ: “ Còn chuyện gì nữa?”
Chu Dương nhìn bộ dạng vẫn thờ ơ của Trần Khâm Thanh, không khỏi nắm chặt tay, lại buông ra, do dự nói: “ Khâm Thanh, chuyện trước đây anh đề nghị đó, em xem xét thế nào rồi?”
Trần Khâm Thanh nhướng mày, biết rõ còn hỏi: “ Chuyện nào?”
Chu Dương chần chừ, mới mở miệng: “ Chính là công khai mối quan hệ giữa hai chúng ta.”
“ Vậy anh có biết, một khi chúng ta công khai, cả hai sẽ rơi vào vòng xoáy của dư luận, hơn nữa, là một diễn viên, một khi chúng ta bị gắn mác đồng tính, sau này sẽ bị hạn chế, không ai muốn thấy đồng tính đi đóng vai một người “thẳng”.
Trần Khâm Thanh ôm hai cánh tay mình, bình tĩnh phân tích: “ Hơn nữa chúng ta, diễn xuất còn chưa đến mức có thể để cho người khác chú ý, cũng không có thể tự chủ trong việc lựa chọn vị trí đóng phim. Bây giờ, một khi chúng ta công khai tình cảm, công ty có thể từ bỏ chúng ta.”
“ Làm sao có thể? Không phải là còn người bạn cùng lớn lên đó sao?” Chu Dương gần như buột miệng thốt ra.
Chỉ là giây tiếp theo Chu Dương hối hận, đặc biệt là nhìn thấy vẻ mặt cười như không cười của Trần Khâm Thanh, giống như xuyên thủng nội tâm của hắn, khiến hắn cảm thấy khó xử, không khỏi cắn chặt hàm răng của mình.
Người bạn cùng lớn lên mà Chu Dương nhắc, chính là Trần Cẩm Tân.
Trần Cẩm Tân, là CEO của giải trí Tinh Hoàng, là người có quyền lực trong giới giải trí.
Bọn họ từ khi xuất đạo đến bây giờ, lý do tại sao có thể đi một cách trơn tru, ngoài việc họ nắm lấy cơ hội của riêng mình, phần lớn cũng nhờ vào Trầm Cẩm Tân.
Vì vậy, mặc dù chuyện này nháo đến ồn ào đến như vậy, miễn là công ty không từ bỏ họ, thì họ có thể tiếp tục ở lại trong vòng giải trí này.
“ Vì vậy, đây là lý do tại sao anh vội vàng kéo tôi xuống nước?” Trần Khâm Thanh vạch trần.
“ Không, không.” Chu Dương lắc đầu phủ nhận, tìm lý do: “Chúng ta, không phải là người yêu sao?”
Trần Khâm Thanh liếc mắt nhìn Chu Dương, lấy điện thoại di động ra, mở lên tấm ảnh hôn môi đã bị phát tán ra khắp nơi.
Điện thoại di động của Trần Khâm Thanh cầm không cao, cho nên Chu Dương liếc nhìn có thể nhìn thấy hình ảnh trên màn hình điện thoại di động của Trần Khâm Thanh, trong lúc lúng túng, trong lòng lại căng chặt.
Quả nhiên, khoảnh khắc tiếp theo nghe được Trần Khâm Thanh nói: “Chúng ta là người yêu không sai, nhưng hai vị đương sự trong sự kiện này, không phải tôi”
Chu Dương sững sờ, nhìn Trần Khâm Thanh ngẩng đầu lên, nhìn hắn nói: “Người hiện tại ở trung tâm dư luận là anh, không phải tôi, cho nên tôi tại sao phải vì một người phản bội tôi, nhảy vào đầm lầy này? Anh nghĩ... tôi ngốc sao?”
Đôi mắt của Trần Khâm Thanh ngày càng lạnh hơn, nhiệt độ trong không khí tựa như theo ngữ khí lạnh lùng của Trần Khâm Thanh mà giảm xuống, nương theo lời nói của Trần Khâm Thanh, Chu Dương chỉ cảm thấy từng cỗ hàn khí từ dưới chân hắn vọt lên, làm cho hắn không có ý thức co rúm đầu ngón tay lại.
Chu Dương đến cùng vẫn là không cam lòng, khô khốc nói: “ Em nghe anh giải thích......"
Trần Khâm Thanh nhướng mày, không nói gì, dường như đang chờ xem Chu Dương muốn nói gì.
“ Đây thực sự là một tai nạn......”
Chu Dương sắp xếp ngôn ngữ của mình: “ Hôm đó đoàn phim làm liên hoan, anh uống say...”
“ Cho nên người kia là người trong đoàn làm phim của các anh?”
Thật không ngờ Trần Khâm Thanh lại bắt được trọng điểm này, Chu Dương nhất thời nghẹn họng.
“ Hắn là ai?” Trần Khâm Thanh lại hỏi.
Sắc mặt của Chu Dương thay đổi liên tục: “ Hắn không phải trong đoàn làm phim của chúng ta, anh không biết hắn là ai..."
Trần Khâm Thanh nghe vậy, cười nhạo nói : “ Phải không?”
“ Đúng vậy.” Chu Dương không chút do dự gật đầu.
“ Chúng ta không còn gì để nói nữa” Trần Khâm Thanh chỉ vào hướng thang máy, “ Anh có thể rời đi”.
Chu Dương nhìn chằm chằm vào ngón tay của Trần Khâm Thanh: “ Ý em là gì?”
“ Ý tôi không rõ ràng sao? Bước ra khỏi cánh cửa này, chúng ta không còn mối quan hệ nào nữa” Trần Khâm Thanh rút tay lại, khẽ nhướng mắt : “ Về phần chuyện anh bắt tôi gánh, không thể nào”.
Đồng tử Chu Dương co rút, hai tay nắm chặt, gần xanh trên mu bàn tay nổi lên: “Em muốn chia tay với anh?”
“ Nếu không thì sao? Anh sẽ không cho rằng tôi thích chăn dê trên đỉnh đầu chứ?” Trần Khâm Thanh nói.
“ Anh đã nói, đó là một tai nạn, chẳng lẽ em phải vì một tai nạn, bỏ rơi tình cảm của chúng ta trong mấy năm?”
Thanh âm Chu Dương càng ngày càng lớn, cảm xúc cũng càng ngày càng khó khống chế, trở nên có chút nôn nóng.
Vụ scandal đồng tính này, hắn là một trong những nhân vật chính, áp lực trên người hắn lại không lớn sao.
Thần kinh vốn đã ở trong trạng thái căng thẳng, bởi vì chuyện này vẫn còn một tia hy vọng, còn có thời điểm hoàn toàn tuyệt vọng, cho nên hắn vẫn có thể gánh vác được, nhưng Trần Khâm Thanh không phối hợp, còn có thái độ hoàn toàn tương phản với suy nghĩ của hắn, khiến áp lực của hắn trong nháy mắt bắn ngược ra, hoàn toàn bộc phát.
Hắn dùng sức nắm tóc mình, đột nhiên chỉ về phía Trần Khâm Thanh, ngón tay run rẩy vì cảm xúc quá khích: “Tôi biết rồi, tôi biết rồi, sau khi công khai quan hệ hai người chúng ta, ảnh hưởng đến sự nghiệp của cậu, cho nên mới muốn đá tôi ra, tôi nói cho cậu biết, muốn đá tôi ra, cậu cũng đừng nghĩ, cả đời này đều không thể!”
Trần Khánh Thanh lẳng lặng nhìn Chu Dương phát điên, nghe hắn nói đến đây chỗ nào còn không biết Chu Dương hắn muốn làm gì: “Cho nên, anh đây là muốn đẩy tôi phải không?”
“ Đúng! tôi không để cậu sống tốt hơn tôi được” Đến bước này, Chu Dương cũng không tiếp tục ngụy trang, nghiến răng đe dọa nói: “Chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, chứng cứ hai người chúng ta ở bên nhau vẫn có, chỉ cần tôi đưa ra những bức ảnh này, cậu nghĩ cậu có thể thoát khỏi mối quan hệ với tôi sao?”
Trần Khâm Thanh cười khẽ: “Trước tiên đánh bài tình cảm, thấy tôi không đồng ý thì đơn giản là chuyển sang đe dọa, kế hoạch rất tốt”
“ Tôi không muốn đi đến mức này, nhưng tôi không thể làm gì cả!” Chu Dương nhìn Trần Khâm Thanh vẻ mặt trở nên quái dị, tựa như một con sói đói thấy cừu béo, không thể chờ đợi để nhìn thấy con cừu béo này rơi vào miệng của hắn, bất kể con cừu béo này nó muốn hay không, phải ăn nó!
“ Em không phải yêu anh sao, như vậy vì anh hy sinh một chút có gì là không thể?” Chu Dương rốt cuộc vẫn có đầu óc, đối với Trần Khâm Thanh mềm cứng đều thi triển ra: “Anh thề, chỉ có lần này, sau này chúng ta vẫn ở bên nhau thật tốt, anh vẫn yêu em! Không phải em nói chúng ta sẽ cùng đi du lịch khi nào có thời gian sao? Em không phải nói rằng sau khi về già cùng anh ngồi trong sân hóng gió mát......"
Nói xong, Chu Dương liền không tự chủ được bước chân của mình, nhào về phía Trần Khâm Thanh, ôm cậu trong ngực, dùng nhiệt độ cơ thể của mình để làm mềm Trần Khâm Thanh.
Dù sao, họ cũng đã từng yêu nhau.
Trần Khâm Thanh bước một bên, khiến Chu Dương bổ nhào vào khoảng không, cũng khiến Chu Dương ngừng nói.
“ Được rồi.” Trần Khâm Thanh xua tay.
Sau khi Chu Dương đứng vững, nhìn lại Trần Khâm Thanh, đôi mắt lóe lên ánh sang quỷ dị, giống như nắm chắc phần thắng trong tay, chăc chắn Trần Khâm Thanh sẽ trợ giúp hắn.
Mặc dù không ôm được người, cũng đánh giá cao tình cảm của Trần Khâm Thanh đối với hắn, thế nhưng, hăn không cho rằng mình sẽ thất bại, bởi vì những thứ nằm trong tay hắn đủ để kéo hai người họ lên một chiếc thuyền.
Hai người họ phối hợp mới là sự lựa chọn tốt nhất, như vậy mới có thể khống chế cục diện tốt hơn, hắn tin rằng Trần Khâm Thanh sẽ hiểu được điểm này.
Thế nhưng, lời nói của Trần Khâm Thanh vừa ra khỏi miệng, khiến cho trái tim hắn nhảy dựng lên, “ Người đó cũng là người lăn lộn trong giới, phải không?”
“ Ý cậu là sao?” Chu Dương vé mặt âm trầm.
“ Trong giới giải trí, chỉ cần có tâm thì luôn có thể điều tra ra, người đó được gọi là Diệp Thiên?”
Cái tên “ Diệp Thiên” vừa ra, sắc mặt Chu Dương lập tức thay đổi.
Trần Khâm Thanh nâng điện thoại di động lên, “ Anh nói xem, một diễn viên quần chúng ngay cả ngôi sao cũng ko tính, tôi bảo cho người ta phong sát hắn thì sao?”
Cơ hồ theo bản năng, Chu Dương liền nhào về phía Trần Khâm Thanh, lần này không còn là ôm lấy Trần Khâm Thanh, mà là muốn cướp lấy điện thoại di động của Trần Khâm Thanh.
Trần Khâm Thanh nhấc chân, không chút lưu tình đá Chu Dương ngã xuống đất.
Chu Dương che bụng của mình, vẻ mặt dữ tợn nhìn Trần Khâm Thanh, ánh mắt hung ác: “Đừng động vào cậu ta!”
Trần Khâm Thanh từ trên cao nhìn Chu Dương “ Sao nào? Không nỡ?”
Chu Dương ôm bụng mình chậm rãi đứng lên, một lần nữa lặp lại: “ Đừng động vào cậu ta!”
Trần Khâm Thanh cười, nhìn anh ta từ trên xuống: “ Anh đây là thật thâm tình..."
Chu Dương im lặng giằng co với Trần Khâm Thanh, như thể nói với Trần Khâm Thanh, chỉ cần Trần Khâm Thanh dám động đến Diệp Thiên, như vậy hắn sẽ bất chấp tất cả hủy diệt, cho dù ngọc nát đá tan cũng không tiếc.
“ Vì cậu ta mà anh thật không biết xấu hổ, để tôi nhận cái danh này, không chỉ sự nghiệp của anh sẽ không bị phá hủy, cậu ta cũng có thể rút lui an toàn, phải không?” Trần Khâm Thanh nói ra mục đích cuối cùng.
Chu Dương đã không phản bác, càng không thể phản bác, bởi vì tất cả mọi thứ đã lộ trước mắt đối phương, giải thích thế nào cũng chỉ là dư thừa.
“ Chỉ cần cái gọi là bằng chứng của anh truyền ra ngoài, như vậy, Diệp Thiên người này cũng sẽ vào cùng một ngày, tham gia vào cơn bão này, cuối cùng lưng đeo tiếng xấu, rơi vào kết cục bị phong sát”.
Trần Tấn Thanh nhìn Chu Dương, hai mắt lạnh nhạt: “Cho nên, anh muốn lựa chọn thế nào đây?”
Chu Dương nhìn vào đôi mắt bình tĩnh như nước, không có chút cảm xúc nào của Trần Khâm Thanh, trong lòng không biết vì sao mà nghẹn cứng lại, như thể có một đôi bàn tay vô hình bóp cổ họng hắn.
Cảm giác Trần Khâm Thanh càng ngày càng rời xa mình khiến Chu Dương càng ngày càng lo lắng, không khỏi thấp giọng kêu lên: “ Khâm Thanh...”
Khuông mặt và giọng nói của Chu Dương đều tràn đầy vẻ thâm tình.
Hắn muốn gọi lại Trần Khâm Thanh của ngày xưa, Trần Khâm Thanh trong mắt chỉ có hắn, Trần Khâm Thanh không có chút dè dặt với hắn, Trần Khâm Thanh không hề che giấu tình yêu khi họ ở chung.
Tuy nhiên, Trần Khâm Thanh, người không giống nguyên chủ, chỉ cảm thấy đang xem màn biểu diễn vụng về của Chu Dương.
Trần Khâm Thanh vẫn lạnh nhạt như cũ: “ Còn chuyện gì nữa?”
Chu Dương nhìn bộ dạng vẫn thờ ơ của Trần Khâm Thanh, không khỏi nắm chặt tay, lại buông ra, do dự nói: “ Khâm Thanh, chuyện trước đây anh đề nghị đó, em xem xét thế nào rồi?”
Trần Khâm Thanh nhướng mày, biết rõ còn hỏi: “ Chuyện nào?”
Chu Dương chần chừ, mới mở miệng: “ Chính là công khai mối quan hệ giữa hai chúng ta.”
“ Vậy anh có biết, một khi chúng ta công khai, cả hai sẽ rơi vào vòng xoáy của dư luận, hơn nữa, là một diễn viên, một khi chúng ta bị gắn mác đồng tính, sau này sẽ bị hạn chế, không ai muốn thấy đồng tính đi đóng vai một người “thẳng”.
Trần Khâm Thanh ôm hai cánh tay mình, bình tĩnh phân tích: “ Hơn nữa chúng ta, diễn xuất còn chưa đến mức có thể để cho người khác chú ý, cũng không có thể tự chủ trong việc lựa chọn vị trí đóng phim. Bây giờ, một khi chúng ta công khai tình cảm, công ty có thể từ bỏ chúng ta.”
“ Làm sao có thể? Không phải là còn người bạn cùng lớn lên đó sao?” Chu Dương gần như buột miệng thốt ra.
Chỉ là giây tiếp theo Chu Dương hối hận, đặc biệt là nhìn thấy vẻ mặt cười như không cười của Trần Khâm Thanh, giống như xuyên thủng nội tâm của hắn, khiến hắn cảm thấy khó xử, không khỏi cắn chặt hàm răng của mình.
Người bạn cùng lớn lên mà Chu Dương nhắc, chính là Trần Cẩm Tân.
Trần Cẩm Tân, là CEO của giải trí Tinh Hoàng, là người có quyền lực trong giới giải trí.
Bọn họ từ khi xuất đạo đến bây giờ, lý do tại sao có thể đi một cách trơn tru, ngoài việc họ nắm lấy cơ hội của riêng mình, phần lớn cũng nhờ vào Trầm Cẩm Tân.
Vì vậy, mặc dù chuyện này nháo đến ồn ào đến như vậy, miễn là công ty không từ bỏ họ, thì họ có thể tiếp tục ở lại trong vòng giải trí này.
“ Vì vậy, đây là lý do tại sao anh vội vàng kéo tôi xuống nước?” Trần Khâm Thanh vạch trần.
“ Không, không.” Chu Dương lắc đầu phủ nhận, tìm lý do: “Chúng ta, không phải là người yêu sao?”
Trần Khâm Thanh liếc mắt nhìn Chu Dương, lấy điện thoại di động ra, mở lên tấm ảnh hôn môi đã bị phát tán ra khắp nơi.
Điện thoại di động của Trần Khâm Thanh cầm không cao, cho nên Chu Dương liếc nhìn có thể nhìn thấy hình ảnh trên màn hình điện thoại di động của Trần Khâm Thanh, trong lúc lúng túng, trong lòng lại căng chặt.
Quả nhiên, khoảnh khắc tiếp theo nghe được Trần Khâm Thanh nói: “Chúng ta là người yêu không sai, nhưng hai vị đương sự trong sự kiện này, không phải tôi”
Chu Dương sững sờ, nhìn Trần Khâm Thanh ngẩng đầu lên, nhìn hắn nói: “Người hiện tại ở trung tâm dư luận là anh, không phải tôi, cho nên tôi tại sao phải vì một người phản bội tôi, nhảy vào đầm lầy này? Anh nghĩ... tôi ngốc sao?”
Đôi mắt của Trần Khâm Thanh ngày càng lạnh hơn, nhiệt độ trong không khí tựa như theo ngữ khí lạnh lùng của Trần Khâm Thanh mà giảm xuống, nương theo lời nói của Trần Khâm Thanh, Chu Dương chỉ cảm thấy từng cỗ hàn khí từ dưới chân hắn vọt lên, làm cho hắn không có ý thức co rúm đầu ngón tay lại.
Chu Dương đến cùng vẫn là không cam lòng, khô khốc nói: “ Em nghe anh giải thích......"
Trần Khâm Thanh nhướng mày, không nói gì, dường như đang chờ xem Chu Dương muốn nói gì.
“ Đây thực sự là một tai nạn......”
Chu Dương sắp xếp ngôn ngữ của mình: “ Hôm đó đoàn phim làm liên hoan, anh uống say...”
“ Cho nên người kia là người trong đoàn làm phim của các anh?”
Thật không ngờ Trần Khâm Thanh lại bắt được trọng điểm này, Chu Dương nhất thời nghẹn họng.
“ Hắn là ai?” Trần Khâm Thanh lại hỏi.
Sắc mặt của Chu Dương thay đổi liên tục: “ Hắn không phải trong đoàn làm phim của chúng ta, anh không biết hắn là ai..."
Trần Khâm Thanh nghe vậy, cười nhạo nói : “ Phải không?”
“ Đúng vậy.” Chu Dương không chút do dự gật đầu.
“ Chúng ta không còn gì để nói nữa” Trần Khâm Thanh chỉ vào hướng thang máy, “ Anh có thể rời đi”.
Chu Dương nhìn chằm chằm vào ngón tay của Trần Khâm Thanh: “ Ý em là gì?”
“ Ý tôi không rõ ràng sao? Bước ra khỏi cánh cửa này, chúng ta không còn mối quan hệ nào nữa” Trần Khâm Thanh rút tay lại, khẽ nhướng mắt : “ Về phần chuyện anh bắt tôi gánh, không thể nào”.
Đồng tử Chu Dương co rút, hai tay nắm chặt, gần xanh trên mu bàn tay nổi lên: “Em muốn chia tay với anh?”
“ Nếu không thì sao? Anh sẽ không cho rằng tôi thích chăn dê trên đỉnh đầu chứ?” Trần Khâm Thanh nói.
“ Anh đã nói, đó là một tai nạn, chẳng lẽ em phải vì một tai nạn, bỏ rơi tình cảm của chúng ta trong mấy năm?”
Thanh âm Chu Dương càng ngày càng lớn, cảm xúc cũng càng ngày càng khó khống chế, trở nên có chút nôn nóng.
Vụ scandal đồng tính này, hắn là một trong những nhân vật chính, áp lực trên người hắn lại không lớn sao.
Thần kinh vốn đã ở trong trạng thái căng thẳng, bởi vì chuyện này vẫn còn một tia hy vọng, còn có thời điểm hoàn toàn tuyệt vọng, cho nên hắn vẫn có thể gánh vác được, nhưng Trần Khâm Thanh không phối hợp, còn có thái độ hoàn toàn tương phản với suy nghĩ của hắn, khiến áp lực của hắn trong nháy mắt bắn ngược ra, hoàn toàn bộc phát.
Hắn dùng sức nắm tóc mình, đột nhiên chỉ về phía Trần Khâm Thanh, ngón tay run rẩy vì cảm xúc quá khích: “Tôi biết rồi, tôi biết rồi, sau khi công khai quan hệ hai người chúng ta, ảnh hưởng đến sự nghiệp của cậu, cho nên mới muốn đá tôi ra, tôi nói cho cậu biết, muốn đá tôi ra, cậu cũng đừng nghĩ, cả đời này đều không thể!”
Trần Khánh Thanh lẳng lặng nhìn Chu Dương phát điên, nghe hắn nói đến đây chỗ nào còn không biết Chu Dương hắn muốn làm gì: “Cho nên, anh đây là muốn đẩy tôi phải không?”
“ Đúng! tôi không để cậu sống tốt hơn tôi được” Đến bước này, Chu Dương cũng không tiếp tục ngụy trang, nghiến răng đe dọa nói: “Chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, chứng cứ hai người chúng ta ở bên nhau vẫn có, chỉ cần tôi đưa ra những bức ảnh này, cậu nghĩ cậu có thể thoát khỏi mối quan hệ với tôi sao?”
Trần Khâm Thanh cười khẽ: “Trước tiên đánh bài tình cảm, thấy tôi không đồng ý thì đơn giản là chuyển sang đe dọa, kế hoạch rất tốt”
“ Tôi không muốn đi đến mức này, nhưng tôi không thể làm gì cả!” Chu Dương nhìn Trần Khâm Thanh vẻ mặt trở nên quái dị, tựa như một con sói đói thấy cừu béo, không thể chờ đợi để nhìn thấy con cừu béo này rơi vào miệng của hắn, bất kể con cừu béo này nó muốn hay không, phải ăn nó!
“ Em không phải yêu anh sao, như vậy vì anh hy sinh một chút có gì là không thể?” Chu Dương rốt cuộc vẫn có đầu óc, đối với Trần Khâm Thanh mềm cứng đều thi triển ra: “Anh thề, chỉ có lần này, sau này chúng ta vẫn ở bên nhau thật tốt, anh vẫn yêu em! Không phải em nói chúng ta sẽ cùng đi du lịch khi nào có thời gian sao? Em không phải nói rằng sau khi về già cùng anh ngồi trong sân hóng gió mát......"
Nói xong, Chu Dương liền không tự chủ được bước chân của mình, nhào về phía Trần Khâm Thanh, ôm cậu trong ngực, dùng nhiệt độ cơ thể của mình để làm mềm Trần Khâm Thanh.
Dù sao, họ cũng đã từng yêu nhau.
Trần Khâm Thanh bước một bên, khiến Chu Dương bổ nhào vào khoảng không, cũng khiến Chu Dương ngừng nói.
“ Được rồi.” Trần Khâm Thanh xua tay.
Sau khi Chu Dương đứng vững, nhìn lại Trần Khâm Thanh, đôi mắt lóe lên ánh sang quỷ dị, giống như nắm chắc phần thắng trong tay, chăc chắn Trần Khâm Thanh sẽ trợ giúp hắn.
Mặc dù không ôm được người, cũng đánh giá cao tình cảm của Trần Khâm Thanh đối với hắn, thế nhưng, hăn không cho rằng mình sẽ thất bại, bởi vì những thứ nằm trong tay hắn đủ để kéo hai người họ lên một chiếc thuyền.
Hai người họ phối hợp mới là sự lựa chọn tốt nhất, như vậy mới có thể khống chế cục diện tốt hơn, hắn tin rằng Trần Khâm Thanh sẽ hiểu được điểm này.
Thế nhưng, lời nói của Trần Khâm Thanh vừa ra khỏi miệng, khiến cho trái tim hắn nhảy dựng lên, “ Người đó cũng là người lăn lộn trong giới, phải không?”
“ Ý cậu là sao?” Chu Dương vé mặt âm trầm.
“ Trong giới giải trí, chỉ cần có tâm thì luôn có thể điều tra ra, người đó được gọi là Diệp Thiên?”
Cái tên “ Diệp Thiên” vừa ra, sắc mặt Chu Dương lập tức thay đổi.
Trần Khâm Thanh nâng điện thoại di động lên, “ Anh nói xem, một diễn viên quần chúng ngay cả ngôi sao cũng ko tính, tôi bảo cho người ta phong sát hắn thì sao?”
Cơ hồ theo bản năng, Chu Dương liền nhào về phía Trần Khâm Thanh, lần này không còn là ôm lấy Trần Khâm Thanh, mà là muốn cướp lấy điện thoại di động của Trần Khâm Thanh.
Trần Khâm Thanh nhấc chân, không chút lưu tình đá Chu Dương ngã xuống đất.
Chu Dương che bụng của mình, vẻ mặt dữ tợn nhìn Trần Khâm Thanh, ánh mắt hung ác: “Đừng động vào cậu ta!”
Trần Khâm Thanh từ trên cao nhìn Chu Dương “ Sao nào? Không nỡ?”
Chu Dương ôm bụng mình chậm rãi đứng lên, một lần nữa lặp lại: “ Đừng động vào cậu ta!”
Trần Khâm Thanh cười, nhìn anh ta từ trên xuống: “ Anh đây là thật thâm tình..."
Chu Dương im lặng giằng co với Trần Khâm Thanh, như thể nói với Trần Khâm Thanh, chỉ cần Trần Khâm Thanh dám động đến Diệp Thiên, như vậy hắn sẽ bất chấp tất cả hủy diệt, cho dù ngọc nát đá tan cũng không tiếc.
“ Vì cậu ta mà anh thật không biết xấu hổ, để tôi nhận cái danh này, không chỉ sự nghiệp của anh sẽ không bị phá hủy, cậu ta cũng có thể rút lui an toàn, phải không?” Trần Khâm Thanh nói ra mục đích cuối cùng.
Chu Dương đã không phản bác, càng không thể phản bác, bởi vì tất cả mọi thứ đã lộ trước mắt đối phương, giải thích thế nào cũng chỉ là dư thừa.
“ Chỉ cần cái gọi là bằng chứng của anh truyền ra ngoài, như vậy, Diệp Thiên người này cũng sẽ vào cùng một ngày, tham gia vào cơn bão này, cuối cùng lưng đeo tiếng xấu, rơi vào kết cục bị phong sát”.
Trần Tấn Thanh nhìn Chu Dương, hai mắt lạnh nhạt: “Cho nên, anh muốn lựa chọn thế nào đây?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro