Quá Nhiều Tình...
Thác Bạt Thụy Thụy
2024-09-27 21:40:14
Nháy mắt đã ở Nhật Bản một tuần rồi, trong bảy ngày này, Ngôn Húc Đông và Cố Hiểu Thần tập trung toàn bộ tinh thần cho công việc. Mỗi ngày sáng thức dậy đêm khuya đi ngủ, hầu như thức khuya đến rạng sáng. Bởi vì vụ hợp tác lần này sẽ mở đường cho sự phát triển tài chính hoàn toàn mới của Ngũ thị ở khu vực Nhật Bản, vì vậy nhiệm vụ vô cùng khó khăn cũng không thể bỏ qua.
Bên phía Cao Đức, đại diện tiếp nhận là phó hội trưởng Okura Yuichi.
Từ khi hợp tác bắt đầu, ông ta biểu hiện rất có hứng thú, nhưng lại trì trệ không chịu ký hợp đồng hợp tác.
Vì vậy làm cho bọn họ không có cách nào về nước phục mệnh.
Trong căn phòng hạng sang của khách sạn, Cố Hiểu Thần pha ly cà phê cho Ngôn Húc Đông, băn khoăn hỏi, “Quản lý Ngôn, Sakamoto tiên sinh tại sao lại không chịu ký hợp đồng?”
“Cảm ơn.” Ngôn Húc Đông nhận lấy ly cà phê nhanh chóng uống một ngụm, cả người tức khắc có tinh thần. Anh dựa vào lưng ghế, nâng mắt nhìn về phía cô, “Lúc này mà em còn không hiểu à. Thương trường như chiến trường, đây gọi là câu giờ. Đối phương muốn hợp tác nhưng vốn bỏ ra ít nhất, lợi nhuận tương đối thu được sẽ tăng nhanh.”
“Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?” Cố Hiểu Thần hỏi.
Ngôn Húc Đông cởi mở cười, chậm rãi nói, “Lập tức đặt vé máy bay, sau đó gọi điện thoại cho Công ty Cao Đức, nói chúng ta nhận được điện thoại của Hạ tổng, nên không thể tiếp tục ở lại lâu, cần phải lập tức quay về nước.”
“Được, tôi đi làm ngay.” Cô tức khắc hiểu ra, Ngôn Húc Đông là muốn chiếu tướng ngược.
Sau khi đặt xong vé máy bay, Cố Hiểu Thần lập tức liên hệ với Công ty Cao Đức. Cúp điện thoại, hai người yên lặng chờ đợi. Nhưng thời gian giây giây phút phút trôi qua, cũng không thấy đối phương có động tĩnh gì, Cố Hiểu Thần không tránh được có chút hoài nghi. Đột nhiên, một loạt tiếng chuông điện thoại vội vã vang lên, cô nhanh chóng bắt máy.
Cố Hiểu Thần nhìn thấy Ngôn Húc Đông cầm ly cà phê hướng về cô giơ lên mỉm cười, cũng nghe thấy giọng nam ở đầu điện thoại bên kia, “Cố tiểu thư, Okura tiên sinh hy vọng hai vị ở lại thêm vài ngày nữa, về vấn đề hợp đồng của lần hợp tác này…”
***
--Truyện được cập nhật sớm nhất tại dtruyen.com, và diễn đàn dembuon.vn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!--
Hợp đồng tuy rằng vẫn chưa được ký kết, nhưng hạng mục hợp tác giữa Ngũ thị và Công ty Cao Đức đại khái đã xem như là chắc chắn. Thời gian buổi tối, Okura Yuichi thiết yến đãi tiệc. Ngôn Húc Đông và Cố Hiểu Thần quyết định buổi tối nay sẽ ký xong hợp đồng. Về đến khách sạn lại nhận được lời nhắn từ bộ phận lễ tân, nói rằng có một vị Hạ tiên sinh đã đến ở phòng tổng thống 1103 của khách sạn, hy vọng sau khi hai vị trở lại thì liên hệ với anh ấy.
Vẻ mặt của Ngôn Húc Đông viết rõ chữ vô cùng kinh ngạc, Cố Hiểu Thần cũng rất ngạc nhiên.
Hạ tiên sinh? Chẳng lẽ không phải là Ngũ Hạ Liên?
Hai người lập tức được người phục vụ đưa tới phòng tổng thống, người phục vụ ấn chuông cửa.
Cố Hiểu Thần đứng ở sau lưng Ngôn Húc Đông, cô nhìn thấy cửa được mở ra, mà người mở cửa là một phụ nữ xinh đẹp tóc ngắn. Chiếc váy ren đen dài đến đầu gối tôn lên làn da bánh mật, đôi đỉnh nở nang như ẩn như hiện. Người phụ nữ mỉm cười, nghiêng người nói, “Mời vào.”
Ngôn Húc Đông quay lại với khuôn mặt tươi cười, đi vào trong.
Cố Hiểu Thần chỉ bước theo phía sau, cô nhìn thấy người đàn ông ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, dáng vẻ gợi cảm lười nhác.
“Tôi nói này Hạ tổng, cậu lại đi nghỉ phép à?” Ngôn Húc Đông tuỳ ý ngồi xuống một bên, mở miệng trêu ghẹo.
Cố Hiểu Thần không khỏi cau mày, tình nhân của anh ta cũng quá nhiều nhỉ?
Bên phía Cao Đức, đại diện tiếp nhận là phó hội trưởng Okura Yuichi.
Từ khi hợp tác bắt đầu, ông ta biểu hiện rất có hứng thú, nhưng lại trì trệ không chịu ký hợp đồng hợp tác.
Vì vậy làm cho bọn họ không có cách nào về nước phục mệnh.
Trong căn phòng hạng sang của khách sạn, Cố Hiểu Thần pha ly cà phê cho Ngôn Húc Đông, băn khoăn hỏi, “Quản lý Ngôn, Sakamoto tiên sinh tại sao lại không chịu ký hợp đồng?”
“Cảm ơn.” Ngôn Húc Đông nhận lấy ly cà phê nhanh chóng uống một ngụm, cả người tức khắc có tinh thần. Anh dựa vào lưng ghế, nâng mắt nhìn về phía cô, “Lúc này mà em còn không hiểu à. Thương trường như chiến trường, đây gọi là câu giờ. Đối phương muốn hợp tác nhưng vốn bỏ ra ít nhất, lợi nhuận tương đối thu được sẽ tăng nhanh.”
“Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?” Cố Hiểu Thần hỏi.
Ngôn Húc Đông cởi mở cười, chậm rãi nói, “Lập tức đặt vé máy bay, sau đó gọi điện thoại cho Công ty Cao Đức, nói chúng ta nhận được điện thoại của Hạ tổng, nên không thể tiếp tục ở lại lâu, cần phải lập tức quay về nước.”
“Được, tôi đi làm ngay.” Cô tức khắc hiểu ra, Ngôn Húc Đông là muốn chiếu tướng ngược.
Sau khi đặt xong vé máy bay, Cố Hiểu Thần lập tức liên hệ với Công ty Cao Đức. Cúp điện thoại, hai người yên lặng chờ đợi. Nhưng thời gian giây giây phút phút trôi qua, cũng không thấy đối phương có động tĩnh gì, Cố Hiểu Thần không tránh được có chút hoài nghi. Đột nhiên, một loạt tiếng chuông điện thoại vội vã vang lên, cô nhanh chóng bắt máy.
Cố Hiểu Thần nhìn thấy Ngôn Húc Đông cầm ly cà phê hướng về cô giơ lên mỉm cười, cũng nghe thấy giọng nam ở đầu điện thoại bên kia, “Cố tiểu thư, Okura tiên sinh hy vọng hai vị ở lại thêm vài ngày nữa, về vấn đề hợp đồng của lần hợp tác này…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
***
--Truyện được cập nhật sớm nhất tại dtruyen.com, và diễn đàn dembuon.vn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!!!--
Hợp đồng tuy rằng vẫn chưa được ký kết, nhưng hạng mục hợp tác giữa Ngũ thị và Công ty Cao Đức đại khái đã xem như là chắc chắn. Thời gian buổi tối, Okura Yuichi thiết yến đãi tiệc. Ngôn Húc Đông và Cố Hiểu Thần quyết định buổi tối nay sẽ ký xong hợp đồng. Về đến khách sạn lại nhận được lời nhắn từ bộ phận lễ tân, nói rằng có một vị Hạ tiên sinh đã đến ở phòng tổng thống 1103 của khách sạn, hy vọng sau khi hai vị trở lại thì liên hệ với anh ấy.
Vẻ mặt của Ngôn Húc Đông viết rõ chữ vô cùng kinh ngạc, Cố Hiểu Thần cũng rất ngạc nhiên.
Hạ tiên sinh? Chẳng lẽ không phải là Ngũ Hạ Liên?
Hai người lập tức được người phục vụ đưa tới phòng tổng thống, người phục vụ ấn chuông cửa.
Cố Hiểu Thần đứng ở sau lưng Ngôn Húc Đông, cô nhìn thấy cửa được mở ra, mà người mở cửa là một phụ nữ xinh đẹp tóc ngắn. Chiếc váy ren đen dài đến đầu gối tôn lên làn da bánh mật, đôi đỉnh nở nang như ẩn như hiện. Người phụ nữ mỉm cười, nghiêng người nói, “Mời vào.”
Ngôn Húc Đông quay lại với khuôn mặt tươi cười, đi vào trong.
Cố Hiểu Thần chỉ bước theo phía sau, cô nhìn thấy người đàn ông ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, dáng vẻ gợi cảm lười nhác.
“Tôi nói này Hạ tổng, cậu lại đi nghỉ phép à?” Ngôn Húc Đông tuỳ ý ngồi xuống một bên, mở miệng trêu ghẹo.
Cố Hiểu Thần không khỏi cau mày, tình nhân của anh ta cũng quá nhiều nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro