Chương 34
Đại Huyền
2024-07-23 17:37:46
Hơi thở phập phồng, bánh bao của người phụ nữ bị ép nhẹ khiến mắt của Lưu Vĩnh Quân nóng lên.
Có lẽ do uống quá nhiều rượu, hoặc bởi vì đơn hàng 3000 vạn kia nên tràn đầy tự tin, vậy nên Lưu Vĩnh Quân mới xúc động muốn thử một lần nữa.
Cuối cùng sau rất nhiều lần trước đó từng thử, Lưu Vĩnh Quân đã học được cách không tự rước lấy nhục trước mặt Lâm Kiều.
Mỗi ngày nhìn cô vợ trời sinh ngực to da trắng tỏa sáng nũng nịu trước mặt mình, nhưng mình lại không thể làm cô đến khóc, Lưu Vĩnh Quân quả thật rất buồn khổ.
Không phải anh ta không có cảm giác gì đối với Lâm Kiều. Mà ngược lại, anh ta thời thời khắc khắc đều nhớ nhung đôi gò bồng đảo trắng sữa và hai cánh hoa nho nhỏ phớt hồng ngọt ngào của người phụ nữ ấy. Chỉ là mặc cho cơ thể đang dậy men xúc động to lớn như thế nào, vật bên dưới lại chưa từng trào dâng đứng thẳng.
"Vợ ơi...Chúng ta thử xem sao nhé..." Người phụ nữ vặn vẹo không để anh ta chạm vào, nhưng Lưu Vĩnh Quân đã ghé vào đùi của Lâm Kiều, đưa lưỡi ra liếm cặp đùi trắng nõn của cô.
Cái lưỡi thô dày quét qua làn da trên xương đùi của người phụ nữ, kéo theo nước bọt ướt đẫm dọc một đường theo đầu gối chạy lên. Lưu Vĩnh Quân ngậm lấy da thịt mềm mại ở bắp đùi người phụ nữ mút vào.
Lâm Kiều dùng sức đẩy anh ta ra, hai mắt đã phiếm hồng.
Lúc này cô vô cùng may mắn, vì hai ngày nay Trần Hoài Xuyên cố nén dục vọng không chạm vào cô. Vậy nên giờ phút này Lưu Vĩnh Quân không phát hiện cô có gì bất thường. Nhưng dù cơ thể đã khôi phục lại như ban đầu, dù có thể đối diện với sự đụng chạm của Lưu Vĩnh Quân thì Lâm Kiều cũng cảm thấy phản cảm đến buồn nôn.
"Đừng ngại... Lâm Kiều... Đêm nay chồng... Chồng nhất định có thể làm cho em thoải mái..." Lưu Vĩnh Quân gấp gáp cởi quần áo của mình.
Gậy thịt mềm nhũn màu sắc thâm đen lộ ra trước mặt Lâm Kiều. So với cự long thô to cường ngạnh màu tím của Trần Hoài Xuyên nảy sinh đối lập rõ ràng.
"Cho anh liếm..."
"Lưu Vĩnh Quân, đêm nay tôi không có hứng thú..." Lời Lâm Kiều còn chưa dứt thì đã bị Lưu Vĩnh Quân ấn đầu nhét gậy thịt vào miệng.
"Ưm..." Côn thịt mềm oặt mang theo mùi lạ đâm chọt trong miệng cô. Người đàn ông không thèm nói rõ đã nhấn đầu cô di chuyển, như thể thứ hắn nhét vào miệng người phụ nữ là một gậy thịt thô to vậy.
"Anh điên rồi sao Lưu Vĩnh Quân!" Lâm Kiều cảm thấy rất nhục nhã rất buồn nôn, cô ra sức đẩy anh ta ra, thậm chí còn không kịp suy nghĩ đã đạp cho Lưu Vĩnh Quân đang lung lay ngã xuống giường.
Vài sợi tóc của cô bị Lưu Vĩnh Quân giật xuống bắt đầu đau đớn. Lâm Kiều nằm co quắp trên giường, trong nhất thời chẳng biết phải làm thế nào.
"Lâm Kiều, cô làm ra vẻ cái gì cơ! Ông đây chăm cô ăn, chăm cô ở, chăm cả ba mẹ cô luôn đấy. Tôi liều mạng vì cô kiếm tiền vậy mà cô còn tủi thân là thế nào? Cho chồng của mình liếm một chút cũng không được?" Lưu Vĩnh Quân hùng hùng hổ hổ đứng lên, hắn nhìn chằm chằm vào giữa chân của người phụ nữ, vịn vào mép giường tuốt gậy thịt bên dưới.
Nhưng mặc cho hắn ta làm như thế nào, gậy thịt uể oải không phấn chấn giống như mất đi trực giác, không có bất kỳ phản ứng gì.
"Được rồi, anh đi ra ngoài đi." Lâm Kiều không nhìn nữa.
"Con mẹ nó! Ông đây không cần dương vật cũng có thể làm cho cô thoải mái đấy!" Bị thái độ lạnh nhạt của Lâm Kiều kích thích, Lưu Vĩnh Quân đang lâng lâng đắc ý dường như bị tạt một gáo nước lạnh, ngay lập tức nổi nóng.
Hắn ta khuất phục hèn mọn cúi đầu trước Lâm Kiều nhiều năm như vậy, hôm nay mắt thấy sắp được hãnh diện nên tự nhiên cũng không còn nhiều kiêng dè gì nữa.
Giờ phút này Lâm Kiều mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là cách biệt thể lực giữa nam và nữ.
Lưu Vĩnh Quân đè cô xuống dưới thân, trực tiếp xé rách quần lót của cô, ấn tay của Lâm Kiều đặt lên mông cô.
Hắn ta điên cuồng bắt chước động tác giao hợp, lấy gậy thịt tanh hôi mềm oặt hung hăng ma sát khe thịt nho nhỏ mềm mại của người phụ nữ. Lâm Kiều chỉ cảm thấy nhục nhã và đau đớn do ma sát đem đến.
Gậy thịt không thể đứng dậy nổi nên không có cách nào cắm vào hoa huyệt nhỏ hẹp của người phụ nữ. Lưu Vĩnh Quân thở hổn hển, xoay người phụ nữ lại để mình ngồi lên trên hai cánh hoa của Lâm Kiều, hai tay của anh ta bắt lấy ngực cô dùng sức xoa, thấy trên bánh bao nhỏ mềm mại trắng nõn ấy có lưu lại dấu tay của anh ta thì trong lòng mới có cảm giác thỏa mãn.
"Kêu đi! Kêu lên cho tôi...Ông đây xoa cô có sướng hay không?...Vợ à… Mau kêu vài tiếng mẹ nó lẳng lơ cho chồng nghe đi..." Lưu Vĩnh Quân hưng phấn đến đỏ mắt.
Từ lâu anh ta đã muốn như vậy. Đè Lâm Kiều dưới thân, tùy ý làm nhục cô. Mặc cho côn thịt của mình không cách nào đi vào thì anh ta cũng có thể dùng những biện pháp khác, làm cho huyệt nhỏ của cô ra nước.
"Anh cút đi!" Lâm Kiều dốc sức liều mạng dùng hết lực, cắn môi đứng thẳng dậy thì mới may ra đẩy được người đàn ông trên người mình xuống.
Cô cũng không kịp nghĩ nhiều, mặc váy ngủ gần như đã bị người đàn ông xé nát vào, để mông trần chân trần, như thể chạy trốn lao nhanh ra cửa.
Có lẽ do uống quá nhiều rượu, hoặc bởi vì đơn hàng 3000 vạn kia nên tràn đầy tự tin, vậy nên Lưu Vĩnh Quân mới xúc động muốn thử một lần nữa.
Cuối cùng sau rất nhiều lần trước đó từng thử, Lưu Vĩnh Quân đã học được cách không tự rước lấy nhục trước mặt Lâm Kiều.
Mỗi ngày nhìn cô vợ trời sinh ngực to da trắng tỏa sáng nũng nịu trước mặt mình, nhưng mình lại không thể làm cô đến khóc, Lưu Vĩnh Quân quả thật rất buồn khổ.
Không phải anh ta không có cảm giác gì đối với Lâm Kiều. Mà ngược lại, anh ta thời thời khắc khắc đều nhớ nhung đôi gò bồng đảo trắng sữa và hai cánh hoa nho nhỏ phớt hồng ngọt ngào của người phụ nữ ấy. Chỉ là mặc cho cơ thể đang dậy men xúc động to lớn như thế nào, vật bên dưới lại chưa từng trào dâng đứng thẳng.
"Vợ ơi...Chúng ta thử xem sao nhé..." Người phụ nữ vặn vẹo không để anh ta chạm vào, nhưng Lưu Vĩnh Quân đã ghé vào đùi của Lâm Kiều, đưa lưỡi ra liếm cặp đùi trắng nõn của cô.
Cái lưỡi thô dày quét qua làn da trên xương đùi của người phụ nữ, kéo theo nước bọt ướt đẫm dọc một đường theo đầu gối chạy lên. Lưu Vĩnh Quân ngậm lấy da thịt mềm mại ở bắp đùi người phụ nữ mút vào.
Lâm Kiều dùng sức đẩy anh ta ra, hai mắt đã phiếm hồng.
Lúc này cô vô cùng may mắn, vì hai ngày nay Trần Hoài Xuyên cố nén dục vọng không chạm vào cô. Vậy nên giờ phút này Lưu Vĩnh Quân không phát hiện cô có gì bất thường. Nhưng dù cơ thể đã khôi phục lại như ban đầu, dù có thể đối diện với sự đụng chạm của Lưu Vĩnh Quân thì Lâm Kiều cũng cảm thấy phản cảm đến buồn nôn.
"Đừng ngại... Lâm Kiều... Đêm nay chồng... Chồng nhất định có thể làm cho em thoải mái..." Lưu Vĩnh Quân gấp gáp cởi quần áo của mình.
Gậy thịt mềm nhũn màu sắc thâm đen lộ ra trước mặt Lâm Kiều. So với cự long thô to cường ngạnh màu tím của Trần Hoài Xuyên nảy sinh đối lập rõ ràng.
"Cho anh liếm..."
"Lưu Vĩnh Quân, đêm nay tôi không có hứng thú..." Lời Lâm Kiều còn chưa dứt thì đã bị Lưu Vĩnh Quân ấn đầu nhét gậy thịt vào miệng.
"Ưm..." Côn thịt mềm oặt mang theo mùi lạ đâm chọt trong miệng cô. Người đàn ông không thèm nói rõ đã nhấn đầu cô di chuyển, như thể thứ hắn nhét vào miệng người phụ nữ là một gậy thịt thô to vậy.
"Anh điên rồi sao Lưu Vĩnh Quân!" Lâm Kiều cảm thấy rất nhục nhã rất buồn nôn, cô ra sức đẩy anh ta ra, thậm chí còn không kịp suy nghĩ đã đạp cho Lưu Vĩnh Quân đang lung lay ngã xuống giường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vài sợi tóc của cô bị Lưu Vĩnh Quân giật xuống bắt đầu đau đớn. Lâm Kiều nằm co quắp trên giường, trong nhất thời chẳng biết phải làm thế nào.
"Lâm Kiều, cô làm ra vẻ cái gì cơ! Ông đây chăm cô ăn, chăm cô ở, chăm cả ba mẹ cô luôn đấy. Tôi liều mạng vì cô kiếm tiền vậy mà cô còn tủi thân là thế nào? Cho chồng của mình liếm một chút cũng không được?" Lưu Vĩnh Quân hùng hùng hổ hổ đứng lên, hắn nhìn chằm chằm vào giữa chân của người phụ nữ, vịn vào mép giường tuốt gậy thịt bên dưới.
Nhưng mặc cho hắn ta làm như thế nào, gậy thịt uể oải không phấn chấn giống như mất đi trực giác, không có bất kỳ phản ứng gì.
"Được rồi, anh đi ra ngoài đi." Lâm Kiều không nhìn nữa.
"Con mẹ nó! Ông đây không cần dương vật cũng có thể làm cho cô thoải mái đấy!" Bị thái độ lạnh nhạt của Lâm Kiều kích thích, Lưu Vĩnh Quân đang lâng lâng đắc ý dường như bị tạt một gáo nước lạnh, ngay lập tức nổi nóng.
Hắn ta khuất phục hèn mọn cúi đầu trước Lâm Kiều nhiều năm như vậy, hôm nay mắt thấy sắp được hãnh diện nên tự nhiên cũng không còn nhiều kiêng dè gì nữa.
Giờ phút này Lâm Kiều mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là cách biệt thể lực giữa nam và nữ.
Lưu Vĩnh Quân đè cô xuống dưới thân, trực tiếp xé rách quần lót của cô, ấn tay của Lâm Kiều đặt lên mông cô.
Hắn ta điên cuồng bắt chước động tác giao hợp, lấy gậy thịt tanh hôi mềm oặt hung hăng ma sát khe thịt nho nhỏ mềm mại của người phụ nữ. Lâm Kiều chỉ cảm thấy nhục nhã và đau đớn do ma sát đem đến.
Gậy thịt không thể đứng dậy nổi nên không có cách nào cắm vào hoa huyệt nhỏ hẹp của người phụ nữ. Lưu Vĩnh Quân thở hổn hển, xoay người phụ nữ lại để mình ngồi lên trên hai cánh hoa của Lâm Kiều, hai tay của anh ta bắt lấy ngực cô dùng sức xoa, thấy trên bánh bao nhỏ mềm mại trắng nõn ấy có lưu lại dấu tay của anh ta thì trong lòng mới có cảm giác thỏa mãn.
"Kêu đi! Kêu lên cho tôi...Ông đây xoa cô có sướng hay không?...Vợ à… Mau kêu vài tiếng mẹ nó lẳng lơ cho chồng nghe đi..." Lưu Vĩnh Quân hưng phấn đến đỏ mắt.
Từ lâu anh ta đã muốn như vậy. Đè Lâm Kiều dưới thân, tùy ý làm nhục cô. Mặc cho côn thịt của mình không cách nào đi vào thì anh ta cũng có thể dùng những biện pháp khác, làm cho huyệt nhỏ của cô ra nước.
"Anh cút đi!" Lâm Kiều dốc sức liều mạng dùng hết lực, cắn môi đứng thẳng dậy thì mới may ra đẩy được người đàn ông trên người mình xuống.
Cô cũng không kịp nghĩ nhiều, mặc váy ngủ gần như đã bị người đàn ông xé nát vào, để mông trần chân trần, như thể chạy trốn lao nhanh ra cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro