Chương 49
Đại Huyền
2024-07-23 17:37:46
Có lẽ là bởi vì hôm qua y tá gọi điện cho ba mẹ, và vị ba mẹ kia đang đỏ mắt chờ mong cô và Lưu Vĩnh Quân làm hòa nên nói hết chuyện của cô cho Lưu Vĩnh Quân.
Ngoài cửa còn loáng thoáng nghe thấy âm thanh tranh chấp của vệ sĩ và Lưu Vĩnh Quân.
Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, chồng chính thức tìm đến tận cửa thì Lâm Kiều lại mơ hồ cảm nhận được có hơi kích thích. Nhưng lúc này, nằm trong ngực của Trần Hoài Xuyên cô tuyệt đối không hề cảm thấy sợ hãi.
"Muốn gặp anh ta à?" Người đàn ông trên người chuẩn bị rút gậy thịt đang cắm trong cơ thể cô ra. Không nhìn được bất kỳ cảm xúc nào trên gương mặt anh nhưng Lâm Kiều lại nhạy cảm phát hiện ra anh không vui.
Vì thế người phụ nữ giơ hai chân lên, quấn chặt eo người đàn ông xem như lời mời. Côn thịt ban đầu muốn rút ra cũng thoáng chốc chọc vào chỗ sâu nhất trong đường hành lang.
"Em yêu, anh ta ở ngoài cửa, em chắc chắn muốn làm chứ?" Đêm nay quá nhiều vui mừng, thế nên Trần Hoài Xuyên hơi không thể tin được.
"Mặc kệ anh ta... Cho em đi... rất muốn... làm cho anh ta nghe được không... Trước mặt anh ta...bắn cho em..." Thân thể trống rỗng, chưa được thỏa mãn triệt để.
"Được, cho em hết." Người đàn ông hôn lên trán của cô, tay run nhè nhẹ xoa đến nơi tròn trịa của cô, dễ dàng nhóm lên lửa tình lần nữa.
"A..." Rõ ràng cơ thể trống rỗng mềm yếu không có sức lực, nhưng được người đàn ông vỗ về chơi đùa từng chút, sự nhiệt tình đó khiến cô cảm thấy có thêm sức.
Hai con thỏ nhỏ bị người đàn ông xoa nắn thành đủ các hình dạng, cảm giác tê tê dại dại ấy làm cho người đang bồng bềnh thấy được thỏa mãn. Hai chân Lâm Kiều đã không quấn nổi eo của người đàn ông nữa rồi, chỉ có thể mở rộng ra nằm yên trên giường. Mật dịch từ huyệt nhỏ không ngừng chảy xuôi về cúc huyệt, từng chút từng chút đẫm ướt mật đào.
"A..." Mãnh liệt thoáng qua, người đàn ông nâng mông người phụ nữ lên rồi đâm tất cả vào. Lâm Kiều không kiềm chế được kêu lên.
Âm thanh đánh nhau ngoài cửa bởi vì tiếng rên này mà tạm dừng.
"Sâu quá... chồng ơi... đâm nhẹ một chút..." Lâm Kiều như thể chiếc thuyền trong giông bão, ôm lấy bả vai người đàn ông phó thác toàn bộ sức nặng cơ thể mình.
Trần Hoài Xuyên lại ngoảnh mặt làm ngơ.
"A... đâm vào tử cung rồi... chồng..." Mạnh mẽ cắm thêm vài cái, quy đầu nóng rực dễ dàng chạm đến tử cung mẫn cảm của người phụ nữ. Cảm nhận được thân dưới của người phụ nữ ngày càng ướt át, Trần Hoài Xuyên nâng hai đùi của người phụ nữ lên, chậm rãi dời chiến trường từ giường sang cửa phòng kế bên.
Như thế, người đàn ông bên ngoài cửa nhất định có thể đoán được bọn họ rốt cuộc là đang làm gì trong phòng bệnh. Trần Hoài Xuyên xấu xa suy nghĩ.
Dục vọng chiếm hữu cố chấp bắt đầu quấy phá.
"Ngoan, đêm nay chồng chơi em ở chỗ này." Người đàn ông đặt người phụ nữ trần trụi nửa thân dưới trên ván cửa, bắt đầu thỏa thuê chuyển động eo đâm vào.
"Ưm.. chồng... nhanh nữa... nhanh hơn nữa đi, Kiều Kiều thoải mái quá..." Có lẽ bởi vì Lưu Vĩnh Quân ở bên ngoài, từng lần đẩy vào của người đàn ông cực kỳ nhiệt liệt, từng cái một đều cắm vào nơi Lâm Kiều mong muốn.
Dù khoảng cách với Lưu Vĩnh Quân chỉ vỏn vẹn một cánh cửa, nhưng người phụ nữ trong ngực không hề khó chịu chút nào. Ngược lại bởi vì vị trí kích thích này mà càng thêm khát vọng, càng thêm mẫn cảm.
Trần Hoài Xuyên vô cùng thỏa mãn.
Huyệt nhỏ ẩm ướt chặt chẽ mút lấy gậy thịt của anh, anh vừa chuyển động đã nghe thấy nơi giao hợp lẹp nhẹp tiếng nước. Ván cửa theo tiết tấu của anh run lên mãnh liệt, hai túi tinh hoàn nhăn nhúm no đủ lần lượt va vào cơ thể trắng nõn của người phụ nữ, phát ra âm thanh "bộp bộp bộp".
Ấy là giai điệu cực kỳ mỹ miều.
"Đcm mày! Làm người phụ nữ của bố mày à!" Trần Hoài Xuyên nghe thấy âm thanh kêu gào của người đàn ông ngoài cửa.
Tiếng đánh nhau dường như lại vang lên.
Nhưng Trần Hoài Xuyên không chú ý đến những điều đó, sự chú ý của anh đều tập trung vào nơi bị người phụ nữ kẹp chặt. Vùng ẩm ướt ấy nhận lấy từng đợt đâm vào rút ra thật sâu của anh. Mỗi lần đi vào có thể cảm nhận được hoa huyệt xoắn chặt lấy gậy thịt, như thể được ngàn vạn chiếc miệng nhỏ ẩm ướt mút lấy.
"Từng chút thôi, cục cưng, huyệt nhỏ sắp được chồng cắm vào rồi." Người đàn ông cắn răng cắm đến chỗ sâu nhất thêm lần nữa, trên trán đã lấm tấm mồ hôi rơi.
"A... nhanh nữa... Chồng... sắp tới rồi... nhanh lên... Huyệt nhỏ của Kiều Kiều bị chồng đâm đến cao trào rồi..." Miệng nhỏ của Lâm Kiều cắn vai người đàn ông, cơ thể đung đưa liên tục va chạm cạch cạch với ván cửa.
"Đồ lẳng lơ... Chồng cho em thoải mái..." Người đàn ông mạnh mẽ nâng cơ thể người phụ nữ lên một chút, ở độ cao thích hợp ấn eo và xương mu của cô rồi không ngừng đâm vào rút ra. Thịt huyệt đỏ thắm liên tục bị gậy thịt cuốn lấy mang ra ngoài, sau đó nặng nề cắm lại vào huyệt nhỏ. Chỗ giao hợp trào bọt trắng liên tục, ngay cả chiếc đùi trắng nõn cũng vì ma sát mà phiếm hồng.
"Lâm Kiều! Cô là đồ đê tiện ngàn người đè vạn người ngủ! Dám lén ông đây để người ta chơi! Ông đây phải giết chết cô!" Cảm xúc của người đàn ông ở ngoài cửa đã không thể khống chế, liên tục nói ra lời khó nghe, cắn chặt lấy tên của Lâm Kiều mà chửi rửa không ngừng.
"Thả lỏng nào, bé ngoan. Đợi lát nữa giao cho chồng giải quyết." Trần Hoài Xuyên ngậm vành tai Lâm Kiều khẽ cắn, dùng việc này để phân tán sự chú ý của cô, để cô không bị những lời nói khó nghe kia làm tổn thương.
Nhưng thật ra anh không cần phải làm vậy, bởi vì Lâm Kiều trong ngực từ lâu đã bị đâm vào mạnh mẽ đến mất ý thức, ngoại trừ thủy triều khoái cảm từ thân dưới ùa lên thì cũng không chú ý đến những những chuyện khác.
"Chọc đến rồi... a a... Sướng quá... Bị gậy thịt to lớn của chồng cắm đến ra...Ưm... a a a..." Không lâu sau cô đã lẳng lơ kêu đến cao trào.
Sâu trong cơ thể người phụ nữ tuôn ra dịch nóng bỏng, tưới lên quy đầu vừa thô vừa to của người đàn ông, sau đó từ gậy thịt chảy xuống, làm rừng rậm của người đàn ông ướt nhẹp. Người đàn ông sắp leo đến đỉnh cao ôm cơ thể mềm yếu lầy lội kia mạnh mẽ đâm vào rút ra mấy chục cái, nương theo âm thanh va chạm kịch liệt, gậy thịt bị huyệt nhỏ không ngừng co rút của người phụ nữ mút chặt, cuối cùng mới bắn ra tinh dịch quý giá đậm đặc vào sâu trong tử cung cô.
Hai cơ thể nóng bỏng ôm lấy nhau. Trong nhịp thở dốc hoang dâm nặng nề, Lâm Kiều mất ý thức ngủ sâu. Người đàn ông mồ hôi đầm đìa rút vật nam tính ra khỏi cơ thể người phụ nữ, ôm cơ thể mềm mại ấy về giường, kê gối dưới lưng cô làm cho tinh dịch mình bắn vào không chảy ra.
Sau đó lại cẩn thận đắp chăn cho người phụ nữ đang ngủ mê, mặc quần tây vào, áo sơ mi mở rộng lộ ra dấu vết gặm cắn sặc sỡ của người phụ nữ, anh mở cửa phòng bệnh bước ra ngoài.
Ngoài cửa còn loáng thoáng nghe thấy âm thanh tranh chấp của vệ sĩ và Lưu Vĩnh Quân.
Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc, chồng chính thức tìm đến tận cửa thì Lâm Kiều lại mơ hồ cảm nhận được có hơi kích thích. Nhưng lúc này, nằm trong ngực của Trần Hoài Xuyên cô tuyệt đối không hề cảm thấy sợ hãi.
"Muốn gặp anh ta à?" Người đàn ông trên người chuẩn bị rút gậy thịt đang cắm trong cơ thể cô ra. Không nhìn được bất kỳ cảm xúc nào trên gương mặt anh nhưng Lâm Kiều lại nhạy cảm phát hiện ra anh không vui.
Vì thế người phụ nữ giơ hai chân lên, quấn chặt eo người đàn ông xem như lời mời. Côn thịt ban đầu muốn rút ra cũng thoáng chốc chọc vào chỗ sâu nhất trong đường hành lang.
"Em yêu, anh ta ở ngoài cửa, em chắc chắn muốn làm chứ?" Đêm nay quá nhiều vui mừng, thế nên Trần Hoài Xuyên hơi không thể tin được.
"Mặc kệ anh ta... Cho em đi... rất muốn... làm cho anh ta nghe được không... Trước mặt anh ta...bắn cho em..." Thân thể trống rỗng, chưa được thỏa mãn triệt để.
"Được, cho em hết." Người đàn ông hôn lên trán của cô, tay run nhè nhẹ xoa đến nơi tròn trịa của cô, dễ dàng nhóm lên lửa tình lần nữa.
"A..." Rõ ràng cơ thể trống rỗng mềm yếu không có sức lực, nhưng được người đàn ông vỗ về chơi đùa từng chút, sự nhiệt tình đó khiến cô cảm thấy có thêm sức.
Hai con thỏ nhỏ bị người đàn ông xoa nắn thành đủ các hình dạng, cảm giác tê tê dại dại ấy làm cho người đang bồng bềnh thấy được thỏa mãn. Hai chân Lâm Kiều đã không quấn nổi eo của người đàn ông nữa rồi, chỉ có thể mở rộng ra nằm yên trên giường. Mật dịch từ huyệt nhỏ không ngừng chảy xuôi về cúc huyệt, từng chút từng chút đẫm ướt mật đào.
"A..." Mãnh liệt thoáng qua, người đàn ông nâng mông người phụ nữ lên rồi đâm tất cả vào. Lâm Kiều không kiềm chế được kêu lên.
Âm thanh đánh nhau ngoài cửa bởi vì tiếng rên này mà tạm dừng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Sâu quá... chồng ơi... đâm nhẹ một chút..." Lâm Kiều như thể chiếc thuyền trong giông bão, ôm lấy bả vai người đàn ông phó thác toàn bộ sức nặng cơ thể mình.
Trần Hoài Xuyên lại ngoảnh mặt làm ngơ.
"A... đâm vào tử cung rồi... chồng..." Mạnh mẽ cắm thêm vài cái, quy đầu nóng rực dễ dàng chạm đến tử cung mẫn cảm của người phụ nữ. Cảm nhận được thân dưới của người phụ nữ ngày càng ướt át, Trần Hoài Xuyên nâng hai đùi của người phụ nữ lên, chậm rãi dời chiến trường từ giường sang cửa phòng kế bên.
Như thế, người đàn ông bên ngoài cửa nhất định có thể đoán được bọn họ rốt cuộc là đang làm gì trong phòng bệnh. Trần Hoài Xuyên xấu xa suy nghĩ.
Dục vọng chiếm hữu cố chấp bắt đầu quấy phá.
"Ngoan, đêm nay chồng chơi em ở chỗ này." Người đàn ông đặt người phụ nữ trần trụi nửa thân dưới trên ván cửa, bắt đầu thỏa thuê chuyển động eo đâm vào.
"Ưm.. chồng... nhanh nữa... nhanh hơn nữa đi, Kiều Kiều thoải mái quá..." Có lẽ bởi vì Lưu Vĩnh Quân ở bên ngoài, từng lần đẩy vào của người đàn ông cực kỳ nhiệt liệt, từng cái một đều cắm vào nơi Lâm Kiều mong muốn.
Dù khoảng cách với Lưu Vĩnh Quân chỉ vỏn vẹn một cánh cửa, nhưng người phụ nữ trong ngực không hề khó chịu chút nào. Ngược lại bởi vì vị trí kích thích này mà càng thêm khát vọng, càng thêm mẫn cảm.
Trần Hoài Xuyên vô cùng thỏa mãn.
Huyệt nhỏ ẩm ướt chặt chẽ mút lấy gậy thịt của anh, anh vừa chuyển động đã nghe thấy nơi giao hợp lẹp nhẹp tiếng nước. Ván cửa theo tiết tấu của anh run lên mãnh liệt, hai túi tinh hoàn nhăn nhúm no đủ lần lượt va vào cơ thể trắng nõn của người phụ nữ, phát ra âm thanh "bộp bộp bộp".
Ấy là giai điệu cực kỳ mỹ miều.
"Đcm mày! Làm người phụ nữ của bố mày à!" Trần Hoài Xuyên nghe thấy âm thanh kêu gào của người đàn ông ngoài cửa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếng đánh nhau dường như lại vang lên.
Nhưng Trần Hoài Xuyên không chú ý đến những điều đó, sự chú ý của anh đều tập trung vào nơi bị người phụ nữ kẹp chặt. Vùng ẩm ướt ấy nhận lấy từng đợt đâm vào rút ra thật sâu của anh. Mỗi lần đi vào có thể cảm nhận được hoa huyệt xoắn chặt lấy gậy thịt, như thể được ngàn vạn chiếc miệng nhỏ ẩm ướt mút lấy.
"Từng chút thôi, cục cưng, huyệt nhỏ sắp được chồng cắm vào rồi." Người đàn ông cắn răng cắm đến chỗ sâu nhất thêm lần nữa, trên trán đã lấm tấm mồ hôi rơi.
"A... nhanh nữa... Chồng... sắp tới rồi... nhanh lên... Huyệt nhỏ của Kiều Kiều bị chồng đâm đến cao trào rồi..." Miệng nhỏ của Lâm Kiều cắn vai người đàn ông, cơ thể đung đưa liên tục va chạm cạch cạch với ván cửa.
"Đồ lẳng lơ... Chồng cho em thoải mái..." Người đàn ông mạnh mẽ nâng cơ thể người phụ nữ lên một chút, ở độ cao thích hợp ấn eo và xương mu của cô rồi không ngừng đâm vào rút ra. Thịt huyệt đỏ thắm liên tục bị gậy thịt cuốn lấy mang ra ngoài, sau đó nặng nề cắm lại vào huyệt nhỏ. Chỗ giao hợp trào bọt trắng liên tục, ngay cả chiếc đùi trắng nõn cũng vì ma sát mà phiếm hồng.
"Lâm Kiều! Cô là đồ đê tiện ngàn người đè vạn người ngủ! Dám lén ông đây để người ta chơi! Ông đây phải giết chết cô!" Cảm xúc của người đàn ông ở ngoài cửa đã không thể khống chế, liên tục nói ra lời khó nghe, cắn chặt lấy tên của Lâm Kiều mà chửi rửa không ngừng.
"Thả lỏng nào, bé ngoan. Đợi lát nữa giao cho chồng giải quyết." Trần Hoài Xuyên ngậm vành tai Lâm Kiều khẽ cắn, dùng việc này để phân tán sự chú ý của cô, để cô không bị những lời nói khó nghe kia làm tổn thương.
Nhưng thật ra anh không cần phải làm vậy, bởi vì Lâm Kiều trong ngực từ lâu đã bị đâm vào mạnh mẽ đến mất ý thức, ngoại trừ thủy triều khoái cảm từ thân dưới ùa lên thì cũng không chú ý đến những những chuyện khác.
"Chọc đến rồi... a a... Sướng quá... Bị gậy thịt to lớn của chồng cắm đến ra...Ưm... a a a..." Không lâu sau cô đã lẳng lơ kêu đến cao trào.
Sâu trong cơ thể người phụ nữ tuôn ra dịch nóng bỏng, tưới lên quy đầu vừa thô vừa to của người đàn ông, sau đó từ gậy thịt chảy xuống, làm rừng rậm của người đàn ông ướt nhẹp. Người đàn ông sắp leo đến đỉnh cao ôm cơ thể mềm yếu lầy lội kia mạnh mẽ đâm vào rút ra mấy chục cái, nương theo âm thanh va chạm kịch liệt, gậy thịt bị huyệt nhỏ không ngừng co rút của người phụ nữ mút chặt, cuối cùng mới bắn ra tinh dịch quý giá đậm đặc vào sâu trong tử cung cô.
Hai cơ thể nóng bỏng ôm lấy nhau. Trong nhịp thở dốc hoang dâm nặng nề, Lâm Kiều mất ý thức ngủ sâu. Người đàn ông mồ hôi đầm đìa rút vật nam tính ra khỏi cơ thể người phụ nữ, ôm cơ thể mềm mại ấy về giường, kê gối dưới lưng cô làm cho tinh dịch mình bắn vào không chảy ra.
Sau đó lại cẩn thận đắp chăn cho người phụ nữ đang ngủ mê, mặc quần tây vào, áo sơ mi mở rộng lộ ra dấu vết gặm cắn sặc sỡ của người phụ nữ, anh mở cửa phòng bệnh bước ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro