Chương 6
Đại Huyền
2024-07-23 17:37:46
Lâm Kiều bị gậy thịt vừa cứng vừa to chọc tỉnh lại.
Cảm thấy có vật gì đó cứng cứng chọc ở mông bèn mơ mơ màng màng mở mắt ra, phải rất lâu cô mới nhớ lại chuyện hoang đường tối qua.
Nhưng cảm giác tỉnh dậy trong vòng tay của người đàn ông này quá tuyệt, khiến tim cô lỡ mất vài nhịp.
Cánh tay to lớn của anh ôm lấy cơ thể trần trụi của cô, làn da dính chặt đến mức Lâm Kiều gần như không thoát ra khỏi giấc mơ ngọt ngào này.
Âm đạo đau nhức khiến cô nhớ đến đêm qua khóc ngất đi vì bị anh giày vò cắm thọc đến phát điên, hồi tưởng lại màn đó, Lâm Kiều không khỏi thấy ươn ướt giữa hai chân.
Cô còn dâm hơn mình tưởng tượng.
Dương vật của anh lúc 'chào cờ' càng to hơn, Lâm Kiều chống lại suy nghĩ muốn chui xuống chăn và liếm gậy thịt, cô chỉ cẩn thận thoát ra khỏi vòng tay của người đàn ông.
Mặc dù nhớ mãi không quên chuyện liếm cự vật kia, nhưng cô chưa từng trải qua chuyện ngoại tình, càng sợ gây ra rắc rối và cảnh tượng xấu hỗ lúc anh thức dậy rồi hai người nhìn mặt nhau, sau khi cân nhắc một lúc, Lâm Kiều cuối cùng miễn cưỡng mặc quần áo rồi ưỡn hai vú to mềm nhấc chân lặng lẽ rời khỏi khách
sạn.
Lâm Kiều không biết nên định nghĩa thế nào về cái đêm hoang đường này.
Tình một đêm? Bạn tình? Ngoại tình? Hay thiếu phụ 25 tuổi cô đơn buông thả mình.
Cô có khuôn mặt trẻ trung, dịu dàng, luôn nói chuyện nhỏ nhẹ, mọi người xung quanh đều khen cô tao nhã, lịch sự khi ở nhà, nhưng đêm qua... cô lại hành động như một dâm phụ trước một người đàn ông xa lạ, đã vậy còn dâm loạn rên rỉ cả đêm.
Giọng nói trầm ấm của người đàn ông gọi cô là "dâm phụ nhỏ" dường như lại vang vọng bên tai cô. Lâm Kiều e rằng bản thân cô đã bị người đàn ông đó hấp dẫn.
---
Lưu Vĩnh Quân về nhà vào tối chủ nhật.
Anh ta điều hành một công ty nhỏ nên dành thời gian nửa tháng đi công tác để giao lưu, vất vả lắm đến khi anh ta trở về, Lâm Kiều cũng không thường xuyên nói chuyện, hai người giống như hai người xa lạ sống cùng nhau, chỉ có trước mặt người ngoài. cô ấy, cô sẽ bày dáng vẻ ân ái cầm sắt hòa minh [1].
[1] (Nghĩa bóng) Nói vợ chồng đoàn kết, thương yêu nhau. Hồi xưa thường dùng câu này để chúc vợ chồng
Không phải Lưu Vĩnh Quân không muốn trải qua một cuộc sống yên bình với Lâm Kiều, chỉ là cả hai người đều biết rằng cả đời này bệnh của Lưu Vĩnh Quân sẽ không bao giờ có thể chữa khỏi, khi đó anh ta đã dùng thủ đoạn để lừa dối Lâm Kiều. Làm sao có thể mong đợi Lâm Kiều vui vẻ chấp nhận anh ta nữa?
Lưu Vĩnh Quân chỉ có thể làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, một mặt có thể chiếm được cảm giác thành tựu không thể lên giường, mặt khác ... để trói buộc cha mẹ Lâm Kiều bằng tiền, Lâm Kiều cũng không thể ly hôn với anh, như vậy, anh ta có thể thành công xây dựng hình ảnh 'người đàn ông thành công' lừa dối người ta cả đời.
Quả là một màn tính toán hoàn hảo.
Lâm Kiều không hề biết đến tâm tư của Lưu Vĩnh Quân. Cô đang nằm trên sofa đắp mặt nạ, buổi chiều mới thủ dâm hai lần nên thân thể có chút yếu ớt, mà âm đạo lại ẩm ướt và ngứa ngáy.
Sau khi bị người đàn ông lạ chơi đêm đó thì dục vọng của Lâm Kiều không những không giảm bớt vì thỏa mãn mà cô còn cảm thấy ngày càng trống rỗng. Cô không khỏi nhớ thương đến gậy thịt to lớn của người đàn ông kia, còn tưởng tượng mình đạt được thứ mình muốn, dùng cái miệng nhỏ của mình liếm anh đạt cực khoái, anh còn xuất hết tinh dịch vào miệng cô, giống như đêm đó.
Nhưng Lâm Kiều lại không dám đến hộp đêm đó nữa.
Cha mẹ và em trai giống như con đỉa hút máu, bây giờ đều dựa vào hơi thở của Lưu Vĩnh Quân để sống một cuộc sống tốt đẹp, nếu cô có quan hệ gì với người đàn ông khác và bị Lưu Vĩnh Quân phát hiện, chắc chắn cô sẽ không thể gánh nổi hậu quả.
Lâm Kiều thỉnh thoảng có thể cho phép mình vượt quá giới hạn, nhưng cô không thể cho phép mình thực sự yêu người đàn ông kia và phá hủy sự yên bình đáng buồn của hiện tại.
Càng nghĩ cô càng thấy ướt át ở giữa hai chân.
Sau khi Lưu Vĩnh Quân ăn xong cơm cô nấu và đi nghỉ ngơi, Lâm Kiều bèn đứng dậy, cất bát và rửa mặt nạ, sau đó cô lắc mông bước vào phòng. Cửa phòng khẽ khép lại, mơ hồ có thể nhìn thấy hai chân rộng mở.
Ngón tay trắng nõn từ từ cắm vào trong âm hộ mềm mại và ẩm ướt chọc khuấy, cô cắn chặt môi để ngăn mình rên rỉ dâm đãng. Căn phòng yên tĩnh, chỉ có hơi thở hỗn hển của người phụ nữ và tiếng nước truyền đến từ huyệt nhỏ.
Không đủ thô, không đủ nóng.
Những ngón tay của cô bị huyệt thịt cắn chặt, chất lỏng thấm ướt từ từ trượt xuống đốt ngón tay, nhưng dù có làm thế nào thì cô cũng không bao giờ có thể có được khoái cảm nồng nhiệt như đêm đó.
Cảm thấy có vật gì đó cứng cứng chọc ở mông bèn mơ mơ màng màng mở mắt ra, phải rất lâu cô mới nhớ lại chuyện hoang đường tối qua.
Nhưng cảm giác tỉnh dậy trong vòng tay của người đàn ông này quá tuyệt, khiến tim cô lỡ mất vài nhịp.
Cánh tay to lớn của anh ôm lấy cơ thể trần trụi của cô, làn da dính chặt đến mức Lâm Kiều gần như không thoát ra khỏi giấc mơ ngọt ngào này.
Âm đạo đau nhức khiến cô nhớ đến đêm qua khóc ngất đi vì bị anh giày vò cắm thọc đến phát điên, hồi tưởng lại màn đó, Lâm Kiều không khỏi thấy ươn ướt giữa hai chân.
Cô còn dâm hơn mình tưởng tượng.
Dương vật của anh lúc 'chào cờ' càng to hơn, Lâm Kiều chống lại suy nghĩ muốn chui xuống chăn và liếm gậy thịt, cô chỉ cẩn thận thoát ra khỏi vòng tay của người đàn ông.
Mặc dù nhớ mãi không quên chuyện liếm cự vật kia, nhưng cô chưa từng trải qua chuyện ngoại tình, càng sợ gây ra rắc rối và cảnh tượng xấu hỗ lúc anh thức dậy rồi hai người nhìn mặt nhau, sau khi cân nhắc một lúc, Lâm Kiều cuối cùng miễn cưỡng mặc quần áo rồi ưỡn hai vú to mềm nhấc chân lặng lẽ rời khỏi khách
sạn.
Lâm Kiều không biết nên định nghĩa thế nào về cái đêm hoang đường này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tình một đêm? Bạn tình? Ngoại tình? Hay thiếu phụ 25 tuổi cô đơn buông thả mình.
Cô có khuôn mặt trẻ trung, dịu dàng, luôn nói chuyện nhỏ nhẹ, mọi người xung quanh đều khen cô tao nhã, lịch sự khi ở nhà, nhưng đêm qua... cô lại hành động như một dâm phụ trước một người đàn ông xa lạ, đã vậy còn dâm loạn rên rỉ cả đêm.
Giọng nói trầm ấm của người đàn ông gọi cô là "dâm phụ nhỏ" dường như lại vang vọng bên tai cô. Lâm Kiều e rằng bản thân cô đã bị người đàn ông đó hấp dẫn.
---
Lưu Vĩnh Quân về nhà vào tối chủ nhật.
Anh ta điều hành một công ty nhỏ nên dành thời gian nửa tháng đi công tác để giao lưu, vất vả lắm đến khi anh ta trở về, Lâm Kiều cũng không thường xuyên nói chuyện, hai người giống như hai người xa lạ sống cùng nhau, chỉ có trước mặt người ngoài. cô ấy, cô sẽ bày dáng vẻ ân ái cầm sắt hòa minh [1].
[1] (Nghĩa bóng) Nói vợ chồng đoàn kết, thương yêu nhau. Hồi xưa thường dùng câu này để chúc vợ chồng
Không phải Lưu Vĩnh Quân không muốn trải qua một cuộc sống yên bình với Lâm Kiều, chỉ là cả hai người đều biết rằng cả đời này bệnh của Lưu Vĩnh Quân sẽ không bao giờ có thể chữa khỏi, khi đó anh ta đã dùng thủ đoạn để lừa dối Lâm Kiều. Làm sao có thể mong đợi Lâm Kiều vui vẻ chấp nhận anh ta nữa?
Lưu Vĩnh Quân chỉ có thể làm việc chăm chỉ để kiếm tiền, một mặt có thể chiếm được cảm giác thành tựu không thể lên giường, mặt khác ... để trói buộc cha mẹ Lâm Kiều bằng tiền, Lâm Kiều cũng không thể ly hôn với anh, như vậy, anh ta có thể thành công xây dựng hình ảnh 'người đàn ông thành công' lừa dối người ta cả đời.
Quả là một màn tính toán hoàn hảo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Kiều không hề biết đến tâm tư của Lưu Vĩnh Quân. Cô đang nằm trên sofa đắp mặt nạ, buổi chiều mới thủ dâm hai lần nên thân thể có chút yếu ớt, mà âm đạo lại ẩm ướt và ngứa ngáy.
Sau khi bị người đàn ông lạ chơi đêm đó thì dục vọng của Lâm Kiều không những không giảm bớt vì thỏa mãn mà cô còn cảm thấy ngày càng trống rỗng. Cô không khỏi nhớ thương đến gậy thịt to lớn của người đàn ông kia, còn tưởng tượng mình đạt được thứ mình muốn, dùng cái miệng nhỏ của mình liếm anh đạt cực khoái, anh còn xuất hết tinh dịch vào miệng cô, giống như đêm đó.
Nhưng Lâm Kiều lại không dám đến hộp đêm đó nữa.
Cha mẹ và em trai giống như con đỉa hút máu, bây giờ đều dựa vào hơi thở của Lưu Vĩnh Quân để sống một cuộc sống tốt đẹp, nếu cô có quan hệ gì với người đàn ông khác và bị Lưu Vĩnh Quân phát hiện, chắc chắn cô sẽ không thể gánh nổi hậu quả.
Lâm Kiều thỉnh thoảng có thể cho phép mình vượt quá giới hạn, nhưng cô không thể cho phép mình thực sự yêu người đàn ông kia và phá hủy sự yên bình đáng buồn của hiện tại.
Càng nghĩ cô càng thấy ướt át ở giữa hai chân.
Sau khi Lưu Vĩnh Quân ăn xong cơm cô nấu và đi nghỉ ngơi, Lâm Kiều bèn đứng dậy, cất bát và rửa mặt nạ, sau đó cô lắc mông bước vào phòng. Cửa phòng khẽ khép lại, mơ hồ có thể nhìn thấy hai chân rộng mở.
Ngón tay trắng nõn từ từ cắm vào trong âm hộ mềm mại và ẩm ướt chọc khuấy, cô cắn chặt môi để ngăn mình rên rỉ dâm đãng. Căn phòng yên tĩnh, chỉ có hơi thở hỗn hển của người phụ nữ và tiếng nước truyền đến từ huyệt nhỏ.
Không đủ thô, không đủ nóng.
Những ngón tay của cô bị huyệt thịt cắn chặt, chất lỏng thấm ướt từ từ trượt xuống đốt ngón tay, nhưng dù có làm thế nào thì cô cũng không bao giờ có thể có được khoái cảm nồng nhiệt như đêm đó.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro