Chương 13
2024-10-17 22:39:39
Bàn ăn bây giờ đã đầy ắp thức ăn , rượu cũng đã được chuẩn bị sẵn sàng .
Nào nào cùng nâng ly , mời giám đốc Kiệt và cô thư kí đây .
Người đàn ông phấn khởi mời cả hai người tiếng ly cốc chạm vào nhau leng keng , mỗi người điều đưa lên mà uống riêng cô , cô không phải không thể uống nhưng cô không thích nên chỉ đưa lên nhấp môi .
Chất rượu vang đỏ còn vẫn như còn y nguyên trong ly cô .
- Kìa thư ký Uyên là đang không thích bọn tôi sao ? Lại không chịu nâng ly cùng chúng tôi .
- Không , ngài đây hiểu lầm rồi tôi thấy trong người không được khoẻ nên mới không uống cạn chờ nào phải khinh thường các ngài .
Cô cũng kính cẩn nói với với kia , tay cũng vô thức đặt trên miệng ly ý tỏ ra không muốn có người rót tiếp vào .
- Phải đó , hôm nay cô ấy không khoẻ mong ngài niệm tình mà bỏ qua cho .
Anh cũng nói đỡ dù cho không nhưng bây giờ với những người này thì anh và cô cũng là cùng hội cùng thuyền .
- Không khoẻ gì chứ sắc mặc này mà không khoẻ sao , nào nào uống với chúng tôi vài lý đi .
Người đàn ông nọ vẫn cố chấp ép cô cho bằng được .
- Vậy để tôi thay cô ấy uống với ngài . Anh nâng ly của mình nhưng chưa uống đã bị ngăn lại .
- Đâu được , giám đốc Kiệt đừng bảo vệ người đẹp như thế chứ cứ để cô ấy uống với chúng tôi cô ấy đi theo anh mấy chuyện này sẽ xảy ra hoài ấy mà , thay vì bảo vệ anh phải tập cho cô ấy sinh tồn mới đúng .
Thế là người đàn ông đó nâng ly ....cô cũng không còn cách nào khác đành nâng ly uống theo .
Vậy giám đốc cứ để em uống người ngài đây .
Bên này ánh mắt anh cũng hiện lên tia lạnh lẽo
Vừa nuốt thứ chất lỏng đó khởi khoang miệng cô cảm nhận nó len lỏi xuống tận bao tử mình vừa nóng vừa rát khó chịu vô cùng .
Mới hai ly đầu mà nó làm cô cảm thấy óc ách một cảm giác không no không đói nhưng không thể chứa thêm thứ gì nữa đầy là rượu vang nên cũng khá mạnh với người ít tiếp xúc với bia rượu như cô đúng là cực hình nó choáng , đầu óc cứ lâng lâng nhìn một người ra hai ba cái đầu .
Cô lắc lắc đầu mình cố tỏ ra là tỉnh táo nhất có thể nhưng mà người đối diện vẫn không tha cho mình hết ly này đến ly khác .
Tan tiệc hai người họ ra về cô bây giờ dịu hoặc dựa vào người anh .
Anh choàng tay qua người cô ôm lấy vai cô
- Yếu mà còn ra gió , cho chết cô đi .
Cứ tư thế này anh định dìu cô ra xe nhưng khá bất biện thế là anh cuối người cõng cô trên lưng .
Cô ở trên lưng anh không chịu phận mà cứ nhúc nhích uống éo , lại còn dụi mà cả mặt mình vào lưng anh .
- Còn một nữa tôi bỏ cô luôn ở đây bây giờ , yên một chút .
- Anh sao cứ mắng tôi hoài vậy ...từ lần đầu gặp anh đến giờ có lần nào anh nói chuyện đàng hoàng với tôi không .
Tiếng cô thút thít như là ủy khuất lắm vậy anh không nói gì vẫn nghe cô tiếp tục luyên thuyên .
- Anh là cái đồ đáng ghét nhất mà tôi từng gặp ...lúc nào cũng ăn hiếp tôi .
- Anh vừa già vừa khó chịu thật khác biệt với Minh Khôi vừa trẻ vừa đẹp lại còn tốt bụng nữa .
- À tôi biết bí mật của anh ...anh nhìn vậy mà là cái loại tra nam , quen cô này đến cô khác ai làm vợ anh lại khổ cho xem.
Anh nghe mấy cái lời cô nói từ nãy đến giờ không lời nào là tốt đẹp hết mặt anh xám xịt .
- Tôi tra nam khi nào .... Tôi chia tay người này mới quen người khác với trong lúc quen tôi không có lăng nhăng không rõ với người khác .
- Cô thấy Minh Khôi tốt vậy giờ cô ở đây đợi nó đưa cô về nha .
Tiếng thút thít lại lần nữa vang lên .
- Đấy anh lại mắng tôi .... anh chã đáng yêu chút nào .
Anh cũng cạn lời , chỉ biết lắc đầu cười trừ .
Bây giờ cũng đã khuya anh không biết nhà cô ở đâu nên bây giờ chỉ còn cách đưa cô về nhà mình .
Cô bây giờ đã hết càn quấy , yên lặng mà ngủ say .
- Nhìn thế này có phải dễ thương hơn không
Về đến nhà anh bồng cô lên một phòng riêng biệt .
Nhà này chỉ có mình anh nên khá rộng ,từ khi ra trường anh đã dọn ra ở riêng anh không thích ở quá nhiều người thêm nữa sau này anh có vợ anh cũng muốn cô ấy có chút không gian riêng tư .
Anh cuối người đặt cô xuống giường trong lúc chỉnh tư thế cho cô ngay ngắn cô nghe tiếng cô thì thào .
- Khó chịu , Minh Kiệt tôi khó chịu .
Anh không nghe nên cuối thấp người xuống để nghe cô nói rõ hơn .
- Hả ?
- Khó chịu
* Oẹ *
Mặt anh cau chặt lại , sắc mặt tối sầm , răng nghiến chặt lại anh rít lên từng chữ .
- Cái con nhỏ đáng ghét này .
Sau âm thanh đó là một màn không thể tưởng tượng nổi cô nôn cả vào người anh , trên vai anh bây giờ toàn chất nôn của cô .
Cô đang nằm nên cả người cũng không được sạch sẽ mấy , cả hai người bây giờ hình thù điều ghê gớm , mấy thứ vừa xanh vừa trắng còn vươn vãi xuống cả sàn nhà .
Anh vốn là một kẻ khá sạch sẽ nên mấy thứ này thật sự làm anh muốn tẫn cho cô một trận lắm rồi .
Gây ra cớ sự này mà bây giờ còn nằm ở đó ngủ say sưa .
Nào nào cùng nâng ly , mời giám đốc Kiệt và cô thư kí đây .
Người đàn ông phấn khởi mời cả hai người tiếng ly cốc chạm vào nhau leng keng , mỗi người điều đưa lên mà uống riêng cô , cô không phải không thể uống nhưng cô không thích nên chỉ đưa lên nhấp môi .
Chất rượu vang đỏ còn vẫn như còn y nguyên trong ly cô .
- Kìa thư ký Uyên là đang không thích bọn tôi sao ? Lại không chịu nâng ly cùng chúng tôi .
- Không , ngài đây hiểu lầm rồi tôi thấy trong người không được khoẻ nên mới không uống cạn chờ nào phải khinh thường các ngài .
Cô cũng kính cẩn nói với với kia , tay cũng vô thức đặt trên miệng ly ý tỏ ra không muốn có người rót tiếp vào .
- Phải đó , hôm nay cô ấy không khoẻ mong ngài niệm tình mà bỏ qua cho .
Anh cũng nói đỡ dù cho không nhưng bây giờ với những người này thì anh và cô cũng là cùng hội cùng thuyền .
- Không khoẻ gì chứ sắc mặc này mà không khoẻ sao , nào nào uống với chúng tôi vài lý đi .
Người đàn ông nọ vẫn cố chấp ép cô cho bằng được .
- Vậy để tôi thay cô ấy uống với ngài . Anh nâng ly của mình nhưng chưa uống đã bị ngăn lại .
- Đâu được , giám đốc Kiệt đừng bảo vệ người đẹp như thế chứ cứ để cô ấy uống với chúng tôi cô ấy đi theo anh mấy chuyện này sẽ xảy ra hoài ấy mà , thay vì bảo vệ anh phải tập cho cô ấy sinh tồn mới đúng .
Thế là người đàn ông đó nâng ly ....cô cũng không còn cách nào khác đành nâng ly uống theo .
Vậy giám đốc cứ để em uống người ngài đây .
Bên này ánh mắt anh cũng hiện lên tia lạnh lẽo
Vừa nuốt thứ chất lỏng đó khởi khoang miệng cô cảm nhận nó len lỏi xuống tận bao tử mình vừa nóng vừa rát khó chịu vô cùng .
Mới hai ly đầu mà nó làm cô cảm thấy óc ách một cảm giác không no không đói nhưng không thể chứa thêm thứ gì nữa đầy là rượu vang nên cũng khá mạnh với người ít tiếp xúc với bia rượu như cô đúng là cực hình nó choáng , đầu óc cứ lâng lâng nhìn một người ra hai ba cái đầu .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô lắc lắc đầu mình cố tỏ ra là tỉnh táo nhất có thể nhưng mà người đối diện vẫn không tha cho mình hết ly này đến ly khác .
Tan tiệc hai người họ ra về cô bây giờ dịu hoặc dựa vào người anh .
Anh choàng tay qua người cô ôm lấy vai cô
- Yếu mà còn ra gió , cho chết cô đi .
Cứ tư thế này anh định dìu cô ra xe nhưng khá bất biện thế là anh cuối người cõng cô trên lưng .
Cô ở trên lưng anh không chịu phận mà cứ nhúc nhích uống éo , lại còn dụi mà cả mặt mình vào lưng anh .
- Còn một nữa tôi bỏ cô luôn ở đây bây giờ , yên một chút .
- Anh sao cứ mắng tôi hoài vậy ...từ lần đầu gặp anh đến giờ có lần nào anh nói chuyện đàng hoàng với tôi không .
Tiếng cô thút thít như là ủy khuất lắm vậy anh không nói gì vẫn nghe cô tiếp tục luyên thuyên .
- Anh là cái đồ đáng ghét nhất mà tôi từng gặp ...lúc nào cũng ăn hiếp tôi .
- Anh vừa già vừa khó chịu thật khác biệt với Minh Khôi vừa trẻ vừa đẹp lại còn tốt bụng nữa .
- À tôi biết bí mật của anh ...anh nhìn vậy mà là cái loại tra nam , quen cô này đến cô khác ai làm vợ anh lại khổ cho xem.
Anh nghe mấy cái lời cô nói từ nãy đến giờ không lời nào là tốt đẹp hết mặt anh xám xịt .
- Tôi tra nam khi nào .... Tôi chia tay người này mới quen người khác với trong lúc quen tôi không có lăng nhăng không rõ với người khác .
- Cô thấy Minh Khôi tốt vậy giờ cô ở đây đợi nó đưa cô về nha .
Tiếng thút thít lại lần nữa vang lên .
- Đấy anh lại mắng tôi .... anh chã đáng yêu chút nào .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh cũng cạn lời , chỉ biết lắc đầu cười trừ .
Bây giờ cũng đã khuya anh không biết nhà cô ở đâu nên bây giờ chỉ còn cách đưa cô về nhà mình .
Cô bây giờ đã hết càn quấy , yên lặng mà ngủ say .
- Nhìn thế này có phải dễ thương hơn không
Về đến nhà anh bồng cô lên một phòng riêng biệt .
Nhà này chỉ có mình anh nên khá rộng ,từ khi ra trường anh đã dọn ra ở riêng anh không thích ở quá nhiều người thêm nữa sau này anh có vợ anh cũng muốn cô ấy có chút không gian riêng tư .
Anh cuối người đặt cô xuống giường trong lúc chỉnh tư thế cho cô ngay ngắn cô nghe tiếng cô thì thào .
- Khó chịu , Minh Kiệt tôi khó chịu .
Anh không nghe nên cuối thấp người xuống để nghe cô nói rõ hơn .
- Hả ?
- Khó chịu
* Oẹ *
Mặt anh cau chặt lại , sắc mặt tối sầm , răng nghiến chặt lại anh rít lên từng chữ .
- Cái con nhỏ đáng ghét này .
Sau âm thanh đó là một màn không thể tưởng tượng nổi cô nôn cả vào người anh , trên vai anh bây giờ toàn chất nôn của cô .
Cô đang nằm nên cả người cũng không được sạch sẽ mấy , cả hai người bây giờ hình thù điều ghê gớm , mấy thứ vừa xanh vừa trắng còn vươn vãi xuống cả sàn nhà .
Anh vốn là một kẻ khá sạch sẽ nên mấy thứ này thật sự làm anh muốn tẫn cho cô một trận lắm rồi .
Gây ra cớ sự này mà bây giờ còn nằm ở đó ngủ say sưa .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro