Chương 30 - Há Miệng Ra, Anh Muốn Bắn Tinh Dịch Vào Trong Miệng Của Vợ (H)
. Quý Khinh Ngữ Dùng Vú Mát Xa Kiều Thái Cho Tần Thù
tiểu bất điểm ái cật nhục
2024-08-06 23:54:29
Tới cửa hàng bánh kem thủ công, Quý Khinh Ngữ phát hiện cửa hàng này lại không có một khách hàng nào, hơn nữa còn kéo rèm che khuất cửa kính xung quanh cửa hàng.
"Lúc này cửa hàng của bọn họ không buôn bán sao?" Quý Khinh Ngữ có chút nghi hoặc. Hôm nay bởi vì không quay cảnh diễn tối, nên mới bảy giờ mà thôi. Cửa hàng này rất nổi tiếng ở Hoành Điếm, chuyện làm ăn buổi còn tốt hơn ban ngày.
"Tần tiên sinh đã bao toàn bộ cửa hàng. Hôm nay cửa hàng chỉ phục vụ hai người thôi." Cửa hàng trưởng cung kính nói.
Quý Khinh Ngữ khoog thiếu tiền bao hết cửa hàng này, nhưng nghe Tần Thù đã bao hết, cô có chút cảm động. Cũng không uổng phí hai ngày nay cô làm nô lệ cho anh sai sử.
"Không cần dùng ánh mắt nhìn tôi. Chẳng qua tôi sợ người khác chụp được tay nghề như chó bò này của cô rồi phát lên mạng thôi. Đến lúc đó mọi người sẽ chê cười cả tôi nữa." Tần Thù lạnh lùng nói.
Quý Khinh Ngữ: "..." Đậu má, người đàn ông thối này không thể nói một câu dễ nghe sao?
"Vâng vâng vâng, tôi cũng không tin trình độ của anh còn tốt hơn tôi. Cửa hàng trưởng, anh lấy khuôn bánh kem ra đây, tôi muốn thi với anh ta!"
Quý Khinh Ngữ xắn ống tay áo, hôm nay cô muốn Tần Thù biết cái gì gọi là tiểu tiên nữ khéo tay! Cô chính là người thừa kế hào môn. Làm bánh kem không phải cũng tương tự vẽ tranh sao? Từ nhỏ dựa cô đã được bồi dưỡng theo hướng danh môn thục nữ, am hiểu nhất là các loại nghệ thuật sống như vẽ tranh cắm hoa này.
"Tình cảm của hai vị thật tốt." Cửa hàng trưởng cười nói.
"Ai có tình cảm tốt với cô ta chứ!"
"Ai có tình cảm tốt với anh ta chứ!"
Quý Khinh Ngữ và Tần Thù trăm miệng một lời nói.
Cửa hàng trưởng ngầm hiểu cười tránh ra, thuận tiện phân phó nhân viên cửa hàng lấy nguyên liệu đến đây.
"Nói kỹ thuật của tôi không tốt, tôi cũng muốn nhìn xem kỹ thuật của anh tốt thế nào!"
Quý Khinh Ngữ vừa dùng bơ vẽ, vừa nhìn về phía Tần Thù.
Nháy mắt, Quý Khinh Ngữ trừng mắt há miệng. Tần Thù thế lại dùng kem làm được một con thiên nga trắng! Tay nghề này không đi làm garage kit đúng là nhân tài không được trọng dụng! Đương nhiên Quý Khinh Ngữ sẽ không khen anh, người đàn ông thối này độc miệng lắm.
"Làm con vịt nướng này khá tốt đấy." Quý Khinh Ngữ chua lè nói.
"Bãi phân chó của em làm cũng khá tốt." Tần Thù cũng chua muốn mệnh. Anh và Quý Khinh Ngữ đã thân mật như vậy, nhưng cô chưa từng tặng anh một món quà nào. Ngược lại hiện tại còn muốn làm bánh kem tặng người được gọi là thanh mai trúc mã kia.
"Anh mới là phân chó!" Quý Khinh Ngữ lạnh lùng trừng mắt nhìn Tần Thù một cái.
Nhưng Quý Khinh Ngữ không thể không thừa nhận, Tần Thù khá đúng. Bông hoa mà cô vẽ trên mặt bánh kia thật con mẹ nó giống một đống... Cô rõ ràng vẽ hoa tú cầu, sao lại biến thành như vậy!
Cũng là vẽ tranh, chẳng qua một cái là dùng bơ, một cái là dùng thuốc màu. Sao vẽ ra lại chênh lệch lớn như vậy?
"Đưa bánh kem này của em cho chó ăn, chó cũng không thèm ăn đâu. Em còn muốn tắngj người ta? Vị thanh mai trúc mã kia của em nhìn thấy cái bánh kem này, chắc hẳn sẽ trực tiếp tuyệt giao với em."
Tần Thù càng nói càng chua, giống như ăn một nghìn quả chanh vậy.
"Người ta sẽ không keo kiệt giống như anh đâu. Hơn nữa, con vịt nướng kia của anh cũng không đẹp."
Quý Khinh Ngữ che giấu lương tâm nói.
"Ác, con thiên nga này chính là dựa tấm ảnh nguyên mẫu trong phim của em. Thì ra em diễn một con vịt nướng à?"
Tần Thù nhàn nhạt nói.
Quý Khinh Ngữ: "..." Đại ca, không nói được anh, anh lợi hại rồi.
Hai người cầm bánh kem của mình từ trong tiệm đi ra. Tần Thù chụp ảnh phát lên mạng.
Tần Thù V: "Vịt nướng." Bên dưới là bánh kem mình làm.
Nháy mắt khu bình luận nổ tung. Rõ ràng là fan của Tần Thù đánh chết cũng không tin thần tượng của mình yêu đương. Vui vẻ bày tỏ: Xem đi, thần tượng nhà tôi nói Quý Khinh Ngữ là vịt nướng đó. Nào có người nào nói bạn gái mình là vịt nướng đâu. Tần Quý CP nhất định là giả!
Một bên khác, Quý Khinh Ngữ căn cứ theo địa chỉ trên hóa đơn chuyển phát nhanh mà lần trước Q gửi quà cho minh, gửi bánh kem đi.
Hiện tại vận chuyển rất nhanh, chưa đến một giờ trợ lý của Tần Thù đã nhận được bánh kem Quý Khinh Ngữ gửi đến.
Lúc này Tần Thù đang rất tức giận, tưởng tượng đến Quý Khinh Ngữ lại đích thân làm bánh kem cho người đàn ông thối khác. Anh liêng hận không thể hủy toàn bộ cửa hàng bánh kem đi.
"Anh Tần, bên này có đồ chị Quý gửi đến." Trợ lý đi vào phòng Tần Thù, bị khí tràng thấp trong phòng làm cho run bần bật.
Không chọc vào Tần Thù đang tức giận được, nếu chọc nhất định sẽ xảy ra chuyện.
"Ném đi." Tần Thù nhất thời không phản ứng lại, thứ này là tặng cho Q. Còn tưởng rằng Quý Khinh Ngữ tới tìm phiền toái.
"Là em hồ đồ. Anh Tần, lúc trước anh còn nói đến chó cũng không ăn. Sao em lại xách đến cho anh chứ?"
Trong lòng trợ lý nhỏ còn sợ hãi nói.
Nghe thấy lời trợ lý nhỏ nói, đôi mắt Tần Thù lập tức sáng lên.
"Là cái bánh kem cô ấy làm kia?"
"Lúc này cửa hàng của bọn họ không buôn bán sao?" Quý Khinh Ngữ có chút nghi hoặc. Hôm nay bởi vì không quay cảnh diễn tối, nên mới bảy giờ mà thôi. Cửa hàng này rất nổi tiếng ở Hoành Điếm, chuyện làm ăn buổi còn tốt hơn ban ngày.
"Tần tiên sinh đã bao toàn bộ cửa hàng. Hôm nay cửa hàng chỉ phục vụ hai người thôi." Cửa hàng trưởng cung kính nói.
Quý Khinh Ngữ khoog thiếu tiền bao hết cửa hàng này, nhưng nghe Tần Thù đã bao hết, cô có chút cảm động. Cũng không uổng phí hai ngày nay cô làm nô lệ cho anh sai sử.
"Không cần dùng ánh mắt nhìn tôi. Chẳng qua tôi sợ người khác chụp được tay nghề như chó bò này của cô rồi phát lên mạng thôi. Đến lúc đó mọi người sẽ chê cười cả tôi nữa." Tần Thù lạnh lùng nói.
Quý Khinh Ngữ: "..." Đậu má, người đàn ông thối này không thể nói một câu dễ nghe sao?
"Vâng vâng vâng, tôi cũng không tin trình độ của anh còn tốt hơn tôi. Cửa hàng trưởng, anh lấy khuôn bánh kem ra đây, tôi muốn thi với anh ta!"
Quý Khinh Ngữ xắn ống tay áo, hôm nay cô muốn Tần Thù biết cái gì gọi là tiểu tiên nữ khéo tay! Cô chính là người thừa kế hào môn. Làm bánh kem không phải cũng tương tự vẽ tranh sao? Từ nhỏ dựa cô đã được bồi dưỡng theo hướng danh môn thục nữ, am hiểu nhất là các loại nghệ thuật sống như vẽ tranh cắm hoa này.
"Tình cảm của hai vị thật tốt." Cửa hàng trưởng cười nói.
"Ai có tình cảm tốt với cô ta chứ!"
"Ai có tình cảm tốt với anh ta chứ!"
Quý Khinh Ngữ và Tần Thù trăm miệng một lời nói.
Cửa hàng trưởng ngầm hiểu cười tránh ra, thuận tiện phân phó nhân viên cửa hàng lấy nguyên liệu đến đây.
"Nói kỹ thuật của tôi không tốt, tôi cũng muốn nhìn xem kỹ thuật của anh tốt thế nào!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quý Khinh Ngữ vừa dùng bơ vẽ, vừa nhìn về phía Tần Thù.
Nháy mắt, Quý Khinh Ngữ trừng mắt há miệng. Tần Thù thế lại dùng kem làm được một con thiên nga trắng! Tay nghề này không đi làm garage kit đúng là nhân tài không được trọng dụng! Đương nhiên Quý Khinh Ngữ sẽ không khen anh, người đàn ông thối này độc miệng lắm.
"Làm con vịt nướng này khá tốt đấy." Quý Khinh Ngữ chua lè nói.
"Bãi phân chó của em làm cũng khá tốt." Tần Thù cũng chua muốn mệnh. Anh và Quý Khinh Ngữ đã thân mật như vậy, nhưng cô chưa từng tặng anh một món quà nào. Ngược lại hiện tại còn muốn làm bánh kem tặng người được gọi là thanh mai trúc mã kia.
"Anh mới là phân chó!" Quý Khinh Ngữ lạnh lùng trừng mắt nhìn Tần Thù một cái.
Nhưng Quý Khinh Ngữ không thể không thừa nhận, Tần Thù khá đúng. Bông hoa mà cô vẽ trên mặt bánh kia thật con mẹ nó giống một đống... Cô rõ ràng vẽ hoa tú cầu, sao lại biến thành như vậy!
Cũng là vẽ tranh, chẳng qua một cái là dùng bơ, một cái là dùng thuốc màu. Sao vẽ ra lại chênh lệch lớn như vậy?
"Đưa bánh kem này của em cho chó ăn, chó cũng không thèm ăn đâu. Em còn muốn tắngj người ta? Vị thanh mai trúc mã kia của em nhìn thấy cái bánh kem này, chắc hẳn sẽ trực tiếp tuyệt giao với em."
Tần Thù càng nói càng chua, giống như ăn một nghìn quả chanh vậy.
"Người ta sẽ không keo kiệt giống như anh đâu. Hơn nữa, con vịt nướng kia của anh cũng không đẹp."
Quý Khinh Ngữ che giấu lương tâm nói.
"Ác, con thiên nga này chính là dựa tấm ảnh nguyên mẫu trong phim của em. Thì ra em diễn một con vịt nướng à?"
Tần Thù nhàn nhạt nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Quý Khinh Ngữ: "..." Đại ca, không nói được anh, anh lợi hại rồi.
Hai người cầm bánh kem của mình từ trong tiệm đi ra. Tần Thù chụp ảnh phát lên mạng.
Tần Thù V: "Vịt nướng." Bên dưới là bánh kem mình làm.
Nháy mắt khu bình luận nổ tung. Rõ ràng là fan của Tần Thù đánh chết cũng không tin thần tượng của mình yêu đương. Vui vẻ bày tỏ: Xem đi, thần tượng nhà tôi nói Quý Khinh Ngữ là vịt nướng đó. Nào có người nào nói bạn gái mình là vịt nướng đâu. Tần Quý CP nhất định là giả!
Một bên khác, Quý Khinh Ngữ căn cứ theo địa chỉ trên hóa đơn chuyển phát nhanh mà lần trước Q gửi quà cho minh, gửi bánh kem đi.
Hiện tại vận chuyển rất nhanh, chưa đến một giờ trợ lý của Tần Thù đã nhận được bánh kem Quý Khinh Ngữ gửi đến.
Lúc này Tần Thù đang rất tức giận, tưởng tượng đến Quý Khinh Ngữ lại đích thân làm bánh kem cho người đàn ông thối khác. Anh liêng hận không thể hủy toàn bộ cửa hàng bánh kem đi.
"Anh Tần, bên này có đồ chị Quý gửi đến." Trợ lý đi vào phòng Tần Thù, bị khí tràng thấp trong phòng làm cho run bần bật.
Không chọc vào Tần Thù đang tức giận được, nếu chọc nhất định sẽ xảy ra chuyện.
"Ném đi." Tần Thù nhất thời không phản ứng lại, thứ này là tặng cho Q. Còn tưởng rằng Quý Khinh Ngữ tới tìm phiền toái.
"Là em hồ đồ. Anh Tần, lúc trước anh còn nói đến chó cũng không ăn. Sao em lại xách đến cho anh chứ?"
Trong lòng trợ lý nhỏ còn sợ hãi nói.
Nghe thấy lời trợ lý nhỏ nói, đôi mắt Tần Thù lập tức sáng lên.
"Là cái bánh kem cô ấy làm kia?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro