Đối Tượng Xem Mắt Là Con Gái Thần Linh
Vi Phụ Cho Con...
Vũ Hạ Đích Hảo Đại
2024-10-02 08:28:52
Xoẹt!
Xoẹt!
Sau khi người thứ hai biến mất, Chu Tự nghe thấy một cái gì đó đâm vào tường, giống như một con dao bướm.
Còn phát ra ánh sáng mờ.
"Là thứ vừa mới bị mình đánh nát?"
Nhìn những con dao đâm vào tường, hắn có chút kinh ngạc.
Thứ này dường như xẹt qua cánh tay hắn.
Thuận tay sờ cánh tay.
Nhói!
"Bị thương rồi?"
Lúc trước không có cảm giác gì, chứng tỏ thứ này rất sắc bén.
Pháp bảo trong truyền thuyết?
Chít chít ~
Lúc này chuột xung quanh dường như mới lấy lại tinh thần, bắt đầu chạy trốn.
Có chút nhiều, đánh từng con có chút vất vả.
Sau đó hắn rút ra tất cả các con dao đâm vào tường ra.
Tiểu Lý phi đao, hắn cũng vậy.
Xời, đẹp trai.
Nhất là lúc học cấp hai xem phim truyền hình, khổ luyện hồi lâu,hắn nói với bạn học hắn cũng biết, mà bạn học không tin.
Nếu không phải lo lắng về việc bị gọi cha mẹ lên trường, thì hắn đã thị uy cho bạn học thấy rồi.
Phải mất một thời gian Chu Tự mới ra khỏi căn nhà hoang này.
Đi được không xa, hắn liền cảm giác bầu trời sáng lên rất nhiều.
"Quả nhiên là căn nhà này có vấn đề."
Chu tự nhìn bốn phía, hiện tại nhìn vô cùng rõ ràng.
Nhưng vừa nãy mới ở trong đó, tối đến mức không thấy năm ngón tay, nhìn người đều là bóng dáng mơ hồ.
Đèn điện thoại di động bật lên đều vô dụng.
Lúc này hắn mới có thể nhìn cánh tay.
Vừa mới ra quyền là tay phải, cũng không cảm giác được đau đớn.
Chỉ có một số vết máu.
Giống như một vết trầy xước.
"Cảm giác giống như hoa văn, rất lưu loát."
Giơ tay lên nhìn kỹ, hắn phát hiện hình như có chút giống với đường vân trên con dao phát sáng lúc trước.
Thế nhưng vừa rồi quá tối, cho dù những dao kia có thể phát sáng thì hắn cũng không thấy rõ quá nhiều.
Không quan trọng.
Chỉ còn vài ngày nữa thôi.
Thân thể của hắn tốt hơn rất nhiều so với người bình thường, cơ hồ sẽ không bị thương, cho dù bị thương cũng có thể rất nhanh khôi phục.
Thể chất rất mạnh mẽ.
Nhưng vết thương vẫn sẽ bị thương, bằng không hắn cũng phải bắt đầu hoài nghi mình có phải là người hay không.
Ngoại trừ có công lực ngàn năm, những thứ khác không có gì đặc biệt.
Ồ, bây giờ có rồi.
Đó là có ba mẹ đang làm nhân vật phản diện.
Thân là tiểu phản diện, hắn lo lắng có một ngày nhân sĩ chính đạo tìm hắn trừ ma vệ đạo.
Nhớ lại điều này, hắn liếc nhìn ngôi nhà vừa rồi.
"Vẫn là không quen lắm." Chu Tự lắc đầu thở dài.
Vừa rồi hai người thủy chung vẫn là một người, tuy rằng hắn đã thanh tẩy không ít dã thú, nhưng... chưa từng giết ai cả.
"Chẳng lẽ phải chờ bọn họ đến trả thù mình một lần thì mới có thể thuận lý thành chương cảm thụ sự tàn khốc của thế giới tu chân?"
"Uhm..."
Khi hắn đang nghĩ về điều này, đột nhiên hắn nhớ tới một điều.
Người vừa rồi đều là tu chân giả, mà đối phương bị hắn làm trọng thương phải chạy trốn.
Nhỡ có người tìm hắn gây phiền toái, hắn có thể ứng phó được không?
Tu chân giả vẫn không giống dã thú.
"Quên đi, hỏi ba một chút."
...
Sáng sớm.
Chu Tự vừa trở về từ vùng ngoại ô.
Cần phải mua một bộ quần áo, vết thương ở cánh tay có chút rõ ràng, vẫn là che giấu một chút thì tốt hơn.
"Alo, ba, con hỏi ba một chuyện."
Chu Tự gọi điện thoại cho ba, định hỏi nghi vấn đêm qua.
"Ngô nhi, là có nghi vấn gì cần vi phụ giải thích sao?" Giọng nói trầm thấp của Chu Nhiên truyền tới.
"Ba, ba có thể bình thường một chút được không?"
"Mau nói, còn phải chuẩn bị bữa sáng cho mẹ con."
"Tối hôm qua con đột nhiên nghĩ đến một vấn đề." Nhìn ba mình trở lại bình thường, hắn liền nói nghi vấn trong lòng: "Tu chân giả mạnh như vậy, nếu có một ngày một đám tu chân giả muốn động thủ với con, con có phải rất nguy hiểm hay không?"
"Đừng lo lắng, vi phụ đặt một bảo hộ trên người con rồi, chỉ cần không làm bậy, vi phụ đều có thể bảo vệ con.Đến lúc đó vi phụ đến sẽ cho con kiến thức một chút phân lượng của cự phách ma đạo.
Nhưng mà đến lúc đó con liền ở lại quán ăn hỗ trợ đi, đừng chạy loạn.Mẹ con cũng nói rồi, nếu cảm thấy sợ hãi khi ở một mình, trực tiếp đến quán ăn hỗ trợ đi.Đến lúc đó việc làm ăn trong quán ăn cũng có thể giao cho con.” Chu Nhiên nói.
Về phần một đám tu chân giả động thủ đối với Chu Tự, ông không để ý.
Loại chuyện này cơ bản là không thể.
"Ồ, vậy ba bận rộn tiếp đoi, con cúp máy đây.Rảnh rỗi thì con sẽ đến quán ăn giúp đỡ để mẹ không phải lo lắng. ”
“......”
Xoẹt!
Sau khi người thứ hai biến mất, Chu Tự nghe thấy một cái gì đó đâm vào tường, giống như một con dao bướm.
Còn phát ra ánh sáng mờ.
"Là thứ vừa mới bị mình đánh nát?"
Nhìn những con dao đâm vào tường, hắn có chút kinh ngạc.
Thứ này dường như xẹt qua cánh tay hắn.
Thuận tay sờ cánh tay.
Nhói!
"Bị thương rồi?"
Lúc trước không có cảm giác gì, chứng tỏ thứ này rất sắc bén.
Pháp bảo trong truyền thuyết?
Chít chít ~
Lúc này chuột xung quanh dường như mới lấy lại tinh thần, bắt đầu chạy trốn.
Có chút nhiều, đánh từng con có chút vất vả.
Sau đó hắn rút ra tất cả các con dao đâm vào tường ra.
Tiểu Lý phi đao, hắn cũng vậy.
Xời, đẹp trai.
Nhất là lúc học cấp hai xem phim truyền hình, khổ luyện hồi lâu,hắn nói với bạn học hắn cũng biết, mà bạn học không tin.
Nếu không phải lo lắng về việc bị gọi cha mẹ lên trường, thì hắn đã thị uy cho bạn học thấy rồi.
Phải mất một thời gian Chu Tự mới ra khỏi căn nhà hoang này.
Đi được không xa, hắn liền cảm giác bầu trời sáng lên rất nhiều.
"Quả nhiên là căn nhà này có vấn đề."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chu tự nhìn bốn phía, hiện tại nhìn vô cùng rõ ràng.
Nhưng vừa nãy mới ở trong đó, tối đến mức không thấy năm ngón tay, nhìn người đều là bóng dáng mơ hồ.
Đèn điện thoại di động bật lên đều vô dụng.
Lúc này hắn mới có thể nhìn cánh tay.
Vừa mới ra quyền là tay phải, cũng không cảm giác được đau đớn.
Chỉ có một số vết máu.
Giống như một vết trầy xước.
"Cảm giác giống như hoa văn, rất lưu loát."
Giơ tay lên nhìn kỹ, hắn phát hiện hình như có chút giống với đường vân trên con dao phát sáng lúc trước.
Thế nhưng vừa rồi quá tối, cho dù những dao kia có thể phát sáng thì hắn cũng không thấy rõ quá nhiều.
Không quan trọng.
Chỉ còn vài ngày nữa thôi.
Thân thể của hắn tốt hơn rất nhiều so với người bình thường, cơ hồ sẽ không bị thương, cho dù bị thương cũng có thể rất nhanh khôi phục.
Thể chất rất mạnh mẽ.
Nhưng vết thương vẫn sẽ bị thương, bằng không hắn cũng phải bắt đầu hoài nghi mình có phải là người hay không.
Ngoại trừ có công lực ngàn năm, những thứ khác không có gì đặc biệt.
Ồ, bây giờ có rồi.
Đó là có ba mẹ đang làm nhân vật phản diện.
Thân là tiểu phản diện, hắn lo lắng có một ngày nhân sĩ chính đạo tìm hắn trừ ma vệ đạo.
Nhớ lại điều này, hắn liếc nhìn ngôi nhà vừa rồi.
"Vẫn là không quen lắm." Chu Tự lắc đầu thở dài.
Vừa rồi hai người thủy chung vẫn là một người, tuy rằng hắn đã thanh tẩy không ít dã thú, nhưng... chưa từng giết ai cả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chẳng lẽ phải chờ bọn họ đến trả thù mình một lần thì mới có thể thuận lý thành chương cảm thụ sự tàn khốc của thế giới tu chân?"
"Uhm..."
Khi hắn đang nghĩ về điều này, đột nhiên hắn nhớ tới một điều.
Người vừa rồi đều là tu chân giả, mà đối phương bị hắn làm trọng thương phải chạy trốn.
Nhỡ có người tìm hắn gây phiền toái, hắn có thể ứng phó được không?
Tu chân giả vẫn không giống dã thú.
"Quên đi, hỏi ba một chút."
...
Sáng sớm.
Chu Tự vừa trở về từ vùng ngoại ô.
Cần phải mua một bộ quần áo, vết thương ở cánh tay có chút rõ ràng, vẫn là che giấu một chút thì tốt hơn.
"Alo, ba, con hỏi ba một chuyện."
Chu Tự gọi điện thoại cho ba, định hỏi nghi vấn đêm qua.
"Ngô nhi, là có nghi vấn gì cần vi phụ giải thích sao?" Giọng nói trầm thấp của Chu Nhiên truyền tới.
"Ba, ba có thể bình thường một chút được không?"
"Mau nói, còn phải chuẩn bị bữa sáng cho mẹ con."
"Tối hôm qua con đột nhiên nghĩ đến một vấn đề." Nhìn ba mình trở lại bình thường, hắn liền nói nghi vấn trong lòng: "Tu chân giả mạnh như vậy, nếu có một ngày một đám tu chân giả muốn động thủ với con, con có phải rất nguy hiểm hay không?"
"Đừng lo lắng, vi phụ đặt một bảo hộ trên người con rồi, chỉ cần không làm bậy, vi phụ đều có thể bảo vệ con.Đến lúc đó vi phụ đến sẽ cho con kiến thức một chút phân lượng của cự phách ma đạo.
Nhưng mà đến lúc đó con liền ở lại quán ăn hỗ trợ đi, đừng chạy loạn.Mẹ con cũng nói rồi, nếu cảm thấy sợ hãi khi ở một mình, trực tiếp đến quán ăn hỗ trợ đi.Đến lúc đó việc làm ăn trong quán ăn cũng có thể giao cho con.” Chu Nhiên nói.
Về phần một đám tu chân giả động thủ đối với Chu Tự, ông không để ý.
Loại chuyện này cơ bản là không thể.
"Ồ, vậy ba bận rộn tiếp đoi, con cúp máy đây.Rảnh rỗi thì con sẽ đến quán ăn giúp đỡ để mẹ không phải lo lắng. ”
“......”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro