Chậm Một Chút
2024-10-10 17:50:47
Trước khi vào, Lộ Hành Giang còn muốn hôn những chỗ khác.
Ví dụ như ngực của Lâm Tiểu Uyển, eo của cô, mặt của cô, còn có... miệng của cô.
Không khí khô nóng đạt tới đỉnh điểm, anh ngẩng đầu nhìn gò má đỏ bừng của Lâm Tiểu Uyển, cúi người thử hôn lên cổ của cô, hôn từng chút một, hôn lên tai, gò má của cô, cuối cùng là môi.
Kỹ năng hôn của Lâm Tiểu Uyển rất vụng về, đại khái là ở trong tình trạng bị động, cho nên cô ngay cả phản ứng cũng rất ngây ngô, giống như cô gái trẻ chưa trải sự đời, bị hôn một cái, tai liền đỏ bừng, hai tay còn chống ở ngực anh.
Lộ Hành Giang mở tay cô ra quấn ở sau đầu mình, hôn môi cô, đẩy lưỡi vào, quét sạch khoang miệng của cô, liếm láp nước bọt của cô, hôn đầu lưỡi của cô. Trong lúc quay đầu lấy hơi, một tay anh cầm lấy ngực của cô xoa nắn.
Lâm Tiểu Uyển bị hôn đến mức rên hừ hừ, thoải mái cũng chủ động ngửa cổ, đưa đầu lưỡi vào trong hàm răng anh, quấn quýt hôn lưỡi anh.
Lộ Hành Giang phấn khích đến mức cả người như muốn nổ tung, anh thở hổn hển, hôn cô ước chừng mấy phút, lúc này mới dọc theo cằm của cô đi xuống, một đường hôn đến ngực của cô. Anh ngậm lấy đầu vú mút, lại há miệng ngậm lấy hơn nửa bầu ngực. Cả người cô nhìn nhỏ nhắn xinh xắn, ngực lại lớn lên rất đầy đặn. Bàn tay to của anh nắm chặt, dùng đầu ngón tay vê đầu vú, ăn xong bên này, lại sang bên kia, cuối cùng hai bàn tay đem hai bầu ngực ép vào nhau, cúi đầu liếm hai đầu vú.
Lâm Tiểu Uyển không biết lần này sao anh lại làm màn dạo đầu lâu như vậy, bị anh làm cho nước cứ chảy xuống dưới. Lần đầu tiên cô bức thiết muốn anh tiến vào như vậy, lại thẹn thùng không muốn mở miệng nữa, chỉ là nắm lấy tóc của anh, ngửa cổ thở dốc rên rỉ.
Cô thật thoải mái.
Muốn kêu thành tiếng, còn có chút muốn khóc.
Lộ Hành Giang yêu thích hai bầu ngực kia không buông tay, vừa xoa vừa liếm, cuối cùng khi hôn eo bụng của cô, hai tay vẫn đang xoa nắn, đốt ngón tay gảy đầu vú. Hôn xong rốn của cô, lại xoay người tiếp tục liếm mũi nhọn phấn nộn kia.
Anh ngậm một bên ngực nhỏ vào miệng liếm mút, nghe tiếng khóc trong cổ họng Lâm Tiểu Uyển, anh dùng sức mút hôn mấy cái, lúc này mới lưu luyến buông tha ngực của cô, cúi đầu hôn lên bắp chân của cô, một đường hôn vào bên trong đùi, lại hôn lên âm hộ xinh đẹp kia, sau đó cầm dương vật cọ xát vào môi âm hộ ướt đẫm, để cho đầu và thân dương vật dính đầy dâm dịch, lúc này mới thử thăm dò từng chút một tiến vào.
Dù là đầu dương vật đã vào, anh vẫn muốn rút ra rồi lại đưa vào, lặp đi lặp lại vài lần, chỉ để cho âm đạo của Lâm Tiểu Uyển thích ứng với kích thước của mình.
Lâm Tiểu Uyển cảm thấy kỳ lạ, bình thường Lộ Hành Châu sau khi mở rộng bằng ngón tay sẽ trực tiếp đưa vào, hắn thích kiểu thao mạnh bạo, rất ít khi dịu dàng kiên nhẫn như thế này.
Càng không bao giờ vừa đưa vào vừa hỏi cô: "Có đau không?"
Lâm Tiểu Uyển lắc đầu, rồi hỏi anh: "Anh... Hôm nay làm sao vậy?"
Cơ thể Lộ Hành Giang cứng đờ, lo lắng mình bị lộ, liền thừa thế đẩy mạnh vào. Lộ Hành Giang biết em trai Lộ Hành Châu là S, trong nhà còn có rất nhiều dụng cụ dạy dỗ, trước đó Lộ Hành Châu còn nói muốn tặng cho anh một bộ, bị anh đỏ mặt tía tai từ chối. Lộ Hành Giang nói mình sẽ không đối xử với vợ như vậy, Lộ Hành Châu không đồng tình, chỉ nói tính dục của mình quá cao, kích thích không đủ thì căn bản không thể xuất tinh.
Vì muốn giả vờ giống em trai hơn, Lộ Hành Giang ôm Lâm Tiểu Uyển mạnh mẽ đưa đẩy vài chục cái, khiến Lâm Tiểu Uyển hoàn toàn hết nghi ngờ, lúc này mới cúi xuống vừa hôn vừa thao cô.
"Một lần..." Lâm Tiểu Uyển lo lắng anh đổi ý, liên tục xác nhận với anh, "Chỉ làm một lần thôi... A..."
"Được." Lộ Hành Giang hôn lên môi mềm mại của Lâm Tiểu Uyển, lo lắng làm cô đau, vẫn giảm tốc độ và lực đạo, lại sợ bị cô phát hiện, thỉnh thoảng lại tăng tốc thêm chút lực, xương hông va vào mông phát ra tiếng bạch bạch bạch.
Hai bên mông bị va chạm nảy lên, ánh mắt Lộ Hành Giang nóng bỏng, cúi xuống liếm đầu ngón tay dính dịch thể của cô.
Lâm Tiểu Uyển thở dốc, cô hết che miệng lại cắn mu bàn tay để kìm nén tiếng rên rỉ.
Lộ Hành Giang kéo tay cô ra, nhẹ nhàng dỗ dành: "Rên đi, không cần che."
Cô ngượng ngùng một tay che mặt, một tay nắm chặt ga giường, nhỏ giọng cầu xin anh: "Chậm một chút..."
Anh không kìm được muốn dịu dàng, nhưng lo lắng bị phát hiện, liền buông tay cô ra, vừa hôn cô, vừa nâng mông cô lên rồi mạnh mẽ đưa đẩy.
Trong lòng lại thầm mắng Lộ Hành Châu là kẻ chẳng ra gì.
Ví dụ như ngực của Lâm Tiểu Uyển, eo của cô, mặt của cô, còn có... miệng của cô.
Không khí khô nóng đạt tới đỉnh điểm, anh ngẩng đầu nhìn gò má đỏ bừng của Lâm Tiểu Uyển, cúi người thử hôn lên cổ của cô, hôn từng chút một, hôn lên tai, gò má của cô, cuối cùng là môi.
Kỹ năng hôn của Lâm Tiểu Uyển rất vụng về, đại khái là ở trong tình trạng bị động, cho nên cô ngay cả phản ứng cũng rất ngây ngô, giống như cô gái trẻ chưa trải sự đời, bị hôn một cái, tai liền đỏ bừng, hai tay còn chống ở ngực anh.
Lộ Hành Giang mở tay cô ra quấn ở sau đầu mình, hôn môi cô, đẩy lưỡi vào, quét sạch khoang miệng của cô, liếm láp nước bọt của cô, hôn đầu lưỡi của cô. Trong lúc quay đầu lấy hơi, một tay anh cầm lấy ngực của cô xoa nắn.
Lâm Tiểu Uyển bị hôn đến mức rên hừ hừ, thoải mái cũng chủ động ngửa cổ, đưa đầu lưỡi vào trong hàm răng anh, quấn quýt hôn lưỡi anh.
Lộ Hành Giang phấn khích đến mức cả người như muốn nổ tung, anh thở hổn hển, hôn cô ước chừng mấy phút, lúc này mới dọc theo cằm của cô đi xuống, một đường hôn đến ngực của cô. Anh ngậm lấy đầu vú mút, lại há miệng ngậm lấy hơn nửa bầu ngực. Cả người cô nhìn nhỏ nhắn xinh xắn, ngực lại lớn lên rất đầy đặn. Bàn tay to của anh nắm chặt, dùng đầu ngón tay vê đầu vú, ăn xong bên này, lại sang bên kia, cuối cùng hai bàn tay đem hai bầu ngực ép vào nhau, cúi đầu liếm hai đầu vú.
Lâm Tiểu Uyển không biết lần này sao anh lại làm màn dạo đầu lâu như vậy, bị anh làm cho nước cứ chảy xuống dưới. Lần đầu tiên cô bức thiết muốn anh tiến vào như vậy, lại thẹn thùng không muốn mở miệng nữa, chỉ là nắm lấy tóc của anh, ngửa cổ thở dốc rên rỉ.
Cô thật thoải mái.
Muốn kêu thành tiếng, còn có chút muốn khóc.
Lộ Hành Giang yêu thích hai bầu ngực kia không buông tay, vừa xoa vừa liếm, cuối cùng khi hôn eo bụng của cô, hai tay vẫn đang xoa nắn, đốt ngón tay gảy đầu vú. Hôn xong rốn của cô, lại xoay người tiếp tục liếm mũi nhọn phấn nộn kia.
Anh ngậm một bên ngực nhỏ vào miệng liếm mút, nghe tiếng khóc trong cổ họng Lâm Tiểu Uyển, anh dùng sức mút hôn mấy cái, lúc này mới lưu luyến buông tha ngực của cô, cúi đầu hôn lên bắp chân của cô, một đường hôn vào bên trong đùi, lại hôn lên âm hộ xinh đẹp kia, sau đó cầm dương vật cọ xát vào môi âm hộ ướt đẫm, để cho đầu và thân dương vật dính đầy dâm dịch, lúc này mới thử thăm dò từng chút một tiến vào.
Dù là đầu dương vật đã vào, anh vẫn muốn rút ra rồi lại đưa vào, lặp đi lặp lại vài lần, chỉ để cho âm đạo của Lâm Tiểu Uyển thích ứng với kích thước của mình.
Lâm Tiểu Uyển cảm thấy kỳ lạ, bình thường Lộ Hành Châu sau khi mở rộng bằng ngón tay sẽ trực tiếp đưa vào, hắn thích kiểu thao mạnh bạo, rất ít khi dịu dàng kiên nhẫn như thế này.
Càng không bao giờ vừa đưa vào vừa hỏi cô: "Có đau không?"
Lâm Tiểu Uyển lắc đầu, rồi hỏi anh: "Anh... Hôm nay làm sao vậy?"
Cơ thể Lộ Hành Giang cứng đờ, lo lắng mình bị lộ, liền thừa thế đẩy mạnh vào. Lộ Hành Giang biết em trai Lộ Hành Châu là S, trong nhà còn có rất nhiều dụng cụ dạy dỗ, trước đó Lộ Hành Châu còn nói muốn tặng cho anh một bộ, bị anh đỏ mặt tía tai từ chối. Lộ Hành Giang nói mình sẽ không đối xử với vợ như vậy, Lộ Hành Châu không đồng tình, chỉ nói tính dục của mình quá cao, kích thích không đủ thì căn bản không thể xuất tinh.
Vì muốn giả vờ giống em trai hơn, Lộ Hành Giang ôm Lâm Tiểu Uyển mạnh mẽ đưa đẩy vài chục cái, khiến Lâm Tiểu Uyển hoàn toàn hết nghi ngờ, lúc này mới cúi xuống vừa hôn vừa thao cô.
"Một lần..." Lâm Tiểu Uyển lo lắng anh đổi ý, liên tục xác nhận với anh, "Chỉ làm một lần thôi... A..."
"Được." Lộ Hành Giang hôn lên môi mềm mại của Lâm Tiểu Uyển, lo lắng làm cô đau, vẫn giảm tốc độ và lực đạo, lại sợ bị cô phát hiện, thỉnh thoảng lại tăng tốc thêm chút lực, xương hông va vào mông phát ra tiếng bạch bạch bạch.
Hai bên mông bị va chạm nảy lên, ánh mắt Lộ Hành Giang nóng bỏng, cúi xuống liếm đầu ngón tay dính dịch thể của cô.
Lâm Tiểu Uyển thở dốc, cô hết che miệng lại cắn mu bàn tay để kìm nén tiếng rên rỉ.
Lộ Hành Giang kéo tay cô ra, nhẹ nhàng dỗ dành: "Rên đi, không cần che."
Cô ngượng ngùng một tay che mặt, một tay nắm chặt ga giường, nhỏ giọng cầu xin anh: "Chậm một chút..."
Anh không kìm được muốn dịu dàng, nhưng lo lắng bị phát hiện, liền buông tay cô ra, vừa hôn cô, vừa nâng mông cô lên rồi mạnh mẽ đưa đẩy.
Trong lòng lại thầm mắng Lộ Hành Châu là kẻ chẳng ra gì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro