Kẹp
2024-10-10 17:50:47
Lần thứ hai Lộ Hành Giang không ngắn, nhưng không có kỹ xảo gì, chỉ biết là đẩy nhanh, lúc nhanh lúc chậm, khiến cho Tang Trúc cảm thấy nửa vời, cô cũng không biết là thoải mái hay là khó chịu, có đôi khi nắm bả vai anh một chút, có đôi khi lại cong người lên cắn cổ anh, thẳng đến khi anh bắn tinh, cô cũng không có cao trào.
Anh tiến lại gần hôn lên miệng cô, trên trán thấm một tầng mồ hôi mỏng, thở hổn hển hỏi cô: "Thế nào?"
"Rất tốt." Tang Trúc thở hổn hển nói.
"Vậy em có thoải mái không?" anh lại hỏi.
"Không biết, chỉ là rất trướng, sau đó có chút xót." Tang Trúc nhớ lại một chút: "Không thoải mái bằng anh liếm."
Lộ Hành Giang nghiêm túc suy nghĩ, lui xuống, cúi đầu chôn ở giữa hai chân cô lại bắt đầu liếm.
Đầu lưỡi ướt át lướt qua âm đế và hoa môi nhỏ bé, đầu lưỡi anh rất nóng, mềm mại, khi hút sẽ mang theo tiếng chậc chậc dâm dục.
Tang Trúc cúi đầu có thể nhìn thấy cái ót của anh, tóc anh mới cắt không bao lâu, tóc sau đầu hơi dài, nhưng nắm ở trong tay rất mềm, cô nắm tóc của anh, nhắm mắt thở hổn hển, thân thể bởi vì đầu lưỡi của anh mà tê dại run rẩy, cả người tựa như qua tầng dòng điện, toàn bộ xương cụt đều tê rần.
Lần thứ hai rõ ràng anh sẽ nhiều kinh nghiệm hơn lần đầu tiên, đầu lưỡi cong lên mút mút âm đế đỏ bừng, liếm mút cắn, không bao lâu đã liếm cô đến cao trào.
Anh lại cắm ngón tay vào, từng chút một tìm tòi điểm mẫn cảm của cô, dùng ngón tay thử thăm dò đào móc khắp nơi, mãi đến khi thấy cô bật người dậy, phản ứng kịch liệt run rẩy, anh mới ghi nhớ vị trí đó, sau đó lại chen vào một ngón tay, hơi cong lên, sau đó nhanh chóng đào móc.
Ngón tay khẽ động, đồng thời anh lại cúi đầu mút viên đậu nhỏ đỏ hồng kia, hàm răng nhẹ nhàng cắn.
Bụng dưới nổi lên chua xót bén nhọn, Tang Trúc cảm thấy mình sắp tiểu ra rồi, cô kẹp chặt hai chân, không muốn để cho anh chạm vào, lại đưa tay bẻ ngón tay anh, trong cổ họng thấp giọng kêu lên: "Đừng làm... Lộ Hành Giang... Hỏng mất... Anh đừng... A a a..."
Cô còn chưa dứt lời, toàn thân liền co rút run rẩy, tiểu huyệt phun ra ngoài một luồng lại một luồng dâm thủy.
Ngón tay của người đàn ông còn chưa rút ra, theo động tác run rẩy của cô thỉnh thoảng lại móc mấy cái, sau đó chỉ thấy miệng huyệt phun ra càng nhiều nước dâm.
Tang Trúc hoàn toàn xụi lơ trên giường, hai cái đùi thon dài mở ra, tóc dài đen nhánh tán ở trên giường, khuôn mặt cô phủ kín ửng hồng, ngũ quan tinh xảo bị cao trào làm cho ý loạn tình mê, ánh mắt cũng che kín vẻ mê ly câu người.
Lộ Hành Giang cúi đầu liếm nước dâm của cô, nương theo dư vị cao trào, anh cúi người ôm lấy cơ thể cô, vừa cúi đầu hôn môi cô, vừa ưỡn hông thúc dương vật vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.
Tiểu Huyệt ẩm ướt khẩn trương, mỗi khi anh cắm vào, đều cảm giác được một luồng lực xoắn to lớn quấn quanh tính khí của anh, luồng lực lượng này để cho anh vừa đau vừa sướng.
Anh bắt đầu quan sát nét mặt của cô, căn cứ vào âm lượng rên rỉ của cô để phán đoán cô là thoải mái hay là khó chịu.
Huyệt nhỏ hẹp bị cự vật chống đỡ đến mức tràn đầy, mỗi một lần đều cắm rất sâu, nhưng tốc độ rất chậm, Tang Trúc bị động tác thong thả của anh giày vò đến gần như sụp đổ, cô cắn bả vai anh, thở hổn hển nói: "Lộ Hành Giang, anh nhanh lên."
Cuối cùng anh bắt đầu tăng tốc.
Gậy thịt thô dài ép vào hành lang, càng cắm càng nhiều nước dâm hơn, anh đứng dậy, gác hai chân cô lên vai, ôm đùi cô ra sức thúc hông mình, xương mu va vào mông phát ra tiếng bạch bạch bạch, Tang Trúc nắm chặt ga giường dưới người khóc nức nở, Lộ Hành Giang nghe cô khóc, lại lập tức dừng lại, hỏi cô làm sao.
Tang Trúc: "..."
Cô tức giận đấm vào vai anh: "Anh mặc kệ em! Anh cứ tiếp tục! Không được quản em!"
Lộ Hành Giang "ồ" một tiếng, ôm chân cô tiếp tục thao.
Biểu cảm của Tang Trúc căng thẳng không bao lâu, nhịn không được nghiêng đầu bắt đầu cười to, cô cười đến bả vai cũng rung động lên, Lộ Hành Giang vừa thao vừa hỏi cô: "Em cười cái gì?"
"Đã nói anh đừng quản em mà!" Cô cười một tiếng, bụng dưới co rút lại, tiểu huyệt cũng co rút lại kẹp theo, Lộ Hành Giang bị kẹp đến biểu lộ đều thay đổi, lúc anh muốn rút ra thì đã muộn, lại bắn.
Tang Trúc: "..."
Cô nói: "Lộ Hành Giang, hay là, không làm nữa?"
Lộ Hành Giang: "... Thêm một lần nữa!"
Anh tiến lại gần hôn lên miệng cô, trên trán thấm một tầng mồ hôi mỏng, thở hổn hển hỏi cô: "Thế nào?"
"Rất tốt." Tang Trúc thở hổn hển nói.
"Vậy em có thoải mái không?" anh lại hỏi.
"Không biết, chỉ là rất trướng, sau đó có chút xót." Tang Trúc nhớ lại một chút: "Không thoải mái bằng anh liếm."
Lộ Hành Giang nghiêm túc suy nghĩ, lui xuống, cúi đầu chôn ở giữa hai chân cô lại bắt đầu liếm.
Đầu lưỡi ướt át lướt qua âm đế và hoa môi nhỏ bé, đầu lưỡi anh rất nóng, mềm mại, khi hút sẽ mang theo tiếng chậc chậc dâm dục.
Tang Trúc cúi đầu có thể nhìn thấy cái ót của anh, tóc anh mới cắt không bao lâu, tóc sau đầu hơi dài, nhưng nắm ở trong tay rất mềm, cô nắm tóc của anh, nhắm mắt thở hổn hển, thân thể bởi vì đầu lưỡi của anh mà tê dại run rẩy, cả người tựa như qua tầng dòng điện, toàn bộ xương cụt đều tê rần.
Lần thứ hai rõ ràng anh sẽ nhiều kinh nghiệm hơn lần đầu tiên, đầu lưỡi cong lên mút mút âm đế đỏ bừng, liếm mút cắn, không bao lâu đã liếm cô đến cao trào.
Anh lại cắm ngón tay vào, từng chút một tìm tòi điểm mẫn cảm của cô, dùng ngón tay thử thăm dò đào móc khắp nơi, mãi đến khi thấy cô bật người dậy, phản ứng kịch liệt run rẩy, anh mới ghi nhớ vị trí đó, sau đó lại chen vào một ngón tay, hơi cong lên, sau đó nhanh chóng đào móc.
Ngón tay khẽ động, đồng thời anh lại cúi đầu mút viên đậu nhỏ đỏ hồng kia, hàm răng nhẹ nhàng cắn.
Bụng dưới nổi lên chua xót bén nhọn, Tang Trúc cảm thấy mình sắp tiểu ra rồi, cô kẹp chặt hai chân, không muốn để cho anh chạm vào, lại đưa tay bẻ ngón tay anh, trong cổ họng thấp giọng kêu lên: "Đừng làm... Lộ Hành Giang... Hỏng mất... Anh đừng... A a a..."
Cô còn chưa dứt lời, toàn thân liền co rút run rẩy, tiểu huyệt phun ra ngoài một luồng lại một luồng dâm thủy.
Ngón tay của người đàn ông còn chưa rút ra, theo động tác run rẩy của cô thỉnh thoảng lại móc mấy cái, sau đó chỉ thấy miệng huyệt phun ra càng nhiều nước dâm.
Tang Trúc hoàn toàn xụi lơ trên giường, hai cái đùi thon dài mở ra, tóc dài đen nhánh tán ở trên giường, khuôn mặt cô phủ kín ửng hồng, ngũ quan tinh xảo bị cao trào làm cho ý loạn tình mê, ánh mắt cũng che kín vẻ mê ly câu người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lộ Hành Giang cúi đầu liếm nước dâm của cô, nương theo dư vị cao trào, anh cúi người ôm lấy cơ thể cô, vừa cúi đầu hôn môi cô, vừa ưỡn hông thúc dương vật vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.
Tiểu Huyệt ẩm ướt khẩn trương, mỗi khi anh cắm vào, đều cảm giác được một luồng lực xoắn to lớn quấn quanh tính khí của anh, luồng lực lượng này để cho anh vừa đau vừa sướng.
Anh bắt đầu quan sát nét mặt của cô, căn cứ vào âm lượng rên rỉ của cô để phán đoán cô là thoải mái hay là khó chịu.
Huyệt nhỏ hẹp bị cự vật chống đỡ đến mức tràn đầy, mỗi một lần đều cắm rất sâu, nhưng tốc độ rất chậm, Tang Trúc bị động tác thong thả của anh giày vò đến gần như sụp đổ, cô cắn bả vai anh, thở hổn hển nói: "Lộ Hành Giang, anh nhanh lên."
Cuối cùng anh bắt đầu tăng tốc.
Gậy thịt thô dài ép vào hành lang, càng cắm càng nhiều nước dâm hơn, anh đứng dậy, gác hai chân cô lên vai, ôm đùi cô ra sức thúc hông mình, xương mu va vào mông phát ra tiếng bạch bạch bạch, Tang Trúc nắm chặt ga giường dưới người khóc nức nở, Lộ Hành Giang nghe cô khóc, lại lập tức dừng lại, hỏi cô làm sao.
Tang Trúc: "..."
Cô tức giận đấm vào vai anh: "Anh mặc kệ em! Anh cứ tiếp tục! Không được quản em!"
Lộ Hành Giang "ồ" một tiếng, ôm chân cô tiếp tục thao.
Biểu cảm của Tang Trúc căng thẳng không bao lâu, nhịn không được nghiêng đầu bắt đầu cười to, cô cười đến bả vai cũng rung động lên, Lộ Hành Giang vừa thao vừa hỏi cô: "Em cười cái gì?"
"Đã nói anh đừng quản em mà!" Cô cười một tiếng, bụng dưới co rút lại, tiểu huyệt cũng co rút lại kẹp theo, Lộ Hành Giang bị kẹp đến biểu lộ đều thay đổi, lúc anh muốn rút ra thì đã muộn, lại bắn.
Tang Trúc: "..."
Cô nói: "Lộ Hành Giang, hay là, không làm nữa?"
Lộ Hành Giang: "... Thêm một lần nữa!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro