Đổi Vợ 2

Làm Tình

2024-10-10 17:50:47

Bộ phim Lộ Hành Giang xem đến kết thúc mới thu hồi tầm mắt chuẩn bị đứng dậy, anh nghiêng đầu nhìn, thấy cô gái bên cạnh đã ngủ thiếp đi, mắt kính cô đặt trên bàn thấp, ngón tay đặt lên ngực, chăn trên người đã rơi xuống bắp chân.

Anh đi qua, nhặt chăn lên, nhẹ nhàng đắp lên người cô.

Người nhà họ Lộ luôn thích phụ nữ có học thức hơn người, ông nội Lộ - Lộ gia  cưới chính là bà nội Lộ, dòng dõi thư hương, sau này đến đời bố Lộ, lúc xem mắt đều là sắp xếp tiến sĩ du học, cuối cùng vừa ý mẹ Lộ là chuyên gia bảo vệ môi trường của viện khảo sát địa chất.

Lâm Tiểu Uyển tuy nói ngoại hình không kinh diễm, nhưng làn da trắng nõn, ngũ quan ưa nhìn, tính tình ôn nhu, nói chuyện với người khác luôn lễ phép mang theo nụ cười, tuy rằng không nói nhiều, nhưng câu nào cũng đáp lại, hơn nữa Lâm gia sinh ra ở đời này gia thế hiển hách, lại chưa từng ngang ngược càn rỡ, đúng là tiểu thư khuê các.

Cô là một trong số ít phụ nữ Lộ Hành Giang thưởng thức.

Bình thường cô nói chuyện làm việc rất chậm rãi, có vẻ kiên nhẫn tỉ mỉ, giống như nước chảy róc rách, mang theo lực lượng làm cho người ta tĩnh tâm, bây giờ ngủ rồi, bộ dáng nằm ở trên ghế mát xa, nghiêng đầu, khiến Lộ Hành Giang cảm thấy cô ngủ còn rất đáng yêu.

Có lẽ là bị động tác của anh đánh thức, Lâm Tiểu Uyển chậm rãi mở mắt ra, trong bóng tối, cô nheo mắt chỉ nhìn thấy một bóng người mặc áo sơ mi trắng đứng ở trước mặt, tưởng là Lộ Hành Châu, liền đưa tay về phía anh: "Kết thúc rồi sao?"

Lộ Hành Giang nhìn bàn tay vươn ra của cô, chần chờ "Ừ" một tiếng.

Cô đây là, lại nhận nhầm người?

Nhớ tới cuọc đặt cược lúc chơi bóng buổi chiều với Lộ Hành Châu, anh cụp mắt xuống, đưa mắt kính trên bàn cà phê cho cô.



"Xin lỗi, em ngủ quên." Cô ngượng ngùng cười, mặt mày hiện lên một nụ cười điềm tĩnh, trong tay cầm kính mắt nhưng không đeo, ngược lại hỏi anh: "Kính anh đâu rồi?"

"À, anh..." Lúc này Lộ Hành Giang đã đâm lao phải theo lao, không biết nên giải thích mình không phải là Lộ Hành Châu, hay là nên thừa nhận mình là Lộ Hành Giang.

"Anh cũng cảm thấy đeo kính nhìn không thoải mái sao?" Cô dụi mắt, "Gần đây em luôn cảm thấy mắt khô, không quá thoải mái."

"Thuốc nhỏ mắt đâu?" Lộ Hành Giang đổi chủ đề, định đưa người ra ngoài, giải quyết nguy cơ xấu hổ này.

Lâm Tiểu Uyển cúi đầu đi tìm trên bàn trà, ở trong bóng tối sờ soạng một hồi, sờ được lọ thuốc nhỏ mắt, đưa tới tay anh: "Phiền anh rồi, tự em nhỏ mắt hay bị chảy ra ngoài."

"... Không sao." Lộ Hành Giang cầm lọ thuốc đến gần, cố gắng không chạm vào cô, nhỏ thuốc vào mắt cô.

Lâm Tiểu Uyển chớp chớp mắt, đưa tay sờ loạn khăn giấy, anh lại cầm khăn giấy đưa đến trong tay cô, cô nhắm mắt lại, thản nhiên nói một hồi: "Lạnh quá, hơi đau."

"Đau?" Lộ Hành Giang hoài nghi ánh mắt cô có vấn đề, đỡ đầu cô về phía sau, cúi đầu kiểm tra, nhưng trong phòng quá tối, anh thật sự không thấy rõ, liền nói: "Ra ngoài trước đi, trong này quá tối, anh không thấy rõ."

"Được." Lâm Tiểu Uyển chủ động nắm tay anh.

Bước chân Lộ Hành Giang khựng lại, sợ cô xấu hổ nên không rút tay về.

Hai người vừa đi ra khỏi phòng chiếu phim, liền mơ hồ nghe được một trận rên rỉ bén nhọn, Lâm Tiểu Uyển ngượng ngùng dừng chân lại, quay đầu nhìn Lộ Hành Giang, nhỏ giọng nói: "Chúng ta... về phòng đi."



Sắc mặt Lộ Hành Giang khiếp sợ đứng ở đó, anh bất giác liền đi về phía phòng ngủ, lại bị Lâm Tiểu Uyển kéo cánh tay lại, cô cắn môi thẹn thùng nói: "Anh muốn làm gì? Nghe lén... Không tốt."

Trong lòng Lộ Hành Giang quả thực là vạn con ngựa phi nhanh.

Mẹ kiếp, buổi chiều anh đánh cược với Lộ Hành Châu, đêm nay Tang Trúc nhất định sẽ không nhận nhầm người.

Lộ Hành Châu hỏi lại anh, nếu đêm nay chị dâu lại nhận nhầm người thì làm sao bây giờ?

Lộ Hành Giang nói không thể nào, anh cũng không tin buổi tối cô cũng có thể nhận nhầm người!

Lộ Hành Châu nở nụ cười, hắn ném một quả bóng ba điểm vào rổ, đứng trên đường dây ba điểm, nâng mắt kính nói: "Nếu chẳng may, không cần nói quá chắc chắn, anh muốn cược thì cược, cược lớn."

Lộ Hành Giang biết rõ thằng em trai này không có ý tốt, nhưng vẫn đồng ý, đơn giản là vì anh quá tự tin đối với Tang Trúc.

"Chú muốn cược cái gì?" Anh hỏi.

Lộ Hành Châu nhận lấy quả bóng rồi xoay mấy vòng, sau đó đứng dậy ném quả bóng vào khung rổ, hắn nghiêng cổ, nhìn Lộ Hành Giang nói: "Nếu chị dâu coi em là anh, vậy em cứ tiếp tục diễn."

Lộ Hành Giang mặt mày đỏ bừng mà hô: "... Chú được lắm! Anh cược với chú! Nếu em dâu nhận nhầm người, anh cũng sẽ không bỏ qua cho cô ấy!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đổi Vợ 2

Số ký tự: 0