Chương 52
Nghê Đa Hỉ
2024-11-21 12:00:05
"A..." nơi nguồn gốc sinh mệnh bị Thu Đồng Tâm dùng sức nắm lấy rồi bóp mạnh. 'Mỹ nữ' cổ trang nhịn không được hít ngược một hơi khí lạnh, "Cô muốn mưu sát tôi à?"
Giọng nói trong sáng, tuy mang theo chút non nớt cùng tính trẻ con, nhưng xác xác thật thật là giọng đàn ông.
"Gạt tôi?" Thu Đồng Tâm nhấc chân muốn đá vào giữa háng cậu ta, nhưng người trước mặt phản ứng cực nhanh, động tác lưu loát lập tức nhảy ra.
"Tôi không lừa cô nha, tôi cũng đâu có nói mình là nữ, rõ ràng là cô vừa thấy tôi đã gọi là chị gái xinh đẹp."
"Cho dù là tôi nhận sai, cậu mẹ nó không biết làm sáng tỏ sao? Hơn nữa cậu còn giả vờ làm người câm không lên tiếng, còn không phải là sợ tôi nhìn thấu à?"
Sự thật đúng là như thế, cho nên nam thần giả gái đối diện đột nhiên trở nên xuống nước: "Cái đó thật xin lỗi, tôi cũng không phải cố ý lừa gạt cô. Chỉ là thấy cô vậy mà lại không nhận ra được tôi là nam giả nữ, cảm thấy thầy hoá trang rất lợi hại nên muốn thử xem khi nào cô mới phát hiện. Hơn nữa chị gái xinh đẹp lại gợi cảm như vậy, tôi mới nghĩ để cô dạy tôi diễn."
"Chị gái cái đầu cậu đấy. Bà đây còn trẻ nhá."
"Phải không? Vậy cô bao nhiêu tuổi? Tôi qua một tháng nữa là tròn 20."
Được rồi, vậy thật đúng là chị gái rồi.
Thu Đồng Tâm cẩn thận quan sát nam thần giả gái có thể che giấu được đôi mắt của cô này, rồi ngoắc ngón tay với cậu ta: "Lại đây."
Người nọ lại lui về sau một bước: "Cô đừng động tay động chân, tôi tuy không đánh phụ nữ, nhưng chọc tôi nóng nảy thì chưa chắc khống chế được đâu đấy."
"Không đánh cậu, lại đây tôi nhìn xem hoá trang này của cậu. Rất lợi hại đấy, cũng gần bằng Lão Bạch rồi."
Tự hỏi vài giây, nam thần giả gái kia rốt cuộc chậm rãi đi đến trước mặt cô, cúi đầu xuống: "Xem đi."
Thu Đồng Tâm duỗi tay đến cổ họng cậu ta sờ sờ, xác thật là rõ ràng có hầu kết nhưng lại được kỹ thuật hoá trang cao siêu che dấu.
Cô lại dùng lực bóp bóp bộ ngực cao ngất bên dưới lớp áo cổ trang, nhưng xúc cảm không đúng, không phải ngực thật, đoán chừng là loại mút nào đó.
"Ai làm tạo hình cho cậu vậy? Rất lợi hại."
"Thầy Quách Vũ làm."
Thì ra là sư huynh của Lão Bạch, khó trách.
"Tôi nói một người đàn ông như cậu, mặc loại cổ trang này giả gái, còn muốn quay tiết mục câu dẫn đàn ông, đây là như nào hả? Phim này không phải chủ yếu là tranh đấu trên thương trường sao? Như thế nào làm đến cùng lại như hài kịch vậy?"
"Trong tiểu thuyết viết như vậy tôi có cách nào chứ? Nam số 2 nhận nhiệm vụ chính là câu dẫn đàn ông, đây là tạo hình em gái anh ta làm cho."
"A? Cậu lại là nam số 2 à, cậu tên gì?"
Khi bộ phim này khởi quay, Thu Đồng Tâm còn ở Anh cũng có chú ý tin tức. Chẳng qua tiêu điểm của cô đều dừng trên người Thu Dật Bạch và Cao Hạ, những người khác lại không có ấn tượng gì.
"Đồng Ninh."
"Cái gì?"
"Tôi nói tôi nên Đồng Ninh, đồng thoại đồng, an bình ninh."
"Phốc!" Thu Đồng Tâm không nhịn được bật cười một tiếng.
Đồng Ninh kỳ quái nhìn cô: "Có cái gì buồn cười? Tên này nam nữ đều dùng được mà. Ba tôi họ Đồng, mẹ tôi họ Ninh, nên tôi được đặt như vậy."
"Cậu biết Tả Ninh không?"
"Biết, là biên kịch của bộ phim này."
"Ừm, tôi tên Đồng Tâm, cho nên... cậu có phải rất giống con trai tôi với Tả Ninh không?"
1
"..."
Đồng Ninh cũng cạn lời không biết nói gì. Dừng một chút cậu ta lại nhếch miệng cười với cô: "Vậy có muốn tôi gọi cô một tiếng mẹ không?"
1
"Vậy thì cũng không cần, con trai ngoan."
Lúc hai người đang đùa cợt, một nhân viên công tác từ thang máy đi ra gọi một tiếng: "Đồng Ninh, sắp đến đoạn quay lại của cậu rồi, chuẩn bị một chút."
Thu Đồng Tâm nhướng mày với cậu ta: "Diễn quyến rũ đàn ông?"
Đồng Ninh bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng: "Tôi thử những thứ cô vừa mới dạy xem sao, nếu còn bị đạo diễn mắng, tôi liền..."
"Cậu liền như thế nào?"
"Tôi liền tiếp tục tập thêm, chứ còn có thể như thế nào?"
"Này!" Thấy cậu ấy phải đi, Thu Đồng Tâm đột nhiên gọi lại, chỉ chỉ giữa háng cậu ta, "Cậu cứ như vậy mà đi xuống à?"
Đồng Ninh sửng sốt một giây, đột nhiên phản ứng lại, vội vàng cong lưng dùng tay che bên dưới: "Cô... cô đừng nhìn... tôi muốn bình tĩnh một chút."
Nhìn trên mặt cậu ta đầy lớp hoá trang vậy mà đều nhiễm một tầng đỏ ửng, Thu Đồng Tâm bị chọc đến vui vẻ: "Cậu không phải vẫn là xử nam chứ? Vừa rồi tôi chỉ cọ vài cái như vậy mà cậu cũng có thể cứng, bây giờ còn thẹn thùng ngại ngùng nữa."
Thanh niên lăn lộn trong giới giải trí, hai mươi tuổi vẫn là xử nam, đây là vô cùng hiếm thấy.
"Xử nam thì làm sao?" Đồng Ninh trực tiếp kéo làn váy cổ trang to rộng che khuất giữa háng, "Đây là chứng tỏ tôi giữ mình trong sạch, cũng không phải là không có nữ sinh theo đuổi."
"Được được được, giữ mình trong sạch." Thu Đồng Tâm bỗng dưng cảm thấy chàng trai này còn rất đáng yêu, nhịn không được lại muốn trêu, "Vậy có muốn chị giúp cưng không~?"
Nhìn cô mang vẻ mặt cười xấu xa xoè năm ngón tay ra cào cào vài cái trong không khí, Đồng Ninh che đũng quần lui về sau hai bước: "Không cần đâu."
4
"Trạng thái này, phải cần rất lâu mới có thể tự nhiên mềm xuống nha!" Thu Đồng Tâm cười chỉ chỉ toilet bên cạnh, "Có biết quay tay không? Hay có muốn chị dạy cưng không? Kỹ thuật của chị rất giỏi nha!"
"Không cần mà." Ảo não nhìn cô một cái, Đồng Ninh xoay người lập tức chạy vào toilet.
Khi nghe được âm thanh cậu ta đóng cửa thật mạnh, Thu Đồng Tâm vẫn là không kiềm được cười to ra tiếng.
Làm sao mà giới giải trí còn có một em trai nhỏ đơn thuần đáng yêu như vậy chứ? Khẳng định là người mới.
Chờ khi Đồng Ninh từ toilet đi ra, liếc mắt một cái là thấy được Thu Đồng Tâm dù bận vẫn ung dung ngồi trên sô pha chờ mình.
"Cô... còn chưa đi sao?"
"Chờ xem cậu đóng phim nghiệm thu thành quả." Thu Đồng Tâm cười lắc lắc điện thoại, ánh mắt quét về phía giữa háng cậu ta, "Mười lăm phút, không tồi, không phải một giây đã bắn."
Biểu tình Đồng Ninh mất tự nhiên mà liếc nhìn cô một cái, cậu ta cất bước đi về phía thang máy, Thu Đồng Tâm vội đuổi theo.
Cảnh diễn này là cảnh đầu tiên về những vụn vặt hằng ngày một nhà năm người đông đảo của vai chính. Bởi vì chủ yếu đánh về mặt tình thân, cho nên ngày này tất cả các vai diễn đều không thể thiếu. Mà khi nhân vật giả gái của Đồng Ninh diễn tập ở nhà, đối tượng để cậu ta dùng sắc dụ là anh lớn của cậu ta, Cao Hạ.
Đây vốn dĩ cũng chỉ là một màn gây cười, tuỳ ý một chút là được. Thậm chí động tác Đồng Ninh càng khoa trương, hiệu quả khôi hài càng tốt.
Chỉ là khi cậu ta hoá trang xong, cái loại cảm giác xinh đẹp mềm mại, thướt tha vũ mị này thật sự quá mức mãnh liệt. Thu Dật Bạch không muốn lãng phí như vậy cho nên mới sửa lại cảnh diễn ngay tại chỗ. Không quay kiểu gây hài, mà là một màn sắc dụ kiều diễm câu người.
Dù sao thì đầu năm nay tuổi trẻ thích xem nhất là màn đánh sâu vào thị giác như vậy. Bản nam giả nữ gây cười quá nhiều rồi, chân chính làm được như thật lại rất hiếm.
"Action!"
Đồng Ninh dựa theo Thu Đồng Tâm làm mẫu lúc nãy, chậm rãi lắc mông đi đến chỗ Cao Hạ trên sôpha, dựa gần vào thân anh ta rồi ngồi xuống.
"Công tử." Theo một tiếng kêu nhỏ này, mặt cậu ta hướng về phía màn hình, vai trái hơi rũ xuống, vải tơ lụa từ đầu vai rơi xuống, lộ ra da thịt trắng nõn bên trong.
Cao Hạ nhàn nhạt nhìn cậu ta một cái, chờ động tác tiếp theo của cậu ta.
"Ăn nho không?" Đồng Ninh lướt qua cơ thể Cao Ha lấy quả nho trên bàn. Ngực giả cao ngất nhẹ nhàng cọ qua cánh tay Cao Hạ, thậm chí còn cố ý run rẩy ngừng một chút, để cho ống kính quay được rõ ràng.
Sau khi cầm quả nho, cậu ta từ từ đưa đến bên miệng Cao Hạ. Cao Hạ còn chưa có há miệng cậu ta lại lấy trở về, đưa quả nho chậm rãi vào miệng mình. Sau khi nhấm nuốt xong, còn nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi liếm liếm môi dưới.
...
"So với những động tác cậu làm trước đó tự nhiên hơn nhiều, nhưng tay chân còn có chút cứng nhắc, làm lại một lần nữa."
Quay xong lần thứ hai, Thu Dật Bạch rốt cuộc vừa lòng gật gật đầu: "Rất tốt, đến lúc chỉnh sửa rồi chiếu ra, có thể làm cho người xem rớt tròng mắt."
2
Lúc này Đồng Ninh mới sung sướng chạy đến trước mặt Thu Đồng Tâm: "Chị thật quá trâu bò, so với động tác của những cô gái gợi cảm tôi học trên mạng khá hơn nhiều."
"Vô nghĩa." Thu Đồng Tâm lại cười xấu xa mắt nhìn giữa háng cậu ta, "Có thể làm cậu phát cứng như vậy, có thể không trâu bò sao?"
2
"Vậy chị có thể giúp tôi cảnh quay tiếp theo không? Tôi cảm thấy chị thật là lợi hại! Thu đạo mấy ngày này tâm tình không tốt, tôi sợ diễn không tốt lại bị anh ấy mắng."
"Diễn cái gì?"
"Diễn cảnh ngọt ngào trong tình yêu."
Giọng nói trong sáng, tuy mang theo chút non nớt cùng tính trẻ con, nhưng xác xác thật thật là giọng đàn ông.
"Gạt tôi?" Thu Đồng Tâm nhấc chân muốn đá vào giữa háng cậu ta, nhưng người trước mặt phản ứng cực nhanh, động tác lưu loát lập tức nhảy ra.
"Tôi không lừa cô nha, tôi cũng đâu có nói mình là nữ, rõ ràng là cô vừa thấy tôi đã gọi là chị gái xinh đẹp."
"Cho dù là tôi nhận sai, cậu mẹ nó không biết làm sáng tỏ sao? Hơn nữa cậu còn giả vờ làm người câm không lên tiếng, còn không phải là sợ tôi nhìn thấu à?"
Sự thật đúng là như thế, cho nên nam thần giả gái đối diện đột nhiên trở nên xuống nước: "Cái đó thật xin lỗi, tôi cũng không phải cố ý lừa gạt cô. Chỉ là thấy cô vậy mà lại không nhận ra được tôi là nam giả nữ, cảm thấy thầy hoá trang rất lợi hại nên muốn thử xem khi nào cô mới phát hiện. Hơn nữa chị gái xinh đẹp lại gợi cảm như vậy, tôi mới nghĩ để cô dạy tôi diễn."
"Chị gái cái đầu cậu đấy. Bà đây còn trẻ nhá."
"Phải không? Vậy cô bao nhiêu tuổi? Tôi qua một tháng nữa là tròn 20."
Được rồi, vậy thật đúng là chị gái rồi.
Thu Đồng Tâm cẩn thận quan sát nam thần giả gái có thể che giấu được đôi mắt của cô này, rồi ngoắc ngón tay với cậu ta: "Lại đây."
Người nọ lại lui về sau một bước: "Cô đừng động tay động chân, tôi tuy không đánh phụ nữ, nhưng chọc tôi nóng nảy thì chưa chắc khống chế được đâu đấy."
"Không đánh cậu, lại đây tôi nhìn xem hoá trang này của cậu. Rất lợi hại đấy, cũng gần bằng Lão Bạch rồi."
Tự hỏi vài giây, nam thần giả gái kia rốt cuộc chậm rãi đi đến trước mặt cô, cúi đầu xuống: "Xem đi."
Thu Đồng Tâm duỗi tay đến cổ họng cậu ta sờ sờ, xác thật là rõ ràng có hầu kết nhưng lại được kỹ thuật hoá trang cao siêu che dấu.
Cô lại dùng lực bóp bóp bộ ngực cao ngất bên dưới lớp áo cổ trang, nhưng xúc cảm không đúng, không phải ngực thật, đoán chừng là loại mút nào đó.
"Ai làm tạo hình cho cậu vậy? Rất lợi hại."
"Thầy Quách Vũ làm."
Thì ra là sư huynh của Lão Bạch, khó trách.
"Tôi nói một người đàn ông như cậu, mặc loại cổ trang này giả gái, còn muốn quay tiết mục câu dẫn đàn ông, đây là như nào hả? Phim này không phải chủ yếu là tranh đấu trên thương trường sao? Như thế nào làm đến cùng lại như hài kịch vậy?"
"Trong tiểu thuyết viết như vậy tôi có cách nào chứ? Nam số 2 nhận nhiệm vụ chính là câu dẫn đàn ông, đây là tạo hình em gái anh ta làm cho."
"A? Cậu lại là nam số 2 à, cậu tên gì?"
Khi bộ phim này khởi quay, Thu Đồng Tâm còn ở Anh cũng có chú ý tin tức. Chẳng qua tiêu điểm của cô đều dừng trên người Thu Dật Bạch và Cao Hạ, những người khác lại không có ấn tượng gì.
"Đồng Ninh."
"Cái gì?"
"Tôi nói tôi nên Đồng Ninh, đồng thoại đồng, an bình ninh."
"Phốc!" Thu Đồng Tâm không nhịn được bật cười một tiếng.
Đồng Ninh kỳ quái nhìn cô: "Có cái gì buồn cười? Tên này nam nữ đều dùng được mà. Ba tôi họ Đồng, mẹ tôi họ Ninh, nên tôi được đặt như vậy."
"Cậu biết Tả Ninh không?"
"Biết, là biên kịch của bộ phim này."
"Ừm, tôi tên Đồng Tâm, cho nên... cậu có phải rất giống con trai tôi với Tả Ninh không?"
1
"..."
Đồng Ninh cũng cạn lời không biết nói gì. Dừng một chút cậu ta lại nhếch miệng cười với cô: "Vậy có muốn tôi gọi cô một tiếng mẹ không?"
1
"Vậy thì cũng không cần, con trai ngoan."
Lúc hai người đang đùa cợt, một nhân viên công tác từ thang máy đi ra gọi một tiếng: "Đồng Ninh, sắp đến đoạn quay lại của cậu rồi, chuẩn bị một chút."
Thu Đồng Tâm nhướng mày với cậu ta: "Diễn quyến rũ đàn ông?"
Đồng Ninh bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng: "Tôi thử những thứ cô vừa mới dạy xem sao, nếu còn bị đạo diễn mắng, tôi liền..."
"Cậu liền như thế nào?"
"Tôi liền tiếp tục tập thêm, chứ còn có thể như thế nào?"
"Này!" Thấy cậu ấy phải đi, Thu Đồng Tâm đột nhiên gọi lại, chỉ chỉ giữa háng cậu ta, "Cậu cứ như vậy mà đi xuống à?"
Đồng Ninh sửng sốt một giây, đột nhiên phản ứng lại, vội vàng cong lưng dùng tay che bên dưới: "Cô... cô đừng nhìn... tôi muốn bình tĩnh một chút."
Nhìn trên mặt cậu ta đầy lớp hoá trang vậy mà đều nhiễm một tầng đỏ ửng, Thu Đồng Tâm bị chọc đến vui vẻ: "Cậu không phải vẫn là xử nam chứ? Vừa rồi tôi chỉ cọ vài cái như vậy mà cậu cũng có thể cứng, bây giờ còn thẹn thùng ngại ngùng nữa."
Thanh niên lăn lộn trong giới giải trí, hai mươi tuổi vẫn là xử nam, đây là vô cùng hiếm thấy.
"Xử nam thì làm sao?" Đồng Ninh trực tiếp kéo làn váy cổ trang to rộng che khuất giữa háng, "Đây là chứng tỏ tôi giữ mình trong sạch, cũng không phải là không có nữ sinh theo đuổi."
"Được được được, giữ mình trong sạch." Thu Đồng Tâm bỗng dưng cảm thấy chàng trai này còn rất đáng yêu, nhịn không được lại muốn trêu, "Vậy có muốn chị giúp cưng không~?"
Nhìn cô mang vẻ mặt cười xấu xa xoè năm ngón tay ra cào cào vài cái trong không khí, Đồng Ninh che đũng quần lui về sau hai bước: "Không cần đâu."
4
"Trạng thái này, phải cần rất lâu mới có thể tự nhiên mềm xuống nha!" Thu Đồng Tâm cười chỉ chỉ toilet bên cạnh, "Có biết quay tay không? Hay có muốn chị dạy cưng không? Kỹ thuật của chị rất giỏi nha!"
"Không cần mà." Ảo não nhìn cô một cái, Đồng Ninh xoay người lập tức chạy vào toilet.
Khi nghe được âm thanh cậu ta đóng cửa thật mạnh, Thu Đồng Tâm vẫn là không kiềm được cười to ra tiếng.
Làm sao mà giới giải trí còn có một em trai nhỏ đơn thuần đáng yêu như vậy chứ? Khẳng định là người mới.
Chờ khi Đồng Ninh từ toilet đi ra, liếc mắt một cái là thấy được Thu Đồng Tâm dù bận vẫn ung dung ngồi trên sô pha chờ mình.
"Cô... còn chưa đi sao?"
"Chờ xem cậu đóng phim nghiệm thu thành quả." Thu Đồng Tâm cười lắc lắc điện thoại, ánh mắt quét về phía giữa háng cậu ta, "Mười lăm phút, không tồi, không phải một giây đã bắn."
Biểu tình Đồng Ninh mất tự nhiên mà liếc nhìn cô một cái, cậu ta cất bước đi về phía thang máy, Thu Đồng Tâm vội đuổi theo.
Cảnh diễn này là cảnh đầu tiên về những vụn vặt hằng ngày một nhà năm người đông đảo của vai chính. Bởi vì chủ yếu đánh về mặt tình thân, cho nên ngày này tất cả các vai diễn đều không thể thiếu. Mà khi nhân vật giả gái của Đồng Ninh diễn tập ở nhà, đối tượng để cậu ta dùng sắc dụ là anh lớn của cậu ta, Cao Hạ.
Đây vốn dĩ cũng chỉ là một màn gây cười, tuỳ ý một chút là được. Thậm chí động tác Đồng Ninh càng khoa trương, hiệu quả khôi hài càng tốt.
Chỉ là khi cậu ta hoá trang xong, cái loại cảm giác xinh đẹp mềm mại, thướt tha vũ mị này thật sự quá mức mãnh liệt. Thu Dật Bạch không muốn lãng phí như vậy cho nên mới sửa lại cảnh diễn ngay tại chỗ. Không quay kiểu gây hài, mà là một màn sắc dụ kiều diễm câu người.
Dù sao thì đầu năm nay tuổi trẻ thích xem nhất là màn đánh sâu vào thị giác như vậy. Bản nam giả nữ gây cười quá nhiều rồi, chân chính làm được như thật lại rất hiếm.
"Action!"
Đồng Ninh dựa theo Thu Đồng Tâm làm mẫu lúc nãy, chậm rãi lắc mông đi đến chỗ Cao Hạ trên sôpha, dựa gần vào thân anh ta rồi ngồi xuống.
"Công tử." Theo một tiếng kêu nhỏ này, mặt cậu ta hướng về phía màn hình, vai trái hơi rũ xuống, vải tơ lụa từ đầu vai rơi xuống, lộ ra da thịt trắng nõn bên trong.
Cao Hạ nhàn nhạt nhìn cậu ta một cái, chờ động tác tiếp theo của cậu ta.
"Ăn nho không?" Đồng Ninh lướt qua cơ thể Cao Ha lấy quả nho trên bàn. Ngực giả cao ngất nhẹ nhàng cọ qua cánh tay Cao Hạ, thậm chí còn cố ý run rẩy ngừng một chút, để cho ống kính quay được rõ ràng.
Sau khi cầm quả nho, cậu ta từ từ đưa đến bên miệng Cao Hạ. Cao Hạ còn chưa có há miệng cậu ta lại lấy trở về, đưa quả nho chậm rãi vào miệng mình. Sau khi nhấm nuốt xong, còn nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi liếm liếm môi dưới.
...
"So với những động tác cậu làm trước đó tự nhiên hơn nhiều, nhưng tay chân còn có chút cứng nhắc, làm lại một lần nữa."
Quay xong lần thứ hai, Thu Dật Bạch rốt cuộc vừa lòng gật gật đầu: "Rất tốt, đến lúc chỉnh sửa rồi chiếu ra, có thể làm cho người xem rớt tròng mắt."
2
Lúc này Đồng Ninh mới sung sướng chạy đến trước mặt Thu Đồng Tâm: "Chị thật quá trâu bò, so với động tác của những cô gái gợi cảm tôi học trên mạng khá hơn nhiều."
"Vô nghĩa." Thu Đồng Tâm lại cười xấu xa mắt nhìn giữa háng cậu ta, "Có thể làm cậu phát cứng như vậy, có thể không trâu bò sao?"
2
"Vậy chị có thể giúp tôi cảnh quay tiếp theo không? Tôi cảm thấy chị thật là lợi hại! Thu đạo mấy ngày này tâm tình không tốt, tôi sợ diễn không tốt lại bị anh ấy mắng."
"Diễn cái gì?"
"Diễn cảnh ngọt ngào trong tình yêu."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro