Dụ Dỗ Vợ Sắp Cưới Của Bạn Thân
Chương 10
Tứ Nghi
2024-07-03 13:49:24
Tất nhiên, đưa Trì Hành về cũng là một cái cớ tốt để cô không uống rượu.
Mọi người dần dần ra về, xe của Mạnh Duy Ninh đỗ ở xa, cô muốn đỡ Trì Hành đang say đến mức không biết trời đất ra xe.
Trì Hành có vóc dáng cao lớn, lại thường xuyên tập thể dục nên cơ bắp cuồn cuộn, nhìn anh ta không béo nhưng thực ra lại khá nặng cân, Mạnh Duy Ninh phải tốn rất nhiều công sức mới có thể đỡ anh ta ra xe.
“Sắp đến sinh nhật em rồi à?” Trì Hành vốn muốn nói chuyện phiếm với cô, nhưng vừa mở miệng đã tỏa ra mùi rượu nồng nặc.
Mạnh Duy Ninh trả lời, "Ừm, ngày kia."
"Ngày kia, sợi dây chuyền anh đặt cho em còn chưa giao đến, sẽ chậm hai ngày."
“Không sao đâu.” Mạnh Duy Ninh không ngại chuyện quà cáp, chỉ cần anh ta có tấm lòng là được, “Mấy hôm nữa em đến nhà anh, ăn một bữa cơm đơn giản với chú và dì thôi.”
Trì Hành mỉm cười, nhẹ nhàng "Ừm".
Sau khi ra khỏi quán bar, bốn phía xung quanh đều là những tòa nhà cao ốc, ánh sáng rất mờ mịt, Trì Hành không nhìn rõ dưới chân mình nên vô tình giẫm phải vỏ chuối, ngay tức khắc trượt về phía trước.
Mạnh Duy Ninh bị anh ta kéo theo, cô lảo đảo vài vòng và suýt ngã xuống đất.
Đột nhiên, một cánh tay choàng qua và giữ chặt lấy cô.
Gió đêm nổi lên, một giọng nói của đàn ông lọt vào tai Mạnh Duy Ninh: “Chị dâu, cẩn thận.”
Không biết vì sao, Mạnh Duy Ninh đột nhiên giật mình và suýt nữa ngã xuống.
May mắn thay, cô vẫn đứng vững, Mạnh Duy Ninh đỡ Trì Hành dậy rồi quay đầu sang một bên và nói: "Cảm ơn."
“Không có gì.” Trong giọng nói của hắn có chút ý cười, nhưng màn đêm đen mịt, Mạnh Duy Ninh không nhìn rõ biểu cảm của hắn, “Để em giúp chị.”
Mạnh Duy Ninh chưa kịp nói từ chối thì Phục Minh đã đỡ lấy Trì Hành.
Trì Hành nói: "Là cậu à, Phục Minh, đúng lúc, chị dâu cậu giống như một cây trúc nhỏ, anh chỉ sợ sẽ đè nát cô ấy thôi."
Trì Hành khua khua tay, nói xong, anh ta rút cánh tay ra khỏi vai Mạnh Duy Ninh rồi đặt lên vai Phục Minh.
Mọi người dần dần ra về, xe của Mạnh Duy Ninh đỗ ở xa, cô muốn đỡ Trì Hành đang say đến mức không biết trời đất ra xe.
Trì Hành có vóc dáng cao lớn, lại thường xuyên tập thể dục nên cơ bắp cuồn cuộn, nhìn anh ta không béo nhưng thực ra lại khá nặng cân, Mạnh Duy Ninh phải tốn rất nhiều công sức mới có thể đỡ anh ta ra xe.
“Sắp đến sinh nhật em rồi à?” Trì Hành vốn muốn nói chuyện phiếm với cô, nhưng vừa mở miệng đã tỏa ra mùi rượu nồng nặc.
Mạnh Duy Ninh trả lời, "Ừm, ngày kia."
"Ngày kia, sợi dây chuyền anh đặt cho em còn chưa giao đến, sẽ chậm hai ngày."
“Không sao đâu.” Mạnh Duy Ninh không ngại chuyện quà cáp, chỉ cần anh ta có tấm lòng là được, “Mấy hôm nữa em đến nhà anh, ăn một bữa cơm đơn giản với chú và dì thôi.”
Trì Hành mỉm cười, nhẹ nhàng "Ừm".
Sau khi ra khỏi quán bar, bốn phía xung quanh đều là những tòa nhà cao ốc, ánh sáng rất mờ mịt, Trì Hành không nhìn rõ dưới chân mình nên vô tình giẫm phải vỏ chuối, ngay tức khắc trượt về phía trước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Duy Ninh bị anh ta kéo theo, cô lảo đảo vài vòng và suýt ngã xuống đất.
Đột nhiên, một cánh tay choàng qua và giữ chặt lấy cô.
Gió đêm nổi lên, một giọng nói của đàn ông lọt vào tai Mạnh Duy Ninh: “Chị dâu, cẩn thận.”
Không biết vì sao, Mạnh Duy Ninh đột nhiên giật mình và suýt nữa ngã xuống.
May mắn thay, cô vẫn đứng vững, Mạnh Duy Ninh đỡ Trì Hành dậy rồi quay đầu sang một bên và nói: "Cảm ơn."
“Không có gì.” Trong giọng nói của hắn có chút ý cười, nhưng màn đêm đen mịt, Mạnh Duy Ninh không nhìn rõ biểu cảm của hắn, “Để em giúp chị.”
Mạnh Duy Ninh chưa kịp nói từ chối thì Phục Minh đã đỡ lấy Trì Hành.
Trì Hành nói: "Là cậu à, Phục Minh, đúng lúc, chị dâu cậu giống như một cây trúc nhỏ, anh chỉ sợ sẽ đè nát cô ấy thôi."
Trì Hành khua khua tay, nói xong, anh ta rút cánh tay ra khỏi vai Mạnh Duy Ninh rồi đặt lên vai Phục Minh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro