Dụ Dỗ Vợ Sắp Cưới Của Bạn Thân
Chương 33
Tứ Nghi
2024-07-03 13:49:24
"Cẩn thận—" Phục Minh vội vàng hét lên, hắn nhanh chóng tóm lấy Trì Hành, vì vậy, vết thương ở tay đã bị rách ra, cơn đau truyền đến khiến Phục Minh không kìm được mà khịt mũi: "Xì..."
“Đụng trúng vết thương của cậu rồi phải không?” Mạnh Duy Ninh lập tức đè lên người Trì Hành, vẻ mặt có chút áy náy: “Ngại quá, là chuyện của tôi.”
"Không sao đâu."
Hai người nói nói một hồi, đèn ở bên kia liền sáng lên.
Dì giúp việc vừa đi ra vừa dụi dụi hai mắt còn đang ngái ngủ của mình, đi ra liền thấy Mạnh Duy Ninh và Phục Minh đang đỡ Trì Hành nằm bất tỉnh thì giật mình, sau đó vội vội vàng vàng chạy tới giup trong miệng còn liên tục lẩm bẩm, "Má của tui ơi, chiện gì xảy ra vẩy?"
Dì giúp việc của nhà Trì Hành rất thú vị, dì ấy là người từ nơi khác đến, bình thường đều nói tiếng phổ thông, nhưng khi sốt ruột lại nói tiếng địa phương.
"A Hành uống say. Đây là bạn của A Hành, cậu ấy giúp con đưa A Hành về nhà. Dì, phiền dì chăm sóc A Hành rồi nấu một chút canh giải rượu." Mạnh Duy Ninh vừa giúp Trì Hành cởi giày vừa giải thích với dì giúp việc để tránh hiểu lầm.
"Được, được, con yên tâm đi, chuyện này dì biết rồi."
“Cảm ơn dì."
“Chuyện nên làm chuyện nên làm."
Trì Hành là người thích uống rượu, vốn là người thích kết bạn nên anh ta rất dễ say, thế nên dì giúp việc cũng đã quen với việc chăm sóc Trì Hành khi say.
Mạnh Duy Ninh cũng không lo lắng gì nữa, cô đắp chăn cho Trì Hành và rời đi cùng Phục Minh.
Lại lên xe một lần nữa, lần này Mạnh Duy Ninh chủ động chọn ghế phụ.
Ở đây chỉ có hai người bọn họ, nếu lúc này cô chọn ngồi phía sau, Mạnh Duy Ninh sẽ luôn có cảm giác mình coi Phục Minh như tài xế, như vậy sẽ rất bất lịch sự.
Phục Minh vừa quay người vừa khởi động xe, hỏi Mạnh Duy Ninh: "Chị dâu, địa chỉ nhà chị ở đâu để em nhập hướng dẫn."
Mạnh Duy Ninh nói địa chỉ nhà mình cho hắn, hắn liền nhập địa chỉ vào hướng dẫn lái, chọn tuyến đường, sau đó bắt đầu lái xe.
“Đụng trúng vết thương của cậu rồi phải không?” Mạnh Duy Ninh lập tức đè lên người Trì Hành, vẻ mặt có chút áy náy: “Ngại quá, là chuyện của tôi.”
"Không sao đâu."
Hai người nói nói một hồi, đèn ở bên kia liền sáng lên.
Dì giúp việc vừa đi ra vừa dụi dụi hai mắt còn đang ngái ngủ của mình, đi ra liền thấy Mạnh Duy Ninh và Phục Minh đang đỡ Trì Hành nằm bất tỉnh thì giật mình, sau đó vội vội vàng vàng chạy tới giup trong miệng còn liên tục lẩm bẩm, "Má của tui ơi, chiện gì xảy ra vẩy?"
Dì giúp việc của nhà Trì Hành rất thú vị, dì ấy là người từ nơi khác đến, bình thường đều nói tiếng phổ thông, nhưng khi sốt ruột lại nói tiếng địa phương.
"A Hành uống say. Đây là bạn của A Hành, cậu ấy giúp con đưa A Hành về nhà. Dì, phiền dì chăm sóc A Hành rồi nấu một chút canh giải rượu." Mạnh Duy Ninh vừa giúp Trì Hành cởi giày vừa giải thích với dì giúp việc để tránh hiểu lầm.
"Được, được, con yên tâm đi, chuyện này dì biết rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cảm ơn dì."
“Chuyện nên làm chuyện nên làm."
Trì Hành là người thích uống rượu, vốn là người thích kết bạn nên anh ta rất dễ say, thế nên dì giúp việc cũng đã quen với việc chăm sóc Trì Hành khi say.
Mạnh Duy Ninh cũng không lo lắng gì nữa, cô đắp chăn cho Trì Hành và rời đi cùng Phục Minh.
Lại lên xe một lần nữa, lần này Mạnh Duy Ninh chủ động chọn ghế phụ.
Ở đây chỉ có hai người bọn họ, nếu lúc này cô chọn ngồi phía sau, Mạnh Duy Ninh sẽ luôn có cảm giác mình coi Phục Minh như tài xế, như vậy sẽ rất bất lịch sự.
Phục Minh vừa quay người vừa khởi động xe, hỏi Mạnh Duy Ninh: "Chị dâu, địa chỉ nhà chị ở đâu để em nhập hướng dẫn."
Mạnh Duy Ninh nói địa chỉ nhà mình cho hắn, hắn liền nhập địa chỉ vào hướng dẫn lái, chọn tuyến đường, sau đó bắt đầu lái xe.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro