Dụ Dỗ Vợ Sắp Cưới Của Bạn Thân
Chương 41
Tứ Nghi
2024-07-03 13:49:24
Phục Minh Hàm bằng ánh mắt không phục nhìn Phục Minh:
“Vốn dĩ chính là sáng sớm trốn trong sân đun một ít thuốc, không có nhờ các dì ở trong nhà giúp đỡ, ai biết hắn đang làm gì.”
“Không khỏe à?”
Phục Hàm hỏi Phục Minh:
“Để bác sĩ ở nhà khám cho con.”
“Không, tôi đã xem qua rồi.”
Phục Minh phản ứng rất lạnh lùng, cầm lấy khăn mặt lau tay.
Tần Nhược Lan đúng lúc cắt ngang:
“Ở nhà có rất nhiều dì giúp việc, cần giúp đỡ thì cứ hỏi họ, không cần phải tự mình làm hết mọi việc.”
“Có chuyện gì thì nhớ nói cho ta biết.”
Phục Hàm thấy hắn không muốn nói thêm gì nữa, liền không hỏi nữa:
“Ăn cơm đi.”
Phục Minh Hàm nhìn thấy cha mẹ quan tâm đến Phục Minh, Phục Minh Hàm càng không khỏi tức giận, hừ lạnh một tiếng, vùi đầu vào ăn.
Bởi vì giận dỗi và không có ai an ủi nên Phục Minh Hàm sau bữa tối trở về tòa nhà của mình, ở một mình mà không để ý đến ai.
Phục Minh đi một vòng trong bếp, tìm một ít gia vị, gói ghém lại rồi mang đến tòa nhà Phục Minh Hàm ngồi ở tầng dưới.
Phục gia làm ăn phát đạt, ngay cả chỗ ở cũ của Phục gia cũng là một quần thể biệt thự, Phục Minh và Phục Minh Hàm đều ở biệt thự riêng, chỉ có ăn cơm mới tụ tập cùng nhau.
Phục Minh Hàm tính tình trẻ con, tự cho mình là trung tâm, luôn cảm thấy mọi người đều phải xoay quanh mình, vì vậy vào buổi sáng, khi Phục Hàm và Tần Nhược Lan đều quan tâm đến Phục Minh, cô ấy đã bắt đầu tức giận.
Phục Minh Hàm tức giận đều phải có người dỗ dành, nhưng không có ai dỗ cô ấy ăn, liền ăn ít đi, cuối cùng giận dữ trở về biệt thự, hiện giờ vẫn còn đói.
Biệt thự của cô ấy còn có bếp và một người giúp việc, người sẽ nấu ăn cho cô ấy bất cứ khi nào cô đói.
Sau khi Phục Minh đi ngang qua, hắn ngồi xuống sân nhà cô ấy, sau đó chào dì trong biệt thự, rửa sạch và thu dọn nguyên liệu trong bếp rồi mang ra ngoài, hân định nướng thịt ở đây.
Dù là cậu thiếu gia vừa được đưa về Phục gia nhưng mọi người cũng không dám không nghe lời, hắn nói cái gì thì chính là cái đó, ngay sau đó mọi người đã dọn hết nguyên liệu làm món nướng ra sân.
“Vốn dĩ chính là sáng sớm trốn trong sân đun một ít thuốc, không có nhờ các dì ở trong nhà giúp đỡ, ai biết hắn đang làm gì.”
“Không khỏe à?”
Phục Hàm hỏi Phục Minh:
“Để bác sĩ ở nhà khám cho con.”
“Không, tôi đã xem qua rồi.”
Phục Minh phản ứng rất lạnh lùng, cầm lấy khăn mặt lau tay.
Tần Nhược Lan đúng lúc cắt ngang:
“Ở nhà có rất nhiều dì giúp việc, cần giúp đỡ thì cứ hỏi họ, không cần phải tự mình làm hết mọi việc.”
“Có chuyện gì thì nhớ nói cho ta biết.”
Phục Hàm thấy hắn không muốn nói thêm gì nữa, liền không hỏi nữa:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ăn cơm đi.”
Phục Minh Hàm nhìn thấy cha mẹ quan tâm đến Phục Minh, Phục Minh Hàm càng không khỏi tức giận, hừ lạnh một tiếng, vùi đầu vào ăn.
Bởi vì giận dỗi và không có ai an ủi nên Phục Minh Hàm sau bữa tối trở về tòa nhà của mình, ở một mình mà không để ý đến ai.
Phục Minh đi một vòng trong bếp, tìm một ít gia vị, gói ghém lại rồi mang đến tòa nhà Phục Minh Hàm ngồi ở tầng dưới.
Phục gia làm ăn phát đạt, ngay cả chỗ ở cũ của Phục gia cũng là một quần thể biệt thự, Phục Minh và Phục Minh Hàm đều ở biệt thự riêng, chỉ có ăn cơm mới tụ tập cùng nhau.
Phục Minh Hàm tính tình trẻ con, tự cho mình là trung tâm, luôn cảm thấy mọi người đều phải xoay quanh mình, vì vậy vào buổi sáng, khi Phục Hàm và Tần Nhược Lan đều quan tâm đến Phục Minh, cô ấy đã bắt đầu tức giận.
Phục Minh Hàm tức giận đều phải có người dỗ dành, nhưng không có ai dỗ cô ấy ăn, liền ăn ít đi, cuối cùng giận dữ trở về biệt thự, hiện giờ vẫn còn đói.
Biệt thự của cô ấy còn có bếp và một người giúp việc, người sẽ nấu ăn cho cô ấy bất cứ khi nào cô đói.
Sau khi Phục Minh đi ngang qua, hắn ngồi xuống sân nhà cô ấy, sau đó chào dì trong biệt thự, rửa sạch và thu dọn nguyên liệu trong bếp rồi mang ra ngoài, hân định nướng thịt ở đây.
Dù là cậu thiếu gia vừa được đưa về Phục gia nhưng mọi người cũng không dám không nghe lời, hắn nói cái gì thì chính là cái đó, ngay sau đó mọi người đã dọn hết nguyên liệu làm món nướng ra sân.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro