Dụ Yêu: Ông Trùm Xã Hội Đen Và Tiểu Thỏ Bạch
Chương 7
Zanila Zhao
2024-11-11 23:30:45
Dạo này Ái Linh thường xuyên được Khương Duật đưa về nhà riêng của anh chơi thậm chí cô cũng đã dần quen hết người làm ở trong nhà.
Nhiều người làm sau lưng hay bàn tán về Ái Linh nói cô chính là sugar baby được Khương Duật bao nuôi, là kẻ làm ấm giường cho anh.
"Bé cưng, lên lầu lấy giúp tôi tài liệu trong ngăn bàn."
Ái Linh đang nằm trên đùi Khương Duật bấm điện thoại, còn anh thì chăm chỉ làm việc trên màn hình máy tính, một tay thì luôn đặt lên đầu cô xoa.
Nghe Khương Duật nhờ Ái Linh lười biến ngồi dậy đứng lên đi về phía cầu thang.
"Mang dép vào." Khương Duật nhẹ nhàng nhắc nhở.
Ái Linh bỉu môi hung hăng đi lại đứng trước mặt anh xỏ đôi dép lông màu trắng vào. Còn không quên cúi xuống gần mặt Khương Duật tặng cho anh một câu.
"Đồ lão già khó ưa."
Khương Duật ngước lên trừng mắt nhìn cô, Ái Linh vui vẻ cười lớn xong liền bỏ chạy lên lầu.
Tuổi tác quan trọng đến thế à? tuổi tác quan trọng đến thế sao? anh nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn đáng yêu đang chạy lên lầu đôi mắt anh nhìn cô có phần đáng thương, xót xa vô kể.
Bên này Ái Linh ban theo hành lang đi đến phòng làm việc của anh. Cô tiến lại gần bàn làm việc nhớ lại lời của anh nói là tài liệu nằm ở dưới ngăn bàn, cô theo vậy mà nhìn xuống các ngăn dưới bàn làm việc.
Tổng cộng có ba ngăn Ái Linh đưa tay mở ngăn đầu tiên ra bên trong chỉ có các vật dụng như bút, kim bấm... và một số dày dầy cộm.
Tiếp đến ngăn thứ hai Ái Linh thấy một tập tài được được kẹp lại ngăn nắp chắc hẳng là cái này, Ái Linh lôi nó ra chuẩn bị đóng ngăn tủ lại thì thấy một tấm ảnh đang được up lại cô tò mò mở ra xem.
"Người này... giống mình?"
Ái Linh nhìn tấm ảnh là Khương Duật cùng một người con gái trên khuông mặt cô ta có nét giống với Ái Linh, họ chụp ảnh chung với nhau vào lúc anh tốt nghiệp cấp ba trông hai người rất thân mật.
Đầu cô nhảy số bắt đầu suy nghĩ lung tung, cô gái này ắt hẳn rằng là bạn gái cũ của Khương Duật trên tay họ còn đeo một chiếc vòng cặp.
Ái Linh tự chân an bản thân sẽ không sao đâu, Khương Duật cũng đã ba chín tuổi chuyện anh có bạn gái cũ thì cũng là lẽ đương nhiên nhưng... cô gái đó thật sự giống cô có khi nào Khương Duật tìm đến cô chỉ vì cô giống bạn gái cũ hắn?
Ái Linh cất tấm ảnh lại ngay ngắn sau đó xuống lầu, từ xa đã thấy Khương Duật chăm chú làm việc không để ý gì đến xung quanh, Ái Linh tiến lại gần anh.
"Của chú."
Khương Duật đưa tay đón nhận tập tài nhìn anh tinh tế quan sát sắc mặt của Ái Linh trầm xuống, cứ đứng mãi trước mặt anh không ngồi xuống.
"Em sao vậy?"
Ái Linh lắc đầu tỏ ý không sao, cô nhìn Khương Duật lại cảm thấy có gì đó rất khó chịu. Ái Linh rất sợ, sợ anh coi cô chính là cô gái đó, hai người thật chất giống nhau nhất là đôi mắt
"Chú đưa tôi về đi tôi không muốn ở đây nữa."
Anh tỏ ý không vui dừng lại mọi công việc đưa tay kéo Ái Linh vào lòng đặt cô ngồi trên đùi mình, Khương Duật dùng tay véo nhẹ vào mũi cô một cách cưng chiều.
"Ở đến tối tôi đưa em về."
Ái Linh khó chịu với tư thế ái muội này cô đặt tay lên lòng ngực của Khương Duật đẩy anh ra sau đó đứng dậy.
"Chú không đưa tôi về tôi sẽ tự về."
Khương Duật nhận ra sự khác lạ của Ái Linh nghĩ rằng cô còn trẻ tính cách thay đổi thất thường liền chiều theo ý đưa tay lấy chiếc áo khoác ở trên ghế mang vào cho Ái Linh dưa cô về nhà.
"Được rồi tiểu tổ tông tôi đưa em về."
Khương Duật nắm lấy tay Ái Linh cùng cô ra ngoài. Đi chưa được vài bước thì bên ngoài vang lên tiếng của bà Khương càng ngày càng gần.
Vừa vào nhà đập vào mắt bà là cảnh hai người tay trong tay, ôi con tim bé bỏng của người già ao ước có đứa con dâu như bà không viết vui sướng đến nhường nào.
"Con dâu tương lai của tôi đây sao, đáng yêu về vậy mà không đem về nhà ra mắt."
Bà Khương nắm lấy tay Ái Linh tỉ mỉ quan sát cô, nghe chữ "con dâu" Ái Linh ngại ngùng đỏ mặt.
"Nhìn cháu trẻ đẹp như mới hai mươi vậy."
Ái Linh đang định mở miệng trả lời thì Khương Duật nhanh chóng cướp lời nói thay cho cô.
"Con dâu tương lai của mẹ mới hai mốt tuổi thôi."
Bà Khương như bị chấn động cứ nghĩ cô gái này cũng ba mươi ngang gần bằng con trai mình, chỉ là do chăm sóc da nên mới trẻ đẹp như vậy thôi ai ngờ...
Bà Khương lẩm bẩm tính nhẩm độ tuổi của hai người họ, cách nhau tận mười tám tuổi.
Bụp.
"Con với chả cái, trẻ không chịu yêu, già rồi lại thích gặm cỏ non."
____________
Có một vài điểm mọi người hay nghi ngờ nhưng đọc kỉ thì sẽ thì ra máu chốt của vấn đề thôi. Nếu không tìm thấy thì chờ đợi tới những chap sau nè sẽ biết thôi.
Nhiều người làm sau lưng hay bàn tán về Ái Linh nói cô chính là sugar baby được Khương Duật bao nuôi, là kẻ làm ấm giường cho anh.
"Bé cưng, lên lầu lấy giúp tôi tài liệu trong ngăn bàn."
Ái Linh đang nằm trên đùi Khương Duật bấm điện thoại, còn anh thì chăm chỉ làm việc trên màn hình máy tính, một tay thì luôn đặt lên đầu cô xoa.
Nghe Khương Duật nhờ Ái Linh lười biến ngồi dậy đứng lên đi về phía cầu thang.
"Mang dép vào." Khương Duật nhẹ nhàng nhắc nhở.
Ái Linh bỉu môi hung hăng đi lại đứng trước mặt anh xỏ đôi dép lông màu trắng vào. Còn không quên cúi xuống gần mặt Khương Duật tặng cho anh một câu.
"Đồ lão già khó ưa."
Khương Duật ngước lên trừng mắt nhìn cô, Ái Linh vui vẻ cười lớn xong liền bỏ chạy lên lầu.
Tuổi tác quan trọng đến thế à? tuổi tác quan trọng đến thế sao? anh nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn đáng yêu đang chạy lên lầu đôi mắt anh nhìn cô có phần đáng thương, xót xa vô kể.
Bên này Ái Linh ban theo hành lang đi đến phòng làm việc của anh. Cô tiến lại gần bàn làm việc nhớ lại lời của anh nói là tài liệu nằm ở dưới ngăn bàn, cô theo vậy mà nhìn xuống các ngăn dưới bàn làm việc.
Tổng cộng có ba ngăn Ái Linh đưa tay mở ngăn đầu tiên ra bên trong chỉ có các vật dụng như bút, kim bấm... và một số dày dầy cộm.
Tiếp đến ngăn thứ hai Ái Linh thấy một tập tài được được kẹp lại ngăn nắp chắc hẳng là cái này, Ái Linh lôi nó ra chuẩn bị đóng ngăn tủ lại thì thấy một tấm ảnh đang được up lại cô tò mò mở ra xem.
"Người này... giống mình?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ái Linh nhìn tấm ảnh là Khương Duật cùng một người con gái trên khuông mặt cô ta có nét giống với Ái Linh, họ chụp ảnh chung với nhau vào lúc anh tốt nghiệp cấp ba trông hai người rất thân mật.
Đầu cô nhảy số bắt đầu suy nghĩ lung tung, cô gái này ắt hẳn rằng là bạn gái cũ của Khương Duật trên tay họ còn đeo một chiếc vòng cặp.
Ái Linh tự chân an bản thân sẽ không sao đâu, Khương Duật cũng đã ba chín tuổi chuyện anh có bạn gái cũ thì cũng là lẽ đương nhiên nhưng... cô gái đó thật sự giống cô có khi nào Khương Duật tìm đến cô chỉ vì cô giống bạn gái cũ hắn?
Ái Linh cất tấm ảnh lại ngay ngắn sau đó xuống lầu, từ xa đã thấy Khương Duật chăm chú làm việc không để ý gì đến xung quanh, Ái Linh tiến lại gần anh.
"Của chú."
Khương Duật đưa tay đón nhận tập tài nhìn anh tinh tế quan sát sắc mặt của Ái Linh trầm xuống, cứ đứng mãi trước mặt anh không ngồi xuống.
"Em sao vậy?"
Ái Linh lắc đầu tỏ ý không sao, cô nhìn Khương Duật lại cảm thấy có gì đó rất khó chịu. Ái Linh rất sợ, sợ anh coi cô chính là cô gái đó, hai người thật chất giống nhau nhất là đôi mắt
"Chú đưa tôi về đi tôi không muốn ở đây nữa."
Anh tỏ ý không vui dừng lại mọi công việc đưa tay kéo Ái Linh vào lòng đặt cô ngồi trên đùi mình, Khương Duật dùng tay véo nhẹ vào mũi cô một cách cưng chiều.
"Ở đến tối tôi đưa em về."
Ái Linh khó chịu với tư thế ái muội này cô đặt tay lên lòng ngực của Khương Duật đẩy anh ra sau đó đứng dậy.
"Chú không đưa tôi về tôi sẽ tự về."
Khương Duật nhận ra sự khác lạ của Ái Linh nghĩ rằng cô còn trẻ tính cách thay đổi thất thường liền chiều theo ý đưa tay lấy chiếc áo khoác ở trên ghế mang vào cho Ái Linh dưa cô về nhà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Được rồi tiểu tổ tông tôi đưa em về."
Khương Duật nắm lấy tay Ái Linh cùng cô ra ngoài. Đi chưa được vài bước thì bên ngoài vang lên tiếng của bà Khương càng ngày càng gần.
Vừa vào nhà đập vào mắt bà là cảnh hai người tay trong tay, ôi con tim bé bỏng của người già ao ước có đứa con dâu như bà không viết vui sướng đến nhường nào.
"Con dâu tương lai của tôi đây sao, đáng yêu về vậy mà không đem về nhà ra mắt."
Bà Khương nắm lấy tay Ái Linh tỉ mỉ quan sát cô, nghe chữ "con dâu" Ái Linh ngại ngùng đỏ mặt.
"Nhìn cháu trẻ đẹp như mới hai mươi vậy."
Ái Linh đang định mở miệng trả lời thì Khương Duật nhanh chóng cướp lời nói thay cho cô.
"Con dâu tương lai của mẹ mới hai mốt tuổi thôi."
Bà Khương như bị chấn động cứ nghĩ cô gái này cũng ba mươi ngang gần bằng con trai mình, chỉ là do chăm sóc da nên mới trẻ đẹp như vậy thôi ai ngờ...
Bà Khương lẩm bẩm tính nhẩm độ tuổi của hai người họ, cách nhau tận mười tám tuổi.
Bụp.
"Con với chả cái, trẻ không chịu yêu, già rồi lại thích gặm cỏ non."
____________
Có một vài điểm mọi người hay nghi ngờ nhưng đọc kỉ thì sẽ thì ra máu chốt của vấn đề thôi. Nếu không tìm thấy thì chờ đợi tới những chap sau nè sẽ biết thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro