Đứa Con Bị Ghét Bỏ

Ma tộc

2024-10-02 14:54:24

Khoảnh khắc mặt trời hoàn toàn lặn xuống đường chân trời, Purity liền biết Ark sắp trở về. Đã hai tháng trôi qua,

Artemisa cũng đã hoàn thành hình phạt của nàng ta từ lâu nhưng trong lòng Purity không kìm lòng được mà chua xót. Không phải chua xót cho bản thân nàng mà cho Alfred và Karen. Chân phải của Alfred vẫn chưa lành lại. Aiden đặc biệt gửi đến cao dược trị thương nhưng cũng chẳng giúp được gì nhiều. Vết thương được tạo ra từ yêu thuật đâu dễ gì chữa khỏi?

Purity đang vuốt ve con bồ câu mang cao dược đến. Tên của nó là Berry, nổi bật với bộ lông xanh. Berry hoàn toàn trái ngược với Aiden, cô bồ câu này đặc biệt dịu dàng. Chờ cho Berry kết thúc buối ăn đêm của cô nàng,

Karen liền mở tung cửa sổ thả Berry đi.

- Đi thôi Karen! - Purity mở cửa, nói. - Bữa tối hôm nay sẽ có nhiều việc đáng để mong đợi đây.

Sở dĩ Purity nói như vậy bởi vì sắp tới đây là sinh thần của bà ngoại nàng - nữ thần Biển đen Black Lady. Black Lady và thần Sông Wade đều hết mực yêu thương Purity, thế nên nàng rất mong chờ đến sinh thần của Black Lady để gặp lại bà.

Purity ngồi vào bàn. Chiếc bàn hình chữ nhật dài làm bằng vàng, khắc hoa văn tinh xảo. Khăn trải bàn màu đỏ phía trên trang trí đầy hoa tươi và quả hạch. Purity ngồi cuối dãy. Ngay bên cạnh Purity là Hypatia, nàng ngồi phía bên phải Ark.

Hôm nay, Purity đặc biệt hào hứng dùng bữa tối khiến Hypatia rất an lòng. Đã hai tháng rồi, cuối cùng cũng có thứ khiến Purity thôi ủ ê, buồn bã. Hubert ngồi đối diện cũng bất ngờ trước gương mặt tươi cười của Purity.

Đúng như Hubert dự đoán. Khi bữa tối vừa kết thúc, lúc mọi người đang vui vẻ thưởng thức món tráng miệng thì hắn bị Purity và Karen kéo đi.

Cả ba cùng đến Ngự Hoa Viên phía sau lâu đài. Đi dạo được một lúc, Purity chợt nói:

- Sinh thần của ngoại tố mẫu sắp đến rồi mà muội chẳng biết nên tặng gì cả. Huynh có gợi ý gì không?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quả nhiên là vậy, nha đầu này mỗi lần tìm hắn đều có tâm tư riêng. Hubert nghĩ nghĩ một lúc, chợt nhớ ra việc gì đó bèn nói:

- Tối mai ở Thánh Địa Ma tộc sẽ tổ chức một buổi đấu giá lớn đó. Hay là ba chúng ta đến đó thử xem! Biết đâu lại tìm thấy thứ gì đó thích hợp để tặng ngoại tổ mẫu.

Purity và Karen đưa mắt nhìn nhau. Phải biết rằng Ma tộc khác với Yêu tộc, bọn họ có lòng tự tôn rất cao. Nếu để

Ma tộc biết người của Thần tộc dám bước chân đến Thánh Địa Ma tộc thì xem như hỏng bét. Huống hồ chi, theo

Hiệp ước Tam giới thì chỉ một số vị thần cấp cao của Thần tộc mới được phép đặt chân đến lãnh địa của Ma tộc.

Hơn nữa còn cần lý do hợp lý. Đổi lại, Ma tộc sẽ không đặt chân đến Nhân tộc. Hiệp ước này đã có từ lâu. Nếu chỉ vì sinh thần của Black Lady mà cả ba xâm phạm đến vùng đất của Ma tộc thì e rằng hậu quả khôn lường.

Thấy Purity và Karen lưỡng lự lâu như vậy, Hubert cũng biết hai nàng đang e ngại điều gì. Hắn liền lên tiếng thuyết phục:

- Tối mai là ngày diễn ra lễ hội Ma Quỷ, Ma tộc chào đón tất cả mọi người đến đó tham gia lễ hội. Sẽ không sao đâu mà!

Nhận thấy hai nàng còn có vẻ do dự, hắn đành nói:

- Cùng lắm thì huynh nhờ một Yêu tộc làm trung gian vậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chỉ tới lúc này thì cả hai nàng mới chịu nở nụ cười. Hubert cũng cười theo.

Ngày hôm sau, Purity đang được các nữ tu thay y phục buổi tối thì Hubert đến gõ cửa.

- Cứ để huynh ấy vào đi. - Purity ra lệnh.

Các nữ tu đặt chéo hai tay lên ngực. Họ mở cửa, cúi người mời Hubert vào. Hắn trông thấy Purity thì ngớ người, hỏi:

- Muội định ăn mặc như vậy đi sao?

Purity mặc một chiếc váy voan cát màu hồng phấn. Dưới ngực thắt một sợi ruy băng trắng. Chân váy phủ một lớp vải voan trắng, họa tiết hoa trà my được làm thủ công tinh xảo. Nàng thắt bím lệch về bên phải. Xem ra là tâm trạng tốt nên nàng mới cho phép nữ tu đính lên những chú bướm bằng nước lấp lánh dưới ánh trăng. Trên đầu đội vòng nguyệt quế kết thêm hoa sơn trà trắng.

Muội mặc như vậy thì làm sao? - Purity nghe Hubert hỏi như vậy liền phản ứng ngay. - Chẳng lẽ đến Ma tộc thì phải mặc đồ đen à?Huynh nào có ý đó. - Hubert vội phân trần. - Các ngươi lui xuống hết đi!Các nữ tu nghe lệnh liền lui xuống. Hubert bóp trán. "Muội ấy muốn cả lâu đài biết chuyện bọn mình xuống Ma giới sao?", hắn tức tối nghĩ, hận không thể phân phải trái với Purity ngay lúc đó.

- Mặc thế này sẽ lạnh lắm! Muội choàng thêm áo choàng của huynh này.

Hắn cởi áo choàng của mình ra khoác lên cho nàng. Áo choàng làm từ da Hắc Hồ, lót đầy gòn bên trong, vừa mềm vừa ấm. Purity quên mất! Vì ở Lâu đài Mặt trời chỉ có mùa hè ấm áp, Học viện thì luôn là mùa xuân ôn hòa nên khiến nàng quên béng mất ở Ma giới luôn là mùa đông giá lạnh. Nàng nhìn bộ áo choàng đen trên người rồi lại nhìn Hubert. Hắn mặc có vẻ mng manh quá! Tuy nàng chưa trải qua mùa đng nhưng nàng vẫn biết là sẽ rất lạnh.

Muội lấy áo choàng của huynh thì huynh phải làm sao bây giờ? - Nàng hỏi, ánh mắt lo lắng.Muội không phải lo! - Hắn trấn an nàng. - Huynh giống phụ thân, vốn là một ngọn lửa. Huynh không thể bị lạnh đâu! Ngược lại là muội đấy. Huynh sợ muội bị đóng băng mất.Nàng cười khúc khích. Nhìn bộ dạng lo lắng này của hắn xem ra đây là lời thật lòng. Thật ra hắn cũng không lo thừa. Nàng vốn dĩ là một khối nước. Nếu không giữ ấm kỹ có thể nàng sẽ đóng băng thật mất.

- Đa tạ nhị ca! Huynh thật tốt. - Nàng vui vẻ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đứa Con Bị Ghét Bỏ

Số ký tự: 0