Dục Khát (Cao H)

Ba Mau Tới Liếm...

Đông Trúc

2024-11-04 01:20:22

Hai tay Văn Lê bóp bầu ngực của Tô Bối, đầu vùi vào giữa hai chân Tô Bối, lưỡi không ngừng liếm hạt châu trong hoa huyệt.

“Đừng...Để cho người ta nhìn thấy thì làm sao bây giờ...”

Chiếc váy mỏng viền ren trên người Tô Bối bị Văn Lê chà đạp nhăn thành một nhúm, tà váy đẩy lên tới eo, ngực lộ ra một mảng lớn cảnh xuân.

Văn Lê lấy tay dính chút mật dịch trong huyệt Tô Bối bôi lên côn thịt của mình: “Chúng ta là vợ chồng danh chính ngôn thuận... Cũng không phải ở nhà người khác yêu đương vụng trộm, em sợ cái gì!?”

“Đừng... bị người ta nhìn thấy xấu hổ lắm.”

Tô Bối nghe hai chữ ‘Yêu đương vụng trộm’ trong miệng Văn Lê, không khỏi nhớ tới một màn tình ái kịch liệt trong phòng ăn tối hôm qua của Văn Uyển và người đàn ông kia.

Nhất là câu nói trước khi người đàn ông kia đi... Văn Uyển lại lấy thứ mà ông ta bắn vào trong tiểu huyệt của em ấy, quang minh chính đại cho vào trong mỹ phẩm dưỡng da của Văn Tuyết khiêu khích cô ta, hơn nữa trog bữa cơm tối...

Còn thẳng thắn nói cho Văn Tuyết biết, người đàn ông của cô ta ngoại tình... phỏng chừng Văn Tuyết nằm mơ cũng không nghĩ tới... Đối tượng ngoại tình của chồng mình chính là cháu gái của cô ta...

Nghĩ tới đây, mật dịch trong hoa huyệt của Tô Bối lại chảy ra càng nhiều... Trong đầu không khỏi ảo tưởng, người đàn ông lúc này đang vùi vào giữa hai chân dùng miệng liếm cho cô là Văn Quốc Đống...

“Cái miệng phía trên nói không muốn, sao cái miệng nhỏ phía dưới này lại chảy nhiều nước như vậy?”

Văn Lê vừa mắng, vừa cởi hết váy ngủ trên người Tô Bối ra, banh hai chân Tô Bối ra thật rộng, lộ ra huyệt hoa đang không ngừng chảy dâm thủy.



“Ngày mai người trong nhà chúng ta chẳng phải đều có thể ngửi được mùi nước dâm của bà xã lẳng lơ sao?”

“Ôi... ông xã... đừng... sẽ bị người ta phát hiện... ưm...”

Toàn thân Tô Bối không còn một mảnh vải, dâm thủy trong hoa huyệt không ngừng chảy xuống, nếu không phải chỗ đó của Văn Lê không được.

Cô làm sao lại nghẹn khuất đến thế, một lòng muốn đi quyến rũ ba chồng.

Đột nhiên, trong nháy mắt, Tô Bối thoáng nhìn thấy bóng đen ở đầu cầu thang.

Bóng đen lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện trong bóng tối, không biết đã nhìn bao lâu, nhưng vẫn không có lên tiếng cắt đứt bọn họ.

Trong lúc nhất thời, tiếng rên rỉ mà Tô Bối vẫn luôn đè nén ban đầu bỗng cao vút mấy phần: “Ô... Ông xã ~ bên trông huyệt ngứa quá ~ ông xã liếm bên trong huyệt một cái mau đi ~”

“Tiểu huyệt ngứa?” Văn Lê tát vào hai bên bầu ngực trắng nõn của Tô Bối, cặp sữa non căng mềm lắc lư thật mạnh: “Nhớ kỹ rồi, là cái lỗ nhỏ của tiểu dâm phụ ngứa!”

“A... ông xã ... lỗ nhỏ của tiểu dâm phụ thật ngứa... anh mau liếm đi ...”

Tô Bối còn chưa nói xong, Văn Lê đã cúi đầu dùng sức mút hoa huyệt, đầu lưỡi không ngừng liếm liếm hút vào.

“A...”

Theo động tác càng ngày càng dùng sức của Văn Lê, Tô Bối không ngừng nâng eo, đem thân thể trần trụi xinh đẹp, cùng với hai quả anh đào cứng rắn trên đỉnh ngực non hiện ra trước mặt Văn Quốc Đống đứng ở đầu cầu thang.



Văn Quốc Đống năm xưa tham gia quân ngũ nên thị lực thính giác đều cao hơn người bình thường nhiều, hôm nay nhìn thấy hai người không phân biệt được nơi chốn mà vui vẻ dưới lầu, hắn vốn nên lên tiếng quát lớn, nhưng dưới chân làm thế nào cũng không di chuyển nổi.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn toàn thân Tô Bối trần trụi nằm ở trước mắt hắn, phong cảnh giữa hai chân còn nhìn rõ ràng hơn so với tối hôm qua.

“Tiểu dâm phụ rên nhỏ một chút... Ba ngủ nông... Một chút tiếng động ba đều có thể nghe thấy!”

“Ba ưm, ba sẽ không nghe thấy chứ? a...” Tô Bối cắn môi nhìn bóng đen trên cầu thang, cố ý hỏi.

Văn Lê nghe tiếng “Ba” của Tô Bối, trong nháy mắt thân thể liền nóng lên.

Không chỉ mỗi thân thể Văn Lê có phản ứng khi nghe thấy tiếng “Ba” kia, mà cự vật mãi vẫn không hạ xuống kia của Văn Quốc Đống giờ phút này lại cứng rắn phát đau.

Nhưng mà Văn Lê đang đắm chìm trong sự lẳng lơ của Tô Bối cũng không có phát hiện cô vợ nhỏ dưới thân không thích hợp, ngược lại còn thúc giục nói: “Tiểu tao hóa! Lại kêu thêm hai tiếng!!”

Tô Bối ngẩn người, Văn Lê lại vỗ vỗ ngực Tô Bối: “Con gái lẳng lơ... Gọi ba đi!”

“A... ba... ưm... ba mau tới liếm cái lỗ dâm đãng này đi... ba...”

————————

Để cho cha chồng qua cơn nghiện, đã nói là nhìn không được ăn không được!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Dục Khát (Cao H)

Số ký tự: 0