Chương 4
Lucy Bạch Ngọc
2024-07-19 12:32:40
Tin tức về chuyện xảy ra vào sáng hôm nay ở căn tin đã nhanh chóng lan khắp trường, đoạn phim Hoắc Kiêu khẳng định không có quan hệ gì với Lệ Nhã Ly cũng được mọi người share về tường nhà trên mạng xã hội. Hoắc Kiêu vốn là nam thần được nhiều người ngưỡng mộ, bây giờ vì vị hôn thê rạch rõ ranh giới với người có quan hệ mập mờ với mình càng khiến các nữ sinh yêu thích nhiều hơn và mong muốn được có bạn trai giống y như hắn.
Hôm nay Hoắc Kiêu không tiết học buổi chiều, hắn ngồi ở thư viện xem sách về lĩnh vực điện ảnh và chờ đợi Cố Nhược Yên tan học. Thư viện là nơi Hoắc Kiêu rất yêu thích, ở đây có nhiều sách chứa những thông tin không có trên mạng, mỗi khi rảnh rỗi Hoắc Kiêu đều đến nơi này, thi thoảng Lệ Nhã Ly cũng đi cùng với hắn.
Sở thích này của Hoắc Kiêu hầu như ai ai cũng biết.
Lệ Nhã Ly ngồi ở góc khuất quan sát Hoắc Kiêu, sau chuyện mất mặt ở nhà ăn, cô ta không cam tâm bị Hoắc Kiêu từ chối như vậy, rõ ràng trước đó tình cảm của hai người rất tốt, nếu không xảy ra chuyện tỏ tình, chắc chắn Hoắc Kiêu sẽ không đến bên cạnh Cố Nhược Yên, mọi chuyện đều do đàn anh kia gây ra cả.
Lệ Nhã Ly âm thầm để ý từng hành động của Hoắc Kiêu, cô ta hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại tâm trạng đi đến gần Hoắc Kiêu để làm cho ra lẽ, chắc chắn lúc ở nhà ăn có quá nhiều người, Hoắc Kiêu vì chuyện tỏ tình nên mới không cho cô ta mặt mũi. Cô ta sẽ không tính toán cái hôn của Hoắc Kiêu dành cho Cố Nhược Yên đâu.
"Kiêu... chúng ta nói chuyện một chút được không?"
Lệ Nhã Ly mềm yếu hỏi.
Bộ dạng này của cô ta không ít lần lừa gạt được Hoắc Kiêu, cô ta luôn tin vào bản năng muốn bảo vệ phái yếu của nam giới.
"Chúng ta có chuyện gì để nói à?"
Hoắc Kiêu chán ghét hỏi lại.
Mỗi lần Lệ Nhã Ly xuất hiện trước mặt Hoắc Kiêu đều là dáng vẻ yếu ớt này, cô ta rất giỏi dùng tâm lý với phái nam, chả trách sau này khi cô ta tìm được người có gia thế hơn hắn liền không chần chừ vứt bỏ hắn, chẳng những vậy còn thiêu chết hắn với Cố Nhược Yên sau khi hại hắn tàn phế.
"Có rất nhiều điều để nói đó, Kiêu, chuyện ở căn tin có phải là cậu đang trả đũa mình không? Những gì cậu nói chỉ là tức giận nhất thời phải không?"
Lệ Nhã Ly cắn môi nghẹn giọng, cô ta rưng rưng nước mắt nhìn Hoắc Kiêu.
"Tôi đã nói rất rõ lúc ở căn tin rồi mà? Tôi và cậu chỉ là bạn, tôi không có tình cảm gì với cậu cả!"
"Không đúng, chắc chắn là cậu gạt mình, Kiêu, mình xin lỗi vì đã không từ chối đàn anh, cậu đừng giận nữa, người mình có tình cảm là cậu mà?"
"Có tình cảm với tôi hay có tình cảm với gia thế của tôi? Lệ Nhã Ly, trước mặt tôi cậu không cần diễn kịch nữa, tôi biết rõ cậu muốn gì ở tôi mà." Hoắc Kiêu cười nhạt: "Bây giờ tôi cực kỳ hối hận vì trước kia từng tốt với cậu đó."
"Kiêu, cậu nói gì vậy? Có phải có ai đó nói gì đó không tốt về mình không? Mình không có mà!"
Lệ Nhã Ly òa khóc.
Đối với nước mắt của cô ta, Hoắc Kiêu không có chút động lòng thương cảm nào, hắn dửng dưng gấp lại quyển sách, sau đó đứng lên mặc kệ Lệ Nhã Ly diễn tuồng bi thương gì, lạnh giọng:
"Không cần người khác nói, tự tôi đã trải nghiệm rồi, cậu đừng phí sức diễn trò trước mặt tôi nữa, tôi không rảnh để xem đâu. Còn nữa, hy vọng sau này cậu đừng gọi tên tôi thân mật như vậy, Yên Yên nghe thấy sẽ không vui."
Hoắc Kiêu nói xong liền bỏ đi để lại Lệ Nhã Ly chưng hửng ngồi ở đó. Ở đây không có ai, Hoắc Kiêu không cần diễn kịch, chuyện này đã quá rõ ràng là hắn muốn cắt đứt quan hệ với cô ta, hắn còn không cho cô ta gọi tên thân mật vì sợ Cố Nhược Yên sẽ không vui, trước đây cô ta từng muốn Hoắc Kiêu yêu cầu Cố Nhược Yên không gọi hắn là "anh Kiêu" nữa, nhưng Hoắc Kiêu đã từ chối và cho rằng một câu xưng hô không khằng định điều gì, bây giờ lại sợ Cố Nhược Yên hiểu lầm vì câu xưng hô thân mật.
Đây là sự khác biệt giữa bạn bè và vị hôn thê sao?
Lệ Nhã Ly cười cay đắng.
Lệ Nhã Ly vốn có xuất thân không tốt, bố cô ta là người ham mê cờ bạc, còn mẹ lúc trước là gái bán hoa, gia cảnh nhà cô ta rất nghèo nàn, lúc nào cũng bị người xung quanh dè bĩu, mong ước lớn nhất của Lệ Nhã Ly là lấy được một người giàu có, cắt đứt quan hệ với người nhà. Cô ta muốn trở thành phụng hoàng và Hoắc Kiêu là đối tượng tốt mà cô ta nhắm đến.
Từ lúc học cấp ba, khi cô ta tình cờ biết về gia thế của Hoắc Kiêu đã lên kế hoạch tiếp cận, cô ta tốn biết bao nhiêu công sức mới có được lòng tin và tình cảm của hắn, tuyệt đối không thể mất đi dễ dàng như thế được.
Lệ Nhã Ly xòe bàn tay ra nhìn chằm chằm vào nó rồi đột ngột nắm lại. Bằng bất cứ giá nào, cô ta cũng sẽ không từ bỏ miếng mồi ngon Hoắc Kiêu này. Bất kể là ai cũng không thể cản trở, cho dù đó có là vị hôn thê của hắn đi chăng nữa. Yêu nhau vẫn có thể chia tay, kết hôn vẫn có thể ly hôn... huống gì là một hôn thê trên danh nghĩa. Vai diễn này cô ta đã thiết lập rồi thì phải diễn đến cùng.
Lệ Nhã Ly không tin người ưu tú như cô ta sẽ thua một người như Cố Nhược Yên.
Hôm nay Hoắc Kiêu không tiết học buổi chiều, hắn ngồi ở thư viện xem sách về lĩnh vực điện ảnh và chờ đợi Cố Nhược Yên tan học. Thư viện là nơi Hoắc Kiêu rất yêu thích, ở đây có nhiều sách chứa những thông tin không có trên mạng, mỗi khi rảnh rỗi Hoắc Kiêu đều đến nơi này, thi thoảng Lệ Nhã Ly cũng đi cùng với hắn.
Sở thích này của Hoắc Kiêu hầu như ai ai cũng biết.
Lệ Nhã Ly ngồi ở góc khuất quan sát Hoắc Kiêu, sau chuyện mất mặt ở nhà ăn, cô ta không cam tâm bị Hoắc Kiêu từ chối như vậy, rõ ràng trước đó tình cảm của hai người rất tốt, nếu không xảy ra chuyện tỏ tình, chắc chắn Hoắc Kiêu sẽ không đến bên cạnh Cố Nhược Yên, mọi chuyện đều do đàn anh kia gây ra cả.
Lệ Nhã Ly âm thầm để ý từng hành động của Hoắc Kiêu, cô ta hít một hơi thật sâu, điều chỉnh lại tâm trạng đi đến gần Hoắc Kiêu để làm cho ra lẽ, chắc chắn lúc ở nhà ăn có quá nhiều người, Hoắc Kiêu vì chuyện tỏ tình nên mới không cho cô ta mặt mũi. Cô ta sẽ không tính toán cái hôn của Hoắc Kiêu dành cho Cố Nhược Yên đâu.
"Kiêu... chúng ta nói chuyện một chút được không?"
Lệ Nhã Ly mềm yếu hỏi.
Bộ dạng này của cô ta không ít lần lừa gạt được Hoắc Kiêu, cô ta luôn tin vào bản năng muốn bảo vệ phái yếu của nam giới.
"Chúng ta có chuyện gì để nói à?"
Hoắc Kiêu chán ghét hỏi lại.
Mỗi lần Lệ Nhã Ly xuất hiện trước mặt Hoắc Kiêu đều là dáng vẻ yếu ớt này, cô ta rất giỏi dùng tâm lý với phái nam, chả trách sau này khi cô ta tìm được người có gia thế hơn hắn liền không chần chừ vứt bỏ hắn, chẳng những vậy còn thiêu chết hắn với Cố Nhược Yên sau khi hại hắn tàn phế.
"Có rất nhiều điều để nói đó, Kiêu, chuyện ở căn tin có phải là cậu đang trả đũa mình không? Những gì cậu nói chỉ là tức giận nhất thời phải không?"
Lệ Nhã Ly cắn môi nghẹn giọng, cô ta rưng rưng nước mắt nhìn Hoắc Kiêu.
"Tôi đã nói rất rõ lúc ở căn tin rồi mà? Tôi và cậu chỉ là bạn, tôi không có tình cảm gì với cậu cả!"
"Không đúng, chắc chắn là cậu gạt mình, Kiêu, mình xin lỗi vì đã không từ chối đàn anh, cậu đừng giận nữa, người mình có tình cảm là cậu mà?"
"Có tình cảm với tôi hay có tình cảm với gia thế của tôi? Lệ Nhã Ly, trước mặt tôi cậu không cần diễn kịch nữa, tôi biết rõ cậu muốn gì ở tôi mà." Hoắc Kiêu cười nhạt: "Bây giờ tôi cực kỳ hối hận vì trước kia từng tốt với cậu đó."
"Kiêu, cậu nói gì vậy? Có phải có ai đó nói gì đó không tốt về mình không? Mình không có mà!"
Lệ Nhã Ly òa khóc.
Đối với nước mắt của cô ta, Hoắc Kiêu không có chút động lòng thương cảm nào, hắn dửng dưng gấp lại quyển sách, sau đó đứng lên mặc kệ Lệ Nhã Ly diễn tuồng bi thương gì, lạnh giọng:
"Không cần người khác nói, tự tôi đã trải nghiệm rồi, cậu đừng phí sức diễn trò trước mặt tôi nữa, tôi không rảnh để xem đâu. Còn nữa, hy vọng sau này cậu đừng gọi tên tôi thân mật như vậy, Yên Yên nghe thấy sẽ không vui."
Hoắc Kiêu nói xong liền bỏ đi để lại Lệ Nhã Ly chưng hửng ngồi ở đó. Ở đây không có ai, Hoắc Kiêu không cần diễn kịch, chuyện này đã quá rõ ràng là hắn muốn cắt đứt quan hệ với cô ta, hắn còn không cho cô ta gọi tên thân mật vì sợ Cố Nhược Yên sẽ không vui, trước đây cô ta từng muốn Hoắc Kiêu yêu cầu Cố Nhược Yên không gọi hắn là "anh Kiêu" nữa, nhưng Hoắc Kiêu đã từ chối và cho rằng một câu xưng hô không khằng định điều gì, bây giờ lại sợ Cố Nhược Yên hiểu lầm vì câu xưng hô thân mật.
Đây là sự khác biệt giữa bạn bè và vị hôn thê sao?
Lệ Nhã Ly cười cay đắng.
Lệ Nhã Ly vốn có xuất thân không tốt, bố cô ta là người ham mê cờ bạc, còn mẹ lúc trước là gái bán hoa, gia cảnh nhà cô ta rất nghèo nàn, lúc nào cũng bị người xung quanh dè bĩu, mong ước lớn nhất của Lệ Nhã Ly là lấy được một người giàu có, cắt đứt quan hệ với người nhà. Cô ta muốn trở thành phụng hoàng và Hoắc Kiêu là đối tượng tốt mà cô ta nhắm đến.
Từ lúc học cấp ba, khi cô ta tình cờ biết về gia thế của Hoắc Kiêu đã lên kế hoạch tiếp cận, cô ta tốn biết bao nhiêu công sức mới có được lòng tin và tình cảm của hắn, tuyệt đối không thể mất đi dễ dàng như thế được.
Lệ Nhã Ly xòe bàn tay ra nhìn chằm chằm vào nó rồi đột ngột nắm lại. Bằng bất cứ giá nào, cô ta cũng sẽ không từ bỏ miếng mồi ngon Hoắc Kiêu này. Bất kể là ai cũng không thể cản trở, cho dù đó có là vị hôn thê của hắn đi chăng nữa. Yêu nhau vẫn có thể chia tay, kết hôn vẫn có thể ly hôn... huống gì là một hôn thê trên danh nghĩa. Vai diễn này cô ta đã thiết lập rồi thì phải diễn đến cùng.
Lệ Nhã Ly không tin người ưu tú như cô ta sẽ thua một người như Cố Nhược Yên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro