Đừng Chạm Vào Đuôi Cá Của Tôi

Chương 16

2024-11-21 23:24:39

"Nhà cậu ở đâu? Hay chúng tôi đưa cậu về nhà?" Bốn người cùng lên tiếng, đều vì hôm nay được giúp một người cá mà cảm thấy phấn khích.

"Được ạ." Tư Lộ nhìn họ với ánh mắt đầy ngưỡng mộ: "Tình cảm của các anh tốt thật đấy."

Tần Thiếu Phàm đưa tay ra: "Tôi tên là Tần Thiếu Phàm, làm quen nhé?"

Tư Lộ ngại ngùng nắm lấy tay anh: "Tôi tên là Tư Lộ."

Hai người nắm tay nhau một lúc lâu.

Những người anh em bên cạnh nháy mắt ra hiệu, sau đó từng người làm quen với Tư Lộ.

"Tôi là Giang Ngôn."

"Tôi là Trần Hạ Diệp."

"Tôi là Tống Tinh Dã." Tống Tinh Dã nói: "Một chiếc xe chở không hết nhiều người như vậy, hay là để anh Phàm đưa Tư Lộ về nhà đi?"

Tần Thiếu Phàm lập tức nhìn Tống Tinh Dã với ánh mắt biết ơn, chỉ thiếu nước quỳ xuống gọi bố.

"Khụ khụ, tôi thấy được, vậy các cậu cứ về trước đi, dù sao cũng không còn sớm nữa rồi."

Tư Lộ cũng đồng ý: "Hôm nay cảm ơn các anh nhiều, hôm nào tôi sẽ mời các anh ăn cơm."

Mấy anh em đồng thanh: "Được thôi được thôi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn Tần Thiếu Phàm và Tư Lộ lên xe, Trần Hạ Diệp đá Tống Tinh Dã một cái: "Cậu thiên vị! Cậu máu lạnh! Cậu vô lý!"

Tống Tinh Dã sợ là muốn giết chết anh ta: "Cậu đá giò tôi nữa là tôi trở mặt với cậu đấy!"

Trần Hạ Diệp: "Bây giờ tôi trở mặt với cậu luôn đây."

Giang Ngôn: "Này, đừng cãi nhau nữa, không phải còn một bạch phú mỹ nữa sao?"

Tống Tinh Dã vội vàng lấy điện thoại ra: "Hôm nay quên chúc bạch phú mỹ ngủ ngon rồi."

Trần Hạ Diệp: "Các cậu xem đi, tự cậu ta theo đuổi rồi, tuyệt giao tuyệt giao."

Giang Ngôn cũng rất tức giận: "Tinh Tử, lần này tôi không đứng về phía cậu nữa."

Hai anh em khoác vai nhau cùng đi.

Tống Tinh Dã vừa gửi "Ngủ ngon, hôn hôn." cho Tư Hàn thì phát hiện người anh em của mình đã không thấy đâu, vội đuổi theo: "Tôi có thể giải thích!"

Giang Ngôn và Trần Hạ Diệp đồng thanh: "Tôi không nghe tôi không nghe."

Tống Tinh Dã: "Đối mặt với hiện thực không tốt sao? Tư Lộ thích anh Phàm."

Giang Ngôn: "Vậy là cậu thích bạch phú mỹ à?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tống Tinh Dã giơ ba ngón tay: "Tôi dám thề, nếu tôi thích bạch phú mỹ thì tôi mãi mãi không tìm được bạn gái."

Trần Hạ Diệp: "Cậu đã ở bên bạch phú mỹ, còn cần gì bạn gái nữa? Không có thành ý."

Giang Ngôn: "Nếu cậu thích bạch phú mỹ thì để cậu biến thành người cá, đẻ cả một đội bóng!"

"Tôi đối xử với cậu không tốt à?" Tống Tinh Dã bóp cổ Giang Ngôn: "Mà cậu dám nguyền rủa tôi thế này!"

-

Lại là một ngày vui vẻ, khi Tống Tinh Dã tỉnh dậy, nhà cửa trống vắng.

Bố mẹ đi làm, để lại cho cậu một phần đồ ăn sáng.

Tống Tinh Dã dậy hâm nóng đồ ăn sáng, vừa ăn vừa xem điện thoại.

Tư Hàn: "Đi ngủ muộn thế."

Nhìn thời gian thấy là tin nhắn gửi lúc tám giờ sáng hôm nay, Tống Tinh Dã ngậm bánh sừng bò, trả lời: "Hôm qua ăn tôm hùm đất với mấy đứa bạn xong đi xem phim của Tô Uyển Ngọc, đoán xem thế nào, bọn em đánh nhau với một đám đàn ông đồi trụy ở cửa rạp chiếu phim."

Tống Tinh Dã: "Mặc dù oai phong không kém gì ngày trước nhưng em phát hiện ra sau khi biến thành người cá thì có một nỗi phiền muộn, chân đặc biệt nhạy cảm, căn bản không muốn dùng giò của mình để đá những tên đàn ông đồi trụy đó."

Tống Tinh Dã: "Anh bạn, tình trạng này sau này sẽ cải thiện chứ?"

Tổng giám đốc Tư là một người thuần chủng không thèm để ý đến người cá, kiến thức về người cá của anh có hạn, tuy nhiên anh có khả năng thực hành mạnh mẽ, chỉ cần tra cứu một chút là có thể giải đáp vấn đề của Tống Tinh Dã.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Chạm Vào Đuôi Cá Của Tôi

Số ký tự: 0