Đừng Chạm Vào Đuôi Cá Của Tôi

Chương 20

2024-11-21 23:24:39

Tống Tinh Dã đẩy mặt Giang Ngôn ra: "Nhóc con, con đường của anh Phàm còn dài lắm, đợi đến khi cậu ấy thực sự kết hôn với Tư Lộ rồi cậu trừng phạt cậu ấy cũng không muộn."

Những người có mặt đều sửng sốt, cùng nhau nghĩ đến vấn đề nghiêm trọng này.

Đúng vậy, người cá rất quý và hiếm có.

Hơn nữa, Tư Lộ trông cũng là một thiếu gia nhà giàu chính hiệu, gia đình cậu sẽ không dễ dàng chấp nhận Tần Thiếu Phàm có gia cảnh bình thường như vậy.

Bầu không khí nhất thời u ám.

Tần Thiếu Phàm cười khổ: "Tôi sẽ cố gắng hết sức, ít nhất cũng không để Tư Lộ phải chịu khổ."

Còn về gia đình, anh ta thậm chí còn không dám tiết lộ với bố mẹ rằng mình đã tìm được một bạn trai người cá.

Bởi vì bố anh ta chắc chắn sẽ đánh gãy chân anh ta, rồi bắt anh ta từ bỏ ngay lập tức.

Vài ngày sau, Tư Lộ cũng tuyên bố tin mình có bạn trai trên bàn ăn tối.

Ông bà Tư vẫn là người khá cởi mở, không đánh giá Tần Thiếu Phàm là một tên nhà nghèo rồi thẳng tay từ chối.

Nhưng nói thật, nếu Tư Lộ thực sự kết hôn với Tần Thiếu Phàm thì đó chính là giúp đỡ người nghèo.

Họ sẽ không dễ dàng đồng ý.

Chỉ có trên phim mới có chuyện người cá lấy chồng là chàng trai nghèo, còn ở ngoài đời, ranh giới giữa các tầng lớp rất rõ ràng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bố mẹ Tống Tinh Dã có thể coi là trường hợp ngoại lệ nhưng cũng là vì mẹ cậu xuất thân bình thường, tình yêu đích thực lên trên hết.

Nếu không thì làm gì có Tống Tinh Dã trên đời này.

Xì, nghĩ thế thì khả năng ranh giới sinh ra ranh giới cũng cao thật đấy.

Tối hôm đó, Tần Thiếu Phàm gọi điện cho Tống Tinh Dã: "Anh Dã, cứu tôi với!".

"Sao thế?" Tống Tinh Dã hỏi.

"Nhà Tư Lộ muốn gặp tôi, hẹn tôi ra ngoài ăn cơm, á á á, tôi lo quá!". Tần Thiếu Phàm như sắp phát điên: "Anh Dã tôi sợ lắm..."

Tống Tinh Dã suy nghĩ một lúc: "Nếu là tôi, tôi cũng sợ."

Tần Thiếu Phàm muốn khóc: "Hình như là anh trai em ấy đến, anh Dã cậu đi cùng tôi nhé?"

Tống Tinh Dã: "Cái này..."

Tần Thiếu Phàm: "Tôi cầu xin anh mà, ba ba."

"Được rồi." Tống Tinh Dã hỏi rõ địa chỉ và thời gian, là vào ngày mai, tại một nhà hàng khá nổi tiếng ở địa phương.

Chết tiệt, nhà Tư Lộ hình như đúng là... rất, có, tiền.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói đến thì mấy ngày nay, Tống Tinh Dã không dám liên lạc với người bạn người cá bạch phú mỹ của mình.

Bởi vì đối phương cứ muốn giới thiệu đàn ông cho cậu...

Buồn quá, chẳng lẽ vì thế mà mất đi một người bạn sao?

Tống Tinh Dã buồn rầu cầm điện thoại lên, rồi lại đặt xuống.

Nói cho cùng thì vẫn là chênh lệch, giữa hai người chênh lệch giàu nghèo quá lớn, cho dù cậu có nhiệt tình đến mấy cũng không thể trở thành bạn tốt được.

Hơn nữa, đã nhiều ngày trôi qua, đối phương chưa bao giờ chủ động liên lạc một lần.

Dù biết người cá thường lạnh lùng và cao quý nhưng Tống Tinh Dã vẫn có chút buồn.

Nếu là Tống Tinh Dã trước kia thì chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy, dù có phải chảy nước miếng thì cũng sẽ quỳ xuống liếm.

Là cái gì khiến cậu trở nên yếu đuối như vậy?

Chắc chắn là do gen làm nũng của người cá.

Hãy thử hỏi xem một người cá đẹp trai ngời ngời, tại sao lại phải quỳ gối liếm chân một người cá khác?

Vì thế, tối nay Tống Tinh Dã chỉ nhắn hai chữ: "Ngủ ngon."

Dạo gần đây, Tư Hàn không còn nhận được tin nhắn quấy rối của Tống Tinh Dã nữa, lúc này thấy tin nhắn, anh trả lời: "Cậu đang giận à?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Chạm Vào Đuôi Cá Của Tôi

Số ký tự: 0