Được Binh Đoàn Sủng Tận Trời, Nàng Dâu Yêu Kiều Mang Thai Ba
Giấy Bảo Đảm Đã...
2024-10-01 10:26:14
Tống Vi Lan không hề lay động, cô lạnh lùng liếc nhìn lão cả Tống và gia đình ông ta, đưa tay kéo Tống Trân Trân đi ra ngoài: “Bây giờ chúng ta đến đồn cảnh sát thị trấn." Chị muốn thoát thân mà không viết giấy thú tội sao? Đừng mơ!”
Vừa nghe đến đi đồn công an, Tống Trân Trân lập tức liền giật nảy, vội vàng đổi lời: “Chị viết, chị viết là được!”
Cô ta sợ hãi hét to.
“Viết đi, tốt nhất là viết kỹ càng tỉ mỉ minh bạch, nếu chị chỉ viết qua loa cho xong việc, hoặc là viết lộn xộn, thì tự gánh lấy hậu quả.”
Tống Trân Trân nghe lời đe dọa, vốn đang khóc càng khóc to hơn. Vừa khóc vừa viết, viết xong còn phải nghe theo yêu cầu của Tống Vi Lan đọc to trước mặt mọi người, nếu có gì không hài lòng, hoặc giọng đọc không vừa ý, sẽ bị Tống Vi Lan bắt dừng lại, viết đi viết lại cho đến khi hài lòng mới thôi.
Sau khi giằng co gần hai tiếng đồng hồ, Tống Vi Lan cũng đã có chút mệt mỏi nên không tra tấn Tống Trân Trân nữa, mà lấy bản nhận tội cùng số tiền 60 tệ và hóa đơn được nhà lão cả Tống trả lại. Tống Vi Lan cùng ba mẹ, anh trai và chị dâu trở về nhà.
Trước khi rời đi, cô nhìn Tống Trân Trân một cái, sau đó liếc đám người với tâm trạng vui vẻ rồi bước ra khỏi ngôi nhà cũ của nhà Tống.
Đã có giấy thú tội trong tay, Tống Trân Trân, tôi thật sự chờ mong sắp tới cô sẽ sống thế nào!
Còn có Lý Hồng Hoa, những ngày tươi đẹp của cô ta đã chấm dứt.
Tống Vi Lan từ khi xuyên đến thân thể này, không có ý định sẽ buông tha Tống Trân Trân và Lý Hồng Hoa, dù sao bọn họ cũng nợ cô một mạng, hiện giờ đã trở thành Tống Vi Lan của thời đại này, cô sẽ đi đòi lại hết nợ, không sót khoản nào.
Không đưa được bọn họ vào trại giam, cô không phải Tống Vi Lan!
Đêm đó, Tống Vi Lan đang nằm trên giường thì bị đánh thức bởi tiếng ngáy từ phòng khác.
Cô lặng lẽ xuống giường, khóa cửa lại, sau đó mau chóng phóng vào không gian long phượng.
Bởi vì ba Tống và mẹ Tống đều yêu thương con gái mình nên Tống Vi Lan từ nhỏ đã có một phòng riêng, mấy năm nay cô sống một mình mà không lo có người đột nhập hay quấy rối.
Tống Vi Lan dịch chuyển đến Hồ Suối Dược, tại đây, cô có thể di chuyển đến bất kỳ địa điểm nào mình muốn, rất thuận tiện.
Cô đang rất cần thay đổi thể chất của cơ thể này, bởi vì cơ thể này quá tệ đến mức có thể nói là cực kỳ yếu đuối. Hồ Suối Dược là suối thuốc tự nhiên trong không gian, có thể trị liệu vết thương và làm đẹp, điều hòa cơ thể và các chức năng khác.
Vừa nghe đến đi đồn công an, Tống Trân Trân lập tức liền giật nảy, vội vàng đổi lời: “Chị viết, chị viết là được!”
Cô ta sợ hãi hét to.
“Viết đi, tốt nhất là viết kỹ càng tỉ mỉ minh bạch, nếu chị chỉ viết qua loa cho xong việc, hoặc là viết lộn xộn, thì tự gánh lấy hậu quả.”
Tống Trân Trân nghe lời đe dọa, vốn đang khóc càng khóc to hơn. Vừa khóc vừa viết, viết xong còn phải nghe theo yêu cầu của Tống Vi Lan đọc to trước mặt mọi người, nếu có gì không hài lòng, hoặc giọng đọc không vừa ý, sẽ bị Tống Vi Lan bắt dừng lại, viết đi viết lại cho đến khi hài lòng mới thôi.
Sau khi giằng co gần hai tiếng đồng hồ, Tống Vi Lan cũng đã có chút mệt mỏi nên không tra tấn Tống Trân Trân nữa, mà lấy bản nhận tội cùng số tiền 60 tệ và hóa đơn được nhà lão cả Tống trả lại. Tống Vi Lan cùng ba mẹ, anh trai và chị dâu trở về nhà.
Trước khi rời đi, cô nhìn Tống Trân Trân một cái, sau đó liếc đám người với tâm trạng vui vẻ rồi bước ra khỏi ngôi nhà cũ của nhà Tống.
Đã có giấy thú tội trong tay, Tống Trân Trân, tôi thật sự chờ mong sắp tới cô sẽ sống thế nào!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Còn có Lý Hồng Hoa, những ngày tươi đẹp của cô ta đã chấm dứt.
Tống Vi Lan từ khi xuyên đến thân thể này, không có ý định sẽ buông tha Tống Trân Trân và Lý Hồng Hoa, dù sao bọn họ cũng nợ cô một mạng, hiện giờ đã trở thành Tống Vi Lan của thời đại này, cô sẽ đi đòi lại hết nợ, không sót khoản nào.
Không đưa được bọn họ vào trại giam, cô không phải Tống Vi Lan!
Đêm đó, Tống Vi Lan đang nằm trên giường thì bị đánh thức bởi tiếng ngáy từ phòng khác.
Cô lặng lẽ xuống giường, khóa cửa lại, sau đó mau chóng phóng vào không gian long phượng.
Bởi vì ba Tống và mẹ Tống đều yêu thương con gái mình nên Tống Vi Lan từ nhỏ đã có một phòng riêng, mấy năm nay cô sống một mình mà không lo có người đột nhập hay quấy rối.
Tống Vi Lan dịch chuyển đến Hồ Suối Dược, tại đây, cô có thể di chuyển đến bất kỳ địa điểm nào mình muốn, rất thuận tiện.
Cô đang rất cần thay đổi thể chất của cơ thể này, bởi vì cơ thể này quá tệ đến mức có thể nói là cực kỳ yếu đuối. Hồ Suối Dược là suối thuốc tự nhiên trong không gian, có thể trị liệu vết thương và làm đẹp, điều hòa cơ thể và các chức năng khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro