[ Edit - Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên

Huyền Ý Bắt Đầu...

2024-11-19 20:57:58

“Cái này, ta cũng không biết, ta phải trở về hỏi trưởng bối trong nhà một chút.”

Mạc Vô Nhai xấu hổ sờ sờ cái mũi, hiện tại hắn mới hai mươi tuổi, một ngàn năm mới mở ra một lần, vậy là phải kỳ ngộ lớn như thế nào mới có thể gặp a!

“Vậy Tiêu đại ca, Tím linh gạo này ngươi từ đâu mà có thế? Chẳng lẽ ngươi cũng có trưởng bối từng đi qua bí cảnh Tử Linh?” Ân Thiên Duệ mắt lấp lánh, hắn cũng muốn kiến thức cái gọi là bí cảnh Tử Linh một chút.

“Ngày hôm qua đi ra ngoài vừa vặn gặp được, cảm thấy gạo này rất đặc biệt cho nên liền mua một chút về.”

“Tiêu đại ca, linh gạo này mua ở đâu? Sao ta cảm giác mãi cũng không có hiệu quả gì vậy?” Ân Thiên Duệ ăn Tím linh gạo trong chén, nhìn kỹ xem, cái gì cũng chưa nhìn ra, thân thể cũng không có bất kì cái phản ứng gì, dù sao cái này ít nhất cũng là Tím linh gạo của Tiên giới.

“Ta mua Tím linh gạo ở chỗ tên là” cửa hàng Linh Gạo Hữu Gia”.” Tiêu Lăng Hàn ra tiếng trả lời, t ở hời điểm hắn nấu cơm đều phải đem bên linh lực trong pha loãng, bằng không chỉ có một mình hắn có thể ăn!

“Không nên như vậy a!” Mạc Vô Nhai nhăn lại mi, lẩm bẩm ra tiếng.

“Anh họ, cái gì không nên cơ?”

“Tím linh gạo này tuy rằng không phải Tím linh gạo của Tiên giới nhưng xác thật là Tím linh gạo trong bí cảnh Tử Linh, lúc Tím linh gạo rời khỏi tiên vực Tử Linh thì gieo trồng nữa. Nếu người nào có được Tím linh gạo này vậy chắc chắn hắn sẽ không lấy ra bán.” Mạc Vô Nhai ngữ khí chắc chắn, cho dù ai có được đồ tốt như vậy đều sẽ không để cho người khác biết, huống chi quang minh chính đại lấy ra bán.

“Vậy nếu người có được Tím linh gạo này không phải người thì sao?” Tiêu Lăng Hàn nghĩ tới hai tiểu quỷ kia, vậy cha mẹ bọn họ hẳn là cũng là quỷ tu mới đúng.

“Không phải người? Đó là cái gì?” Ân Thiên Duệ bị những lời Tiêu Lăng Hàn nói ra làm cho cả người nổi da gà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không phải người, đương nhiên là quỷ rồi!”

“Huyền Ý, ngươi nói giỡn sao, nếu là quỷ mà ở tại địa giới của tu sĩ đã sớm hồn phi phách tán. Nếu có thể có cơ duyên thì đa số quỷ tu đều đi Quỷ Vực.”

“Nếu ngươi không tin, chờ khi đi” cửa hàng Linh Gạo Hữu Gia” nhìn xem đi, người ngày hôm qua bán linh gạo cho chúng ta chính là hai cái tiểu quỷ đó.” Thượng Quan Huyền Ý trợn trắng mắt, thằng nhóc này chết tiệt thế mà không tin chính mình.

Thấy Thượng Quan Huyền Ý không giống như là nói giỡn, Ân Thiên Duệ muốn chứng thực nhìn về phía Tiêu Lăng Hàn.

“Ừ, Huyền Ý nói không tồi! Nhưng mà nếu ngươi muốn đi, tốt nhất để ý một ít, hai cái tiểu quỷ kia đã là tu vi Quỷ Tâm kỳ, cha mẹ bọn họ hẳn là lợi hại hơn.”

Thấy Ân Thiên Duệ đã nhẫn nại không được, muốn lập tức tới nhìn xem quỷ trong truyền thuyết, Tiêu Lăng Hàn không thể không ra tiếng nhắc nhở.

“Ân, yên tâm đi! Vận khí của ta vẫn luôn luôn không tồi.”

“Ta ăn xong rồi, mọi người cứ từ từ ăn đi.” Ân Thiên Duệ nói xong, liền chờ mong nhìn Mạc Vô Nhai, ý tứ kia không cần nói cũng biết, muốn bảo hắn đi cùng mình.

“Ta cũng ăn xong rồi, Tiêu sư đệ, tiểu sư đệ hai người từ từ ăn.”

“Chúng ta đây liền đi trước.” Ân Thiên Duệ gấp không chờ nổi lôi kéo Mạc Vô Nhai liền đi ra ngoài.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đi thôi, cẩn thận một chút, đừng lật thuyền trong mương!”

“Ai! Tò mò hại chết mèo mà!” Thượng Quan Huyền Ý cảm thán một câu, từ sau khi biết tu vi của hai tiểu quỷ kia, hắn là ước gì rời xa” cửa hàng Linh Gạo Hữu Gia” càng xa càng tốt, sẽ không giống như Ân Thiên Duệ vội vã muốn đi xem.

“Hôm nay đã qua một nửa rồi, tối hôm qua ta cho ngươi ba quyển sách kia, không biết ngươi có thể nhớ kỹ được bao nhiêu rồi?” Tiêu Lăng Hàn lạnh lùng nhìn Thượng Quan Huyền Ý liếc mắt một cái, chuyện của mình còn chưa làm tốt mà còn có thời gian cảm thán chuyện của người khác.

Vừa nói đến sách, đôi mắt Thượng Quan Huyền Ý liền không tự chủ được nhìn về phía Tiêu Lăng Hàn, hiện tại hắn đã mặc quần áo chỉnh tề, không nhìn thấy xương quai xanh xinh đẹp, cũng không nhìn thấy ngực trắng nõn nữa.

Thượng Quan Huyền Ý cảm thấy mình có phải mắc cái bệnh quái quỷ gì hay không mà tự dưng sẽ muốn xem thân thể Tiêu Đại Ma Vương, rõ ràng là thứ hắn có, mình cũng có. Nhưng, mỗi khi nhớ tới còn khiến mình miệng khô lưỡi khô, tim đập cũng không bình thường, cho nên thời gian một buổi sáng hôm nay, một chữ hắn cũng không vào đầu.

Đột nhiên cái trán bị người gõ một cái, ý tưởng quỷ dị hắn vừa mới nghĩ kia bị quăng ra.

“Huyền Ý ngươi suy nghĩ cái gì đo? Có phải da ngứa hay không? Ngươi đang cùng ta nói chuyện mà còn dám thất thần sao.”

Tiêu Lăng Hàn đem chén đũa trên bàn đều thu thập tốt, thấy Thượng Quan Huyền Ý thế mà nhìn mình đến xuất thần, giận sôi máu, liền gõ vào trán hắn một cái.

Thượng Quan Huyền Ý đưa tay vuốt cái trán, bất mãn trừng mắt Tiêu Lăng Hàn, lên án nói: “Ta vốn dĩ không thông minh, ngươi lại gõ vài cái ta liền càng ngốc! Đừng nói là ba quyển sách, có khi một quyển sách khả năng ta ba ngày cũng nhớ không hoàn chỉnh!”

“Ý của ngươi là ngươi không nhớ được ba quyển sách kia, hay là trách ta ngày thường gõ ngươi nhiều quá?” Tiêu Lăng Hàn nhìn Thượng Quan Huyền Ý cười lạnh một tiếng, “Hừ! Ta xem ngươi không phải là ngốc mà là ngứa da đó .” Nói xong, Tiêu Lăng Hàn đứng lên, đem khớp xương ngón tay bẻ “răng rắc”.

------------- End chương 56: --------------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [ Edit - Đm] Dị Thế Trọng Sinh Chi Nghịch Tập Tu Tiên

Số ký tự: 0