Chương 16
Thánh hỏa miêu miêu giáo
2024-07-15 02:57:29
Sau hai tuần, Úc Úc vì không chịu nổi sự chỉ trích dữ dội trên mạng, đã kết quả là khóa tin nhắn riêng và xóa tài khoản, từ từ làm dịu đi cơn bão này.
Tôi xử lý xong tài liệu cuối cùng, nhìn lịch.
Tính ra, món quà thứ hai mà tôi gửi cho đôi tình nhân này, lẽ ra đã trên đường tới.
Khi Úc Úc mang thai tháng thứ tư, cuối cùng cũng không giấu nổi gia đình nữa.
Ép cưới là điều không thể tránh khỏi.
Đưa ra điều kiện cũng là điều tất yếu.
Không muốn quản lý cô con gái này nữa cũng là điều dễ hiếu.
Ban đầu Hứa Yến Xuyên đưa ra điều kiện chia tay với tôi, trả lại cổ phần cho tôi, những gì anh ta giữ lại, đều là tiền tiết kiệm của anh ta trong những năm qua.
Mua ngôi nhà Úc Úc thích, tổ chức đám cưới cô ta muốn, đi du lịch nước ngoài, mua túi xách và váy vóc cô ta thích, gần như làm cạn kiệt tiền tiết kiệm của anh ta.
Anh ta dám bỏ mọi thứ để đến với Úc Úc, vì anh ta tin rằng mình có tài, có năng lực, chuyển sang một công ty khác hoặc bắt đầu kinh doanh lại không phải là vấn đề gì đôi với anh ta.
Vì thế khi lễ tân công ty bảo rằng anh ta đến tìm, tôi không hề ngạc nhiên.
Nhưng Hứa Yến Xuyên, so với lúc chia tay chúng tôi, trông tiều tụy quá mức.
Anh ta trông như thể đã bị hút cạn sinh lực, cả người toát ra vẻ u ám.
Thấy tôi mở cửa phòng họp bước vào.
Ánh mắt anh ta sáng lên, hơi ngượng ngùng xoa tay, rồi cần thận mở miệng hỏi.
"Chu Chu, cái này... em có... nói gì với tổng giám đốc
Vương, tổng giám đốc Chu không?"
"Chu Chu."
Anh ta tiếp tục.
"Xin lỗi em, nhưng khi chúng ta chia tay, anh cũng đã bồi thường cho em, mọi chuyện đã qua lâu rồi, em không cần phải..."
Tôi biết anh ta sắp nói gì.
Tôi cười nhạt một tiếng, cắt ngang lời anh ta.
"Ông Hứa, có phải ông đang quá tự cao tự đại không?" Hôm nay anh ta đền tìm tôi, không gì khác ngoài mong muốn quay lại nghề cũ, muốn tận dụng các mối quan hệ cũ để phục hồi nhưng lại bị từ chối, anh ta nghĩ rằng tôi đang cản trở.
"Hứa Yến Xuyên, tổng giám đốc Vương, tổng giám đốc Chu, hoặc là tổng giám đốc Triệu, đó là bạn bè của cha mẹ tôi, có quan hệ gì với anh?
"Hứa Yến Xuyên anh là ai chứ? Là người tài giỏi đến mức nào mà họ phải vì chuyện nhỏ nhặt của nam nữ mà đối xử khác biệt với anh?"
Thật là buồn cười, trước đây anh ta coi các mối quan hệ và nguồn lực của tôi như một gánh nặng, bây giờ khi không còn gì cả lại muốn tận dụng chúng để leo lên.
Nhưng xã hội này vốn dĩ như vậy, quan trọng là mỗi quan hệ.
Anh ta tự cho mình là cao thượng, khinh thường những điều đó, vậy thì đừng hưởng lợi từ những lợi ích mà mối quan hệ mang lại.
Mặt Hứa Yến Xuyên tái mét vì những lời tôi nói.
Anh ta không thể giữ bỏ được thể diện, chỉ nói câu "làm phiền rồi", rồi vội vã quay lưng bỏ đi.
Khi tan sở về nhà, tôi đã dặn dò bảo vệ dưới tòa nhà.
"Nếu có người họ Hứa hoặc họ Úc tìm tôi, đều không tiếp, đuối ra khỏi công ty."
Chính vì câu này, khi phát hiện ra Úc Úc đến tìm tôi gây sự, cuộc sống của tôi trở nên thoải mái hơn nhiều.
Tôi xử lý xong tài liệu cuối cùng, nhìn lịch.
Tính ra, món quà thứ hai mà tôi gửi cho đôi tình nhân này, lẽ ra đã trên đường tới.
Khi Úc Úc mang thai tháng thứ tư, cuối cùng cũng không giấu nổi gia đình nữa.
Ép cưới là điều không thể tránh khỏi.
Đưa ra điều kiện cũng là điều tất yếu.
Không muốn quản lý cô con gái này nữa cũng là điều dễ hiếu.
Ban đầu Hứa Yến Xuyên đưa ra điều kiện chia tay với tôi, trả lại cổ phần cho tôi, những gì anh ta giữ lại, đều là tiền tiết kiệm của anh ta trong những năm qua.
Mua ngôi nhà Úc Úc thích, tổ chức đám cưới cô ta muốn, đi du lịch nước ngoài, mua túi xách và váy vóc cô ta thích, gần như làm cạn kiệt tiền tiết kiệm của anh ta.
Anh ta dám bỏ mọi thứ để đến với Úc Úc, vì anh ta tin rằng mình có tài, có năng lực, chuyển sang một công ty khác hoặc bắt đầu kinh doanh lại không phải là vấn đề gì đôi với anh ta.
Vì thế khi lễ tân công ty bảo rằng anh ta đến tìm, tôi không hề ngạc nhiên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng Hứa Yến Xuyên, so với lúc chia tay chúng tôi, trông tiều tụy quá mức.
Anh ta trông như thể đã bị hút cạn sinh lực, cả người toát ra vẻ u ám.
Thấy tôi mở cửa phòng họp bước vào.
Ánh mắt anh ta sáng lên, hơi ngượng ngùng xoa tay, rồi cần thận mở miệng hỏi.
"Chu Chu, cái này... em có... nói gì với tổng giám đốc
Vương, tổng giám đốc Chu không?"
"Chu Chu."
Anh ta tiếp tục.
"Xin lỗi em, nhưng khi chúng ta chia tay, anh cũng đã bồi thường cho em, mọi chuyện đã qua lâu rồi, em không cần phải..."
Tôi biết anh ta sắp nói gì.
Tôi cười nhạt một tiếng, cắt ngang lời anh ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ông Hứa, có phải ông đang quá tự cao tự đại không?" Hôm nay anh ta đền tìm tôi, không gì khác ngoài mong muốn quay lại nghề cũ, muốn tận dụng các mối quan hệ cũ để phục hồi nhưng lại bị từ chối, anh ta nghĩ rằng tôi đang cản trở.
"Hứa Yến Xuyên, tổng giám đốc Vương, tổng giám đốc Chu, hoặc là tổng giám đốc Triệu, đó là bạn bè của cha mẹ tôi, có quan hệ gì với anh?
"Hứa Yến Xuyên anh là ai chứ? Là người tài giỏi đến mức nào mà họ phải vì chuyện nhỏ nhặt của nam nữ mà đối xử khác biệt với anh?"
Thật là buồn cười, trước đây anh ta coi các mối quan hệ và nguồn lực của tôi như một gánh nặng, bây giờ khi không còn gì cả lại muốn tận dụng chúng để leo lên.
Nhưng xã hội này vốn dĩ như vậy, quan trọng là mỗi quan hệ.
Anh ta tự cho mình là cao thượng, khinh thường những điều đó, vậy thì đừng hưởng lợi từ những lợi ích mà mối quan hệ mang lại.
Mặt Hứa Yến Xuyên tái mét vì những lời tôi nói.
Anh ta không thể giữ bỏ được thể diện, chỉ nói câu "làm phiền rồi", rồi vội vã quay lưng bỏ đi.
Khi tan sở về nhà, tôi đã dặn dò bảo vệ dưới tòa nhà.
"Nếu có người họ Hứa hoặc họ Úc tìm tôi, đều không tiếp, đuối ra khỏi công ty."
Chính vì câu này, khi phát hiện ra Úc Úc đến tìm tôi gây sự, cuộc sống của tôi trở nên thoải mái hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro