Em Gái Thiên Tài Trở Về Náo Loạn Cả Giới
Phân cảnh quay.
2024-10-31 21:33:24
"Nói đi! Tại sao lại hại ta! Tại sao khuynh có thể đối với ta ác độc như vậy!"
Đột nhiên cô như chịu phải đã kích mà đứng lên, tay đưa lên nắm vào không khí hét lên.
Nhưng rồi cô đột nhiên buông xuống, cười như là kẻ điên: "Ah.Hahaha, Cố Thịnh ơi là Cố Thịnh. Ta xem ngươi là sư khuynh cùng sư môn. Ngươi đem ta hại mất hết tu vi. Bây giờ ngươi nói ngươi làm thế chỉ vì yêu ta!" (2°
Hạ Nguyệt nghiên đầu, ánh mắt đau khổ vì bị người mình tin tưởng phản bội, còn có phẩn nộ cùng hận ý. Hận hắn tự tiện cho mình là đúng tự ý hành động khiến cho cô ngây cả tu vì cũng chẳng còn.
Sau khi Hạ Nguyệt diễn xong đứng một chỗ chờ đánh giá, sắc mặt cô vẫn còn tái nhợt, vì căn bản là do cô ban nãy không khống chế lực té nên là thật sự bị đau đến.
Hàn Chu ngồi bên dưới mất một lúc mới hoàn hồn sau cảnh diễn bùng nổ của Hạ Nguyệt, bà đứng lên vỗ tay đối Hạ Nguyệt tràn đầy tán thưởng nói: "Thật sự xuất sắc."
Cảnh diễn Hạ Nguyệt diễn chính là cảnh, bạch nguyệt quang trong lòng nam chính bị tiểu nhân thảm hại mất sạch tu vi. Mà một phần trong đó là do nam chính tự hành động mới dẫn đến cớ sự như thế.
Ở phân đoạn này nữ nhị đối với nam chính hận ý, càn nhiều là đau khổ và bất lực khi bản thân trở thành phế vật.
Lúc Mộng Kì viết phân cảnh, đã cố tình đem hết ức nghẹn của cô kéo ra hết. Khiến mọi người hiểu lầm nữ nhị là đối nam chính mang nổi hận ý, có lẽ vì thế nên có rất ít người chú ý đến việc nữ nhị cảm thấy tuyệt vọng nhiều hơn là hận.
Vì nữ nhị có tính cách lạnh lùng, là một nữ nhân có lý trí. Và cô còn có niềm tin mãnh liệt về sức mạnh, nên khi mới mất đi sức mạnh cô ấy sẽ không đặt trọng tâm vào nam chính quá nhiều mà là tự hỏi về bản thân sau này. Một kẻ không có sức mạnh.
Dù Hạ Nguyệt diễn rất tốt, nhưng sắc mặt Hàn Chu lại chẳng có bao nhiêu tốt. Ngoài trừ việc tán thưởng cô thì cái gì cũng không nói tiếp.
Nữ diễn viên đống vai nữ chính, tên thân là Thanh đồng, cô bắt đầu lên tiếng hỏi Hạ Nguyệt: "Có thể cho tôi biết lý do em muốn diễn nhân vật này không."
Hạ Nguyệt nghĩ nghĩ một chút liền đáp: "Bởi vì được mời đến thử vai, mà tôi đối nhân vật này có hứng thú nên muốn đến thử mình một chút."
Câu nói này lại khiến mọi người bên dưới ngây ngẩn. Đại khái là không ngờ cô sẽ trực tiếp đến mức này.
Nhưng Hàn Chu lại chẳng bỏ qua mà nói thêm vào: "Vậy nếu giữa nữ chính và nữ nhị, nếu được chọn, cô sẽ diễn ai."
Lời này của Hàn Chu khiến mọi người càn là không rõ, lần lượt quay đầu nhìn lại.
Hạ Nguyệt nhìn Hàn Chu nhưng cô không hiểu ý bà muốn làm, chỉ có thể đúng sự thật đáp: "Hàn đạo diễn, tôi nghĩ ngài có phải lầm gì không không, bản thân tôi là đến thử vai nữ nhị, đương nhiên là
muon dien no."
Hàn Chu nhìn sắc mắt cô đánh giá xem độ chăng thật của lời nói: "Hạ tiểu thư, có phải cô cảm thấy nữ chính của tôi không tốt?"
Hạ Nguyệt thật sâu nhìn Hàn Chu, rõ ràng người trước mắt đang có ý muốn cô làm nữ chính, nhưng sao cô nhìn thế nào vẫn không giống.
"Không, nữ chính rất tốt, chỉ là tôi đã có kí hợp đồng cho tháng sau, căng bản không có thời gian diễn tròn vai này."
Hàn Chu lại không có gì bất ngờ, bà tiếp tục lên tiếng nói: "Ò, vậy vì sao cô lại muốn tìm đến vai nữ nhị, tuy là nữ nhị nhưng cảnh vai điễn của nó cũng không phải ít, , ít nhất cũng mất hai tháng diễn
xong."
Hạ Nguyệt gật đầu nói: "Đúng, vì thế trước khi kí hợp đồng tôi muốn sửa đối các cảnh quay của nữ nhị, có thể hoàn thành nó trong vòng một tháng tới."
Câu nói của Hạ Nguyệt vừa ra. Những người ngồi trên mục điều ngây ngẩn, khỏi phải nói họ bị lời của cô làm cho kinh ngạc đến đâu.
Dù có thể thay đổi lịch diễn cũng không phải chuyện gì nhỏ, vì như thế sẽ ảnh hưởng lịch trình của tất cả diễn viên khác, thậm chí là thời gian và tiền bạc của đoàn phim.
Phó đạo diễn nhìn Hạ Nguyệt nói không biết suy nghĩ. Hắn không khỏi nhíu mày, cảm thấy Hạ Dương này thật sự quá ngông cuồng rồi.
Nhưng ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Mộng Kì ngồi bên cạnh Hàn Chu lại cười, bà cầm lên mic hỏi lại Hạ Nguyệt.
"Hạ tiểu thư, thay đổi lịch trình sẽ ảnh hưởng rất nhiều người và tiền bạc, nếu cô muốn đổi thì thiệt hại của đoàn phim tính thế nào a?"
Hạ Nguyệt giũ mắt xuống đất. Cô khẽ nhíu mày.
Mọi người nhìn thấy còn tưởng cô hết đường cãi.
Nhưng khi cô lại lần nửa ngẩn đầu trong ánh mắt tràn đầy sự bình tĩnh đáp: "Nếu như tôi được nhận, tôi sẽ giúp các ngài phân lại lịch diễn, ít nhất có thể kéo ngắn thời gian diễn."
Mộng Kì, Bà hơi kinh ngạc. Vẻ mặt tràn đầy sự hứng thú hỏi: "Thế không biết Hạ tiểu thư sẽ phân kịch bản thế nào."
Hạ Nguyệt cười cười, cô rút ra một tờ giấy đi đến trước mặt Mộng Kì đặt xuống. Mọi người bắt đầu nhìn vào. Hạ Nguyệt lại chẳng giải thích gì quay người liền quay lại sân khấu.
Trên tờ giấy chính là những thông tin của các diễn viên sẽ quay vào ngày bấm máy mà hôm qua cô đã soạn được.
Hàn Chu đứng bật dậy, kinh ngạc. Chuyện những ai sẽ đóng vào ngày ngày bấm máy hiển nhiên sẽ không thể công bố. Nhưng cô gái nhỏ này không chỉ biết mà dường như còn biết rất rõ.
Mộng Kì bên cạnh lại có vẻ bình tĩnh hơn, bà tiếp tục hỏi: "hạ tiểu thư có thể nói một chút vì sao Hạ tiểu thư biết được chuyện này không."
Hạ Nguyệt: "Đoán."
Phó đạo diễn đứng phía sau không khỏi nhách mép, tràn đầy xem thường nhìn Hạ Nguyệt. Ánh mắt ông ta chợt chuyển thành sự tham lam muốn có được.
Mộng kì, bà thiếu kì tiếp tục hỏi: "Oh, là đoán thế nào thế?"
Hạ Nguyệt lại chẳng nói ra việc mình đoán ra thế nào. Cô lại quay lại vấn đề làm mất thời gian của đoàn phim.
"Trong kịch bản có ghi rất rõ, tất cả nhân vật nữ nhị diễn cùng chỉ có những người sư phụ của vạn kiếm môn, đi cùng cô luôn có hai vị nữ đệ tử, và một vài nhân vật quần chúng chỉ có hai hoặc 3 cảnh diễn. Nên nếu nói tôi sẽ làm mất thời gian của mọi người thì cũng là không đúng."
Hàn Chu nhìn Mộng Kì, nhìn thấy bà hai mắt sáng ngời nhìn Hạ Nguyệt. Hàn Chu... Bà có chút không biết nên cãi lại lời thế nào.
Việc phân vai và các phân cảnh, bà có thể thấy được sự cực khổ trong đó. Cả hai vốn là vợ vợ nên càn là biết Mộng Kì đã khó khăn đến mức nào khi phân ra các cảnh quay bên trong. Nếu thật sự Hạ Nguyệt có thể giúp vợ bà thì có thế xem lại.
Vốn cả hai là biết Hạ Nguyệt thông qua Lâm Chu. Ông ấy ta là bạn từ hồi đại học của họ nên khi ông tìm được nữ chín cho bộ phim của mình đã chạy đến chỗ bọn họ ríu rích.
Mấy hôm trước cả hai coi tiết mục cùng nhau cấm trại, vô tình nhìn thấy Hạ Nguyệt trong đó. Cả hai cảm thấy cô khá hợp với vai diễn của mình nên đã đưa thư mời, nhưng chỉ vừa đưa thư mời thì lại biết tin Hạ Dương chính là vị nữ chính trong lời lão Lâm.
Cả hai vốn cho rằng Hạ Nguyệt sẽ không đến thử diễn, nhưng cô không chỉ đến, còn muốn diễn nữ nhị. Nhưng dù là thế vai diễn nữ nhị này thật sự rất thích hợp với Hạ Nguyệt họ cũng không có cách nào từ chối.
Cũng vì thế nên khi Hạ Nguyệt vừa vào bà vẫn luôn có sắc mặt không tốt với cô.
Đột nhiên cô như chịu phải đã kích mà đứng lên, tay đưa lên nắm vào không khí hét lên.
Nhưng rồi cô đột nhiên buông xuống, cười như là kẻ điên: "Ah.Hahaha, Cố Thịnh ơi là Cố Thịnh. Ta xem ngươi là sư khuynh cùng sư môn. Ngươi đem ta hại mất hết tu vi. Bây giờ ngươi nói ngươi làm thế chỉ vì yêu ta!" (2°
Hạ Nguyệt nghiên đầu, ánh mắt đau khổ vì bị người mình tin tưởng phản bội, còn có phẩn nộ cùng hận ý. Hận hắn tự tiện cho mình là đúng tự ý hành động khiến cho cô ngây cả tu vì cũng chẳng còn.
Sau khi Hạ Nguyệt diễn xong đứng một chỗ chờ đánh giá, sắc mặt cô vẫn còn tái nhợt, vì căn bản là do cô ban nãy không khống chế lực té nên là thật sự bị đau đến.
Hàn Chu ngồi bên dưới mất một lúc mới hoàn hồn sau cảnh diễn bùng nổ của Hạ Nguyệt, bà đứng lên vỗ tay đối Hạ Nguyệt tràn đầy tán thưởng nói: "Thật sự xuất sắc."
Cảnh diễn Hạ Nguyệt diễn chính là cảnh, bạch nguyệt quang trong lòng nam chính bị tiểu nhân thảm hại mất sạch tu vi. Mà một phần trong đó là do nam chính tự hành động mới dẫn đến cớ sự như thế.
Ở phân đoạn này nữ nhị đối với nam chính hận ý, càn nhiều là đau khổ và bất lực khi bản thân trở thành phế vật.
Lúc Mộng Kì viết phân cảnh, đã cố tình đem hết ức nghẹn của cô kéo ra hết. Khiến mọi người hiểu lầm nữ nhị là đối nam chính mang nổi hận ý, có lẽ vì thế nên có rất ít người chú ý đến việc nữ nhị cảm thấy tuyệt vọng nhiều hơn là hận.
Vì nữ nhị có tính cách lạnh lùng, là một nữ nhân có lý trí. Và cô còn có niềm tin mãnh liệt về sức mạnh, nên khi mới mất đi sức mạnh cô ấy sẽ không đặt trọng tâm vào nam chính quá nhiều mà là tự hỏi về bản thân sau này. Một kẻ không có sức mạnh.
Dù Hạ Nguyệt diễn rất tốt, nhưng sắc mặt Hàn Chu lại chẳng có bao nhiêu tốt. Ngoài trừ việc tán thưởng cô thì cái gì cũng không nói tiếp.
Nữ diễn viên đống vai nữ chính, tên thân là Thanh đồng, cô bắt đầu lên tiếng hỏi Hạ Nguyệt: "Có thể cho tôi biết lý do em muốn diễn nhân vật này không."
Hạ Nguyệt nghĩ nghĩ một chút liền đáp: "Bởi vì được mời đến thử vai, mà tôi đối nhân vật này có hứng thú nên muốn đến thử mình một chút."
Câu nói này lại khiến mọi người bên dưới ngây ngẩn. Đại khái là không ngờ cô sẽ trực tiếp đến mức này.
Nhưng Hàn Chu lại chẳng bỏ qua mà nói thêm vào: "Vậy nếu giữa nữ chính và nữ nhị, nếu được chọn, cô sẽ diễn ai."
Lời này của Hàn Chu khiến mọi người càn là không rõ, lần lượt quay đầu nhìn lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Nguyệt nhìn Hàn Chu nhưng cô không hiểu ý bà muốn làm, chỉ có thể đúng sự thật đáp: "Hàn đạo diễn, tôi nghĩ ngài có phải lầm gì không không, bản thân tôi là đến thử vai nữ nhị, đương nhiên là
muon dien no."
Hàn Chu nhìn sắc mắt cô đánh giá xem độ chăng thật của lời nói: "Hạ tiểu thư, có phải cô cảm thấy nữ chính của tôi không tốt?"
Hạ Nguyệt thật sâu nhìn Hàn Chu, rõ ràng người trước mắt đang có ý muốn cô làm nữ chính, nhưng sao cô nhìn thế nào vẫn không giống.
"Không, nữ chính rất tốt, chỉ là tôi đã có kí hợp đồng cho tháng sau, căng bản không có thời gian diễn tròn vai này."
Hàn Chu lại không có gì bất ngờ, bà tiếp tục lên tiếng nói: "Ò, vậy vì sao cô lại muốn tìm đến vai nữ nhị, tuy là nữ nhị nhưng cảnh vai điễn của nó cũng không phải ít, , ít nhất cũng mất hai tháng diễn
xong."
Hạ Nguyệt gật đầu nói: "Đúng, vì thế trước khi kí hợp đồng tôi muốn sửa đối các cảnh quay của nữ nhị, có thể hoàn thành nó trong vòng một tháng tới."
Câu nói của Hạ Nguyệt vừa ra. Những người ngồi trên mục điều ngây ngẩn, khỏi phải nói họ bị lời của cô làm cho kinh ngạc đến đâu.
Dù có thể thay đổi lịch diễn cũng không phải chuyện gì nhỏ, vì như thế sẽ ảnh hưởng lịch trình của tất cả diễn viên khác, thậm chí là thời gian và tiền bạc của đoàn phim.
Phó đạo diễn nhìn Hạ Nguyệt nói không biết suy nghĩ. Hắn không khỏi nhíu mày, cảm thấy Hạ Dương này thật sự quá ngông cuồng rồi.
Nhưng ngoài dự đoán của tất cả mọi người. Mộng Kì ngồi bên cạnh Hàn Chu lại cười, bà cầm lên mic hỏi lại Hạ Nguyệt.
"Hạ tiểu thư, thay đổi lịch trình sẽ ảnh hưởng rất nhiều người và tiền bạc, nếu cô muốn đổi thì thiệt hại của đoàn phim tính thế nào a?"
Hạ Nguyệt giũ mắt xuống đất. Cô khẽ nhíu mày.
Mọi người nhìn thấy còn tưởng cô hết đường cãi.
Nhưng khi cô lại lần nửa ngẩn đầu trong ánh mắt tràn đầy sự bình tĩnh đáp: "Nếu như tôi được nhận, tôi sẽ giúp các ngài phân lại lịch diễn, ít nhất có thể kéo ngắn thời gian diễn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mộng Kì, Bà hơi kinh ngạc. Vẻ mặt tràn đầy sự hứng thú hỏi: "Thế không biết Hạ tiểu thư sẽ phân kịch bản thế nào."
Hạ Nguyệt cười cười, cô rút ra một tờ giấy đi đến trước mặt Mộng Kì đặt xuống. Mọi người bắt đầu nhìn vào. Hạ Nguyệt lại chẳng giải thích gì quay người liền quay lại sân khấu.
Trên tờ giấy chính là những thông tin của các diễn viên sẽ quay vào ngày bấm máy mà hôm qua cô đã soạn được.
Hàn Chu đứng bật dậy, kinh ngạc. Chuyện những ai sẽ đóng vào ngày ngày bấm máy hiển nhiên sẽ không thể công bố. Nhưng cô gái nhỏ này không chỉ biết mà dường như còn biết rất rõ.
Mộng Kì bên cạnh lại có vẻ bình tĩnh hơn, bà tiếp tục hỏi: "hạ tiểu thư có thể nói một chút vì sao Hạ tiểu thư biết được chuyện này không."
Hạ Nguyệt: "Đoán."
Phó đạo diễn đứng phía sau không khỏi nhách mép, tràn đầy xem thường nhìn Hạ Nguyệt. Ánh mắt ông ta chợt chuyển thành sự tham lam muốn có được.
Mộng kì, bà thiếu kì tiếp tục hỏi: "Oh, là đoán thế nào thế?"
Hạ Nguyệt lại chẳng nói ra việc mình đoán ra thế nào. Cô lại quay lại vấn đề làm mất thời gian của đoàn phim.
"Trong kịch bản có ghi rất rõ, tất cả nhân vật nữ nhị diễn cùng chỉ có những người sư phụ của vạn kiếm môn, đi cùng cô luôn có hai vị nữ đệ tử, và một vài nhân vật quần chúng chỉ có hai hoặc 3 cảnh diễn. Nên nếu nói tôi sẽ làm mất thời gian của mọi người thì cũng là không đúng."
Hàn Chu nhìn Mộng Kì, nhìn thấy bà hai mắt sáng ngời nhìn Hạ Nguyệt. Hàn Chu... Bà có chút không biết nên cãi lại lời thế nào.
Việc phân vai và các phân cảnh, bà có thể thấy được sự cực khổ trong đó. Cả hai vốn là vợ vợ nên càn là biết Mộng Kì đã khó khăn đến mức nào khi phân ra các cảnh quay bên trong. Nếu thật sự Hạ Nguyệt có thể giúp vợ bà thì có thế xem lại.
Vốn cả hai là biết Hạ Nguyệt thông qua Lâm Chu. Ông ấy ta là bạn từ hồi đại học của họ nên khi ông tìm được nữ chín cho bộ phim của mình đã chạy đến chỗ bọn họ ríu rích.
Mấy hôm trước cả hai coi tiết mục cùng nhau cấm trại, vô tình nhìn thấy Hạ Nguyệt trong đó. Cả hai cảm thấy cô khá hợp với vai diễn của mình nên đã đưa thư mời, nhưng chỉ vừa đưa thư mời thì lại biết tin Hạ Dương chính là vị nữ chính trong lời lão Lâm.
Cả hai vốn cho rằng Hạ Nguyệt sẽ không đến thử diễn, nhưng cô không chỉ đến, còn muốn diễn nữ nhị. Nhưng dù là thế vai diễn nữ nhị này thật sự rất thích hợp với Hạ Nguyệt họ cũng không có cách nào từ chối.
Cũng vì thế nên khi Hạ Nguyệt vừa vào bà vẫn luôn có sắc mặt không tốt với cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro