Em Không Là Gì, Sao Anh Lại Khóc?

Lên đồ... Chiến...

2024-10-09 14:27:50

Những ngày sau đó, Diệu Ái đã bớt khóc hơn nhưng tinh thần lại không mấy khả quan. Ba mẹ cô ấy rất lo lắng, chỉ là khi gọi điện Diệu Ái đều nói là không sao. Cô và Mộng Đình hết lời an ủi, gã bạn trai kia sau khi biết Diệu Ái biết chuyện thì chẳng mảy may hối lỗi, thậm chí công khai luôn bạn gái mới lên mạng xã hội, tựa như gã đã đợi được chia tay với Diệu Ái từ rất lâu rồi vậy.

Tuy nhiên Sam Châu mấy ngày nay như quả bom nổ chậm, sau khi thấy tên khốn Âu Thế Bảo kia đăng khoảnh khắc cùng người mới để trêu tức Diệu Ái thì đã không thể giữ nổi bình tĩnh. Nhìn Diệu Ái vì chuyện này mà không màng ăn uống, cả người gầy guộc, cô và chúng bạn không khỏi cảm thấy xót xa. Từ nhỏ tới lớn Diệu Ái giống như một nàng công chúa thực thụ, chưa từng trải qua sóng gió, bây giờ đây lại vì một kẻ không đáng mà trở nên tàn tạ.

Đêm đó sau khi an ủi Diệu Ái ngủ say, Sam Châu kéo cô và Mộng Đình ra bên ngoài. Đứng trầm ngâm một hồi lâu, Sam Châu mới lên tiếng:

- Các cậu nhìn Diệu Ái xem, bây giờ cậu ấy còn ra dáng vẻ của người mà chúng ta quen biết không? Trước đây người cười nhiều nhất phòng, người hay pha trò vui nhất là cậu ấy còn bây giờ… bộ dạng tiều tụy đó mình thực sự không thể nhìn nổi nữa.

Ninh Hạ Ngân thở dài một hơi, Mộng Đình cũng ủ dột:

- Mấy hôm nay cậu ấy chẳng ăn uống được gì cả, mình lo quá!

Sam Châu siết chặt nắm tay, gằn giọng:

- Tất cả đều là do tên khốn Âu Thế Bảo đó gây ra, mình không nhịn nữa, ngày mai phải cho hắn một bài học, lột nát cái mặt nạ thư sinh đó của hắn, bây giờ đi ngủ, ngày mai lên đồ… chiến!

Mộng Đình ngay lập tức tán thành với ý kiến này, còn cô có đồng ý hay không thì cũng phải đi theo hai đứa bạn cho đông đội hình, dù sao với tính khí của Sam Châu, nhịn tới tận hôm nay đã là vượt quá sức chịu đựng của cô ấy rồi.



Nói là làm, sáng hôm sau, cô bị rốc dậy từ sớm. Cả ba cùng nhau chuẩn bị lên đồ, Diệu Ái sợ những cảnh bạo lực nên không dám theo đi cùng, chỉ dè dặt lên tiếng:

- Các cậu dạy cho anh ta bài học là được, đừng đánh chết người nhé!



Ninh Hạ Ngân và Mộng Đình gật đầu còn Sam Châu chỉ dửng dưng đáp lại:

- Cậu không phải lo, lúc về cho cậu xem video.

Khoảng mười lăm phút sau, Sam Châu và Mộng Đình đã xong xuôi, diện mạo khác lạ này khiến Diệu Ái còn rén. Bình thường hai cô nàng tuy có trang điểm nhưng là theo phong cách nhẹ nhàng dễ thương, hôm nay đi đánh ghen đổi sang kiểu sắc sảo, người đối diện vừa thấy đã không rét mà run.

Sam Châu nhìn đồng hồ rồi gõ cửa nhà tắm:

- Kiến Đen, cậu nhanh chút mới đánh được nhiều trận.

Nghe tiếng giục, Ninh Hạ Ngân mở cửa bước ra. Sam Châu vừa thấy cô thì tối sầm mặt:

- Kiến Đen, cậu đang đi đánh ghen hay đi xin việc vậy? Quần bò và áo sơ mi? Còn cả chiếc kiếng đen này nữa, mặt cậu hiền lành như vậy thì dọa được ai?

Kì thực cô cũng hết cách, tủ đồ của cô chẳng có bộ nào phù hợp trong hoàn cảnh này cả, chỉ có thể gãi tai bất lực. Sam Châu và Mộng Đình đồng thời nhìn nhau rồi gật đầu cùng lúc, ngay sau đó Sam Châu kéo cô tới bàn trang điểm, Mộng Đình mở tủ đồ tìm kiếm.

Việc đầu tiên Sam Châu làm chính là tháo vội chiếc kiếng đen trên mặt cô. Chiếc kiếng này giống như bùa phong ấn nhan sắc, vừa gỡ bỏ Sam Châu đã ngỡ ngàng tới mức há hốc. Đôi mắt chính là điểm nhấn đặc biệt nhất trên khuôn mặt của Ninh Hạ Ngân và cũng là thứ bị vùi lấp nhiều nhất. Lòng mắt là một màu nâu hạt dẻ đặt trưng vừa trong lại vừa sáng pha chút đen lay láy, bờ mi cong cong quyến rũ nhưng không kém phần đáng yêu. Hai mí mắt không quá rộng tuy nhiên lại góp phần tạo nên nét đặt trưng mê người. Sam Châu nhìn cô bạn thân vẫn chưa hết ngỡ ngàng, chưa dặm phấn thoa son đã xinh đẹp thế này rồi, nếu thêm vào nữa có thể khẳng định chắc nịch Kiến Đen của cô là một mỹ nhân hiếm có, không phải khuynh quốc khuynh thành thì cũng là một lần gặp gỡ cả đời nhớ thương.

Càng cảm thán về nhan sắc trời ban thì Sam Châu lại càng hận chiếc kính không nên có này, nó che đi tới bảy tám mươi phần trăm nhan sắc của Hạ Ngân, chỉ cần đeo vào lập tức mất đi hết vẻ nổi bật.

 Sam Châu bắt đầu công cuộc biến hóa, với kĩ năng trang điểm lâu năm, cô rất tự tin vào tay nghề của mình. Sau khi điểm tô xong xuôi thì bắt đầu uốn tóc, vì Ninh Hạ Ngân chưa từng đụng chạm qua nhiệt và hóa chất nên uốn tóc hết sức dễ dàng, đợi một chút tóc liền vào nếp. Vừa uốn xong, Mộng Đình cũng đúng lúc chọn lựa được váy, nhìn chiếc váy màu đỏ nổi bật, Ninh Hạ Ngân liền mím môi:

- Ờ… Bộ này của cậu có hơi…

Tức thì Sam Châu dúi chiếc váy đỏ vào tay rồi đẩy cô vào nhà tắm, thôi thì mặc nó rồi tát lệch mặt tên lăng nhăng kia cũng được.



Một lần nữa bước ra, không chỉ Sam Châu và Mộng Đình mà đến cả Diệu Ái đang ủ dột cũng nhìn tới ngẩn ngơ. Nếu ở với nhau không đủ lâu chắc hẳn ba người họ không thể tin được cô gái ban nãy và bây giờ là cùng một người. Từng đường nét trên cơ thể, chỗ nào cũng có thể khiến người ta ngỡ ngàng.

- Kiến Đen, có ai từng nói với cậu là cậu rất rất đẹp chưa? Ở với nhau lâu vậy mà giờ tớ mới nhận ra, tất cả là tại cái kính này!

Ninh Hạ Ngân chỉ cười trừ, đối với cô mà nói dù bản thân có xấu xí hay xinh đẹp thì cũng chẳng thay đổi được gì.

Để tránh làm mất thời gian, cô lấy chiếc kính trên tay Mộng Đình định đeo lên nhưng bị cô ấy giấu đi mất.

- Nè, mình bị cận đó, lỡ đánh nhầm người thì sao đây?

Cô nói dối để lấy lại, dù sao đám bạn cô vẫn luôn lầm tưởng đó là kính cận độ nhẹ bởi khi cô đeo vào căn bản không thấy được tác động lớn do thấu kính phân kì để lại.

- Cậu không cần đánh, dùng nhan sắc của cậu dằn mặt con bồ của Âu Thế Bảo là được.

Nói rồi Sam Châu và Mộng Đình lập tức kéo cô đi, trước đó còn không quên ném chiếc kính chết tiệt kia cho Diệu Ái.

- Ái, cậu ở nhà, lát tụi này cho xem phim đánh ghen miễn phí!

Dựa vào những gì Sam Châu theo dõi được thì tên khốn Âu Thế Bảo đó đang đi dùng bữa tại một nhà hàng cao cấp trong thành phố H. Khi taxi dừng hẳn, Sam Châu mở cửa xe bước ra, đồng thời lúc đó cô và Mộng Đình cũng chạm cao gót xuống mặt đất. Ánh nhìn từ người đi đường lập tức đổ dồn vào ba người họ, phong thái kiêu ngạo bước đi, khuôn mặt ai nấy đều đằng đằng sát khí.

Ting!

Tiếng thang máy bật mở, Sam Châu và Mộng Đình khoác tay nhau đi phía trước, Ninh Hạ Ngân đi phía sau cầm máy quay, cô có thể không đánh được nhưng lại có thể quay ra thước phim đẹp nhất để khiến tên khốn kia mất hết mặt mũi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Em Không Là Gì, Sao Anh Lại Khóc?

Số ký tự: 0