UNG THƯ
2024-10-03 15:11:18
Xe cứu thương báo hiệu đến bệnh viện và bác sĩ Trần hỗ trợ điều trị chính lần lượt đẩy xe mà Giản Tuyết Ngưng đang nằm vào phòng phẫu thuật.
"Người nhà không thể vào, xin hãy đợi ở ngoài giúp./"
Tất cả thành viên đồng loạt chờ đợi bên ngoài phòng cấp cứu, tuy ba Giản lo lắng nhưng vẫn không lo cho sức khỏe của ông cố Giản.
"Ông à, ở đây có tụi cháu rồi. Ông về nhà nghỉ ngơi trước đi, có tin nào của Tiểu Ngưng thì cháu sẽ thông báo ngay./"
"Không sao đâu, ta muốn tận mắt thấy con bé không sao thì mới yên tâm./"
Nửa tiếng sau, Vương Diệc Thần và ba mẹ Vương cũng nhanh chóng có mặt tại phòng cấp cứu.
"Ba, Tiểu Ngưng thế nào rồi ạ?"
Vương Diệc Thần không quên phép lịch sự chào hỏi ông cố Giản trước rồi mới tiến tới nói chuyện với ba Giản.
"Vẫn còn đang cấp cứu, con biết con bé bệnh gì không?"
"Bệnh ạ?"
Cả nhà đều không ai hay biết tình trạng bệnh của Giản Tuyết Ngưng cho đến khi Giản Thanh Nhiên lên tiếng.
"Ung thư. Cháu nghe ba .. à không, là ông Văn kia từng được người báo lại rằng cô ấy bị ung thư và có thể sẽ sống không quá ba tháng."
"Sao? Làm sao có thể ...?!!"
Mọi người đều hoang mang khi nghe được tin về bệnh tình của Giản Tuyết Ngưng, mà ngược lại tình hình trong phòng cấp cứu lại đang không được khả quan khiến quá trình xử lý kéo dài gần một tiếng hơn. Ánh đèn của phòng mới tắt đi cùng sự xuất hiện của bác sĩ Trần, vừa thấy anh trở ra là mọi người đều hỏi thăm tình hình của cô.
"Bác sĩ, con gái tôi thế nào rồi?"
"Sức khỏe của tiểu thư bây giờ không được tốt lắm, bệnh ung thư của cô ấy chỉ mới được phát hiện gần đây và đang uống thuốc cầm cự nhưng theo kết quả xét nghiệm cho thấy khối u đã lan rộng nên cách tốt nhất là phẫu thuật kèm xạ trị rồi theo dõi thêm."
Ba Giản như muốn gục ngã khi nghe báo cáo từ bác sĩ Trần và được Vương Diệc Thần đỡ lại.
"Tiểu thư trước đó chưa đồng ý phẩu thuật nhưng tình hình đã thay đổi nên tôi mong gia đình sẽ đưa ra kết luận sớm."
"Nếu phẫu thuật thì cô ấy có khả năng sống lâu không?"
Vương Diệc Thần hỏi một câu hỏi trọng tâm nhưng bác sĩ Trần không hồi đáp ngay.
"Nếu phẫu thuật thành công thì đảm bảo cô ấy sống được trên ba tháng nhưng tùy thuộc vào ý chí của bệnh nhân, ngoài ra tôi không dám chắc trong quá trình đó sẽ không xảy ra rủi ro."
"Con gái tôi .."
Bác sĩ Trần rời đi để cả nhà cùng nhau bàn luận, nhưng trạng thái của toàn bộ thành viên lúc này hầu như chưa ai có thể nói nên lời.
"Tiểu Ngưng tốt như thế tại sao lại gặp căn bệnh này chứ, thật là không công bằng mà .."
"Vậy còn lễ cưới cuối tuần này .. sẽ làm sao đây?"
Vương Diệc Thần vừa nhìn Giản Tuyết Ngưng từ bên ngoài phòng hồi sức mà không khỏi đau lòng..
"Lễ cưới vẫn sẽ được diễn ra như bình thường, Tiểu Ngưng sẽ tỉnh lại. Cô ấy đã từng nói sẽ cùng con đi trên quãng đường đó, thì nhất định cô ấy sẽ sớm tỉnh lại thôi."
"Thần…."
Cùng lúc đó, trợ lý Doãn hối hả tìm đến bệnh viện tư nhân tìm gặp cả nhà họ Giản.
"Thật là may, mọi người vẫn còn ở đây./"
"Trợ lý Doãn?"
Khoảng thời gian trước, Giản Tuyết Ngưng đã âm thầm giao lại vài việc cho trợ lý Doãn phòng khi cô xảy ra chuyện.
"Giản tổng, tiểu thư có giao cho tôi chút việc nếu cô ấy có chuyện nên tôi liền tới ngay."
"Có chuyện gì à?"
Trợ lý Doãn lấy ra một chồng tài liệu và hợp đồng được ký tên bởi Giản Tuyết Ngưng .
"Đây là hợp đồng chuyển nhượng toàn bộ cổ phần và cổ tức mà tiểu thư đang có, nay sẽ giao lại cho anh Giản Trữ Luân và anh Đinh Nhất Hoằng đồng sở hữu. Cũng tức là, vị trí cao nhất của tập đoàn sẽ để cho hai anh cùng quản lý."
"Chuyện này.?!"
Giản Trữ Luân và Đinh Nhất Hoằng cùng nhau ngạc nhiên trước quyết định của Giản Tuyết Ngưng.
"Ngoài ra, các tập đoàn được thu mua về dưới trướng của Giản thị mong là hai anh hãy theo dõi và trợ giúp cho họ. Sau ba năm, khi đã giải quyết xong khó khăn thì hãy để họ tự quản lý."
"Ông cố, quyết định này của Tiểu Ngưng ... chúng cháu vốn chưa hề được biết./"
Ông cố Giản trầm ngâm mà suy tư, sau đó trợ lý Doãn tiếp lời.
"Lão chủ tịch, tiểu thư tin tưởng vào năng lực của cả hai nên cô ấy rất hy vọng ngài cũng sẽ đồng ý với quyết định này."
"Nếu Tiểu Ngưng đã vững tin thì hai đứa đừng nên phụ kỳ vọng của con bé, mau chấp nhận đi."
Sau khi xong việc của hai người anh lớn thì trợ lý Doãn tiếp tục với Giản Hân Hân bên cạnh.
"Hân tiểu thư, đây là hợp đồng thu mua của gia đình anh Dịch. Nhờ cô gửi lại cho anh ấy, khi nhận được anh ấy sẽ hiểu."
"Vâng."
Theo sau đó là hai anh em Giản Bảo Đăng và Giản Bảo Ngọc cùng nhận được hợp đồng tương tự.
"Tập đoàn Hạ thị, vốn dĩ tiểu thư muốn cô Hạ tiếp nhận nhưng trước đó cô ấy có hỏi qua ý của Hạ tổng và cô Hạ thì họ đều đồng ý giao lại cho anh toàn quyền quản lý."
"Tiều Ngưng .?!"
Bên cạnh là Giản Bảo Ngọc cũng được Giản Tuyết Ngưng sắp xếp công việc.
"Thiết kế của cô Ngọc, tiểu thư rất thích. Tuy nhiên, cô ấy sợ sẽ không quảng bá được mẫu nên đã có một cuộc họp với Ninh tổng nhằm trao cho cô nhậm chức vị mới. Hôm sau, cô hãy đến Houston bàn giao là được nhé."
"Thì ra .. cô ấy vẫn nhớ./"
Mọi người đều cảm động khi Giản Tuyết Ngưng đã dự liệu mà an bài tất cả, trợ lý Doãn nhìn qua nhìn lại mới trồng thấy một người lạ là Giản Thanh Nhiên đang đứng ngoài cùng kia.
"Cô là .. Giản Thanh Nhiên phải không?"
"Là tôi."
Trợ lý Doãn đưa lại cho Giản Thanh Nhiên một bìa hồ sơ mà trong đó có mô tả chi tiết tai nạn của Giản Văn Dũng cũng chính là người ba thật sự của cô, kèm theo địa chỉ chôn cất.
"Thời gian điều tra khá ngắn nên tôi và tiểu thư chỉ tìm được ít thông tin như này, mong cô đừng trách."
Giản Thanh Nhiên vừa nhận trên tay vừa lắc đầu ngỏ ý không sao.
"Như này rất tốt rồi, là tôi ... phải cảm ơn anh và cô ấy mới đúng/"
Sau khi bàn giao lại tất cả công việc liên quan, trợ lý Doãn được ba Giản ủy quyền đưa nhà thông gia tức là ba mẹ
Vương về trước. Vì bệnh viện không cho thăm nom nhiều người nên chỉ có Vương Diệc Thần ở lại, anh túc trực bên giường bệnh của Giản Tuyết Ngưng không rời cùng một vài suy nghĩ rồi quyết định lấy điện thoại liên lạc cho quản lý Hùng.
"Người nhà không thể vào, xin hãy đợi ở ngoài giúp./"
Tất cả thành viên đồng loạt chờ đợi bên ngoài phòng cấp cứu, tuy ba Giản lo lắng nhưng vẫn không lo cho sức khỏe của ông cố Giản.
"Ông à, ở đây có tụi cháu rồi. Ông về nhà nghỉ ngơi trước đi, có tin nào của Tiểu Ngưng thì cháu sẽ thông báo ngay./"
"Không sao đâu, ta muốn tận mắt thấy con bé không sao thì mới yên tâm./"
Nửa tiếng sau, Vương Diệc Thần và ba mẹ Vương cũng nhanh chóng có mặt tại phòng cấp cứu.
"Ba, Tiểu Ngưng thế nào rồi ạ?"
Vương Diệc Thần không quên phép lịch sự chào hỏi ông cố Giản trước rồi mới tiến tới nói chuyện với ba Giản.
"Vẫn còn đang cấp cứu, con biết con bé bệnh gì không?"
"Bệnh ạ?"
Cả nhà đều không ai hay biết tình trạng bệnh của Giản Tuyết Ngưng cho đến khi Giản Thanh Nhiên lên tiếng.
"Ung thư. Cháu nghe ba .. à không, là ông Văn kia từng được người báo lại rằng cô ấy bị ung thư và có thể sẽ sống không quá ba tháng."
"Sao? Làm sao có thể ...?!!"
Mọi người đều hoang mang khi nghe được tin về bệnh tình của Giản Tuyết Ngưng, mà ngược lại tình hình trong phòng cấp cứu lại đang không được khả quan khiến quá trình xử lý kéo dài gần một tiếng hơn. Ánh đèn của phòng mới tắt đi cùng sự xuất hiện của bác sĩ Trần, vừa thấy anh trở ra là mọi người đều hỏi thăm tình hình của cô.
"Bác sĩ, con gái tôi thế nào rồi?"
"Sức khỏe của tiểu thư bây giờ không được tốt lắm, bệnh ung thư của cô ấy chỉ mới được phát hiện gần đây và đang uống thuốc cầm cự nhưng theo kết quả xét nghiệm cho thấy khối u đã lan rộng nên cách tốt nhất là phẫu thuật kèm xạ trị rồi theo dõi thêm."
Ba Giản như muốn gục ngã khi nghe báo cáo từ bác sĩ Trần và được Vương Diệc Thần đỡ lại.
"Tiểu thư trước đó chưa đồng ý phẩu thuật nhưng tình hình đã thay đổi nên tôi mong gia đình sẽ đưa ra kết luận sớm."
"Nếu phẫu thuật thì cô ấy có khả năng sống lâu không?"
Vương Diệc Thần hỏi một câu hỏi trọng tâm nhưng bác sĩ Trần không hồi đáp ngay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nếu phẫu thuật thành công thì đảm bảo cô ấy sống được trên ba tháng nhưng tùy thuộc vào ý chí của bệnh nhân, ngoài ra tôi không dám chắc trong quá trình đó sẽ không xảy ra rủi ro."
"Con gái tôi .."
Bác sĩ Trần rời đi để cả nhà cùng nhau bàn luận, nhưng trạng thái của toàn bộ thành viên lúc này hầu như chưa ai có thể nói nên lời.
"Tiểu Ngưng tốt như thế tại sao lại gặp căn bệnh này chứ, thật là không công bằng mà .."
"Vậy còn lễ cưới cuối tuần này .. sẽ làm sao đây?"
Vương Diệc Thần vừa nhìn Giản Tuyết Ngưng từ bên ngoài phòng hồi sức mà không khỏi đau lòng..
"Lễ cưới vẫn sẽ được diễn ra như bình thường, Tiểu Ngưng sẽ tỉnh lại. Cô ấy đã từng nói sẽ cùng con đi trên quãng đường đó, thì nhất định cô ấy sẽ sớm tỉnh lại thôi."
"Thần…."
Cùng lúc đó, trợ lý Doãn hối hả tìm đến bệnh viện tư nhân tìm gặp cả nhà họ Giản.
"Thật là may, mọi người vẫn còn ở đây./"
"Trợ lý Doãn?"
Khoảng thời gian trước, Giản Tuyết Ngưng đã âm thầm giao lại vài việc cho trợ lý Doãn phòng khi cô xảy ra chuyện.
"Giản tổng, tiểu thư có giao cho tôi chút việc nếu cô ấy có chuyện nên tôi liền tới ngay."
"Có chuyện gì à?"
Trợ lý Doãn lấy ra một chồng tài liệu và hợp đồng được ký tên bởi Giản Tuyết Ngưng .
"Đây là hợp đồng chuyển nhượng toàn bộ cổ phần và cổ tức mà tiểu thư đang có, nay sẽ giao lại cho anh Giản Trữ Luân và anh Đinh Nhất Hoằng đồng sở hữu. Cũng tức là, vị trí cao nhất của tập đoàn sẽ để cho hai anh cùng quản lý."
"Chuyện này.?!"
Giản Trữ Luân và Đinh Nhất Hoằng cùng nhau ngạc nhiên trước quyết định của Giản Tuyết Ngưng.
"Ngoài ra, các tập đoàn được thu mua về dưới trướng của Giản thị mong là hai anh hãy theo dõi và trợ giúp cho họ. Sau ba năm, khi đã giải quyết xong khó khăn thì hãy để họ tự quản lý."
"Ông cố, quyết định này của Tiểu Ngưng ... chúng cháu vốn chưa hề được biết./"
Ông cố Giản trầm ngâm mà suy tư, sau đó trợ lý Doãn tiếp lời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Lão chủ tịch, tiểu thư tin tưởng vào năng lực của cả hai nên cô ấy rất hy vọng ngài cũng sẽ đồng ý với quyết định này."
"Nếu Tiểu Ngưng đã vững tin thì hai đứa đừng nên phụ kỳ vọng của con bé, mau chấp nhận đi."
Sau khi xong việc của hai người anh lớn thì trợ lý Doãn tiếp tục với Giản Hân Hân bên cạnh.
"Hân tiểu thư, đây là hợp đồng thu mua của gia đình anh Dịch. Nhờ cô gửi lại cho anh ấy, khi nhận được anh ấy sẽ hiểu."
"Vâng."
Theo sau đó là hai anh em Giản Bảo Đăng và Giản Bảo Ngọc cùng nhận được hợp đồng tương tự.
"Tập đoàn Hạ thị, vốn dĩ tiểu thư muốn cô Hạ tiếp nhận nhưng trước đó cô ấy có hỏi qua ý của Hạ tổng và cô Hạ thì họ đều đồng ý giao lại cho anh toàn quyền quản lý."
"Tiều Ngưng .?!"
Bên cạnh là Giản Bảo Ngọc cũng được Giản Tuyết Ngưng sắp xếp công việc.
"Thiết kế của cô Ngọc, tiểu thư rất thích. Tuy nhiên, cô ấy sợ sẽ không quảng bá được mẫu nên đã có một cuộc họp với Ninh tổng nhằm trao cho cô nhậm chức vị mới. Hôm sau, cô hãy đến Houston bàn giao là được nhé."
"Thì ra .. cô ấy vẫn nhớ./"
Mọi người đều cảm động khi Giản Tuyết Ngưng đã dự liệu mà an bài tất cả, trợ lý Doãn nhìn qua nhìn lại mới trồng thấy một người lạ là Giản Thanh Nhiên đang đứng ngoài cùng kia.
"Cô là .. Giản Thanh Nhiên phải không?"
"Là tôi."
Trợ lý Doãn đưa lại cho Giản Thanh Nhiên một bìa hồ sơ mà trong đó có mô tả chi tiết tai nạn của Giản Văn Dũng cũng chính là người ba thật sự của cô, kèm theo địa chỉ chôn cất.
"Thời gian điều tra khá ngắn nên tôi và tiểu thư chỉ tìm được ít thông tin như này, mong cô đừng trách."
Giản Thanh Nhiên vừa nhận trên tay vừa lắc đầu ngỏ ý không sao.
"Như này rất tốt rồi, là tôi ... phải cảm ơn anh và cô ấy mới đúng/"
Sau khi bàn giao lại tất cả công việc liên quan, trợ lý Doãn được ba Giản ủy quyền đưa nhà thông gia tức là ba mẹ
Vương về trước. Vì bệnh viện không cho thăm nom nhiều người nên chỉ có Vương Diệc Thần ở lại, anh túc trực bên giường bệnh của Giản Tuyết Ngưng không rời cùng một vài suy nghĩ rồi quyết định lấy điện thoại liên lạc cho quản lý Hùng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro