Chương 48
Triêu Sắc
2024-07-24 12:45:29
Hai chân Thi Ngọc bị ép dạng ra hết cỡ, dương vật của người đàn ông như thanh sắt nung mà hành hạ thân thể cô, đau đớn xen lẫn khoái cảm khiến cô bắt đầu mê man.
Thân thể mạnh mẽ của người đàn ông vô cùng dẻo dai, di chuyển lúc lên lúc xuống, ý thức của cô dần trở nên mơ hồ, người đàn ông cầm cây nến lên, nhỏ lên bắp đùi cô.
“A...” Ý thức lại bị kéo trở về, tiếng da thịt va chạm xen lẫn tiếng nước dâm đãng vang vọng khắp căn phòng, tiểu huyệt của cô bị hắn đâm vào rút ra liên tục, hoa huyệt sưng đỏ cả lên.
“A... Đừng mà... Tôi không chịu được nữa.. Xin anh hãy dừng lại đi...” Thi Ngọc không nhịn được mà bắt đầu kêu gào ầm ĩ, cô nức nở xin tha thứ, nước mắt lăn dài trên má.
Quý Tranh cười lạnh: “Cô có tư cách xin dừng lại sao?”
Hắn thô bạo thúc sâu vào trong thân thể cô, mỗi cú thúc đều đâm trúng nơi mẫn cảm của cô, khiến cô điên đảo.
Quý Tranh không hiểu nổi bản thân mình, rõ ràng hắn muốn tra tấn cô, nhưng bản thân lại vô thức muốn mang đến cho cô nhiều khoái cảm hơn.
Như thế này không đúng.
Cô phải đau đớn thì trong lòng hắn mới thoải mái được.
Động tác của hắn vô cùng thô bạo, dương vật nóng bỏng lại một lần nữa cắm vào, không có bất cứ kỹ xảo nào, chỉ có hành động nguyên thủy. Mỗi lần Thi Ngọc gần tới ranh giới ngất đi thì lại bị đau đớn kéo trở lại, cuối cùng, hắn thậm chí còn nhỏ sáp lên hoa huyệt của cô.
“A a a...” Cảm giác giống như bị thiêu đốt khiến thân thể cô tỉnh táo lại không ít, dây thần kinh nhạy cảm của cô nháy mắt căng cứng, nơi tư mật vừa đau lại vừa sung sướng.
Loại cảm giác này lan rộng khắp toàn thân, tiểu huyệt của cô co quắp lại, vòng eo nhỏ nhắn cứng đờ, đầu óc trống rỗng.
Một lát sau, cả người cô giống như ống lũ sụp đổ, mệt lả người ở trên giường.
Quý Tranh bị tiểu huyệt của cô kẹp chặt lại, dương vật của hắn gần như muốn nổ tung. Hắn cũng sắp đạt tới cực hạn rồi, côn thịt giật giật mấy cái, sau đó đâm sâu vào bên trong. Một dòng tinh dịch đặc sánh bắn đầy hoa tâm của cô, Thi Ngọc đã mệt lả cả người, thế mà thân thể vẫn theo bản năng run lên mấy lần.
Người đàn ông thở hổn hển hai cái, sau đó mới rút dương vật ra khỏi cơ thể cô.
Tinh dịch và dâm dịch hòa lại một chỗ, cứ thể chảy ra giữa hai chân Thi Ngọc, nhìn vừa dâm đãng lại vừa sắc tình.
Hắn cởi dây trói tay chân cho cô, vừa rồi bởi vì làm quá sức nên cổ tay và cổ chân của Thi Ngọc đều đỏ hết cả lên, phần cổ chân bị còng xích lại còn bị rách cả da.
Quý Tranh nhìn chằm chằm vết thương của cô một chút, sau đó không kiên nhẫn mà “chậc” một tiếng.
Hắn chỉnh lại quần áo, sau đó nói với người hầu: “Mang thuốc trị thương đến đây cho tôi.”
“Vâng.”
“Mang loại tốt nhất đến.”
“Vâng.”
Thân thể mạnh mẽ của người đàn ông vô cùng dẻo dai, di chuyển lúc lên lúc xuống, ý thức của cô dần trở nên mơ hồ, người đàn ông cầm cây nến lên, nhỏ lên bắp đùi cô.
“A...” Ý thức lại bị kéo trở về, tiếng da thịt va chạm xen lẫn tiếng nước dâm đãng vang vọng khắp căn phòng, tiểu huyệt của cô bị hắn đâm vào rút ra liên tục, hoa huyệt sưng đỏ cả lên.
“A... Đừng mà... Tôi không chịu được nữa.. Xin anh hãy dừng lại đi...” Thi Ngọc không nhịn được mà bắt đầu kêu gào ầm ĩ, cô nức nở xin tha thứ, nước mắt lăn dài trên má.
Quý Tranh cười lạnh: “Cô có tư cách xin dừng lại sao?”
Hắn thô bạo thúc sâu vào trong thân thể cô, mỗi cú thúc đều đâm trúng nơi mẫn cảm của cô, khiến cô điên đảo.
Quý Tranh không hiểu nổi bản thân mình, rõ ràng hắn muốn tra tấn cô, nhưng bản thân lại vô thức muốn mang đến cho cô nhiều khoái cảm hơn.
Như thế này không đúng.
Cô phải đau đớn thì trong lòng hắn mới thoải mái được.
Động tác của hắn vô cùng thô bạo, dương vật nóng bỏng lại một lần nữa cắm vào, không có bất cứ kỹ xảo nào, chỉ có hành động nguyên thủy. Mỗi lần Thi Ngọc gần tới ranh giới ngất đi thì lại bị đau đớn kéo trở lại, cuối cùng, hắn thậm chí còn nhỏ sáp lên hoa huyệt của cô.
“A a a...” Cảm giác giống như bị thiêu đốt khiến thân thể cô tỉnh táo lại không ít, dây thần kinh nhạy cảm của cô nháy mắt căng cứng, nơi tư mật vừa đau lại vừa sung sướng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Loại cảm giác này lan rộng khắp toàn thân, tiểu huyệt của cô co quắp lại, vòng eo nhỏ nhắn cứng đờ, đầu óc trống rỗng.
Một lát sau, cả người cô giống như ống lũ sụp đổ, mệt lả người ở trên giường.
Quý Tranh bị tiểu huyệt của cô kẹp chặt lại, dương vật của hắn gần như muốn nổ tung. Hắn cũng sắp đạt tới cực hạn rồi, côn thịt giật giật mấy cái, sau đó đâm sâu vào bên trong. Một dòng tinh dịch đặc sánh bắn đầy hoa tâm của cô, Thi Ngọc đã mệt lả cả người, thế mà thân thể vẫn theo bản năng run lên mấy lần.
Người đàn ông thở hổn hển hai cái, sau đó mới rút dương vật ra khỏi cơ thể cô.
Tinh dịch và dâm dịch hòa lại một chỗ, cứ thể chảy ra giữa hai chân Thi Ngọc, nhìn vừa dâm đãng lại vừa sắc tình.
Hắn cởi dây trói tay chân cho cô, vừa rồi bởi vì làm quá sức nên cổ tay và cổ chân của Thi Ngọc đều đỏ hết cả lên, phần cổ chân bị còng xích lại còn bị rách cả da.
Quý Tranh nhìn chằm chằm vết thương của cô một chút, sau đó không kiên nhẫn mà “chậc” một tiếng.
Hắn chỉnh lại quần áo, sau đó nói với người hầu: “Mang thuốc trị thương đến đây cho tôi.”
“Vâng.”
“Mang loại tốt nhất đến.”
“Vâng.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro