“Cô Nói Xem, Vào Ngày Cưới, Cô Dâu Lại Bị Phát Hiện Ra Đang Làm...
Triêu Sắc
2024-07-24 12:45:29
Thi Ngọc trốn trong nhà vệ sinh, ngơ ngác nhìn gương mặt trắng bệch của mình trong gương. Cô cần tờ giấy đỏ trong tay, không khống chế nổi mà cả người bắt đầu run rẩy.
Đây là một nỗi sợ hãi xuất phát từ bản năng.
Cô nhìn tờ hôn thư màu đỏ, cái gì mà đôi uyên ương trăm năm hòa hợp, tất cả đỏ đến mức chói cả mắt.
“Hôm nay là ngày hạnh phúc của đôi ta, mối lương duyên như trời định, mong được cùng người dài lâu......Nguyện bên nhau trọn đời, vĩnh kết đồng tâm...Mãi mãi không xa rời...” Cô nhẹ nhàng đọc nốt những đoạn còn thiếu, sau đó lập tức không nhịn được mà ôm mặt khóc, cô giống như một con thú nhỏ bị thương, không dám để kẻ thù biết được, chỉ dám nghẹn ngào nức nở.
Cô đã muốn buông xuôi tất cả, muốn quên đi quá khứ khủng khiếp đó, muốn bắt đầu lại từ đầu, nhưng sự xuất hiện của người đó đã khống chế toàn bộ suy nghĩ của cô, khiến cô sụp đổ.
Cô phải làm cái gì bây giờ? Cô nên làm cái gì bây giờ?
Sẽ ổn thôi, chắc chắn không có chuyện gì đâu. Dù sao cũng đã ba năm trôi qua rồi, người đó có khi còn chẳng nhớ cô là ai, chứ đừng nói là tới tìm cô gây phiền phức.
Nhất định không có chuyện gì.
Thi Ngọc tự động viên bản thân mình như vậy, cố gắng ổn định lại tâm trạng của mình.
Cô nhấc làn váy lên, chuẩn bị đi ra ngoài, dù sao thì cứ trốn trong nhà vệ sinh cũng không phải cách.
Nhưng mà, cô vừa định mở cửa ra thì lại bị một lực mạnh từ bên ngoài đẩy vào.
Cô lảo đảo hai bước, hai mắt trợn tròn vì sợ hãi.
“Anh... Anh định làm gì?” Cô vô thức lùi về sau hai bước.
Ba năm trôi qua, hôm nay gặp lại, hắn vẫn mặc một bộ quân phục lạnh lùng như trước, nhưng huy hiệu và quân hàm của hắn đã thay đổi, chuyển thành biểu tượng đại tư lệnh.
Hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt không chút cảm xúc nào, toàn thân tràn ngập khí tức hiên ngang và trang nghiêm.
Hắn từng bước từng bước tiến tới gần cô, đôi ủng quân đội va chạm với mặt đất, vang lên những âm thanh cộp cộp, giống như gõ vào trái tim cô vậy.
“Làm gì à?” Hắn ép cô tới bồn rửa tay, khiến cô không còn đường lui nữa: “Đến xem người phụ nữ đã từng bị tôi đụ, làm thế nào mà giả vờ trong trắng mà gả cho người khác.”
Lời nói của hắn thô bỉ không tài nào chịu nổi, Thi Ngọc nhất thời cảm thấy vô cùng tức giận, sắc mặt cũng biến đổi: “Anh!”
Hắn đột nhiên vươn tay bóp lấy cằm cô, bàn tay lâu ngày cầm súng có những vết chai, chà xát khiến gương mặt mềm mại của cô nháy mắt đỏ lên.
“Tôi làm sao? Hai mắt đỏ lên như thế này, cô vừa mới trốn vào nhà vệ sinh để khóc đấy à? Sự xuất hiện của tôi phá vỡ mộng đẹp của cô sao?” Hắn bóp chặt lấy cằm cô, nụ cười khinh miệt: “Sao da thịt của cô
vẫn non mịn như thế? Không biết so với năm mười bảy tuổi thì thế nào nhỉ?”
Thi Ngọc sợ hãi trợn tròn mắt, cô há miệng, run rẩy nói: “Rốt cuộc anh muốn như thế nào?”
Ánh mắt của Quý Tranh vô cùng lạnh lùng, bàn tay thô ráp luồn vào trong váy cưới của cô, sờ soạng bắp đùi mềm mại. Hắn ghé sát vào người cô, hơi thở nóng bỏng phả lên gương mặt tái nhợt của cô.
“Cô nói xem, vào ngày cưới, cô dâu lại bị phát hiện ra đang làm tình với người đàn ông khác trong nhà vệ sinh, tin tức này có đủ chấn động không?”
Đây là một nỗi sợ hãi xuất phát từ bản năng.
Cô nhìn tờ hôn thư màu đỏ, cái gì mà đôi uyên ương trăm năm hòa hợp, tất cả đỏ đến mức chói cả mắt.
“Hôm nay là ngày hạnh phúc của đôi ta, mối lương duyên như trời định, mong được cùng người dài lâu......Nguyện bên nhau trọn đời, vĩnh kết đồng tâm...Mãi mãi không xa rời...” Cô nhẹ nhàng đọc nốt những đoạn còn thiếu, sau đó lập tức không nhịn được mà ôm mặt khóc, cô giống như một con thú nhỏ bị thương, không dám để kẻ thù biết được, chỉ dám nghẹn ngào nức nở.
Cô đã muốn buông xuôi tất cả, muốn quên đi quá khứ khủng khiếp đó, muốn bắt đầu lại từ đầu, nhưng sự xuất hiện của người đó đã khống chế toàn bộ suy nghĩ của cô, khiến cô sụp đổ.
Cô phải làm cái gì bây giờ? Cô nên làm cái gì bây giờ?
Sẽ ổn thôi, chắc chắn không có chuyện gì đâu. Dù sao cũng đã ba năm trôi qua rồi, người đó có khi còn chẳng nhớ cô là ai, chứ đừng nói là tới tìm cô gây phiền phức.
Nhất định không có chuyện gì.
Thi Ngọc tự động viên bản thân mình như vậy, cố gắng ổn định lại tâm trạng của mình.
Cô nhấc làn váy lên, chuẩn bị đi ra ngoài, dù sao thì cứ trốn trong nhà vệ sinh cũng không phải cách.
Nhưng mà, cô vừa định mở cửa ra thì lại bị một lực mạnh từ bên ngoài đẩy vào.
Cô lảo đảo hai bước, hai mắt trợn tròn vì sợ hãi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Anh... Anh định làm gì?” Cô vô thức lùi về sau hai bước.
Ba năm trôi qua, hôm nay gặp lại, hắn vẫn mặc một bộ quân phục lạnh lùng như trước, nhưng huy hiệu và quân hàm của hắn đã thay đổi, chuyển thành biểu tượng đại tư lệnh.
Hắn vẫn giữ nguyên vẻ mặt không chút cảm xúc nào, toàn thân tràn ngập khí tức hiên ngang và trang nghiêm.
Hắn từng bước từng bước tiến tới gần cô, đôi ủng quân đội va chạm với mặt đất, vang lên những âm thanh cộp cộp, giống như gõ vào trái tim cô vậy.
“Làm gì à?” Hắn ép cô tới bồn rửa tay, khiến cô không còn đường lui nữa: “Đến xem người phụ nữ đã từng bị tôi đụ, làm thế nào mà giả vờ trong trắng mà gả cho người khác.”
Lời nói của hắn thô bỉ không tài nào chịu nổi, Thi Ngọc nhất thời cảm thấy vô cùng tức giận, sắc mặt cũng biến đổi: “Anh!”
Hắn đột nhiên vươn tay bóp lấy cằm cô, bàn tay lâu ngày cầm súng có những vết chai, chà xát khiến gương mặt mềm mại của cô nháy mắt đỏ lên.
“Tôi làm sao? Hai mắt đỏ lên như thế này, cô vừa mới trốn vào nhà vệ sinh để khóc đấy à? Sự xuất hiện của tôi phá vỡ mộng đẹp của cô sao?” Hắn bóp chặt lấy cằm cô, nụ cười khinh miệt: “Sao da thịt của cô
vẫn non mịn như thế? Không biết so với năm mười bảy tuổi thì thế nào nhỉ?”
Thi Ngọc sợ hãi trợn tròn mắt, cô há miệng, run rẩy nói: “Rốt cuộc anh muốn như thế nào?”
Ánh mắt của Quý Tranh vô cùng lạnh lùng, bàn tay thô ráp luồn vào trong váy cưới của cô, sờ soạng bắp đùi mềm mại. Hắn ghé sát vào người cô, hơi thở nóng bỏng phả lên gương mặt tái nhợt của cô.
“Cô nói xem, vào ngày cưới, cô dâu lại bị phát hiện ra đang làm tình với người đàn ông khác trong nhà vệ sinh, tin tức này có đủ chấn động không?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro