Cổ đại (8) chẳn...
Khanh Uyển Uyển Uyển
2024-11-14 01:07:57
Editor: Dương Gia Uy Vũ
“Mộc Dung, nơi này của ta ướt quá, còn rất ngứa nữa, giúp ta với, ưm a…” Cô nắm lấy tay hắn, đưa tới hạ thể bóng loáng mềm mịn của mình, để tiểu huyệt đã chảy ra xuân thủy cuồn cuộn được hắn cảm thụ vuốt ve.
Non mềm trơn ướt trong tay khiến tinh thần hắn rung động, tay hắn đang phủ lên nơi riêng tư bí ẩn nhất của cô, dịu dàng cẩn thận mà chạm qua mỗi một chỗ kiều nộn trên miệng huyệt của cô, không biết là tay hắn hay là hoa môi của cô đang run rẩy. Nhìn khuôn mặt ngày thường trắng nõn của cô hiện giờ lại nhiễm một màu đỏ hồng, tựa như hoa mai đỏ trên nền tuyết trắng, quả nhiên là kiều diễm mê hoặc người, câu hồn nhiếp phách.
“Giúp giúp ta… Ha a… Mộc Dung… Ưm a…” Dâm dịch của cô thấm ướt ngón tay hai người, tình triều không ngừng dâng lên trong thân thể khiến cô bất mãn rên rỉ, vặn vẹo cọ xát thân hình cường tráng dưới thân.
Tiếng rên rỉ của cô một chữ không thoát khỏi tai hắn, từ trước đến nay Mộc Dung đều tuân theo mỗi một câu mà cô nói, vì thế, hắn thử căng hoa phùng đang gắt gao khép chặt kia ra. Động tác xâm lấn của ngón tay hắn, cộng thêm cô dẫn đường chỉ dẫn, mệnh lệnh như cầu xin, khiến hắn ỡm ờ, cầm lòng không được.
“Tiểu thư… Chặt quá, nơi này của người thật nhỏ.” Tiểu huyệt chặt chẽ lại non mềm nhỏ xinh, sau khi mị thịt bên trong cảm nhận được dị vật tiến vào, bắt đầu không thuận theo mà dây dưa với ngón tay hắn, tầng tầng quấn quýt, trơn trượt ấm áp, ngăn cản động tác đi vào của hắn. Trên ngón tay truyền đến xúc cảm mỹ diệu khiến hắn không dám tưởng tượng ra một cảnh tượng khác, vì như thế sẽ bức điên hắn mất.
Thân thể này quá mức nhỏ yếu kiều nộn, cô cần phải để thân thể của mình chuẩn bị sẵn sàng trước khi hoan hảo. Chịu đựng khó chịu trong tiểu huyệt, cô lại lôi kéo ngón tay hắn dừng tại hoa hạch được cất giấu, “Ưm a… Mộc Dung… Sờ nó đi… A ha…” Khi hắn đụng chạm vào hoa hạch nhỏ, tiểu huyệt của cô chợt mẫn cảm mà tràn ra một lượng chất lỏng lớn, khoái cảm rùng mình làm cô thoải mái mà phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào mềm mại.
Sau khi nhận thấy chạm vào khối thịt nhỏ mềm mại kia có thể khiến cô thoải mái, hắn liền tận hết sức lực mà bắt đầu khẽ vuốt ve trêu đùa, khi Mộc Dung xoa nắn tiểu hạch của cô, cũng không quên mất ngón tay còn dừng lại trong tiểu huyệt cô, bên trong tiểu huyệt càng ngày càng ướt át khiến động tác thọc vào rút ra của hắn dễ dàng hơn rất nhiều. Nghe tiếng rên rỉ yêu kiều mê người của cô, nhìn biều cảm khuây khoả sảng khoái mê hoặc của cô, thậm chí Mộc Dung có cảm giác, chỉ cần cảm thụ được sự kiều mị câu hồn của cô thôi, hắn cũng đã có thể thu hoạch được khoái cảm vô tận.
Thân thể non nớt của cô dưới động tác không hề dừng của hắn dễ dàng nghênh đón cao trào. Sau một tiếng kêu mỹ miều, thân thể nhỏ xinh vô lực nằm sấp trên thân thể hắn, thở dốc không ngừng, dâm dịch trong tiểu huyệt phun ra, xối ướt dầm dề toàn bộ bàn tay hắn. Ngón tay hắn dừng lại trong cơ thể cô càng cảm nhận được rõ ràng biến hóa bên trong của tiểu huyệt khi cao trào, mị thịt đang mấp máy co rút rốt cuộc cũng dần dần thả lỏng, hắn nhân cơ hội lại thâm nhập thêm hai ngón tay vào. Sợ độ thô của ba ngón tay khiến cô không thoải mái, hắn trấn an nhẹ nhàng vuốt tiểu hạch còn đang run rẩy của cô.
Mặc dù hiện giờ côn thịt của hắn đang sưng to khó chịu, nhưng hắn cũng không dám gây ra bất cứ chuyện gì làm tổn thương đến cô, chỉ có thể chịu đựng dục niệm sắp làm hắn phát điên, dùng một bàn tay to đang nhàn rỗi khác xoa xoa bóp bóp bờ mông ngạo nghễ nhỏ xinh của cô, mượn điều này an ủi dục vọng đốt người của mình.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
“Lớn quá… Mộc Dung… Chậm một chút, chậm một chút…” Cao trào qua đi, Mộc Khanh Khanh chỉ có thể vô lực dựa vào trong ngực hắn, cô nhẹ nhàng rên rỉ, Mộc Dung lại chỉ xem như cô đang thoải mái nỉ non, động tác ba ngón tay thọc vào rút ra không ngừng nghỉ chút nào, như bị nghiện mà dùng ngón tay thân mật cảm thụ bên trong tiểu huyệt của cô.
“Ư —— tiểu thư…” Trước ngực truyền đến cảm giác hơi đau đớn lại tê dại khiến Mộc Dung sửng sốt, hai mắt lâm vào điên cuồng cũng khôi phục một tia thanh minh, có điều chờ sau khi đến thấy rõ động tác của người khởi xướng, hô hấp của hắn cứng lại, chỉ cảm thấy lý trí đều biến mất, chẳng lẽ tiểu thư muốn khiến hắn phát điên mới vừa lòng sao?
Mộc Khanh Khanh thật sự chịu không nổi khoái cảm vừa sảng khoái vừa trướng căng trong tiểu huyệt, cô dùng sức mút cắn liếm hôn tiểu đậu đỏ trước ngực Mộc Dung, cô muốn mượn động tác này để hắn có thể buông tha cho cô một chút. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad DuongGiaUyVu Ngón tay của Mộc Dung đang thọc vào rút ra trong tiểu huyệt xác thật như cô mong muốn mà tạm dừng một chút, có điều kéo theo đó là một vòng thọc vào rút ra mới càng thêm nhanh hơn. Tiểu huyệt bị hắn đùa giỡn khiến Mộc Khanh Khanh không kìm được bắt đầu thở dốc, hơi thở phả ra cũng trùng hợp kích thích nơi mẫn cảm không muốn ai biết của Mộc Dung, dẫn đến việc động tác của Mộc Dung càng thêm không có tiết chế.
Sau khi cảm giác nứt vỡ ban đầu rút đi, khoái cảm phong phú do bị lấp đầy từng chút một dâng lên trong lòng Mộc Khanh Khanh, vách trong bị ngón tay thô tráng cọ quét ma xát, mị thịt đói khát dây dưa với hắn, hoa hạch mảnh mai nhạy cảm cũng được hắn tận tâm đối đãi.
Tiếng nước dâm mị không ngừng vọng lại trong xe ngựa, tiếng rên mảnh mai vỡ vụn trong xe khiến tình dục càng thêm lộ liễu. Trên giường bên trong xe có hai thân thể trần trụi đang thân mật giao hòa bên nhau. Một thân hình nam nhân cao lớn hùng tráng, còn lại là một nữ tử kiều kiều nho nhỏ, thân thể nàng nhu nhược nhỏ xinh vô lực mà nằm sấp trên người hắn, thân thể theo tiết tấu thọc vào rút ra nào đó mà nhẹ nhàng rung động.
“Ha a… Mộc, Mộc Dung… A a… Muốn tới… Ưm a” Cao trào lần nữa bị động tác ngón tay hắn hấp dẫn mà đến, Mộc Khanh Khanh đang chờ đợi khoái cảm ngập đầu đó lại phát giác hắn bỗng nhiên dừng động tác lại, cô tận lực lắc lư vòng eo vô lực của mình, thân thể mềm mại nằm trên thân thể hắn khó nhịn vặn vẹo cọ xát, cảm giác hư không tra tấn người rốt cuộc cũng khiến cô thấp giọng khóc ra tiếng: “Mộc Dung… Động một chút đi… Nhanh lên… Mộc Dung… Cắm ta đi… Ưm a…”
Ánh mắt âm u của hắn nhìn mị thái dục cầu bất mãn của cô, chỉ cảm thấy hô hấp đã bị cô bắt giữ. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad DuongGiaUyVu. Nhẹ hít một ngụm không khí, bàn tay vẫn luôn đặt trên mông cô di chuyển, nhẹ nâng vòng eo cô lên, hai người bốn mắt nhìn nhau, giọng nói bị tình dục nhiễm khàn lại trầm thấp nghiêm túc: “Tiểu thư, người biết chúng ta đang làm cái gì không, người chắc chắn vẫn muốn tiếp tục ư? Mộc Dung ta chỉ là một tử sĩ mà Tướng phủ nuôi dưỡng, chỉ là một nô bộc không có quyền lợi cũng không có tài phú mà thôi.” Hắn nghiêm túc thấp thỏm mà nhìn mặt đẹp nhiễm xuân triều của cô, không muốn bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào, “Chỉ là một tử sĩ chỉ thuộc về duy nhất một mình tiểu thư, sinh tử đều do người, thể xác và tinh thần đều thuộc về người. Người thật sự quyết định muốn ta sao?” Một lần chần chừ cuối cùng, mặc kệ sẽ là mười dặm gió xuân hay trời đông giá rét, đều sẽ thật lòng chịu trách nhiệm với nàng.
Mộc Khanh Khanh không nói gì nhìn hắn, không quan tâm đến biểu cảm tuyệt vọng càng ngày càng cứng đờ của Mộc Dung, cô vẫn luôn trầm mặc không mở miệng, sắc mặt cũng là vẻ lạnh nhạt mà Mộc Dung chưa từng thấy qua.
Đại khái qua một lúc lâu, Mộc Dung run tay, thật cẩn thận rút ngón tay ra khỏi cơ thể cô, một tiếng “Ba ——” âm mị sắc tình đến cực điểm vang lên, nhưng hắn đã không còn tâm tình giám định và thưởng thức nữa, hắn có hối hận không?
Đương nhiên hối hận, cũng đương nhiên không hối hận.
“Ư ——”
“Ưm ——”
Hai tiếng hừ nhẹ, một tiếng là kinh ngạc sảng khoái, một tiếng là đau đớn khó nhịn.
“Mộc Dung… Đau… Sâu quá… Đau quá…”
“Mộc Dung, nơi này của ta ướt quá, còn rất ngứa nữa, giúp ta với, ưm a…” Cô nắm lấy tay hắn, đưa tới hạ thể bóng loáng mềm mịn của mình, để tiểu huyệt đã chảy ra xuân thủy cuồn cuộn được hắn cảm thụ vuốt ve.
Non mềm trơn ướt trong tay khiến tinh thần hắn rung động, tay hắn đang phủ lên nơi riêng tư bí ẩn nhất của cô, dịu dàng cẩn thận mà chạm qua mỗi một chỗ kiều nộn trên miệng huyệt của cô, không biết là tay hắn hay là hoa môi của cô đang run rẩy. Nhìn khuôn mặt ngày thường trắng nõn của cô hiện giờ lại nhiễm một màu đỏ hồng, tựa như hoa mai đỏ trên nền tuyết trắng, quả nhiên là kiều diễm mê hoặc người, câu hồn nhiếp phách.
“Giúp giúp ta… Ha a… Mộc Dung… Ưm a…” Dâm dịch của cô thấm ướt ngón tay hai người, tình triều không ngừng dâng lên trong thân thể khiến cô bất mãn rên rỉ, vặn vẹo cọ xát thân hình cường tráng dưới thân.
Tiếng rên rỉ của cô một chữ không thoát khỏi tai hắn, từ trước đến nay Mộc Dung đều tuân theo mỗi một câu mà cô nói, vì thế, hắn thử căng hoa phùng đang gắt gao khép chặt kia ra. Động tác xâm lấn của ngón tay hắn, cộng thêm cô dẫn đường chỉ dẫn, mệnh lệnh như cầu xin, khiến hắn ỡm ờ, cầm lòng không được.
“Tiểu thư… Chặt quá, nơi này của người thật nhỏ.” Tiểu huyệt chặt chẽ lại non mềm nhỏ xinh, sau khi mị thịt bên trong cảm nhận được dị vật tiến vào, bắt đầu không thuận theo mà dây dưa với ngón tay hắn, tầng tầng quấn quýt, trơn trượt ấm áp, ngăn cản động tác đi vào của hắn. Trên ngón tay truyền đến xúc cảm mỹ diệu khiến hắn không dám tưởng tượng ra một cảnh tượng khác, vì như thế sẽ bức điên hắn mất.
Thân thể này quá mức nhỏ yếu kiều nộn, cô cần phải để thân thể của mình chuẩn bị sẵn sàng trước khi hoan hảo. Chịu đựng khó chịu trong tiểu huyệt, cô lại lôi kéo ngón tay hắn dừng tại hoa hạch được cất giấu, “Ưm a… Mộc Dung… Sờ nó đi… A ha…” Khi hắn đụng chạm vào hoa hạch nhỏ, tiểu huyệt của cô chợt mẫn cảm mà tràn ra một lượng chất lỏng lớn, khoái cảm rùng mình làm cô thoải mái mà phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào mềm mại.
Sau khi nhận thấy chạm vào khối thịt nhỏ mềm mại kia có thể khiến cô thoải mái, hắn liền tận hết sức lực mà bắt đầu khẽ vuốt ve trêu đùa, khi Mộc Dung xoa nắn tiểu hạch của cô, cũng không quên mất ngón tay còn dừng lại trong tiểu huyệt cô, bên trong tiểu huyệt càng ngày càng ướt át khiến động tác thọc vào rút ra của hắn dễ dàng hơn rất nhiều. Nghe tiếng rên rỉ yêu kiều mê người của cô, nhìn biều cảm khuây khoả sảng khoái mê hoặc của cô, thậm chí Mộc Dung có cảm giác, chỉ cần cảm thụ được sự kiều mị câu hồn của cô thôi, hắn cũng đã có thể thu hoạch được khoái cảm vô tận.
Thân thể non nớt của cô dưới động tác không hề dừng của hắn dễ dàng nghênh đón cao trào. Sau một tiếng kêu mỹ miều, thân thể nhỏ xinh vô lực nằm sấp trên thân thể hắn, thở dốc không ngừng, dâm dịch trong tiểu huyệt phun ra, xối ướt dầm dề toàn bộ bàn tay hắn. Ngón tay hắn dừng lại trong cơ thể cô càng cảm nhận được rõ ràng biến hóa bên trong của tiểu huyệt khi cao trào, mị thịt đang mấp máy co rút rốt cuộc cũng dần dần thả lỏng, hắn nhân cơ hội lại thâm nhập thêm hai ngón tay vào. Sợ độ thô của ba ngón tay khiến cô không thoải mái, hắn trấn an nhẹ nhàng vuốt tiểu hạch còn đang run rẩy của cô.
Mặc dù hiện giờ côn thịt của hắn đang sưng to khó chịu, nhưng hắn cũng không dám gây ra bất cứ chuyện gì làm tổn thương đến cô, chỉ có thể chịu đựng dục niệm sắp làm hắn phát điên, dùng một bàn tay to đang nhàn rỗi khác xoa xoa bóp bóp bờ mông ngạo nghễ nhỏ xinh của cô, mượn điều này an ủi dục vọng đốt người của mình.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
“Lớn quá… Mộc Dung… Chậm một chút, chậm một chút…” Cao trào qua đi, Mộc Khanh Khanh chỉ có thể vô lực dựa vào trong ngực hắn, cô nhẹ nhàng rên rỉ, Mộc Dung lại chỉ xem như cô đang thoải mái nỉ non, động tác ba ngón tay thọc vào rút ra không ngừng nghỉ chút nào, như bị nghiện mà dùng ngón tay thân mật cảm thụ bên trong tiểu huyệt của cô.
“Ư —— tiểu thư…” Trước ngực truyền đến cảm giác hơi đau đớn lại tê dại khiến Mộc Dung sửng sốt, hai mắt lâm vào điên cuồng cũng khôi phục một tia thanh minh, có điều chờ sau khi đến thấy rõ động tác của người khởi xướng, hô hấp của hắn cứng lại, chỉ cảm thấy lý trí đều biến mất, chẳng lẽ tiểu thư muốn khiến hắn phát điên mới vừa lòng sao?
Mộc Khanh Khanh thật sự chịu không nổi khoái cảm vừa sảng khoái vừa trướng căng trong tiểu huyệt, cô dùng sức mút cắn liếm hôn tiểu đậu đỏ trước ngực Mộc Dung, cô muốn mượn động tác này để hắn có thể buông tha cho cô một chút. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad DuongGiaUyVu Ngón tay của Mộc Dung đang thọc vào rút ra trong tiểu huyệt xác thật như cô mong muốn mà tạm dừng một chút, có điều kéo theo đó là một vòng thọc vào rút ra mới càng thêm nhanh hơn. Tiểu huyệt bị hắn đùa giỡn khiến Mộc Khanh Khanh không kìm được bắt đầu thở dốc, hơi thở phả ra cũng trùng hợp kích thích nơi mẫn cảm không muốn ai biết của Mộc Dung, dẫn đến việc động tác của Mộc Dung càng thêm không có tiết chế.
Sau khi cảm giác nứt vỡ ban đầu rút đi, khoái cảm phong phú do bị lấp đầy từng chút một dâng lên trong lòng Mộc Khanh Khanh, vách trong bị ngón tay thô tráng cọ quét ma xát, mị thịt đói khát dây dưa với hắn, hoa hạch mảnh mai nhạy cảm cũng được hắn tận tâm đối đãi.
Tiếng nước dâm mị không ngừng vọng lại trong xe ngựa, tiếng rên mảnh mai vỡ vụn trong xe khiến tình dục càng thêm lộ liễu. Trên giường bên trong xe có hai thân thể trần trụi đang thân mật giao hòa bên nhau. Một thân hình nam nhân cao lớn hùng tráng, còn lại là một nữ tử kiều kiều nho nhỏ, thân thể nàng nhu nhược nhỏ xinh vô lực mà nằm sấp trên người hắn, thân thể theo tiết tấu thọc vào rút ra nào đó mà nhẹ nhàng rung động.
“Ha a… Mộc, Mộc Dung… A a… Muốn tới… Ưm a” Cao trào lần nữa bị động tác ngón tay hắn hấp dẫn mà đến, Mộc Khanh Khanh đang chờ đợi khoái cảm ngập đầu đó lại phát giác hắn bỗng nhiên dừng động tác lại, cô tận lực lắc lư vòng eo vô lực của mình, thân thể mềm mại nằm trên thân thể hắn khó nhịn vặn vẹo cọ xát, cảm giác hư không tra tấn người rốt cuộc cũng khiến cô thấp giọng khóc ra tiếng: “Mộc Dung… Động một chút đi… Nhanh lên… Mộc Dung… Cắm ta đi… Ưm a…”
Ánh mắt âm u của hắn nhìn mị thái dục cầu bất mãn của cô, chỉ cảm thấy hô hấp đã bị cô bắt giữ. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad DuongGiaUyVu. Nhẹ hít một ngụm không khí, bàn tay vẫn luôn đặt trên mông cô di chuyển, nhẹ nâng vòng eo cô lên, hai người bốn mắt nhìn nhau, giọng nói bị tình dục nhiễm khàn lại trầm thấp nghiêm túc: “Tiểu thư, người biết chúng ta đang làm cái gì không, người chắc chắn vẫn muốn tiếp tục ư? Mộc Dung ta chỉ là một tử sĩ mà Tướng phủ nuôi dưỡng, chỉ là một nô bộc không có quyền lợi cũng không có tài phú mà thôi.” Hắn nghiêm túc thấp thỏm mà nhìn mặt đẹp nhiễm xuân triều của cô, không muốn bỏ qua bất kỳ biểu cảm nào, “Chỉ là một tử sĩ chỉ thuộc về duy nhất một mình tiểu thư, sinh tử đều do người, thể xác và tinh thần đều thuộc về người. Người thật sự quyết định muốn ta sao?” Một lần chần chừ cuối cùng, mặc kệ sẽ là mười dặm gió xuân hay trời đông giá rét, đều sẽ thật lòng chịu trách nhiệm với nàng.
Mộc Khanh Khanh không nói gì nhìn hắn, không quan tâm đến biểu cảm tuyệt vọng càng ngày càng cứng đờ của Mộc Dung, cô vẫn luôn trầm mặc không mở miệng, sắc mặt cũng là vẻ lạnh nhạt mà Mộc Dung chưa từng thấy qua.
Đại khái qua một lúc lâu, Mộc Dung run tay, thật cẩn thận rút ngón tay ra khỏi cơ thể cô, một tiếng “Ba ——” âm mị sắc tình đến cực điểm vang lên, nhưng hắn đã không còn tâm tình giám định và thưởng thức nữa, hắn có hối hận không?
Đương nhiên hối hận, cũng đương nhiên không hối hận.
“Ư ——”
“Ưm ——”
Hai tiếng hừ nhẹ, một tiếng là kinh ngạc sảng khoái, một tiếng là đau đớn khó nhịn.
“Mộc Dung… Đau… Sâu quá… Đau quá…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro