Cổ đại (pn.2) m...
Khanh Uyển Uyển Uyển
2024-11-14 01:07:57
"Chỉ là cái miệng nhỏ phía trên thích ăn thôi sao? Phía dưới có muốn hay không? Hửm?" Côn thịt lớn sau khi bắn tinh vẫn không thấy mềm nhũn chút nào cọ xát trằn trọc ngay miệng huyệt trơn trượt của cô, âm cuối phát
ra không chút nào che dấu dục vọng mãnh liệt của hắn.
"Muốn... Mộc Dung, cho ta..." Cô bị cây gậy nóng cháy của hắn làm cho ý loạn tình mê, hoa huyệt vừa mới cao trào không tự giác mà co rút lại, mùi vị nam tính nồng đậm trong miệng vẫn chưa tan hết, Mộc Khanh Khanh hào phóng mà thừa nhận khát cầu dục vọng của mình.
Đôi mắt mờ mịt long lanh như nước hồ thu, cánh môi hồng nhạt còn vươn một hai giọt bạch trọc khẽ nhếch, kiều suyễn thở hổn hển, hiện giờ cô tựa như như được tô má hồng, có thể dễ dàng khiến cho bất cứ một nam tử nào trên đời này thất thần khuynh tâm... Nghĩ đến đây, giữa đồng tử đen tràn đầy si mê say hiện lên một chút tối tăm, hiển nhiên là đang nghĩ tới chuyện không vui gì đó.
Đôi tay Mộc Dung vuốt ve mông thịt ngạo nghễ của cô, bế cô lên giam cầm trong lòng ngực mình, đi đến phía cánh cửa, "Đêm nay đổi địa điểm làm."
Thân thể đột nhiên bị nâng lên khiến Mộc Khanh Khanh không hề kinh ngạc hay không thoải mái, thói quen đã sớm thành tự nhiên, lồng ngực Mộc Dung sớm đã trở thành nơi ở lâu dài của cô. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad DuongGiaUyVu. Chỉ là sau khi nghe thấy hắn nói xong, dự cảm bất thường trong lòng dâng lên, vội vàng quấn lấy cổ hắn, kiều thanh nhẹ nói: "Cứ ở trên giường đi, được không?"
Khi ở trên giường, Mộc Khanh Khanh làm nũng cầu xin hầu như đều là vô dụng.
Mộc Dung trầm mặc không nói, ngoài miệng không nói lời nào, chỉ gắt gao ấn chặt cô vào ngực mình, tùy tay cầm lấy một kiện trường bào khoác trên lưng cô, vừa cảm thụ xúc cảm mỹ diệu do hai luồng nhũ thịt mềm mại đè ép trên cơ bắp săn chắc mang lại, vừa để cửa huyệt của cô nhắm ngay côn thịt đứng thẳng của mình, nhẹ nhàng nhợt nhạt cọ xát.
Mộc Khanh Khanh bị hành vi động tác của hắn khiến cho mất hết suy nghĩ, quy đầu lớn trên côn thịt kích thích chọc vào rút ra, theo tiết tấu cất bước của Mộc Dung dẫn ra dục vọng ngáy ngứa của cô, dâm dịch ào ạt chảy ra, làm ướt thân gậy thô dài nóng bỏng và âm mao màu đen rậm rạp của hắn.
"Không cần... Tiến vào đi... ngứa, ngứa quá... Muốn chàng cắm... Cắm vào..." Thân thể Mộc Khanh Khanh bị hắn khiêu khích đến khắp nơi nổi lửa, lý trí và ngượng ngùng tất cả đều bị dục hỏa thiêu rụi, đưa đẩy vừa nông vừa nhẹ khiến hoa huyệt vừa dâm vừa ngứa của cô đóng mở liên tục, vách tường trong huyệt cũng không ngừng co rút, tựa như cái miệng nhỏ đói khát gào khóc đòi ăn.
Lực đạo của Mộc Dung đã được tính là thô bạo, một bàn tay hắn để trên mông cô, vuốt ve véo lấy mông thịt, một cái tay khác cũng không biết tìm được bộ ngực của cô khi nào, tròn trịa bị hắn tùy ý đùa bỡn châm ngòi.
"Muốn ai tiến vào nàng? Tiến vào nơi nào của nàng?" Lưỡi hắn mút mát liếm láp vành tai đã trở nên hồng rực, ép buộc cô phải nói ra những lời ngượng ngùng đó, "Nói đi, nói ra ta sẽ cho nàng ngay."
Rõ ràng là hắn đang uy hiếp, nhưng tình cảm để lộ ra càng giống như là hèn mọn mà cầu xin.
Thân thể cô nhẹ nhàng run lên, những nơi nhạy cảm trên thân thể đều bị hắn xâm chiếm, Mộc Khanh Khanh sớm đã bị tra tấn đến mướt mồ hôi vô lực mà ỷ lại trên người hắn, thanh âm cũng mang theo khàn khàn nức nở, "Ưm ha... Chàng... Là chàng... Tiến, tiến vào tiểu huyệt ta... A a... Sâu hơn nữa... Tiến vào... Tiến vào toàn bộ..."
Vừa dứt lời, cứng rắn thật lớn như lợi kiếm mãnh liệt xuyên vào trong huyệt của cô, lấp đầy cô sâu đến tận cùng.
"A ha... A a!!"
Ngứa ngáy đọng lại đã lâu trong nháy mắt đã được sự thỏa mãn chữa khỏi, Mộc Khanh Khanh lập tức tiết thân đạt tới cao trào, hoa tâm mềm xốp run rẩy cùng với một lượng lớn dâm dịch tuôn ra khỏi hoa huyệt ướt đẫm, đón đầu chạm vào nhau với cự vật vừa đâm vào cơ thể, sau khi u kính núi non trùng điệp bị hung hăng phá, mị thịt cũng không cam lòng yếu thế mà mút hôn kẹp lấy côn thịt lớn.
Côn thịt lớn tràn đầy gân xanh kích thích như vậy, Mộc Dung cắn răng, khó khăn lắm mới bảo vệ được tinh quan, hơi thất bại bóp nhẹ chu quả hồng diễm trên cặp vú trắng nõn của cô một cái, "Thả lỏng một chút! Đừng kẹp chặt như vậy!"
Mộc Khanh Khanh đang trong cao trào sao có thể nghe thấy hắn nói cái gì, mị thịt trong tiểu huyệt vẫn không quan tâm mà kẹp chặt mút cắn côn thịt lớn không dám cử động như cũ, giống như muốn ép hết tất cả tinh dịch nóng bỏng mà hắn đang sở hữu ra ngoài vậy.
"A a!! Không cần... Đừng, đừng nhanh quá... ha a!" Đưa đẩy đột nhiên trở nên cuồng bạo làm Mộc Khanh Khanh thét chói tai ra tiếng, đại não hỗn độn khóc kêu xin tha, không biết đột nhiên hắn lại phát điên cái gì nữa.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
"Xuỵt -- Nhỏ giọng một chút." Hắn dán lên lỗ tai cô dịu dàng thì thầm, eo hông đang đâm thọc lại hung ác điên cuồng không hề có liên quan đến hai chữ dịu dàng. Trong lòng ngực đang ôm cô, Mộc Dung nhẹ nhàng phi thân nhảy qua khỏi vách tường, vững vàng đáp xuống một khoảng sân xa lạ.
"Chàng, chàng làm gì, ư a... Mau trở về, không được... Đừng mà..." Cô không ngờ hắn cũng dám to gan như vậy, đi vào nhà người khác giao hoan làm tình, hai người áo rách quần manh gần như trần truồng mà đi lại trong nhà người khác, còn vừa đi vừa dùng côn thịt lớn đâm thọc tiểu huyệt.
Nghe thấy cô cố tình đè thấp tiếng rên rỉ nghẹn ngào yêu kiều, kích thích khi dã chiến cùng với hoàn cảnh khác biệt khiến Mộc Dung huyết mạch sôi trào, chỉ cảm thấy côn thịt đang bị mị thịt của cô dịu dàng bao vây mút hôn lại sưng to một vòng.
Hắn thẳng lưng thao làm tiểu huyệt cô, bởi vì trọng lượng và hình thể kém nhau rất nhiều, Mộc Dung dùng tư thế đi lại thao huyệt cũng không mất chút sức nào, đôi tay hắn càn rỡ du tẩu vuốt ve phần lưng cô, xúc cảm cách một lớp trường bào khiến Mộc Dung hơi bất mãn, nhưng hắn vẫn không có kéo trường bào đang che lấp cảnh xuân kia xuống.
Ngắn ngủi trong khoảnh khắc, Mộc Khanh Khanh lại bị hắn làm cho dục tiên dục tử, mị nhãn phiếm nước hơi mở, nhìn qua cửa sổ nửa đóng nửa mở gần trong gang tấc kia, tiếng hít thở của chủ nhân trong phòng cũng rõ ràng truyền vào trong tai cô.
Cách một bức tường, cô lại đang bị người cách một lớp quần áo đè lên bức tường hơi lạnh lẽo, dâm đãng bị nâng một chân lên, giữa hai chân không có một chút che đậy, cảnh đẹp dâm mị khi miệng huyệt bị thao làm đều rơi hết vào trong mắt hắn, mũi chân lảo đảo lắc lư cọ mặt đất, trong miệng ngậm ngón tay muốn kìm nén tiếng thét chói tai, hai vú cũng không an phận mà lay động ra từng cơn sóng nhũ duyên dáng, thân thể theo côn thịt đang thọc vào rút ra trong huyệt mà lay động lên xuống, giống như một chiếc thuyền nhỏ nổi lơ lửng trên biển rộng sóng gió mãnh liệt.
Giao hoan kích thích quá mức điên cuồng khiến Mộc Khanh Khanh càng nhạy cảm khẩn trương hơn nhiều so với ngày thường, trên khuôn mặt tuấn tú phiếm tình dục của Mộc Dung cũng hơi mướt mồ hôi, lồng ngực tinh tráng cũng vì tiếng thở dốc dồn dập mà hơi phập phồng.
Nhìn kiều nhan biếng nhác đầy ý xuân lại mang theo nhè nhẹ sợ hãi, Mộc Dung đè thấp thanh âm, ghé sát vào bên tai cô thì thầm: "Rõ ràng là rất thích, nước chảy càng ngày càng nhiều, còn kẹp chặt đến như vậy, bên trong vừa trơn vừa mềm, côn thịt lớn của ta cũng sắp bị nàng kẹp bắn luôn rồi..." Hắn càng nắm chặt chân cô bám sát vào hông, cô thịt lớn mạnh mẽ oai phong hung hăng hết đưa vào lại rút ra.
"Ưm a đừng nói nữa mà a... Về, về đi..." Bị dâm từ lãng ngữ trần trụi của hắn kích thích đến trong lòng run lên, lắc đầu loạn xạ, Mộc Khanh Khanh chịu đựng xúc động muốn lớn tiếng kêu lên, "Ư a... ha Mộc Dung... Xin, xin chàng... Khó chịu quá... Làm ơn... Tướng, tướng công..."
Bởi vì trong miệng vẫn còn chứa ngón tay, thanh âm của Mộc Khanh Khanh hơi mơ hồ không rõ, nhưng kia hai chữ kia Mộc Dung vẫn nghe rất rõ ràng.
Hô hấp cứng lại, sau đó là thở dốc dồn dập, khi nghe thấy một tiếng "Tướng công" của cô kia, khoái cảm trên thân thể, trên tâm lý của Mộc Dung tất cả đều bị kích hoạt trong chớp mắt, côn thịt đỉnh vào hoa tâm cô bắn ra tinh dịch nóng bỏng.
Hoa tâm bị tinh dịch nóng cháy hung tàn tưới, nhíu mày mê mang, không ngừng ám chỉ chính mình phải chịu đựng xúc động muốn thét chói tai lại, nhưng khóe miệng lại tràn ra tiếng rên rỉ vẫn tạo ra động tĩnh không nhỏ.
Thân thể hưởng thụ khoái cảm mỹ diệu, ý thức của Mộc Khanh Khanh lại căng thẳng, im lặng thở hổn hển.
"Ư... Mộc cô nương..."
Rõ ràng là thanh âm truyền ra từ một bên tường khác, đầu óc Mộc Khanh Khanh trống rỗng, thân thể bởi vì khẩn trương và sợ hãi quá mức mà căng chặt bất động, chỉ có tiểu huyệt vẫn như cũ bao vây lấy côn thịt nam nhân lại co rụt một cái.
An tĩnh trong lòng không tiếp tục được bao lâu liền gãy mất.
"Ha!" Một giọng cười lạnh băng vô cùng, Mộc Dung phẫn nộ đầy mặt.
"Ưm a -- dừng, dừng lại, có người!!" Cảm giác được côn thịt lớn trong tiểu huyệt lại lần ngo ngoe rục rịch lần nữa, Mộc Khanh Khanh kinh hoảng thất thố nhỏ giọng la hắn.
Mộc Dung lạnh lùng liếc mắt vào trong phòng rõ ràng đang có nam nhân mơ giấc mộng bẩn thỉu kia, động tác giữa hai chân càng thêm hung mãnh.
Muốn nhúng chàm tiểu thư thánh khiết cao quý của hắn? Mơ ước...thê tử hắn ngậm trong miệng sợ tan sao? Quả thực... Không thể tha thứ.
...
Ngày hôm sau, bởi vì tối hôm qua không có tiền đồ mà bị làm đến ngất xỉu, đầu óc Mộc Khanh Khanh đến bây giờ vẫn là trạng thái mê mang, mơ mơ màng màng được Mộc Dung dịu dàng ôm ra khỏi chăn, lại được hầu hạ mặc quần áo rửa mặt đút cơm...
Mộc Khanh Khanh không nhiễm một chút hồng trần hoàn toàn không biết nghênh đón cô sẽ là cuộc sống túng dục vĩnh viễn như thế nào.
Ngày nọ, Mộc Khanh Khanh lại một lần rời giường lúc giữa trưa, cuối cùng cũng quyết định ra cửa ngắm mặt trời, ngẫu nhiên nghe được hàng xóm láng giềng đang đàm luận con trai Trương gia nào đó là cử nhân nhưng lại bất lực*.
* Bất lực: Nguyên văn là "Bất cử". Cử (举): nghĩa là "ngẩng đầu", đồng âm đồng nghĩa với "Cử" trong "Cử nhân". Dung Dung nhà ta chơi chữ đó mà ^^
Mộc Khanh Khanh thấp giọng không hề khách khí mà cười nửa ngày.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Dương: Dung Dung à, anh đen quá nha ~
"Muốn... Mộc Dung, cho ta..." Cô bị cây gậy nóng cháy của hắn làm cho ý loạn tình mê, hoa huyệt vừa mới cao trào không tự giác mà co rút lại, mùi vị nam tính nồng đậm trong miệng vẫn chưa tan hết, Mộc Khanh Khanh hào phóng mà thừa nhận khát cầu dục vọng của mình.
Đôi mắt mờ mịt long lanh như nước hồ thu, cánh môi hồng nhạt còn vươn một hai giọt bạch trọc khẽ nhếch, kiều suyễn thở hổn hển, hiện giờ cô tựa như như được tô má hồng, có thể dễ dàng khiến cho bất cứ một nam tử nào trên đời này thất thần khuynh tâm... Nghĩ đến đây, giữa đồng tử đen tràn đầy si mê say hiện lên một chút tối tăm, hiển nhiên là đang nghĩ tới chuyện không vui gì đó.
Đôi tay Mộc Dung vuốt ve mông thịt ngạo nghễ của cô, bế cô lên giam cầm trong lòng ngực mình, đi đến phía cánh cửa, "Đêm nay đổi địa điểm làm."
Thân thể đột nhiên bị nâng lên khiến Mộc Khanh Khanh không hề kinh ngạc hay không thoải mái, thói quen đã sớm thành tự nhiên, lồng ngực Mộc Dung sớm đã trở thành nơi ở lâu dài của cô. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad DuongGiaUyVu. Chỉ là sau khi nghe thấy hắn nói xong, dự cảm bất thường trong lòng dâng lên, vội vàng quấn lấy cổ hắn, kiều thanh nhẹ nói: "Cứ ở trên giường đi, được không?"
Khi ở trên giường, Mộc Khanh Khanh làm nũng cầu xin hầu như đều là vô dụng.
Mộc Dung trầm mặc không nói, ngoài miệng không nói lời nào, chỉ gắt gao ấn chặt cô vào ngực mình, tùy tay cầm lấy một kiện trường bào khoác trên lưng cô, vừa cảm thụ xúc cảm mỹ diệu do hai luồng nhũ thịt mềm mại đè ép trên cơ bắp săn chắc mang lại, vừa để cửa huyệt của cô nhắm ngay côn thịt đứng thẳng của mình, nhẹ nhàng nhợt nhạt cọ xát.
Mộc Khanh Khanh bị hành vi động tác của hắn khiến cho mất hết suy nghĩ, quy đầu lớn trên côn thịt kích thích chọc vào rút ra, theo tiết tấu cất bước của Mộc Dung dẫn ra dục vọng ngáy ngứa của cô, dâm dịch ào ạt chảy ra, làm ướt thân gậy thô dài nóng bỏng và âm mao màu đen rậm rạp của hắn.
"Không cần... Tiến vào đi... ngứa, ngứa quá... Muốn chàng cắm... Cắm vào..." Thân thể Mộc Khanh Khanh bị hắn khiêu khích đến khắp nơi nổi lửa, lý trí và ngượng ngùng tất cả đều bị dục hỏa thiêu rụi, đưa đẩy vừa nông vừa nhẹ khiến hoa huyệt vừa dâm vừa ngứa của cô đóng mở liên tục, vách tường trong huyệt cũng không ngừng co rút, tựa như cái miệng nhỏ đói khát gào khóc đòi ăn.
Lực đạo của Mộc Dung đã được tính là thô bạo, một bàn tay hắn để trên mông cô, vuốt ve véo lấy mông thịt, một cái tay khác cũng không biết tìm được bộ ngực của cô khi nào, tròn trịa bị hắn tùy ý đùa bỡn châm ngòi.
"Muốn ai tiến vào nàng? Tiến vào nơi nào của nàng?" Lưỡi hắn mút mát liếm láp vành tai đã trở nên hồng rực, ép buộc cô phải nói ra những lời ngượng ngùng đó, "Nói đi, nói ra ta sẽ cho nàng ngay."
Rõ ràng là hắn đang uy hiếp, nhưng tình cảm để lộ ra càng giống như là hèn mọn mà cầu xin.
Thân thể cô nhẹ nhàng run lên, những nơi nhạy cảm trên thân thể đều bị hắn xâm chiếm, Mộc Khanh Khanh sớm đã bị tra tấn đến mướt mồ hôi vô lực mà ỷ lại trên người hắn, thanh âm cũng mang theo khàn khàn nức nở, "Ưm ha... Chàng... Là chàng... Tiến, tiến vào tiểu huyệt ta... A a... Sâu hơn nữa... Tiến vào... Tiến vào toàn bộ..."
Vừa dứt lời, cứng rắn thật lớn như lợi kiếm mãnh liệt xuyên vào trong huyệt của cô, lấp đầy cô sâu đến tận cùng.
"A ha... A a!!"
Ngứa ngáy đọng lại đã lâu trong nháy mắt đã được sự thỏa mãn chữa khỏi, Mộc Khanh Khanh lập tức tiết thân đạt tới cao trào, hoa tâm mềm xốp run rẩy cùng với một lượng lớn dâm dịch tuôn ra khỏi hoa huyệt ướt đẫm, đón đầu chạm vào nhau với cự vật vừa đâm vào cơ thể, sau khi u kính núi non trùng điệp bị hung hăng phá, mị thịt cũng không cam lòng yếu thế mà mút hôn kẹp lấy côn thịt lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Côn thịt lớn tràn đầy gân xanh kích thích như vậy, Mộc Dung cắn răng, khó khăn lắm mới bảo vệ được tinh quan, hơi thất bại bóp nhẹ chu quả hồng diễm trên cặp vú trắng nõn của cô một cái, "Thả lỏng một chút! Đừng kẹp chặt như vậy!"
Mộc Khanh Khanh đang trong cao trào sao có thể nghe thấy hắn nói cái gì, mị thịt trong tiểu huyệt vẫn không quan tâm mà kẹp chặt mút cắn côn thịt lớn không dám cử động như cũ, giống như muốn ép hết tất cả tinh dịch nóng bỏng mà hắn đang sở hữu ra ngoài vậy.
"A a!! Không cần... Đừng, đừng nhanh quá... ha a!" Đưa đẩy đột nhiên trở nên cuồng bạo làm Mộc Khanh Khanh thét chói tai ra tiếng, đại não hỗn độn khóc kêu xin tha, không biết đột nhiên hắn lại phát điên cái gì nữa.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
"Xuỵt -- Nhỏ giọng một chút." Hắn dán lên lỗ tai cô dịu dàng thì thầm, eo hông đang đâm thọc lại hung ác điên cuồng không hề có liên quan đến hai chữ dịu dàng. Trong lòng ngực đang ôm cô, Mộc Dung nhẹ nhàng phi thân nhảy qua khỏi vách tường, vững vàng đáp xuống một khoảng sân xa lạ.
"Chàng, chàng làm gì, ư a... Mau trở về, không được... Đừng mà..." Cô không ngờ hắn cũng dám to gan như vậy, đi vào nhà người khác giao hoan làm tình, hai người áo rách quần manh gần như trần truồng mà đi lại trong nhà người khác, còn vừa đi vừa dùng côn thịt lớn đâm thọc tiểu huyệt.
Nghe thấy cô cố tình đè thấp tiếng rên rỉ nghẹn ngào yêu kiều, kích thích khi dã chiến cùng với hoàn cảnh khác biệt khiến Mộc Dung huyết mạch sôi trào, chỉ cảm thấy côn thịt đang bị mị thịt của cô dịu dàng bao vây mút hôn lại sưng to một vòng.
Hắn thẳng lưng thao làm tiểu huyệt cô, bởi vì trọng lượng và hình thể kém nhau rất nhiều, Mộc Dung dùng tư thế đi lại thao huyệt cũng không mất chút sức nào, đôi tay hắn càn rỡ du tẩu vuốt ve phần lưng cô, xúc cảm cách một lớp trường bào khiến Mộc Dung hơi bất mãn, nhưng hắn vẫn không có kéo trường bào đang che lấp cảnh xuân kia xuống.
Ngắn ngủi trong khoảnh khắc, Mộc Khanh Khanh lại bị hắn làm cho dục tiên dục tử, mị nhãn phiếm nước hơi mở, nhìn qua cửa sổ nửa đóng nửa mở gần trong gang tấc kia, tiếng hít thở của chủ nhân trong phòng cũng rõ ràng truyền vào trong tai cô.
Cách một bức tường, cô lại đang bị người cách một lớp quần áo đè lên bức tường hơi lạnh lẽo, dâm đãng bị nâng một chân lên, giữa hai chân không có một chút che đậy, cảnh đẹp dâm mị khi miệng huyệt bị thao làm đều rơi hết vào trong mắt hắn, mũi chân lảo đảo lắc lư cọ mặt đất, trong miệng ngậm ngón tay muốn kìm nén tiếng thét chói tai, hai vú cũng không an phận mà lay động ra từng cơn sóng nhũ duyên dáng, thân thể theo côn thịt đang thọc vào rút ra trong huyệt mà lay động lên xuống, giống như một chiếc thuyền nhỏ nổi lơ lửng trên biển rộng sóng gió mãnh liệt.
Giao hoan kích thích quá mức điên cuồng khiến Mộc Khanh Khanh càng nhạy cảm khẩn trương hơn nhiều so với ngày thường, trên khuôn mặt tuấn tú phiếm tình dục của Mộc Dung cũng hơi mướt mồ hôi, lồng ngực tinh tráng cũng vì tiếng thở dốc dồn dập mà hơi phập phồng.
Nhìn kiều nhan biếng nhác đầy ý xuân lại mang theo nhè nhẹ sợ hãi, Mộc Dung đè thấp thanh âm, ghé sát vào bên tai cô thì thầm: "Rõ ràng là rất thích, nước chảy càng ngày càng nhiều, còn kẹp chặt đến như vậy, bên trong vừa trơn vừa mềm, côn thịt lớn của ta cũng sắp bị nàng kẹp bắn luôn rồi..." Hắn càng nắm chặt chân cô bám sát vào hông, cô thịt lớn mạnh mẽ oai phong hung hăng hết đưa vào lại rút ra.
"Ưm a đừng nói nữa mà a... Về, về đi..." Bị dâm từ lãng ngữ trần trụi của hắn kích thích đến trong lòng run lên, lắc đầu loạn xạ, Mộc Khanh Khanh chịu đựng xúc động muốn lớn tiếng kêu lên, "Ư a... ha Mộc Dung... Xin, xin chàng... Khó chịu quá... Làm ơn... Tướng, tướng công..."
Bởi vì trong miệng vẫn còn chứa ngón tay, thanh âm của Mộc Khanh Khanh hơi mơ hồ không rõ, nhưng kia hai chữ kia Mộc Dung vẫn nghe rất rõ ràng.
Hô hấp cứng lại, sau đó là thở dốc dồn dập, khi nghe thấy một tiếng "Tướng công" của cô kia, khoái cảm trên thân thể, trên tâm lý của Mộc Dung tất cả đều bị kích hoạt trong chớp mắt, côn thịt đỉnh vào hoa tâm cô bắn ra tinh dịch nóng bỏng.
Hoa tâm bị tinh dịch nóng cháy hung tàn tưới, nhíu mày mê mang, không ngừng ám chỉ chính mình phải chịu đựng xúc động muốn thét chói tai lại, nhưng khóe miệng lại tràn ra tiếng rên rỉ vẫn tạo ra động tĩnh không nhỏ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thân thể hưởng thụ khoái cảm mỹ diệu, ý thức của Mộc Khanh Khanh lại căng thẳng, im lặng thở hổn hển.
"Ư... Mộc cô nương..."
Rõ ràng là thanh âm truyền ra từ một bên tường khác, đầu óc Mộc Khanh Khanh trống rỗng, thân thể bởi vì khẩn trương và sợ hãi quá mức mà căng chặt bất động, chỉ có tiểu huyệt vẫn như cũ bao vây lấy côn thịt nam nhân lại co rụt một cái.
An tĩnh trong lòng không tiếp tục được bao lâu liền gãy mất.
"Ha!" Một giọng cười lạnh băng vô cùng, Mộc Dung phẫn nộ đầy mặt.
"Ưm a -- dừng, dừng lại, có người!!" Cảm giác được côn thịt lớn trong tiểu huyệt lại lần ngo ngoe rục rịch lần nữa, Mộc Khanh Khanh kinh hoảng thất thố nhỏ giọng la hắn.
Mộc Dung lạnh lùng liếc mắt vào trong phòng rõ ràng đang có nam nhân mơ giấc mộng bẩn thỉu kia, động tác giữa hai chân càng thêm hung mãnh.
Muốn nhúng chàm tiểu thư thánh khiết cao quý của hắn? Mơ ước...thê tử hắn ngậm trong miệng sợ tan sao? Quả thực... Không thể tha thứ.
...
Ngày hôm sau, bởi vì tối hôm qua không có tiền đồ mà bị làm đến ngất xỉu, đầu óc Mộc Khanh Khanh đến bây giờ vẫn là trạng thái mê mang, mơ mơ màng màng được Mộc Dung dịu dàng ôm ra khỏi chăn, lại được hầu hạ mặc quần áo rửa mặt đút cơm...
Mộc Khanh Khanh không nhiễm một chút hồng trần hoàn toàn không biết nghênh đón cô sẽ là cuộc sống túng dục vĩnh viễn như thế nào.
Ngày nọ, Mộc Khanh Khanh lại một lần rời giường lúc giữa trưa, cuối cùng cũng quyết định ra cửa ngắm mặt trời, ngẫu nhiên nghe được hàng xóm láng giềng đang đàm luận con trai Trương gia nào đó là cử nhân nhưng lại bất lực*.
* Bất lực: Nguyên văn là "Bất cử". Cử (举): nghĩa là "ngẩng đầu", đồng âm đồng nghĩa với "Cử" trong "Cử nhân". Dung Dung nhà ta chơi chữ đó mà ^^
Mộc Khanh Khanh thấp giọng không hề khách khí mà cười nửa ngày.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Dương: Dung Dung à, anh đen quá nha ~
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro